Từ trước đến nay, Tường Vy luôn là người duy trì mối quan hệ của mình ở mức ổn định, cá gì cần nhịn sẽ nhịn, phát huy hết tinh thần chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ thành không, cô vẫn âm thầm quan tâm chăm sóc hắn khi có điều kiện, cô thay đổi bản thân để phù hợp với cuộc sống của hắn, để giờ đều cô nhận được là cái gì ?
Tường Vy lấy hết can đảm gọi điện thoại cho Tùng như đã ba cuộc gọi trôi qua, hắn đều không nghe máy, trong lòng cô có một dự cảm không lành.
Tường Vy vội vàng gọi điện thoại cho đồng nghiệp của Tùng.
Sau ba tiếng chuông một giọng nam đầu dây bên kia đã bắt máy giọng vô cùng lười biếng :
- Gọi cho anh có gì không Vy ?
- Dạ em gọi để nhờ anh kiểm tra xem anh Văn Tùng có đang ở làm không? hôm nay em xuất viện, anh Văn Tùng nói đến đón em nhưng em đợi năm tiếng mà chưa thấy anh ấy đến, điện thoại anh ấy em gọi cũng không được, em rất lo không biết anh ấy có chuyện gì không ?
- Điện thoại không gọi được sao ? Em cúp máy đi, để anh kiểm tra rồi gọi lại cho em
- Dạ em cảm ơn anh An ạ, em đã phiền anh quá rồi
Mười phút lặng lẽ trôi qua, anh An đã gọi lại thông báo :
- Hôm Văn Tùng không có đi làm, công ty dạo này không có tăng ca, anh gọi điện thoại cho nó cũng không được, hay em qua nhà nó thử xem
- Dạ, em biết rồi cảm ơn anh ạ
- À, Ừ ..
Tường Vy tay cầm điện thoại siết chặt lại, giác quan thứ sáu của phụ nữ đã mách bảo cô, cần phải tìm cho ra đều mà Văn Tùng muốn giấu.
Cô tiếp tục bấm điện thoại gọi cho mẹ Văn Tùng.
- Con chào bác gái a, dạo này bác có khỏe không ?
- Khỏe, bác rất khỏe.
Cái con bé này lâu rồi mới chịu gọi cho bác, bác cứ tưởng con quên bác luôn rồi chứ ? Bác muốn gọi thăm con mà thằng Tùng không cho, nó nói con dạo này đang ôn thi, rồi làm thêm các kiểu, gọi điện sẽ rất phiền con
- Khi nào bác rảnh cứ gọi cho con không có gì phiền hết ạ
- Ừ, hôm nay con rảnh không cùng bác qua nhà thằng Tùng, mấy hôm nay bác không gọi điện thoại được cho nó, bác cũng lo
- Dạ
- Bác sẽ qua đón cháu
- Dạ, bác mình sẵn tấp qua chợ mua đồ về mở tiệc ăn mừng con xuất viện được không bác ?
- Được, con muốn gì bác cũng chiều, con chuẩn bị tinh thần chút gặp bác xử lý con chuyện bị bệnh đến nhập viện vẫn không cho bác biết
Cô đang không biết phải làm sao đối mặt với Văn Tùng, thì lại có mẹ Văn Tùng bên cạnh cũng làm cô đỡ lo.
Tường Vy cầm điện thoại gọi cho Văn Tùng, một lúc sau hắn cũng bắt máy, không cần bên kia lên tiếng cô đã nói trước :
- Em đã về đến nhà, anh hôm nay tăng ca vất vả, anh có cần em mang gì đến cho anh không ? Em vừa mới hầm canh xong đang định mang đến công ty cho anh ?
- Không cần đâu, em mới xuất viện nên ở nhà nghỉ ngơi đi, chút anh xuống căn tin ăn cũng được, căn tin chỗ anh nấu rất ngon, em cũng từng ăn qua rồi mà
- Dạ
- Có gì mình nói chuyện sau, giờ anh có việc cần xử lý
- Dạ
Cô vừa bỏ điện thoại xuống, thì đã thấy bóng dáng mẹ của Tùng bước vào :
- Xong chưa con gái ?
- Dạ xong rồi, mình đi thôi bác
Ở nơi khác, trong căn hộ của Văn Tùng.
Tùng vội cúp điện thoại của Tường Vy vì anh đang bận tập trung xử lý một việc vô cùng gấp, cần phải tập trung toàn bộ sức lực kẹp chặt người dưới thân đưa đẩy, đẩy đưa.
Người phụ nữ dưới thân nói :
- Tại sao anh không đá cô ta đi, để cô ta gọi điện thoại hoài mất hứng ? Ây da...!anh chậm lại một chút được không ?
Tùng mắt đang mơ màng, động tác ngày một nhanh, anh ra vào liên tục.
Văn Tùng nữa yêu, nữa chán chường, tâm trạng hiện tại của hắn phức tạp như một đống tơ bị vò thành cục, rối tung rối mù.
Văn Tùng muốn ngủ với Tường Vy, cô lại từ chối mãi, hắn chỉ đành ra ngoài tìm " bạn tình " giải sầu.
Cô gái dưới thân thấy Văn Tùng thất thần suy nghĩ gì đó thì cáu giận đẩy hắn ra rồi quát :
- Này, anh không chia tay với cô ta thì đừng đến tìm tôi nữa, đồ khốn nạn
Khoảnh khắc này, Tùng đột nhiên cảm thấy tức giận.
Nếu là Tường Vy, cho dù lúc cãi vã cô cũng không bao giờ to tiếng gây mất hình tượng như vậy, sẽ không chanh chua mắng hắn, đem tất cả những tức giận trút hết vào người con gái bên dưới thân, mặc cho ả ta rào thét.
Tường Vy và mẹ của Văn Tùng tay xách nách mang, nhưng cũng không quên nắm tay nhau bước vào nhà Văn Tùng đã thấy một bất ngờ lớn, chính là anh ta cắm sừng cô.
Tường Vy không ngừng quan sát thấy nhà có đôi giày cao gót của phụ nữ, quần áo vươn vãi khắp nơi.
Mặt của mẹ Văn Tùng lúc này vô cùng khó coi, bà nhanh chóng đi đến phòng ngủ, bỏ mặc Tường Vy còn đứng hóa đá ở phòng khách, cũng rất nhanh cô cũng lấy lại bình tĩnh, ba chân bốn cẳng phóng theo chân của mẹ Văn Tùng.
Hiện phải hắn vẫn còn yêu Tường Vy, chẳng qua bọn họ không tiếp xúc thân mật nhiều nên anh cảm thấy uất ức, chán nản.
Ham muốn của anh vô cùng cao nhưng Tường Vy thì lại một mực không cho hắn động vào người.
Càng đến gần phòng ngủ thì âm thanh ám muội lại càng chân thật hơn, khi cửa phòng ngủ mở ra.
Wow ! Cảnh Trang Đài và Văn Tùng không một mảnh vải che thân, đang chơi trò " xếp hình " rất ấn tượng, khiến Tường Vy lần đầu tiên được nhìn thấy cảnh sex chân thật đến nỗi tim mình đau thắt, sắp nhảy ra khỏi lòng ngực.
Mẹ của Tùng vội lấy tấm chăn dưới đất lại che cho ai con người kia, Tường Vy đã nhanh miệng nói lớn:
- Văn Tùng, đây là công việc tăng ca của anh à ? Còn cô nữa lên giường với bạn trai của tôi, cô thấy thế nào ? Vui lắm đúng không Kiều Ngọc Diễm Thúy Lin Đa Trang Đài ?
- Con quen cô ta à ?
Mẹ của Văn Tùng nhìn cô ngạc nhiên hỏi, Tường Vy nhìn mẹ của Tùng và gật đầu, cô chỉ thẳng vào mặt ả ta :
- Họ Kiều mà cha con cô đang mang là do ai cho ? Tất cả tài sản, tiền bạc cô đang có lấy từ đâu ra ? Cho dù cả nhà cô có dùng âm mưu thủ đoạn gì để chiếm đoạt nó thì tôi cũng có cách lấy lại hãy nhớ kỹ mà học cách làm người đi, còn anh nữa Văn Tùng bắt đầu giờ phút này chúng ta chia tay đi, tôi không thích hẹn hò với người đàn ông đã lăn giường cùng nhiều loại đàn bà.
- Bác xin lỗi con, chuyện này bác sẽ xử lý ổn thỏa, cho con một câu trả lời hợp lý, mong con suy nghĩ lại cho thằng Tùng một cơ hội
- Con xin lỗi, con làm không được, à con nói một câu chân thành với bác, hãy chăm sóc cô con dâu trên giường kia cho tốt, không khéo ả sẽ lấy hết tài sản rồi quăng bác ra đường giống như ả đã làm với con.
- Không, anh không chấp nhận chia tay
Văn Tùng vừa nói vừa lao ra khỏi giường đến nắm lấy tay Tường Vy ép vào tường, hắn lúc này vẫn trong tình trạng khỏa thân.
- Anh muốn nghĩ thế nào thì tùy anh, còn quyền quyết định là ở tôi
Tường Vy vừa dứt lời, đầu gối cô đã nhanh giơ lên cao thúc thật mạnh vào hạ bộ của Tùng, khiến hắn đau đớn ngã nhào xuống đất, tay không ngừng bụm vào " tiểu Tùng " lăn lộn, cô dùng hết sức lực còn lại của mình mà chạy thật nhanh ra ngoài, cũng không dám quay đầu lại.
Nhưng lỗ tai cô vẫn còn nghe tiếng hét thấu tận lỗ tai của mấy nhà kế bên cửa đôi tra nam tiện nữ kia :
- Cô mau cút đi !
- Anh dám ...
- Cô nghĩ mình là ai ? Cô dâng hiến thì tôi làm..., cô nên nhớ mèo không bao giờ chê mỡ, chúng ta chỉ là bạn tình, cô nên nhớ rõ điều này !
Vẻ ngoài của hắn tương đối anh tuấn, gia đình cũng thuộc dạng khá giả, kinh tế ổn định, người theo đuổi hắn cũng không hề ít.
Đối với hắn thiếu một người phụ nữ cũng không quan trọng, chỉ cần hắn không thích liền đá người đó đi một cách không thương tiếc.
Trang Đài trên giường bị sỉ nhục lập trừng mắt nhìn hắn, sau đó vội vàng mặc quần áo vào, rồi chạy nhanh ra cửa nhưng cũng không quên đá vào " tiểu Tùng " một cái, mỗi bước chân ả đi đều dậm ầm ầm xuống sàn như muốn trút giận, miệng không ngừng lẩm bẩm như bị mắc đằng dưới :
- Lâm Văn Tùng, anh cứ chờ đó đi ! Xem tôi xử lý anh như thế nào
Một tuần sau.
Tường Vy cũng đã rời khỏi phòng trọ của Văn Tùng, cô sau một ngày đi làm mệt mỏi, vừa ăn cơm tắm rửa xong leo lên giường thì tiếng điện réo lên bởi cái tên Quỳnh Anh đang nhấp nháy trên màn hình điện thoại, Tường Vy vừa ấn vào phím nghe đầu dây bên kia đã vang lên một giọng nói không thể quen thuộc hơn :
- Ê gái, sao cưng ác quá vậy ? Đá một phát huyền thoại mà khiến người khác muốn tuyệt hậu luôn, nhưng mà tui rất thích đó nghe "
- Bộ bị nặng lắm hả ? Lúc đá cú đó tui lấy hết xí quách của mình ra đá đó, giỏi hông ?
- Uhm quá tuyệt, giỏi quá, nên con người ta phải nhập viện điều trị một tuần, hôm nay hắn vừa xuất viện, tui gọi cho bà để bà chuẩn bị sẵn tâm lý, tui biết chắc ổng không tha cho bà đâu ha ha ha, tui để sẵn bông băng thuốc đỏ chờ bà vác xác đến nè, chúc bà may mắn thoát nạn pi pi
Quỳnh Anh chị em chí cốt của Tường Vy, dù lúc giàu có hay khó khăn cô cũng luôn bên cạnh Tường Vy, cô đang là một y tá cho một bệnh viện lớn.
Vừa cúp điện thoại của Quỳnh Anh, điện thoại cô lại reo lên, là một số lạ.
Khi cô bấm nhận cuộc gọi thì một giọng nói cô ghét cay, ghét đắng vang lên :
- Em đang ở đâu vậy ?
- Tôi ở đâu không có liên quan đến anh, hôm nay làm gì lấy số lạ gọi vậy ?
- Anh gọi bằng số thật của mình em có nghe không ?
- Dĩ nhiên là không nghe rồi, anh hỏi một câu quá dư thừa, giờ số điện thoại của anh tôi đưa vào danh sách đen rồi
- Đó cũng là lý anh phải xài số lạ, em đang ở nhà đúng không ?
- Uhm, anh muốn gì thì nói nhanh đi
Giọng của Tường Vy nhàn nhạt không biểu lộ cảm xúc gì, bình thường cô sẽ không thờ ơ đến nỗi một chữ liền im lặng như vậy.
- Có phải em còn giận anh chuyện tuần trước đúng không ? Một chút anh đến chỗ em nhé ?
Trong đầu Văn Tùng vẫn chưa từ bỏ ý định dụ dỗ Tường Vy quay lại với mình, một cô gái xinh xắn, độc lập mang trên mình sự nghiêm túc xen lẫn chút thanh thuần như cô luôn kích thích ham muốn chiếm hữu của hắn.
Đặt biệt vì cô mà mẹ hắn cả cắt hết các khoản chi phí mà bà thường cho còn gửi kèm một tối hậu thư nếu không quay lại được với cô thì đừng mong bà cho tiền tiêu, bây giờ hắn cũng đã biết cô là một thiên kim tiểu thư có gia tài bạc tỷ thì không có lý do gì để bỏ qua cho cô, chỉ cần một cái gật đầu thì hắn đã có số tài sản hằng ao ước, đỡ phải bỏ ra hai mươi năm phấn đấu.
Tường Vy không thể nói chuyện bằng lời nói thì hắn sẽ dùng mọi cách để cho cô lên giường vừa thỏa mãn được nhu cầu vừa có thể hoàn toàn biến đổi bản chất của cô, từ ngoan ngoãn thành .
Nếu Tường Vy biết được ý nghĩ biến thái này của Văn Tùng, cô nhất định sẽ không do dự mà rồi cảnh sát đến bắt hắn, rất tiếc lúc nào trước mặt cô thì hắn luôn vẻ đạo mạo, giả vờ làm người tốt rất xứng với câu " Lưu manh mà giả danh trí thức".
Tường Vy quyết liệt từ chối ý muốn gặp mặt của hắn..