Hàn Phi Tuyệt từ lúc Nguyệt Hy được bế vào viên Nguyệt các lập tức xoay lưng đừng nghiêm trang trước cửa làm môn thần cho nàng.
Bởi vì trong lòng hắn, nàng đã chiếm hết tất cả những vị trí trống trừ phụ mẫu đã mất của hắn ra, cho nên mỗi lần nhìn nàng thân cận với nam nhân, thậm chí là nữ nhân khác, cho dù đó là ca ca, muội muội nàng thì trong lòng hắn vẫn dâng lên vị chua khó tả. Cho nên hắn đã có một lựa chọn hết sức thông minh, đó là mỗi khi nàng thân cận cùng thân nhân, hắn đều sẽ không nhìn, làm một môn thần, giữ gìn một khoảng không gian để nàng có thể thoải mái thân cận với người nhà mà không sợ bị kẻ không có mắt nào đó quấy rối. Diễn đàn lê quý đôn.
Thượng Quan vũ Hiên nhìn bóng dáng mạnh mẽ cứng cỏi đứng ngoài cửa kia, lại nhìn hai người đang đang ngồi trước mặt, có chút tiến thoái lưỡng nan, hắn vừa muốn ở lại với đệ đệ muội muội, lại vừa ghen tị đệ đệ trước mặt thân thiết với muội muội. cho dù hắn ở nhà nhiều hơn đệ đệ, nhưng cơ bản thời gian của hắn đều dùng cho công việc, ngay cả phụ vương mẫu phi cũng chỉ có thể thỉnh an một lần vào buổi tối trên bàn cơm mỗi ngày thôi.
Muội muội của hắn cũng không phải là tiểu thư suốt ngày ở trong khuê phòng muốn gặp là có thể gặp được. Nàng đường đường là đệ nhất công chúa của Nhật Diệu hoàng triều, trên có hoàng đế bá bá cần phụ tá, dưới có Thiết Phượng doanh phải trông nom, lại còn dân chúng trong đất phong và sản nghiệp của nàng nữa. Vả lại sau lưng không biết nàng còn làm những việc gì mà hắn không thể tưởng được, có những lúc nàng còn chẳng về kịp dùng cơm tối với cả nhà, tính ra có khi nàng còn bận hơn hắn. Bảo hắn sung sướng hơn đệ đệ vì được ở bên nàng mỗi ngày, rõ ràng là nói oan cho hắn nha.
Hắn đã nhìn Hàn Phi Tuyệt từ nhỏ đến lớn, phẩm cách, tài năng nghị lực của người này quả thực rất đáng nể, bản thân hắn cũng tò mò muội muội đã nhặt được một nhân tài như vậy ở đâu, để hắn cũng học theo đi tìm thử không chừng lại nhắt được một cánh tay đắc lực cũng nên.
Là một người nam nhân, hắn dĩ nhiên có thể nhận ra tình cảm sùng kính, yêu chiều trong mỗi hành động của Hàn Phi Tuyệt dành cho muội muội mình, có lẽ bởi vì mỗi người bên cạnh nàng đều một lòng sùng bái yêu thương nàng nên Nguyệt Hy có chút chậm lụt về mặt này, nhưng sao hắn có thể bỏ qua những ánh mắt khác thường của nam nhân khác dành cho muội mình được cơ chứ.
Nguyên một đám ở học đường ngày trước, mỗi lần nhìn thấy muội muội bảo bối của hắn đều giống như hổ đói thấy con mồi muốn xông tới, nhưng mà có Thượng Quan Vũ Hiên hắn ở đây còn có thể để cho bọn họ có cơ hội làm càn hay sao? Tuy nhiên. Đối với những người bên cạnh nàng hắn lại không thể xen vào. Không hiểu vì sao nhưng hắn luôn cảm thấy giữa nàng và những thuộc hạ bên cạnh nàng có một sự gắn kết vô cùng chặt chẽ, cho dù là ai cũng không thể chia rẽ.
Cũng chính vì lòng trung thành và năng lực vượt trội như thế mà Thiết Phượng binh do nàng huấn luyện ra luôn luôn bị mấy tên cơ hội ngoài kia nhanh tay kéo đi mất. muội muội cũng vì tình cảm, và suy nghĩ cho triều đình nên không nói lời nào, chỉ là bao nhiêu tâm huyết bỏ ra như vậy mà cuối cùng lại bị mang đi sach, thử hỏi sao có thể dễ dàng bỏ qua, chẳng trách dạo này tâm trạng muội muội luôn không tốt, ngay cả hoàng cung cũng chẳng thiết vào. Nếu không phải hoàng đế bá bá luôn yêu thương nàng mở miệng nài nỉ, chưa chắc sáng nay nàng đã chịu vào cung.
Trong số những nam nhân bên cạnh muội muội, người hắn vừa lòng nhất cũng chính là Hàn Phi Tuyệt này, mặc dù thật sự có chút ghen tị với việc hắn có thể ở bên muội muội thời thời khắc khắc, nhưng nếu đã bắt buộc phải chọn một thì hắn cảm thấy con người này thật sự là một lựa chọn không tệ. Hàn Phi Tuyệt là một người giống như vẻ ngoài của hắn, lạnh lùng, kiệt ngạo và đầy tài hoa.
Cho dù là đối với nữ nhân hay cấp trên, hắn cũng chưa từng tỏ ra mềm mỏng hay khúm núm, hắn nhớ có một lần Binh Bộ thượng thư Lý Tuần vì ngưỡng mộ tài năng của hắn đến chiêu nạp hắn vào bộ binh, không ngờ Hàn Phi tuyệt lại ngay cả chút mặt mũi cũng không cho, mặc kệ người ta là tam phẩm thượng thư đại nhân ở ngoài cửa, chỉ lạnh lùng để lại một câu “Đời này của ta, chỉ có duy nhất một chủ tử. Chỉ duy nhất đối với muội muội hắn mới có vẻ mặt sủng nịch, phục tùng và vẻ mặt thả lỏng với huynh đệ sinh tử chi giao trong đội. Thật sự với vai trò là một cấp trên, Thượng Quan vũ Hiên hắn cũng không thích có một cấp dưới cứng đầu, lạnh lùng như vậy.
Tuy nhiên , trong triều lại có không ít người để ý đến tài nghệ của hắn thông qua Thiết Phượng doanh, vấn đề là hắn cũng như nhóm năm mươi thuộc hạ đầu tiên xuất thân từ Thiết Phượng doanh của muội muội, chưa từng có ý định quy về dưới trướng ai ngoài nàng. Huống hồ nhiệm vụ của Hàn Phi Tuyệt từ xưa đến nay vẫn luôn là ở bên cạnh bảo hộ muội muội.
“Muội muội à, muội không thể nặng bên này, nhẹ bên kia như thế được, ngay cả râu của đại ca muội cũng chưa từng giúp ta cạo một lần nha, sao lại luôn cạo giúp nhị đệ vậy.” Diễn đàn lê quý đôn
Thấy đại ca bình thường lạnh nhạt hiếm khi lại lên tiếng so đo với mình, lão nhịn Thượng quan vũ Lạc không khỏi máu huyết sục sôi muốn mở miệng, lại bị muội muội bảo bối nhanh tay lắm lấy càưm, đè lại. Hắn không khỏi uất ức nhìn nàng, cơ hội trên cơ đại ca như vậy mười năm mới có một lần, sao lại cản không cho hắn nói cơ chứ?
Nhưng mà Nguyệt Hy vẫn bình tĩnh như cũ, hoàn toàn bỏ qua vẻ mặt uất ức của nam nhân nào đó, mặt không biểu cảm, chuyên chú cạo tiếp nói: “Nếu huynh không cần gương mặt này nữa thì cứ nói với muội, một dao dễ lắm, nhưng mà đừng có phá hỏng công sức nãy giờ của muội, nếu không muội sẽ không nhìn mặt huynh ba ngày.”
Người nào đó nghe tới cho một đao gương mặt đã tái đi, lại nghe tới ba ngày thì ngay lập tức đã chuyển thành trắng bệch. Lời muội muội này xưa nay hắn chưa từng dám coi thường, bởi vì nàng xưa này, chưa từng nói khoác. Lúc nhỏ đã từng nếm qua không ít, nên cho dù thời gian trôi qua bao lâu hắn vẫn còn khắc cốt ghi tâm. Lập tức trở nên nghiêm túc, dàn lòng trước ham muốn trên cơ đại ca lần này, dù sao vụ này nếu liều mạng, đảm bảo mất nhiều được ít, làm ăn lỗ vốn như vậy, Thượng Quan Vũ Lạc hắn không chơi.
Chờ người nào đó nghiêm túc lại xong, Nguyệt Hy lại đánh mắt về phía đại ca nhà mình, đại ca lúc nào cũng nghiêm túc mà không hiểu sao vẫn cứ thích bắt nạt nhị ca như vậy? Đại ca này của nàng xưa nay là người vô cùng thích sạch sẽ, trong trí nhớ của nàng, trừ vài lần sa cơ nhếch nhác dưới tay nàng ra, đại ca luôn luôn giữ bộ dáng gọn gàng, sạch sẽ, là một quý công tử luôn được các cô nương tiểu thư chào đón trong kinh thành này. Vả lại, đại ca lúc nào cũng nghiêm túc, lạnh nhạt, không thì dịu dàng có lễ, khi nào lại có bộ dạng ai oán như thế này, rõ ràng là huynh ấy muốn mượn cớ bắt nạt nhị ca mà thôi, haiz...
“Đại ca, không phải huynh vẫn không cho muôi cơ hội sao, có lúc nào thì trên mặt huynh có râu đâu mà đòi muội giúp huynh, này không phải làm khó muội rồi sao?”
Thượng Quan Vũ Lạc cứ như vậy vừa ôm vừa đùa giỡn với nàng trên suốt chặng đường trở về chỗ của Nguyệt Hy, cho dù nàng có bảo hắn để nàng xuống đi bộ hắn cũng không để, muội muội của hắn được sinh ra là để nâng niu, không dễ gì mới trở về được một lần, hắn dĩ nhiên lại càng muốn gần gũi nàng thêm chút nữa.
Cách đó không xa Thượng Quan Bảo Châu cũng đang dùng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía bốn người bên này. Nàng vừa mới từ nhà một tỷ muội trở lại nghe tin nhị ca trở lại đã vội vã chạy ra đón, nhưng mà dường như ở đó hiện tại đã không có chỗ cho nàng nữa rồi.
Thực ra từ lúc nhỏ nàng ta vẫn luôn có cảm giác lạc lõng khi đứng trước mặt ca ca tỷ tỷ, ai cũng hâm mộ nàng vì chỉ là thứ nữ nhưng vẫn được phong hào quận chúa, lại còn có ca ca tỷ tỷ tài giỏi, phụ mẫu yêu thương, muốn gì được đó, nhưng chỉ có bản thân nàng biết nàng cô đơn như thế nào.
Quả thật phụ vương và mẫu phi vô cùng yêu thương nàng, tỷ tỷ cả ngày không ở trong phủ, ca ca thì luôn ở học đường cho nên tất cả sự quan tâm của phụ mẫu đều dồn hết lên nàng. Đại ca chín chắn luôn nhường nhịn nàng, nhị ca ác bá là người nàng vừa ngưỡng mộ vừa sợ hãi cũng không chấp nhặt với nàng bao giờ, cả tỷ tỷ mỗi lần trở về đều mang quà cho nàng, tất cả bọn họ đều rất bao dung nàng, tùy nàng khóc nháo, nhưng nàng vẫn luôn cảm thấy ca ca tỷ tỷ không thực sự thân thiết với nàng.
Giống như đại ca, nếu nàng đưa ra yêu cầu quá đáng sẽ lập tức bị răn dạy, nhị ca sẽ quát mắng nàng, mẫu thân sẽ khuyên nhủ còn phụ thân sẽ làm lơ. Tuy nhiên nếu yêu cầu đó là của tỷ tỷ chắc chắn đại ca sẽ chỉ lắc đầu rồi cười bất đắc dĩ nhưng sau đó vẫn đi làm cho tỷ ấy, còn nhị ca đối với tỷ ấy xưa nay vẫn luôn là ngàn y trăm thuận, chỉ cần tỷ ấy muốn thì nhị ca chưa một lần chối từ. Phụ thân cũng vậy, mặc dù từ nhỏ tới lớn thời gian tỷ tỷ ở bên phụ thân không nhiều bằng nàng, tuy nhiên phụ thân chưa bao giờ làm lơ trước mặt tỷ ấy, cho dù cái yêu cầu đó có quá đáng thì phụ thân cũng sẽ gật đầu, còn mẫu thân thì sủng nịch cười bất đắc dĩ.
Sau này nàng mới biết, trong Nhật Diệu hoàng triều này, quả thực không có người dám đối đầu với tỷ tỷ, chỉ cần tỷ ấy không hài lòng với ai, sự nghiệp, tính mạng, địa vị của người đó sẽ lập tức không còn được bảo đảm. Diễn đàn lê quý đôn. Có một lần nàng còn lén nghe được tỷ ấy mang tội phạm tử tội rời khỏi nhà lao nhưng binh bộ thượng thư đại nhân và những người khác lại không dám nói gì, thậm chí còn không dám hé răng chuyện này ra ngoài sợ đắc tội tỷ ấy. Từ đó nàng nàng càng vừa ghen tỵ, vừa sợ hãi đối với tỷ tỷ.
Tỷ tỷ rất yếu ớt, nhưng mỗi một người bên cạnh tỷ ấy đều rất mạnh mẽ, chỉ cần bên cạnh tỷ ấy hơi có gió thổi cỏ lay sẽ lập tức bị tiêu diệt, nàng vẫn không quên có một lần nàng ghen tỵ đến gây sự cùng tỷ tỷ , tỷ tỷ lúc ấy chỉ khẽ nhăn mày còn những người bên cạnh tỷ ấy lại dùng ánh mắt lạnh băng hung thần ác sát trừng nàng khiến nàng vô cùng sợ hãi.
Nhìn cảnh bốn người đi phía xa kia, nhìn nhị ca cho dù phong trần mệt mỏi vẫn không chịu buông tay khiến cho nàng cảm thấy thật uất ức, vì sao cùng là muội muội lại đối xử không công bằng với nàng như vậy? Không lẽ chỉ vì nàng sinh sau sao? Thượng Quan Bảo Châu tức giận quay lưng đi không thèm nhìn nữa, thị nữ bên người lo lắng nhìn nàng. Dù có cảm thấy bất công cho quận chúa bao nhiêu nàng ta cũng không dám làm gì, ngay cả châm ngòi thổi gió bên tai quân chúa cũng không hề có bới vì nàng ta sợ vị tiểu quận chúa bốc đồng này sẽ gây ra họa lôi cả nàng ta theo, dù sao uy quyền của công chúa trong phủ này vẫn luôn là tuyệt đối.
Thượng Quan Vũ Hiên và Hàn Phi Vũ vốn đã sớm nhận ra sự hiện diện của nàng nhưng đều nhất trí yên lặng bỏ qua vì không muốn phá hỏng nhã hwngxc ủa hai người đằng trước, đối với Thượng Quan Vũ Hiên, đáng lĩ ra hắn phải thương tiểu muội hơn mới đúng nhưng mà lúc nàng sinh ra hắn cũng đã mười tuổi rồi, suốt ngày ở trong thư viện đọc sách, hoàn toàn không có thời gian gần gũi nàng, so với Nguyệt Hy từ nhỏ đã ngủ cùn chăn với hắn mà lớn lên sau đó cũng vào thư viện dĩ nhiên không thể đánh đồng, vả lại đối với tính cách từ nhỏ đã bị phụ mẫu làm hư của nàng hắn thật không dám khen tặng, chỉ có thể cố hết sức bao dung nàng như một huynh trưởng mà thôi.
Hàn Phi Tuyệt lại càng dứt khoát gọn gàng, người không tôn trọng nàng xưa nay hắn chưa từng để vào mắt. Càng không cần nói tới quan tâm cái gì, nếu nàng ta có gan tổn thương Nguyệt Hy, hắn nhất định làm cho nàng ta sống không bằng chết.
Thượng Quan Vũ Lạc ôm Nguyệt Hy vào trong viện của nàng sau đó nhẹ nhàng để nàng lên trên ghế quý phi trải lông hồ ly. Từ lúc Nguyệt Hy nói muốn cạo râu cho hắn, thị nữ Tử Trúc bên người nàng đã sớm trở lại chuẩn bị tất cả mọi thứ, chờ hắn vừa đặt nàng xuống thì lập tức dâng lên.
Nguyệt Hy kéo tay áo nhẹ nhàng vắt khăn ấm, lau thật kĩ từng góc cạnh, đường nét phong sương trên gương mặt tuấn tú của nhị ca, rồi lại thoa một lớp kem mỏng của nàng lên sau đó mới dịu dàng dùng lưỡi dao nhỏ cạo sạch râu. Suốt quá trình đó nàng đều vô cùng chuyên chú, mặc cho nhị ca dùng vẻ mặt hạnh phúc thỏa mãn còn đại ca lại dùng gương mặt ghen tị nhìn nàng.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hàn Phi Tuyệt từ lúc Nguyệt Hy được bế vào viên Nguyệt các lập tức xoay lưng đừng nghiêm trang trước cửa làm môn thần cho nàng.
Bởi vì trong lòng hắn, nàng đã chiếm hết tất cả những vị trí trống trừ phụ mẫu đã mất của hắn ra, cho nên mỗi lần nhìn nàng thân cận với nam nhân, thậm chí là nữ nhân khác, cho dù đó là ca ca, muội muội nàng thì trong lòng hắn vẫn dâng lên vị chua khó tả. Cho nên hắn đã có một lựa chọn hết sức thông minh, đó là mỗi khi nàng thân cận cùng thân nhân, hắn đều sẽ không nhìn, làm một môn thần, giữ gìn một khoảng không gian để nàng có thể thoải mái thân cận với người nhà mà không sợ bị kẻ không có mắt nào đó quấy rối. Diễn đàn lê quý đôn.
Thượng Quan vũ Hiên nhìn bóng dáng mạnh mẽ cứng cỏi đứng ngoài cửa kia, lại nhìn hai người đang đang ngồi trước mặt, có chút tiến thoái lưỡng nan, hắn vừa muốn ở lại với đệ đệ muội muội, lại vừa ghen tị đệ đệ trước mặt thân thiết với muội muội. cho dù hắn ở nhà nhiều hơn đệ đệ, nhưng cơ bản thời gian của hắn đều dùng cho công việc, ngay cả phụ vương mẫu phi cũng chỉ có thể thỉnh an một lần vào buổi tối trên bàn cơm mỗi ngày thôi.
Muội muội của hắn cũng không phải là tiểu thư suốt ngày ở trong khuê phòng muốn gặp là có thể gặp được. Nàng đường đường là đệ nhất công chúa của Nhật Diệu hoàng triều, trên có hoàng đế bá bá cần phụ tá, dưới có Thiết Phượng doanh phải trông nom, lại còn dân chúng trong đất phong và sản nghiệp của nàng nữa. Vả lại sau lưng không biết nàng còn làm những việc gì mà hắn không thể tưởng được, có những lúc nàng còn chẳng về kịp dùng cơm tối với cả nhà, tính ra có khi nàng còn bận hơn hắn. Bảo hắn sung sướng hơn đệ đệ vì được ở bên nàng mỗi ngày, rõ ràng là nói oan cho hắn nha.
Hắn đã nhìn Hàn Phi Tuyệt từ nhỏ đến lớn, phẩm cách, tài năng nghị lực của người này quả thực rất đáng nể, bản thân hắn cũng tò mò muội muội đã nhặt được một nhân tài như vậy ở đâu, để hắn cũng học theo đi tìm thử không chừng lại nhắt được một cánh tay đắc lực cũng nên.
Là một người nam nhân, hắn dĩ nhiên có thể nhận ra tình cảm sùng kính, yêu chiều trong mỗi hành động của Hàn Phi Tuyệt dành cho muội muội mình, có lẽ bởi vì mỗi người bên cạnh nàng đều một lòng sùng bái yêu thương nàng nên Nguyệt Hy có chút chậm lụt về mặt này, nhưng sao hắn có thể bỏ qua những ánh mắt khác thường của nam nhân khác dành cho muội mình được cơ chứ.
Nguyên một đám ở học đường ngày trước, mỗi lần nhìn thấy muội muội bảo bối của hắn đều giống như hổ đói thấy con mồi muốn xông tới, nhưng mà có Thượng Quan Vũ Hiên hắn ở đây còn có thể để cho bọn họ có cơ hội làm càn hay sao? Tuy nhiên. Đối với những người bên cạnh nàng hắn lại không thể xen vào. Không hiểu vì sao nhưng hắn luôn cảm thấy giữa nàng và những thuộc hạ bên cạnh nàng có một sự gắn kết vô cùng chặt chẽ, cho dù là ai cũng không thể chia rẽ.
Cũng chính vì lòng trung thành và năng lực vượt trội như thế mà Thiết Phượng binh do nàng huấn luyện ra luôn luôn bị mấy tên cơ hội ngoài kia nhanh tay kéo đi mất. muội muội cũng vì tình cảm, và suy nghĩ cho triều đình nên không nói lời nào, chỉ là bao nhiêu tâm huyết bỏ ra như vậy mà cuối cùng lại bị mang đi sach, thử hỏi sao có thể dễ dàng bỏ qua, chẳng trách dạo này tâm trạng muội muội luôn không tốt, ngay cả hoàng cung cũng chẳng thiết vào. Nếu không phải hoàng đế bá bá luôn yêu thương nàng mở miệng nài nỉ, chưa chắc sáng nay nàng đã chịu vào cung.
Trong số những nam nhân bên cạnh muội muội, người hắn vừa lòng nhất cũng chính là Hàn Phi Tuyệt này, mặc dù thật sự có chút ghen tị với việc hắn có thể ở bên muội muội thời thời khắc khắc, nhưng nếu đã bắt buộc phải chọn một thì hắn cảm thấy con người này thật sự là một lựa chọn không tệ. Hàn Phi Tuyệt là một người giống như vẻ ngoài của hắn, lạnh lùng, kiệt ngạo và đầy tài hoa.
Cho dù là đối với nữ nhân hay cấp trên, hắn cũng chưa từng tỏ ra mềm mỏng hay khúm núm, hắn nhớ có một lần Binh Bộ thượng thư Lý Tuần vì ngưỡng mộ tài năng của hắn đến chiêu nạp hắn vào bộ binh, không ngờ Hàn Phi tuyệt lại ngay cả chút mặt mũi cũng không cho, mặc kệ người ta là tam phẩm thượng thư đại nhân ở ngoài cửa, chỉ lạnh lùng để lại một câu “Đời này của ta, chỉ có duy nhất một chủ tử. Chỉ duy nhất đối với muội muội hắn mới có vẻ mặt sủng nịch, phục tùng và vẻ mặt thả lỏng với huynh đệ sinh tử chi giao trong đội. Thật sự với vai trò là một cấp trên, Thượng Quan vũ Hiên hắn cũng không thích có một cấp dưới cứng đầu, lạnh lùng như vậy.
Tuy nhiên , trong triều lại có không ít người để ý đến tài nghệ của hắn thông qua Thiết Phượng doanh, vấn đề là hắn cũng như nhóm năm mươi thuộc hạ đầu tiên xuất thân từ Thiết Phượng doanh của muội muội, chưa từng có ý định quy về dưới trướng ai ngoài nàng. Huống hồ nhiệm vụ của Hàn Phi Tuyệt từ xưa đến nay vẫn luôn là ở bên cạnh bảo hộ muội muội.
“Muội muội à, muội không thể nặng bên này, nhẹ bên kia như thế được, ngay cả râu của đại ca muội cũng chưa từng giúp ta cạo một lần nha, sao lại luôn cạo giúp nhị đệ vậy.” Diễn đàn lê quý đôn
Thấy đại ca bình thường lạnh nhạt hiếm khi lại lên tiếng so đo với mình, lão nhịn Thượng quan vũ Lạc không khỏi máu huyết sục sôi muốn mở miệng, lại bị muội muội bảo bối nhanh tay lắm lấy càưm, đè lại. Hắn không khỏi uất ức nhìn nàng, cơ hội trên cơ đại ca như vậy mười năm mới có một lần, sao lại cản không cho hắn nói cơ chứ?
Nhưng mà Nguyệt Hy vẫn bình tĩnh như cũ, hoàn toàn bỏ qua vẻ mặt uất ức của nam nhân nào đó, mặt không biểu cảm, chuyên chú cạo tiếp nói: “Nếu huynh không cần gương mặt này nữa thì cứ nói với muội, một dao dễ lắm, nhưng mà đừng có phá hỏng công sức nãy giờ của muội, nếu không muội sẽ không nhìn mặt huynh ba ngày.”
Người nào đó nghe tới cho một đao gương mặt đã tái đi, lại nghe tới ba ngày thì ngay lập tức đã chuyển thành trắng bệch. Lời muội muội này xưa nay hắn chưa từng dám coi thường, bởi vì nàng xưa này, chưa từng nói khoác. Lúc nhỏ đã từng nếm qua không ít, nên cho dù thời gian trôi qua bao lâu hắn vẫn còn khắc cốt ghi tâm. Lập tức trở nên nghiêm túc, dàn lòng trước ham muốn trên cơ đại ca lần này, dù sao vụ này nếu liều mạng, đảm bảo mất nhiều được ít, làm ăn lỗ vốn như vậy, Thượng Quan Vũ Lạc hắn không chơi.
Chờ người nào đó nghiêm túc lại xong, Nguyệt Hy lại đánh mắt về phía đại ca nhà mình, đại ca lúc nào cũng nghiêm túc mà không hiểu sao vẫn cứ thích bắt nạt nhị ca như vậy? Đại ca này của nàng xưa nay là người vô cùng thích sạch sẽ, trong trí nhớ của nàng, trừ vài lần sa cơ nhếch nhác dưới tay nàng ra, đại ca luôn luôn giữ bộ dáng gọn gàng, sạch sẽ, là một quý công tử luôn được các cô nương tiểu thư chào đón trong kinh thành này. Vả lại, đại ca lúc nào cũng nghiêm túc, lạnh nhạt, không thì dịu dàng có lễ, khi nào lại có bộ dạng ai oán như thế này, rõ ràng là huynh ấy muốn mượn cớ bắt nạt nhị ca mà thôi, haiz...
“Đại ca, không phải huynh vẫn không cho muôi cơ hội sao, có lúc nào thì trên mặt huynh có râu đâu mà đòi muội giúp huynh, này không phải làm khó muội rồi sao?”