Cuộc sống của Nguyệt Hy lúc này có thể nói là vô cùng thỏa mãn, ngày ngày qua lại giữa vương phủ và hoàng cung, xoay quanh nàng lại là những người thân vô cùng yêu thương nàng khiến Nguyệt Hy vô cùng hạnh phúc. Điều tiếc nuối duy nhất lúc này là thân thể của nàng hồi phục quá chậm, cho dù có được chăm sóc tỉ mỉ, kỹ càng, dùng toàn là thảo dược trân quý vô cùng cơ thể nàng vẫn chậm chạp không có mấy dấu hiệu hồi phục.
Nuôi mấy tháng trời mà cân nặng cũng chỉ tăng lên có một chút xíu khiến phụ thân, nghĩa phụ, bá bá mỗi lần ôm nàng đều nhăn mày ủ dột, sau đó lại càng chiếu cố nàng kỹ hơn nhưng cũng chẳng có kết quả gì. Nàng thật lòng cũng không muốn vậy nha, nhưng là cơ thể của nàng lại cố tình không hợp tác nàng cũng chẳng thể làm gì.
Chẳng mấy chốc hai năm trôi qua, Nguyệt Hy sau thời gian dài chăm sóc, cơ thể cuối cùng đã trông giống những đứa trẻ cùng tuổi, nhưng là thịt trên người cũng không nhiều bao nhiêu, cơ thể cũng vẫn còn yếu ớt, luôn dễ dàng sinh bệnh cho nên mọi người đối với nàng vẫn luôn là thái độ cẩn thận chiếu cố như cũ, nhưng ít nhất so với sau khi nàng mới trúng độc cũng đỡ hơn nhiều. Nguyệt Hy sau khi hết trúng độc rảnh rỗi không có gì làm thường uốn lưỡi tập nói, thường xuyên nắm tay duỗi chân tập ngồi… mọi người thấy nàng hoạt bát như vậy cũng rất vui vẻ, nhất là phụ thân, ca ca, bá bá mỗi khi không có việc gì liền chạy đến trêu đùa nàng, nhất là khoảng thời gian nàng đang bi bô tập nói, mỗi ngày tần suất đảo quanh chỗ nàng là không thể khống chế được. Nguyệt Hy cũng rất vui vẻ, mỗi lần có người tới dỗ nàng tập nói nàng luôn vui vẻ trêu đùa họ một lúc, không ít lần phụ thân, bá bá bị nàng làm cho mặt đen xì thất vọng rút lui, quả thực là vô cùng khoái hoạt. Cứ như vậy, cho dù cơ thể không khỏe mạnh như những hài tử khác nhưng tới lúc một tuổi nàng trên cơ bản có thể đi, có thể nói dỗ cho mọi người vô cùng vui vẻ, cho dù việc đi đứng không duy trì được bao lâu cũng không có vấn đề gì, dù sao cung nữ khỏe mạnh vây quanh nàng quả cũng rất nhiều.
Ngày sinh thần hai tuổi của nữ nhi, Hạ Y Lan bất ngờ phát hiện mình lại có thai. Biết được tin này, Nguyệt Hy liền dừng hẳn không bám dính lấy mẫu thân nữa, gần đây sức khỏe mẫu thân cũng không được tốt, phụ thân lại bận chăm sóc mẫu thân, Nguyệt Hy đành chuyển sang bám đại ca, ngay cả khi đi học cũng bám lấy không tha, Thượng Quan Vũ Hiên lại vô cùng vui vẻ nhận lấy trách nhiệm chăm sóc muội muội bảo bối nhà mình, cho dù đi đâu cũng mang theo, chưa bao giờ ngại phiền. Thực ra có thể ôm theo muội muội thơm thơm mềm mềm này đi học, đứng trước con mắt ngưỡng mộ của đám bạn bè hắn cũng thấy vô cùng hãnh diện, xem đi nhà các ngươi có muội muội đáng yêu như của ta không a, các ngươi có dám mang muội muội vào lớp cùng học giống ta không a, dĩ nhiên là không rồi, cứ ở đó mà ngưỡng mộ đi, haha.
Lớp học của Thượng Quan Vũ Hiên và Thượng Quan Vũ Lạc thực ra là một lớp học dành cho con em quý tộc và quan lại ưu tú, trong lớp có cả thái tử, hoàng tử, thế tử, và những công tử quan lại có thành tích ưu tú được tuyển chọn kỹ lưỡng sau đó đưa vào Hoàng cung để học cùng thái tử. Một là có thể tạo ra bầu không khí cạnh tranh tích cực học tập của đám trẻ, hai là có thể cho những trụ cột tương lai của đất nước có tầm nhìn bao quát, toàn diện nhằm phát triển quốc gia trong tương lai, có đôi lúc Tuyên Đế còn có thể cho các học trò vào dự thính trong các cuộc thảo luận tại ngự thư phòng. Tuyên Đế tuyệt đối là một vị vua có tầm nhìn xa trông rộng, không hề chăm chăm vào chủ nghĩa chuyên quyền, là một vị vua uyên bác lại phóng khoáng hiếm có trong lịch sử.
Cuộc sống của Nguyệt Hy lúc này có thể nói là vô cùng thỏa mãn, ngày ngày qua lại giữa vương phủ và hoàng cung, xoay quanh nàng lại là những người thân vô cùng yêu thương nàng khiến Nguyệt Hy vô cùng hạnh phúc. Điều tiếc nuối duy nhất lúc này là thân thể của nàng hồi phục quá chậm, cho dù có được chăm sóc tỉ mỉ, kỹ càng, dùng toàn là thảo dược trân quý vô cùng cơ thể nàng vẫn chậm chạp không có mấy dấu hiệu hồi phục.
Nuôi mấy tháng trời mà cân nặng cũng chỉ tăng lên có một chút xíu khiến phụ thân, nghĩa phụ, bá bá mỗi lần ôm nàng đều nhăn mày ủ dột, sau đó lại càng chiếu cố nàng kỹ hơn nhưng cũng chẳng có kết quả gì. Nàng thật lòng cũng không muốn vậy nha, nhưng là cơ thể của nàng lại cố tình không hợp tác nàng cũng chẳng thể làm gì.
Chẳng mấy chốc hai năm trôi qua, Nguyệt Hy sau thời gian dài chăm sóc, cơ thể cuối cùng đã trông giống những đứa trẻ cùng tuổi, nhưng là thịt trên người cũng không nhiều bao nhiêu, cơ thể cũng vẫn còn yếu ớt, luôn dễ dàng sinh bệnh cho nên mọi người đối với nàng vẫn luôn là thái độ cẩn thận chiếu cố như cũ, nhưng ít nhất so với sau khi nàng mới trúng độc cũng đỡ hơn nhiều. Nguyệt Hy sau khi hết trúng độc rảnh rỗi không có gì làm thường uốn lưỡi tập nói, thường xuyên nắm tay duỗi chân tập ngồi… mọi người thấy nàng hoạt bát như vậy cũng rất vui vẻ, nhất là phụ thân, ca ca, bá bá mỗi khi không có việc gì liền chạy đến trêu đùa nàng, nhất là khoảng thời gian nàng đang bi bô tập nói, mỗi ngày tần suất đảo quanh chỗ nàng là không thể khống chế được. Nguyệt Hy cũng rất vui vẻ, mỗi lần có người tới dỗ nàng tập nói nàng luôn vui vẻ trêu đùa họ một lúc, không ít lần phụ thân, bá bá bị nàng làm cho mặt đen xì thất vọng rút lui, quả thực là vô cùng khoái hoạt. Cứ như vậy, cho dù cơ thể không khỏe mạnh như những hài tử khác nhưng tới lúc một tuổi nàng trên cơ bản có thể đi, có thể nói dỗ cho mọi người vô cùng vui vẻ, cho dù việc đi đứng không duy trì được bao lâu cũng không có vấn đề gì, dù sao cung nữ khỏe mạnh vây quanh nàng quả cũng rất nhiều.
Ngày sinh thần hai tuổi của nữ nhi, Hạ Y Lan bất ngờ phát hiện mình lại có thai. Biết được tin này, Nguyệt Hy liền dừng hẳn không bám dính lấy mẫu thân nữa, gần đây sức khỏe mẫu thân cũng không được tốt, phụ thân lại bận chăm sóc mẫu thân, Nguyệt Hy đành chuyển sang bám đại ca, ngay cả khi đi học cũng bám lấy không tha, Thượng Quan Vũ Hiên lại vô cùng vui vẻ nhận lấy trách nhiệm chăm sóc muội muội bảo bối nhà mình, cho dù đi đâu cũng mang theo, chưa bao giờ ngại phiền. Thực ra có thể ôm theo muội muội thơm thơm mềm mềm này đi học, đứng trước con mắt ngưỡng mộ của đám bạn bè hắn cũng thấy vô cùng hãnh diện, xem đi nhà các ngươi có muội muội đáng yêu như của ta không a, các ngươi có dám mang muội muội vào lớp cùng học giống ta không a, dĩ nhiên là không rồi, cứ ở đó mà ngưỡng mộ đi, haha.
Lớp học của Thượng Quan Vũ Hiên và Thượng Quan Vũ Lạc thực ra là một lớp học dành cho con em quý tộc và quan lại ưu tú, trong lớp có cả thái tử, hoàng tử, thế tử, và những công tử quan lại có thành tích ưu tú được tuyển chọn kỹ lưỡng sau đó đưa vào Hoàng cung để học cùng thái tử. Một là có thể tạo ra bầu không khí cạnh tranh tích cực học tập của đám trẻ, hai là có thể cho những trụ cột tương lai của đất nước có tầm nhìn bao quát, toàn diện nhằm phát triển quốc gia trong tương lai, có đôi lúc Tuyên Đế còn có thể cho các học trò vào dự thính trong các cuộc thảo luận tại ngự thư phòng. Tuyên Đế tuyệt đối là một vị vua có tầm nhìn xa trông rộng, không hề chăm chăm vào chủ nghĩa chuyên quyền, là một vị vua uyên bác lại phóng khoáng hiếm có trong lịch sử.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Cuộc sống của Nguyệt Hy lúc này có thể nói là vô cùng thỏa mãn, ngày ngày qua lại giữa vương phủ và hoàng cung, xoay quanh nàng lại là những người thân vô cùng yêu thương nàng khiến Nguyệt Hy vô cùng hạnh phúc. Điều tiếc nuối duy nhất lúc này là thân thể của nàng hồi phục quá chậm, cho dù có được chăm sóc tỉ mỉ, kỹ càng, dùng toàn là thảo dược trân quý vô cùng cơ thể nàng vẫn chậm chạp không có mấy dấu hiệu hồi phục.
Nuôi mấy tháng trời mà cân nặng cũng chỉ tăng lên có một chút xíu khiến phụ thân, nghĩa phụ, bá bá mỗi lần ôm nàng đều nhăn mày ủ dột, sau đó lại càng chiếu cố nàng kỹ hơn nhưng cũng chẳng có kết quả gì. Nàng thật lòng cũng không muốn vậy nha, nhưng là cơ thể của nàng lại cố tình không hợp tác nàng cũng chẳng thể làm gì.
Chẳng mấy chốc hai năm trôi qua, Nguyệt Hy sau thời gian dài chăm sóc, cơ thể cuối cùng đã trông giống những đứa trẻ cùng tuổi, nhưng là thịt trên người cũng không nhiều bao nhiêu, cơ thể cũng vẫn còn yếu ớt, luôn dễ dàng sinh bệnh cho nên mọi người đối với nàng vẫn luôn là thái độ cẩn thận chiếu cố như cũ, nhưng ít nhất so với sau khi nàng mới trúng độc cũng đỡ hơn nhiều. Nguyệt Hy sau khi hết trúng độc rảnh rỗi không có gì làm thường uốn lưỡi tập nói, thường xuyên nắm tay duỗi chân tập ngồi… mọi người thấy nàng hoạt bát như vậy cũng rất vui vẻ, nhất là phụ thân, ca ca, bá bá mỗi khi không có việc gì liền chạy đến trêu đùa nàng, nhất là khoảng thời gian nàng đang bi bô tập nói, mỗi ngày tần suất đảo quanh chỗ nàng là không thể khống chế được. Nguyệt Hy cũng rất vui vẻ, mỗi lần có người tới dỗ nàng tập nói nàng luôn vui vẻ trêu đùa họ một lúc, không ít lần phụ thân, bá bá bị nàng làm cho mặt đen xì thất vọng rút lui, quả thực là vô cùng khoái hoạt. Cứ như vậy, cho dù cơ thể không khỏe mạnh như những hài tử khác nhưng tới lúc một tuổi nàng trên cơ bản có thể đi, có thể nói dỗ cho mọi người vô cùng vui vẻ, cho dù việc đi đứng không duy trì được bao lâu cũng không có vấn đề gì, dù sao cung nữ khỏe mạnh vây quanh nàng quả cũng rất nhiều.
Ngày sinh thần hai tuổi của nữ nhi, Hạ Y Lan bất ngờ phát hiện mình lại có thai. Biết được tin này, Nguyệt Hy liền dừng hẳn không bám dính lấy mẫu thân nữa, gần đây sức khỏe mẫu thân cũng không được tốt, phụ thân lại bận chăm sóc mẫu thân, Nguyệt Hy đành chuyển sang bám đại ca, ngay cả khi đi học cũng bám lấy không tha, Thượng Quan Vũ Hiên lại vô cùng vui vẻ nhận lấy trách nhiệm chăm sóc muội muội bảo bối nhà mình, cho dù đi đâu cũng mang theo, chưa bao giờ ngại phiền. Thực ra có thể ôm theo muội muội thơm thơm mềm mềm này đi học, đứng trước con mắt ngưỡng mộ của đám bạn bè hắn cũng thấy vô cùng hãnh diện, xem đi nhà các ngươi có muội muội đáng yêu như của ta không a, các ngươi có dám mang muội muội vào lớp cùng học giống ta không a, dĩ nhiên là không rồi, cứ ở đó mà ngưỡng mộ đi, haha.
Lớp học của Thượng Quan Vũ Hiên và Thượng Quan Vũ Lạc thực ra là một lớp học dành cho con em quý tộc và quan lại ưu tú, trong lớp có cả thái tử, hoàng tử, thế tử, và những công tử quan lại có thành tích ưu tú được tuyển chọn kỹ lưỡng sau đó đưa vào Hoàng cung để học cùng thái tử. Một là có thể tạo ra bầu không khí cạnh tranh tích cực học tập của đám trẻ, hai là có thể cho những trụ cột tương lai của đất nước có tầm nhìn bao quát, toàn diện nhằm phát triển quốc gia trong tương lai, có đôi lúc Tuyên Đế còn có thể cho các học trò vào dự thính trong các cuộc thảo luận tại ngự thư phòng. Tuyên Đế tuyệt đối là một vị vua có tầm nhìn xa trông rộng, không hề chăm chăm vào chủ nghĩa chuyên quyền, là một vị vua uyên bác lại phóng khoáng hiếm có trong lịch sử.