Một chiếc xe ô tô màu đen bóng loáng dừng trước cổng của quân khu.
Bóng dáng của một cô gái lấp ló đầu ở trong xe,bàn tay thon dài mảnh mai đẩy nhẹ cánh cửa từ từ bước xuống.
Dáng người thon gọn tựa ngọc ngà của người thiếu nữ ấy khiến ai cũng phải ghen tỵ đi từng bước từng bước nhẹ nhàng vào trong trên tay xách theo một đống đồ rồi tiến về khu kí túc xá nữ.
Chà! Chẳng có ai ở đây nữa cả chắc là đi tập luyện hết rồi.
Người thiếu nữ đi đến chỗ phòng bếp ló đầu ở cánh cửa rồi vẫy tay.-"Xin chào!"Tất cả nghe thấy tiếng chào liền quay qua nhìn,ai nấy liền dừng công việc lại tiến tới hồ hởi hỏi thăm.-"Chị Lâm Như khoẻ rồi sao ạ?"-"Em cứ tưởng là chị sẽ không đến đây nữa chứ!"Lâm Như cười cười đáp: -"Sao lại không đến nữa chứ! Mọi người làm đến đâu rồi để tôi giúp vài thứ cho."-"Gần đến công đoạn nấu rồi đấy ạ!"-"Vậy để tôi nấu cho! Hmm...hôm nay chúng ta có món gì đây nhỉ."Cô vui vẻ bắt đầu bắt tay vào công việc nấu nướng.
Cô gấp tay áo lên gọn gàng,bật bếp lên nấu.
Mùi hương của đồ aen thơm phức bay cả căn phòng.
Món gì đây ta!Cỡ khoảng giữa trưa những người lính trẻ đến phòng ăn.
Có lẽ buổi tập luyện ngày hôm nay hơi nhiều và khó hơn thường ngày nên trông ai nấy đều mệt lử cả người.
Những chàng trai tráng kia thấm đẫm mồ hôi dưới cái thời tiết nắng nóng tưởng chừng như ở giữa cái sa mạc nóng nực.Lâm Như bưng đồ ăn ra,vừa đi vừa nói: -"Mọi người chắc mệt lắm nhỉ nên là ăn nhiều vào nhé ngày hôm nay cơm nấu hơi nhiều đấy!"Một cậu thanh niên bỗng thốt lên: -"Ủa? Lâm Như khoẻ lại rồi nè!"-"Ừ! Tôi khoẻ lại rồi!"-"Lúc trước nghe tin chị bị tai nạn mà bọn em sốc luôn đấy! May mà chị vẫn ổn."-"Cảm ơn mọi người mọi người đã quan tâm đến tôi."-"Chắc hôm nay tôi sẽ ăn được nhiều cơm quá!" Một cậu thanh niên khác nói.-"Haha! Chắc tôi cũng vậy! Đồ ăn hôm nay ngon lạ thường nhỉ?!"Lam Sương ở trong bếp đi ra,tay còn cầm chiếc muỗng.
bg-ssp-{height:px}
-"Này này,mấy cậu đấy nhé! Chẳng lẽ trước giờ mấy cậu chê đồ ăn chúng tôi nấu không ngon à?!"Mấy cậu thanh niên nghe thế liền phản bác: -"Đâu có đâu có! Chỉ là hôm nay cảm thấy ngon miệng hơn thường ngày mà thôi."-"Đấy,thế mà còn bảo là không phải à? Không ngon thì nhịn đi đừng ăn nữa!"-"Lam Sương bữa nay hay dỗi thế nhỉ?"Lam Sương không nói gì bĩu môi,quay người đi vào trong.
Mấy cậu lính thấy thế thì lại tiếp tục trêu đùa.-"Chị Lâm Như thấy chưa,cái loại con gái mà hay dỗi như thế này thì ai yêu cho nổi,cái tính cứ như trẻ con ấy đòi đâu ra người yêu."Lam Sương ở trong bếp nói vọng ra: -"Im đi nhé! Không có người yêu là việc của tôi,tôi mà không có ai yêu cũng chả đến lượt cậu."-"Xin lỗi nhưng bọn đây không cần loại con gái hay dỗi như cô nhé!"Lâm Như đứng bên chỉ biết cười bất lực.
-"Ôi trời! Mấy đứa này thật là!"Không khí đang vui vẻ thì một cậu lính khác nói lớn.-"E hèm! Mọi người chú ý big boss của chúng ta đã đến!"Mọi người từ sắc mặt vui vẻ tươi cười hả hê lại chuyển thành nghiêm túc,tác phong bỗng nhanh nhẹn.Vị big boss ấy không ai khác chính là tên Âu Diệc Phong đó.
Ôi trời! Từ khi nào mà hắn lại có thêm cái danh hiệu big boss này nữa rồi!Âu Diệc Phong đi từng bước lộp cộp đến bàn ăn.
Hắn đảo mắt nhìn xung quanh rồi quay qua nhìn cô.-"Ồ! Khoẻ rồi à?"-"Thì phải khoẻ rồi mới đến đây chứ!"-"Ừm!"Rồi "ừm" tỏ ý gì đây trời! Hỏi người ta rồi người ta trả lời lại rồi "ừm" là sao? Ủa? Alo!Cô bưng đồ ăn ra cho hắn rồi nói: -"Đồ ăn này,nếu không vừa miệng thì nói để tôi lấy đủ gia vị từ muối tiêu ớt ra cho mà nếm.""Ừm!"Lại "ừm" nữa rồi kìa trời! Sao tự nhiên hôm nay nhạt nhẽo dữ vậy trời!Một người bỗng thốt lên: -"Ê mọi người,mọi người xem phim Squid game chưa?"-"Rồi! Phim này ra hồi bữa trước rồi mà!" Một người khác nói.-"Xem phim này đến đoạn con búp bê nó cứ kinh kinh sao ấy!"-"Đàn ông con trai mà thế à!"-"Còn đỡ hơn người nào chừng tuổi này rồi mà còn xem doraemon đấy nhé!"Một cậu khác đang ngồi ăn nghe thấy thấy thế liền nhảy đành đạch lên.
-" Này này! Ý cậu là sao đây?!"-"Mọi người thấy chưa,chưa ai đánh đã khai luôn rồi!"-"Xem phim gì tầm này nữa sao mà cuốn bằng mấy cái drama trên mạng được!"-"Đúng đấy đúng đấy! Tiêu biểu là cái vụ drama của con bé áo vàng bom hàng đánh lộn với cái bà chị áo xám nũa phải không nhỉ?"-"Còn thêm cái hình ảnh con chó đen nằm hóng chuyện nữa chứ!"-"Haha!"Mọi người cứ vậy mà thay nhau kể chuyện sôi nổi từ chuyện này sang chuyện khác mặc cho ai kia như là quả bom hẹn giờ lúc bất cứ lúc nào cũng có thể nổ.
Hắn cũng chẳng thèm để tâm tiếp tục ăn trong im lặng.Sau khi ăn xong hắn liền đứng dậy rời khỏi bàn ăn,mới bước tới cửa thì lại dừng lại,nói lớn: -"Ăn xong nghỉ ngơi tầm khoảng một giờ tất cả có mặt tập trung ở sân lớn rồi chạy vòng khởi động cho tôi."Tất cả ai nấy đều im phăn phắt,có người nhe thấy thế liền nằm bịch xuống bàn.
Dưới cái thời tiết này chạy vòng chỉ có nước nằm liệt giường mà thôi.
Quả này thì toang thật rồi!HẾT CHƯƠNG (。◕‿◕。)➜Nhấn sao để ủng hộ tui nha.