Chuyện Tịnh Linh hội đã chấm dứt, tất cả tín đồ đều tỉnh táo lại, trở lại cuộc sống của mình, mọi người hoàn toàn không có kí ức gì về khoảng thời gian kia, chỉ khi xem lại tài khoản trong sổ tiết kiệm của mình, mới giật mình nhận ra mình đã ngây ngốc làm người cống hiến cho Tịnh Linh hội một thời gian.
Nhiệm vụ kết thúc, Tước Lợi Nhi không chỉ có đạt thành hy vọng, còn dẫn theo hội viên mới trở lại câu lạc bộ linh lực báo danh, cô nghĩ rằng từ nay về sau Cừu Liệt có thể thế thân Lãnh Quan, gia nhập hàng ngũ hội viên. Nhưng mà, mọi việc không thuận lợi như cô tưởng……
“Nói như vậy, đều là cái đầu thiên tài của em đúng lúc nghĩ ra mật mã mới làm chuyện này kết thúc viên mãn?” Huyễn Dạ Thần Hành ngồi trên sô pha trong tổng bộ, khẽ híp mắt, nhìn Tước Lợi Nhi hoa chân múa tay vui sướng miêu tả toàn bộ quá trình, không khỏi ngắt lời a dua một phen.
“Em không có ý này, chính là vừa vặn Phương Tư nói một vài câu khiến em có phỏng đoán chính xác.” Tước Lợi Nhi làm sao có thể nghe không ra lời châm chọc của Huyễn Dạ Thần Hành.
“Phải phải, năng lực trinh thám vô cùng lợi hại.”
“Đừng bởi vì IQ của một cô gái nhỏ hơn anh gần mười tuổi cao hơn anh mà bất bình, Huyễn Dạ.” Cô liếc anh một cái, dáng vẻ như tiểu quỷ.
“Anh là khen ngợi em nha!” Anh lười biếng nở nụ cười.
“Ha! Em nghe không hiểu.” Cô đi đến sô pha ngồi xuống, lại đứng lên, thoạt nhìn tâm thần không yên.
Cô đã ở đây nói chuyện với Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết hai giờ, sao Cừu Liệt còn chưa ra? Anh cùng quản lý đang nói cái gì?
Huyễn Dạ Thần Hành đối với việc lòng cô không yên đã sớm xem trong mắt, cô tuy rằng tán gẫu giống như rất vui vẻ, trên thực tế ánh mắt không biết nhìn phòng hệ thống máy tính bao nhiêu lần.
“Đừng khẩn trương, quản lý sẽ không đánh nhau với Cừu Liệt.” Anh an ủi.
“Còn cần anh nói à? Quản lý đánh nhau với ai bao giờ?” Cô tức giận cãi lại.
“Vậy em đang lo lắng cái gì?” Lôi Xiết vừa nói điện thoại với bà xã An Dĩ Nhạc, đem điện thoại di động bỏ vào, mới xoay người hỏi.
“Cô ấy đang lo lắng Cừu Liệt cự tuyệt gia nhập câu lạc bộ.” Huyễn Dạ Thần Hành chen một câu.
“Có em ở đây, cậu ta sao có thể không gia nhập.” Lôi Xiết nhướng mi, tình cảm của Tước Lợi Nhi cùng Cừu Liệt phát triển hoàn toàn trong dự đoán của bọn họ.
“Nếu là anh, anh sẽ không gia nhập.” Huyễn Dạ Thần Hành nói.
“Vì sao?” Tước Lợi Nhi lập tức bổ nhào đến trước mặt anh hỏi.
“Có người đàn ông nào muốn nhìn cô gái mình thích cả ngày mạo hiểm vào sinh ra tử?” Huyễn Dạ Thần Hành tựa như chuyên gia tư vấn.
“Phải không?” Cô mở to hai mắt. Cừu Liệt sẽ để ý việc này sao?
“Đúng vậy.”
“Nhưng…… anh ấy hẳn phải biết đây là công việc của em…..” Cô nhíu mi nhìn trần nhà.
“Bởi vì như thế, cậu ta nhất định sẽ ra điều kiện……”
“Điều kiện gì?”
Cô nói vừa hỏi ra miệng, cửa phòng tổng bộ đã bị đẩy ra, Cừu Liệt như gió đi vào, vẻ mặt giận dữ nói: “Nếu không cho tôi đi theo Tước Lợi Nhi làm nhiệm vụ, tôi sẽ không gia nhập!”
Huyễn Dạ Thần Hành ném cấp cô ánh mắt “trong dự kiến”, nở nụ cười.
“Cừu Liệt, hội viên đều hành động một mình……” Cô có chút thẹn thùng, đi về trước khuyên Cừu Liệt.
“Ai quy định?” Anh hỏi cô.
“Là…… câu lạc bộ quy định a!” Cô cầm hai đuôi tóc nói.
“Quy định còn không phải do người nghĩ ra à.” Anh hừ lạnh.
“Cừu Liệt……”
“Dù sao muốn anh nhìn em vì ‘hy vọng’ người khác bán mạng anh làm không được, trừ phi anh đi theo em.” Tính tình bướng bỉnh của anh mười phần giống báo đen.
“Lo lắng cho Tước Lợi Nhi như vậy, dứt khoát ăn luôn cô ấy đi, để cô ấy vĩnh viễn ở trong cơ thể cậu, không rời một bước.” Huyễn Dạ Thần Hành trêu chọc nói.
“Tôi cũng không có thỉnh giáo cao kiến của anh.” Cừu Liệt không khách khí chống đối anh, một chút cũng không có tôn kính đối với tiền bối.
“Tôi chỉ có ý tốt, nhìn cậu như vậy, rất giống thiếu niên vừa rơi vào lưới tình, tuyệt không phù hợp với tuổi của cậu.” Huyễn Dạ Thần Hành lại bắt đầu trêu anh.
“Vậy thì sao? Tôi yêu Tước Lợi Nhi, cũng chỉ muốn bảo vệ cô ấy, tâm tình này kẻ không có người yêu sẽ không thể hiểu.” Cừu Liệt đáp trả càng tuyệt hơn.
“Hắc, cũng biết phản kích à.” Huyễn Dạ Thần Hành cũng không tức giận, chỉ cảm thấy thú vị.
“Cừu Liệt, anh bình tĩnh một chút.” Tước Lợi Nhi bắt lấy tay anh, vừa xấu hổ nói.
“Ở đây không phải là người nói chuyện lớn tiếng có thể chiếm thượng phong, nhóc con!” Lôi Xiết lạnh lùng cảnh cáo.
“Tôi chỉ nói ra ý nghĩ của mình, vậy có gì sai?” Khuôn mặt tuấn tú của Cừu Liệt trầm xuống.
“Cậu nói đúng, chỉ là không nhận thức rõ lập trường của cậu. Câu lạc bộ linh lực không chịu uy hiếp, mà hội viên cũng không nhất định là cậu mới được, chúng ta cũng không để ý chỉ có ba hội viên, cậu muốn gia nhập hay không đối với chúng ta một chút ảnh hưởng cũng không có.” Huyễn Dạ Thần Hành dựa vào sô pha, một tay chống cằm nhìn anh.
“Anh ngay từ đầu liền nhìn tôi không vừa mắt, đúng không?” Cừu Liệt khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt sắc bén bắn về phía Huyễn Dạ Thần Hành.
“Có sao?” Anh hé miệng cười, nhún nhún vai.
“Anh lấy trêu cợt tôi làm vui, âm hiểm ngồi ở một bên xem tôi bị anh đùa xoay quanh, khi rảnh liền dùng lời khiêu khích, chỉ có thể đưa ra kết luận này là phù hợp với hành vi của anh.” Cừu Liệt ngước lên, đối mặt với anh ta.
“Đây là thành kiến của bản thân cậu.” Anh vẫn luôn tao nhã cười.
“Mặc kệ là thành kiến hay là trực giác, dù sao tôi không quan tâm, bởi vì ấn tượng của tôi đối với anh cũng không khá hơn chút nào.” Cừu Liệt hừ lạnh.
“Vậy thật sự là làm người ta thất vọng.”
“Anh cứ việc che dấu tâm tình của mình đi! Loại người ngay cả đối với đồng bọn cũng dùng mặt nạ giống anh, nhất định cô độc cả đời.” Cừu Liệt tuy rằng trẻ hơn Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết, nhưng tâm tư anh sâu sắc, liếc mắt một cái có thể nhìn ra Huyễn Dạ Thần Hành vui đùa ầm ĩ tất cả đều là công phu ngoài mặt.
Ánh mắt Huyễn Dạ Thần Hành chợt tối, lần đầu tiên anh bị người chọc giận, Cừu Liệt thật là có năng lực.
“Được rồi! Còn chưa trở thành đồng bọn đã ầm ỹ, về sau như thế nào ở chung?” Lôi Xiết không xem nhẹ giây ngắn ngủi Huyễn Dạ Thần Hành biến sắc mặt, hơi kinh hãi, lập tức hoà giải.
“Tôi không xác định chúng ta sẽ có cơ hội ở chung.” Giọng nói của Huyễn Dạ Thần Hành không còn trầm bổng.
“Huyễn Dạ?” Tước Lợi Nhi nghe ra anh không vui, làm sao vậy, xong rồi xong rồi, ngay cả Huyễn Dạ tính tình tốt cũng tức giận?
“Tôi không khẳng định chúng ta sẽ trở thành bạn bè.” Cừu Liệt bất tuân nói.
“Cừu Liệt!” Tước Lợi Nhi thật sự không nghĩ tới chuyện lại biến thành như vậy, lãnh mặc Lãnh Quan vừa đi, lại đến một Cừu Liệt ý thức bản thân mãnh liệt, câu lạc bộ linh lực còn có những ngày vui vẻ yên bình sao?
“Nếu cậu nghĩ thế, không cần ở lại câu lạc bộ!” Lôi Xiết trừng Cừu Liệt.
“Tôi không muốn ở lại, nhưng tôi muốn đi theo Tước Lợi Nhi.” Cừu Liệt nói.
“Tận lực bám cô ấy đi! Báo đen trung thành.” Huyễn Dạ Thần Hành châm biếm.
“Anh……” Cừu Liệt mắt muốn phát hỏa.
“Đủ đi? Các người!” Nhìn ba người đàn ông bọn họ hình thành tam giác đối lập, không khí cứng ngắc cùng mùi thuốc súng đều khiến cảm xúc của Tước Lợi Nhi không khống chế được, cô đứng giữa bọn họ la to, gương mặt xinh đẹp thanh mĩ lạnh lùng như mới lấy ra từ hầm băng.
“Tước Lợi Nhi……” Cừu Liệt đến gần cô, không hiểu vì sao cô phát hỏa.
“Nếu anh thật sự thích em thì gia nhập cho em! Bởi vì em cũng coi như giúp anh trừ bỏ Phương Tư, anh mua hy vọng phải trả vĩ khoản, mà vĩ khoản em muốn chính là ‘muốn anh ở lại’! Em muốn anh gia nhập câu lạc bộ linh lực, trở thành hội viên, nghe chưa?” Cô nhìn Cừu Liệt, cứng rắn tuyên bố.
“Vĩ khoản?” Đúng vậy, lúc này anh mới nghĩ đến khế ước của câu lạc bộ linh lực có ước định này.
“Anh không có quyền lợi nói không.” Vẻ mặt của cô nghiêm túc đến dọa người.
“Nhưng mà……”
“Anh cũng phải ở chung vui vẻ với mọi người, nếu không em liền vĩnh viễn không để ý tới anh!” Cô vừa nói xong liền mất dạng.
“Tước Lợi Nhi!” Cừu Liệt lo lắng đuổi theo.
Câu lạc bộ linh lực về sau có thể rất ầm ĩ đây.
Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết ở lại tại chỗ nhìn thoáng qua nhau, lại nhìn quản lý từ ngoài cửa thong thả đi vào, ba người mỉm cười, rất ăn ý nâng ly rượu kính nhau.
“Chúc nửa đời sau của tên nhóc kia sẽ không quá khó khăn.” Huyễn Dạ Thần Hành nói.
“Chúc hội viên đến đông đủ.” Lôi Xiết nói.
“Chúc câu lạc bộ linh lực làm ăn thịnh vượng!” Quản lý tổng kết.
HẾT
Danh sách hội viên câu lạc bộ linh lực có hơi thay đổi, sau khi “Ngân Tuyết” Lãnh Quan biến mất, nay có thêm hội viên mới, sau này, bạn sẽ thấy trên máy tính tư liệu mới như vầy ──
Danh hiệu: Hắc Báo
Tên: Cừu Liệt
Giới tính: Nam
Tuổi: Hai mươi ba
Chiều cao: một mét tám mươi tư
Ngoại hình: Tóc đen mắt cùng màu, cao gầy, tuấn mỹ, có vẻ ngoài của người đông phương
Quốc tịch: Không rõ
Sở trường: Có thể tùy ý biến thân thành báo, giỏi về điều khiển gió
Cá tính: Kiêu căng cuồng mãnh, cùng lúc có nhân tính nhiệt tâm cùng dã tính hung ác
Thân thế: Cơ mật
Xác xuất xử lý thành công án đặc biệt:?
Nhiệm vụ kết thúc, Tước Lợi Nhi không chỉ có đạt thành hy vọng, còn dẫn theo hội viên mới trở lại câu lạc bộ linh lực báo danh, cô nghĩ rằng từ nay về sau Cừu Liệt có thể thế thân Lãnh Quan, gia nhập hàng ngũ hội viên. Nhưng mà, mọi việc không thuận lợi như cô tưởng……
“Nói như vậy, đều là cái đầu thiên tài của em đúng lúc nghĩ ra mật mã mới làm chuyện này kết thúc viên mãn?” Huyễn Dạ Thần Hành ngồi trên sô pha trong tổng bộ, khẽ híp mắt, nhìn Tước Lợi Nhi hoa chân múa tay vui sướng miêu tả toàn bộ quá trình, không khỏi ngắt lời a dua một phen.
“Em không có ý này, chính là vừa vặn Phương Tư nói một vài câu khiến em có phỏng đoán chính xác.” Tước Lợi Nhi làm sao có thể nghe không ra lời châm chọc của Huyễn Dạ Thần Hành.
“Phải phải, năng lực trinh thám vô cùng lợi hại.”
“Đừng bởi vì IQ của một cô gái nhỏ hơn anh gần mười tuổi cao hơn anh mà bất bình, Huyễn Dạ.” Cô liếc anh một cái, dáng vẻ như tiểu quỷ.
“Anh là khen ngợi em nha!” Anh lười biếng nở nụ cười.
“Ha! Em nghe không hiểu.” Cô đi đến sô pha ngồi xuống, lại đứng lên, thoạt nhìn tâm thần không yên.
Cô đã ở đây nói chuyện với Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết hai giờ, sao Cừu Liệt còn chưa ra? Anh cùng quản lý đang nói cái gì?
Huyễn Dạ Thần Hành đối với việc lòng cô không yên đã sớm xem trong mắt, cô tuy rằng tán gẫu giống như rất vui vẻ, trên thực tế ánh mắt không biết nhìn phòng hệ thống máy tính bao nhiêu lần.
“Đừng khẩn trương, quản lý sẽ không đánh nhau với Cừu Liệt.” Anh an ủi.
“Còn cần anh nói à? Quản lý đánh nhau với ai bao giờ?” Cô tức giận cãi lại.
“Vậy em đang lo lắng cái gì?” Lôi Xiết vừa nói điện thoại với bà xã An Dĩ Nhạc, đem điện thoại di động bỏ vào, mới xoay người hỏi.
“Cô ấy đang lo lắng Cừu Liệt cự tuyệt gia nhập câu lạc bộ.” Huyễn Dạ Thần Hành chen một câu.
“Có em ở đây, cậu ta sao có thể không gia nhập.” Lôi Xiết nhướng mi, tình cảm của Tước Lợi Nhi cùng Cừu Liệt phát triển hoàn toàn trong dự đoán của bọn họ.
“Nếu là anh, anh sẽ không gia nhập.” Huyễn Dạ Thần Hành nói.
“Vì sao?” Tước Lợi Nhi lập tức bổ nhào đến trước mặt anh hỏi.
“Có người đàn ông nào muốn nhìn cô gái mình thích cả ngày mạo hiểm vào sinh ra tử?” Huyễn Dạ Thần Hành tựa như chuyên gia tư vấn.
“Phải không?” Cô mở to hai mắt. Cừu Liệt sẽ để ý việc này sao?
“Đúng vậy.”
“Nhưng…… anh ấy hẳn phải biết đây là công việc của em…..” Cô nhíu mi nhìn trần nhà.
“Bởi vì như thế, cậu ta nhất định sẽ ra điều kiện……”
“Điều kiện gì?”
Cô nói vừa hỏi ra miệng, cửa phòng tổng bộ đã bị đẩy ra, Cừu Liệt như gió đi vào, vẻ mặt giận dữ nói: “Nếu không cho tôi đi theo Tước Lợi Nhi làm nhiệm vụ, tôi sẽ không gia nhập!”
Huyễn Dạ Thần Hành ném cấp cô ánh mắt “trong dự kiến”, nở nụ cười.
“Cừu Liệt, hội viên đều hành động một mình……” Cô có chút thẹn thùng, đi về trước khuyên Cừu Liệt.
“Ai quy định?” Anh hỏi cô.
“Là…… câu lạc bộ quy định a!” Cô cầm hai đuôi tóc nói.
“Quy định còn không phải do người nghĩ ra à.” Anh hừ lạnh.
“Cừu Liệt……”
“Dù sao muốn anh nhìn em vì ‘hy vọng’ người khác bán mạng anh làm không được, trừ phi anh đi theo em.” Tính tình bướng bỉnh của anh mười phần giống báo đen.
“Lo lắng cho Tước Lợi Nhi như vậy, dứt khoát ăn luôn cô ấy đi, để cô ấy vĩnh viễn ở trong cơ thể cậu, không rời một bước.” Huyễn Dạ Thần Hành trêu chọc nói.
“Tôi cũng không có thỉnh giáo cao kiến của anh.” Cừu Liệt không khách khí chống đối anh, một chút cũng không có tôn kính đối với tiền bối.
“Tôi chỉ có ý tốt, nhìn cậu như vậy, rất giống thiếu niên vừa rơi vào lưới tình, tuyệt không phù hợp với tuổi của cậu.” Huyễn Dạ Thần Hành lại bắt đầu trêu anh.
“Vậy thì sao? Tôi yêu Tước Lợi Nhi, cũng chỉ muốn bảo vệ cô ấy, tâm tình này kẻ không có người yêu sẽ không thể hiểu.” Cừu Liệt đáp trả càng tuyệt hơn.
“Hắc, cũng biết phản kích à.” Huyễn Dạ Thần Hành cũng không tức giận, chỉ cảm thấy thú vị.
“Cừu Liệt, anh bình tĩnh một chút.” Tước Lợi Nhi bắt lấy tay anh, vừa xấu hổ nói.
“Ở đây không phải là người nói chuyện lớn tiếng có thể chiếm thượng phong, nhóc con!” Lôi Xiết lạnh lùng cảnh cáo.
“Tôi chỉ nói ra ý nghĩ của mình, vậy có gì sai?” Khuôn mặt tuấn tú của Cừu Liệt trầm xuống.
“Cậu nói đúng, chỉ là không nhận thức rõ lập trường của cậu. Câu lạc bộ linh lực không chịu uy hiếp, mà hội viên cũng không nhất định là cậu mới được, chúng ta cũng không để ý chỉ có ba hội viên, cậu muốn gia nhập hay không đối với chúng ta một chút ảnh hưởng cũng không có.” Huyễn Dạ Thần Hành dựa vào sô pha, một tay chống cằm nhìn anh.
“Anh ngay từ đầu liền nhìn tôi không vừa mắt, đúng không?” Cừu Liệt khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt sắc bén bắn về phía Huyễn Dạ Thần Hành.
“Có sao?” Anh hé miệng cười, nhún nhún vai.
“Anh lấy trêu cợt tôi làm vui, âm hiểm ngồi ở một bên xem tôi bị anh đùa xoay quanh, khi rảnh liền dùng lời khiêu khích, chỉ có thể đưa ra kết luận này là phù hợp với hành vi của anh.” Cừu Liệt ngước lên, đối mặt với anh ta.
“Đây là thành kiến của bản thân cậu.” Anh vẫn luôn tao nhã cười.
“Mặc kệ là thành kiến hay là trực giác, dù sao tôi không quan tâm, bởi vì ấn tượng của tôi đối với anh cũng không khá hơn chút nào.” Cừu Liệt hừ lạnh.
“Vậy thật sự là làm người ta thất vọng.”
“Anh cứ việc che dấu tâm tình của mình đi! Loại người ngay cả đối với đồng bọn cũng dùng mặt nạ giống anh, nhất định cô độc cả đời.” Cừu Liệt tuy rằng trẻ hơn Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết, nhưng tâm tư anh sâu sắc, liếc mắt một cái có thể nhìn ra Huyễn Dạ Thần Hành vui đùa ầm ĩ tất cả đều là công phu ngoài mặt.
Ánh mắt Huyễn Dạ Thần Hành chợt tối, lần đầu tiên anh bị người chọc giận, Cừu Liệt thật là có năng lực.
“Được rồi! Còn chưa trở thành đồng bọn đã ầm ỹ, về sau như thế nào ở chung?” Lôi Xiết không xem nhẹ giây ngắn ngủi Huyễn Dạ Thần Hành biến sắc mặt, hơi kinh hãi, lập tức hoà giải.
“Tôi không xác định chúng ta sẽ có cơ hội ở chung.” Giọng nói của Huyễn Dạ Thần Hành không còn trầm bổng.
“Huyễn Dạ?” Tước Lợi Nhi nghe ra anh không vui, làm sao vậy, xong rồi xong rồi, ngay cả Huyễn Dạ tính tình tốt cũng tức giận?
“Tôi không khẳng định chúng ta sẽ trở thành bạn bè.” Cừu Liệt bất tuân nói.
“Cừu Liệt!” Tước Lợi Nhi thật sự không nghĩ tới chuyện lại biến thành như vậy, lãnh mặc Lãnh Quan vừa đi, lại đến một Cừu Liệt ý thức bản thân mãnh liệt, câu lạc bộ linh lực còn có những ngày vui vẻ yên bình sao?
“Nếu cậu nghĩ thế, không cần ở lại câu lạc bộ!” Lôi Xiết trừng Cừu Liệt.
“Tôi không muốn ở lại, nhưng tôi muốn đi theo Tước Lợi Nhi.” Cừu Liệt nói.
“Tận lực bám cô ấy đi! Báo đen trung thành.” Huyễn Dạ Thần Hành châm biếm.
“Anh……” Cừu Liệt mắt muốn phát hỏa.
“Đủ đi? Các người!” Nhìn ba người đàn ông bọn họ hình thành tam giác đối lập, không khí cứng ngắc cùng mùi thuốc súng đều khiến cảm xúc của Tước Lợi Nhi không khống chế được, cô đứng giữa bọn họ la to, gương mặt xinh đẹp thanh mĩ lạnh lùng như mới lấy ra từ hầm băng.
“Tước Lợi Nhi……” Cừu Liệt đến gần cô, không hiểu vì sao cô phát hỏa.
“Nếu anh thật sự thích em thì gia nhập cho em! Bởi vì em cũng coi như giúp anh trừ bỏ Phương Tư, anh mua hy vọng phải trả vĩ khoản, mà vĩ khoản em muốn chính là ‘muốn anh ở lại’! Em muốn anh gia nhập câu lạc bộ linh lực, trở thành hội viên, nghe chưa?” Cô nhìn Cừu Liệt, cứng rắn tuyên bố.
“Vĩ khoản?” Đúng vậy, lúc này anh mới nghĩ đến khế ước của câu lạc bộ linh lực có ước định này.
“Anh không có quyền lợi nói không.” Vẻ mặt của cô nghiêm túc đến dọa người.
“Nhưng mà……”
“Anh cũng phải ở chung vui vẻ với mọi người, nếu không em liền vĩnh viễn không để ý tới anh!” Cô vừa nói xong liền mất dạng.
“Tước Lợi Nhi!” Cừu Liệt lo lắng đuổi theo.
Câu lạc bộ linh lực về sau có thể rất ầm ĩ đây.
Huyễn Dạ Thần Hành cùng Lôi Xiết ở lại tại chỗ nhìn thoáng qua nhau, lại nhìn quản lý từ ngoài cửa thong thả đi vào, ba người mỉm cười, rất ăn ý nâng ly rượu kính nhau.
“Chúc nửa đời sau của tên nhóc kia sẽ không quá khó khăn.” Huyễn Dạ Thần Hành nói.
“Chúc hội viên đến đông đủ.” Lôi Xiết nói.
“Chúc câu lạc bộ linh lực làm ăn thịnh vượng!” Quản lý tổng kết.
HẾT
Danh sách hội viên câu lạc bộ linh lực có hơi thay đổi, sau khi “Ngân Tuyết” Lãnh Quan biến mất, nay có thêm hội viên mới, sau này, bạn sẽ thấy trên máy tính tư liệu mới như vầy ──
Danh hiệu: Hắc Báo
Tên: Cừu Liệt
Giới tính: Nam
Tuổi: Hai mươi ba
Chiều cao: một mét tám mươi tư
Ngoại hình: Tóc đen mắt cùng màu, cao gầy, tuấn mỹ, có vẻ ngoài của người đông phương
Quốc tịch: Không rõ
Sở trường: Có thể tùy ý biến thân thành báo, giỏi về điều khiển gió
Cá tính: Kiêu căng cuồng mãnh, cùng lúc có nhân tính nhiệt tâm cùng dã tính hung ác
Thân thế: Cơ mật
Xác xuất xử lý thành công án đặc biệt:?