Sau sự kiện chia giường đã nửa tháng trôi qua, tiệc đầy tháng của cô và anh trai Ngôn Ngôn cũng đã đến...
Tối ấy trời tốt, đường lên núi Cố Nhược đèn được thắp sáng hoàn toàn, những chiếc xe cao quý đắt tiền lục đục nối đuôi nhau đến nơi, người bước xuống không giàu cũng quý, người hầu dù là nhận quà hay làm việc đều không hề ngơi tay, tiếng dàn nhạc vang rộng khắp biệt thự, tiếng người cười nói rộn ràng không ngừng nghỉ...
-Lady and gentlemen...Sau đây xin mời chủ nhân và hai nhân vật chính của buổi tiệc chúng ta ngày hôm nay...
-Bốp bốp bốp...
-......
-Chào mọi người, thay mặt gia tộc rất cảm ơn sự tham dự của mọi người, xin giới thiệu tiểu tôn tử Du Ngôn và tiểu tôn nữ Du Nguyệt...Sau đây mời mọi người nhập tiệc...
-Lão Phong chúc mừng chúc mừng...
-Cảm ơn cảm ơn...
-..........
...............................................................
Cô hiện tại đã hiểu cảm giác làm tiểu phú bà là thế nào, thực CMN thống khoái...
Tiền còn nhiều gấp mấy chục lần tiền lúc trước nhận khi làm nhiệm vụ trong một năm; các câu lạc bộ, khách sạn, nhà hàng,... đều gửi đến thẻ Vip hội viên; các tập đoàn thời trang nổi tiếng thì gửi đến mấy trăm mẫu trang phục; các kiểu đồ chơi, đồ dùng trẻ em cũng được đưa tặng không ít...
Cô hiện tại đang được gia gia bế trên tay lại chỉ thể nhìn nhiều tốp người liên tục đến chúc mừng mà bỏ qua sự thèm thuồng với những thứ đặt trên bàn tiệc bởi vì có một sự thật khá đau lòng là cho đến hiện tại, cô, vẫn chưa mọc được cái răng nào hoàn chỉnh...
-Gia gia gia gia mau cho Nguyệt bảo bối ăn thôi...Anh cả tay bưng một đĩa bánh ngọt chạy đến.
Thật ra cậu nhóc chẳng ưa gì thứ này nhưng vì thấy tiểu Lam Lam và mấy đứa trẻ khác cũng thích ăn nên mới nghĩ rằng em gái bảo bối nhà mình thích nên đem đến...Nhưng khi đưa đến miệng cô thì nhận được cái quay mặt đi chỗ khác một cách đành đoạn.
-Nguyệt bảo bối..ngoan ngoan ăn chút thôi mà. A nào..Dụ dỗ
-Nha nha...Không chịu quay đầu nhưng vẫn có ý cự tuyệt rõ ràng. Thứ cô ghét nhất chính là bánh kem nha...
-Nguyệt bảo bối đến....AA...Anh dùng chiếc muỗng nhỏ nhắn xúc lên phần thạch trái cây vị táo đưa lại gần
-Xí...Thế nào cũng...
-Ừm...Nha nha
-Ách..Nguyệt bảo bối em bất công...
-Là anh ngốc...Cố Lam Lam vừa nói vừa đút cô chút yaourt lạnh:
-A..
-Măm măm...
-Phì...
-Hahaa
-Shit!
-Ba tháng du lịch châu Âu anh chỉ biết mỗi từ này thôi cơ à...Cô bé cười khinh bỉ.
-Em...Cố Lam Lam em được lắm...
-Hừ...Giờ anh mới biết em được sao...
-Hai tiểu gia hỏa này một ngày không đấu võ mồm liền chịu không được hay sao...Lam Ảnh phu nhân nói mang giọng trách cứ nhưng ánh mắt lại đầy sủng nịnh.
-Phi!Con mới không cần...
-Hứ...
-Hahaha...
.............................................................................
Chớp mắt đã đến năm mới, cô thật sự chưa bao giờ cảm thấy khoái hoạt như bây giờ, bởi vì ngoài việc mừng đón năm mới cô cũng đã rất vui mừng khi mọc được 4 cái răng cũng vì 8 tháng qua đều ăn đồ lỏng - thức ăn nhẹ - đồ bổ...Thật sự là khổ mà không thể nói được thành lời.
Tối ấy trời tốt, đường lên núi Cố Nhược đèn được thắp sáng hoàn toàn, những chiếc xe cao quý đắt tiền lục đục nối đuôi nhau đến nơi, người bước xuống không giàu cũng quý, người hầu dù là nhận quà hay làm việc đều không hề ngơi tay, tiếng dàn nhạc vang rộng khắp biệt thự, tiếng người cười nói rộn ràng không ngừng nghỉ...
-Lady and gentlemen...Sau đây xin mời chủ nhân và hai nhân vật chính của buổi tiệc chúng ta ngày hôm nay...
-Bốp bốp bốp...
-......
-Chào mọi người, thay mặt gia tộc rất cảm ơn sự tham dự của mọi người, xin giới thiệu tiểu tôn tử Du Ngôn và tiểu tôn nữ Du Nguyệt...Sau đây mời mọi người nhập tiệc...
-Lão Phong chúc mừng chúc mừng...
-Cảm ơn cảm ơn...
-..........
...............................................................
Cô hiện tại đã hiểu cảm giác làm tiểu phú bà là thế nào, thực CMN thống khoái...
Tiền còn nhiều gấp mấy chục lần tiền lúc trước nhận khi làm nhiệm vụ trong một năm; các câu lạc bộ, khách sạn, nhà hàng,... đều gửi đến thẻ Vip hội viên; các tập đoàn thời trang nổi tiếng thì gửi đến mấy trăm mẫu trang phục; các kiểu đồ chơi, đồ dùng trẻ em cũng được đưa tặng không ít...
Cô hiện tại đang được gia gia bế trên tay lại chỉ thể nhìn nhiều tốp người liên tục đến chúc mừng mà bỏ qua sự thèm thuồng với những thứ đặt trên bàn tiệc bởi vì có một sự thật khá đau lòng là cho đến hiện tại, cô, vẫn chưa mọc được cái răng nào hoàn chỉnh...
-Gia gia gia gia mau cho Nguyệt bảo bối ăn thôi...Anh cả tay bưng một đĩa bánh ngọt chạy đến.
Thật ra cậu nhóc chẳng ưa gì thứ này nhưng vì thấy tiểu Lam Lam và mấy đứa trẻ khác cũng thích ăn nên mới nghĩ rằng em gái bảo bối nhà mình thích nên đem đến...Nhưng khi đưa đến miệng cô thì nhận được cái quay mặt đi chỗ khác một cách đành đoạn.
-Nguyệt bảo bối..ngoan ngoan ăn chút thôi mà. A nào..Dụ dỗ
-Nha nha...Không chịu quay đầu nhưng vẫn có ý cự tuyệt rõ ràng. Thứ cô ghét nhất chính là bánh kem nha...
-Nguyệt bảo bối đến....AA...Anh dùng chiếc muỗng nhỏ nhắn xúc lên phần thạch trái cây vị táo đưa lại gần
-Xí...Thế nào cũng...
-Ừm...Nha nha
-Ách..Nguyệt bảo bối em bất công...
-Là anh ngốc...Cố Lam Lam vừa nói vừa đút cô chút yaourt lạnh:
-A..
-Măm măm...
-Phì...
-Hahaa
-Shit!
-Ba tháng du lịch châu Âu anh chỉ biết mỗi từ này thôi cơ à...Cô bé cười khinh bỉ.
-Em...Cố Lam Lam em được lắm...
-Hừ...Giờ anh mới biết em được sao...
-Hai tiểu gia hỏa này một ngày không đấu võ mồm liền chịu không được hay sao...Lam Ảnh phu nhân nói mang giọng trách cứ nhưng ánh mắt lại đầy sủng nịnh.
-Phi!Con mới không cần...
-Hứ...
-Hahaha...
.............................................................................
Chớp mắt đã đến năm mới, cô thật sự chưa bao giờ cảm thấy khoái hoạt như bây giờ, bởi vì ngoài việc mừng đón năm mới cô cũng đã rất vui mừng khi mọc được 4 cái răng cũng vì 8 tháng qua đều ăn đồ lỏng - thức ăn nhẹ - đồ bổ...Thật sự là khổ mà không thể nói được thành lời.