Kinh thành Xa Theo quốc. Hậu sơn hoàng cung.
Hoàng cung Xa Theo quốc không giống với hoàng cung của hai nước còn lại, nó dựa vào núi mà xây nên, trong hoàng cung có một nửa kiến trúc là núi, cũng vì xây dựng sau núi sẽ an toàn hơn, phòng vệ cũng kiên cố hơn, cũng dùng kỳ môn độn giáp thuật của tự nhiên cùng phong thủy để hộ vệ.
Người có lẽ dễ phá giải nhưng kỳ môn độn giáp thuật không dễ phá như thế, trong đó tương truyền người bố trí giáp thuật là ‘ dị nhân’, cho nên xác xuất thường nhân phá giải cực kỳ nhỏ.
Dị nhân, người khác biệt với người thường. Những người này đều đến từ cùng một tộc hệ, cho nên mỗi một vị dị nhân trong đó đều có quan hệ huyết thống nồng hậu. Trong tộc bọn họ, từ niên đến lão buất luận nam nữ đều có tài tướng số, bói toán thậm chí có ‘thiên nhãn’ mà nhìn thấy tương lai. Bọn họ đều có năng lực kỳ lạ, phân đạo hạnh cao thấp, dù dị nhân yếu kém nhất trong tộc nhưng so với thường nhân lại mạnh hơn rất nhiều. Bởi vì thế từ kẻ quan to quyền thế cho đến dân đen thấp kém đều mong muốn trong cuộc đời có thể gặp gỡ dị nhân một lần, vì nếu được gặp dù chỉ một lận, vận mệnh sẽ được thay đổi – xấu biến hảo, đã hảo biến hảo hơn.
Nhưng là trên đời này kẻ có thể gặp được dị nhân chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, đây bởi vì dị nhân có nguyên tắc ‘ Thiên Cơ bất khả lộ’, hơn nữa người trong tộc dị nhân chỉ thích u tĩnh, không ưa ồn ào náo nhiệt, lại không muốn đế vương đem bọn họ trở thành công cụ như thường nhân, cố ý đem toàn tộc ẩn cư. Lúc này, trừ phi bọn họ nguyện ý hiện thân, nếu không thường nhân dù chết cũng không thấy được họ.
Đem ngươi đến đây là quyết định đúng – Mộc Dĩnh Nhiên dựa vào thân cây, thảnh nhiên ngồi trên cành cây mà nói – Bằng không tự ta tiến vào kỳ môn độc giáp thuật chỉ có một đường chết.
Thụy Hiên hướng y cười khổ một chút, sắc mặt tái nhợt.
Bất quá không thể tưởng tượng được nơi này thực sự là trận pháp của dị nhân – Mộc Dĩnh Nhiên đứng lên, nhìn hoàng cung phía trước, nhịn không được gật đầu – Có thể khiến dị nhân cho người đến đây bày trận, suy ra vị quân khai sáng Xa Theo quốc thật sự rất lợi hại.
Là…đúng vậy… – Thụy Hiên gật đầu, thanh âm run run.
Thụy Hiên, ngươi xảy ra chuyện gì? – Mộc Dĩnh Nhiên cuối cùng cũng chú ý đến khác thường của hắn, ngồi xổm xuống nhìn toàn thân Thụy Hiên ứa mồ hôi lạnh.
Ta…ta… – Thụy Hiên nói không nên lời, chính là hai mắt không tự giác nhìn xuống phía dưới.
Thiên…Lão thiên a…. này rốt cuộc cao bao nhiêu?
Ai…Thụy Hiên? – Bàn tay to của Mộc Dĩnh Nhiên duỗi ra, đem Thụy Hiên đang muốn ngã ôm lại – Ngươi rốt cuộc đang làm gì?
Thụy Hiên tựa vào người Mộc Dĩnh Nhiên, ngốc lăng bị Mộc Dĩnh Nhiên hét lớn một tiếng, nước mắt không biết vì sao lại rớt xuống.
Khóc, ngươi vì sao lại khóc a? – Mộc Dĩnh Nhiên bất đắc dĩ ngay cả sinh khí đều tiêu, bất bình trấn an cảm xúc của Thụy Hiên.
Đột nhiên một ý niệm lóe lên trong đầu y – Thụy Hiên, không phải ngươi bị bệnh sợ độ cao chứ?
Ân… – Thụy Hiên gật đầu, nước mắt cũng ngừng rơi.
Không có khả năng a – Mộc Dĩnh Nhiên thất thố lớn tiếng kinh hô – Ta thường thường ôm ngươi khiêu thượng rồi nhảy xuống nha khi đó ngươi cũng không có việc gì a.
Thụy Hiên nột nột gắt gao ôm Mộc Dĩnh Nhiên – Đại khái là vì có ngươi ôm ta đi.
Có lẽ vậy – Mộc Dĩnh Nhiên nở nụ cười sáng lạng =))
Hai người không nói chuyện với nhau, chỉ là gắt gao ôm nhau nhìn tịch dương dần biến mất sau hoàng cung huy hoàng.
Khai quốc gia gia có bằng hữu là dị nhân.
Thật lâu sau, Thụy Hiên mới phá vỡ trầm mặc – Hai người bọn họ là thanh mai trúc mã, cho nên lúc Khai quốc gia gia sáng lập quốc gia, vị bằng hữu dị nhân kia giúp đỡ rất nhiều, mà hoàng cung nơi này cùng kỷ môn độn giáp đều là do vị bằng hữu dị nhân của Khai quốc gia gia thiếp lập.
Hoàng cung Xa Theo quốc không giống với hoàng cung của hai nước còn lại, nó dựa vào núi mà xây nên, trong hoàng cung có một nửa kiến trúc là núi, cũng vì xây dựng sau núi sẽ an toàn hơn, phòng vệ cũng kiên cố hơn, cũng dùng kỳ môn độn giáp thuật của tự nhiên cùng phong thủy để hộ vệ.
Người có lẽ dễ phá giải nhưng kỳ môn độn giáp thuật không dễ phá như thế, trong đó tương truyền người bố trí giáp thuật là ‘ dị nhân’, cho nên xác xuất thường nhân phá giải cực kỳ nhỏ.
Dị nhân, người khác biệt với người thường. Những người này đều đến từ cùng một tộc hệ, cho nên mỗi một vị dị nhân trong đó đều có quan hệ huyết thống nồng hậu. Trong tộc bọn họ, từ niên đến lão buất luận nam nữ đều có tài tướng số, bói toán thậm chí có ‘thiên nhãn’ mà nhìn thấy tương lai. Bọn họ đều có năng lực kỳ lạ, phân đạo hạnh cao thấp, dù dị nhân yếu kém nhất trong tộc nhưng so với thường nhân lại mạnh hơn rất nhiều. Bởi vì thế từ kẻ quan to quyền thế cho đến dân đen thấp kém đều mong muốn trong cuộc đời có thể gặp gỡ dị nhân một lần, vì nếu được gặp dù chỉ một lận, vận mệnh sẽ được thay đổi – xấu biến hảo, đã hảo biến hảo hơn.
Nhưng là trên đời này kẻ có thể gặp được dị nhân chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, đây bởi vì dị nhân có nguyên tắc ‘ Thiên Cơ bất khả lộ’, hơn nữa người trong tộc dị nhân chỉ thích u tĩnh, không ưa ồn ào náo nhiệt, lại không muốn đế vương đem bọn họ trở thành công cụ như thường nhân, cố ý đem toàn tộc ẩn cư. Lúc này, trừ phi bọn họ nguyện ý hiện thân, nếu không thường nhân dù chết cũng không thấy được họ.
Đem ngươi đến đây là quyết định đúng – Mộc Dĩnh Nhiên dựa vào thân cây, thảnh nhiên ngồi trên cành cây mà nói – Bằng không tự ta tiến vào kỳ môn độc giáp thuật chỉ có một đường chết.
Thụy Hiên hướng y cười khổ một chút, sắc mặt tái nhợt.
Bất quá không thể tưởng tượng được nơi này thực sự là trận pháp của dị nhân – Mộc Dĩnh Nhiên đứng lên, nhìn hoàng cung phía trước, nhịn không được gật đầu – Có thể khiến dị nhân cho người đến đây bày trận, suy ra vị quân khai sáng Xa Theo quốc thật sự rất lợi hại.
Là…đúng vậy… – Thụy Hiên gật đầu, thanh âm run run.
Thụy Hiên, ngươi xảy ra chuyện gì? – Mộc Dĩnh Nhiên cuối cùng cũng chú ý đến khác thường của hắn, ngồi xổm xuống nhìn toàn thân Thụy Hiên ứa mồ hôi lạnh.
Ta…ta… – Thụy Hiên nói không nên lời, chính là hai mắt không tự giác nhìn xuống phía dưới.
Thiên…Lão thiên a…. này rốt cuộc cao bao nhiêu?
Ai…Thụy Hiên? – Bàn tay to của Mộc Dĩnh Nhiên duỗi ra, đem Thụy Hiên đang muốn ngã ôm lại – Ngươi rốt cuộc đang làm gì?
Thụy Hiên tựa vào người Mộc Dĩnh Nhiên, ngốc lăng bị Mộc Dĩnh Nhiên hét lớn một tiếng, nước mắt không biết vì sao lại rớt xuống.
Khóc, ngươi vì sao lại khóc a? – Mộc Dĩnh Nhiên bất đắc dĩ ngay cả sinh khí đều tiêu, bất bình trấn an cảm xúc của Thụy Hiên.
Đột nhiên một ý niệm lóe lên trong đầu y – Thụy Hiên, không phải ngươi bị bệnh sợ độ cao chứ?
Ân… – Thụy Hiên gật đầu, nước mắt cũng ngừng rơi.
Không có khả năng a – Mộc Dĩnh Nhiên thất thố lớn tiếng kinh hô – Ta thường thường ôm ngươi khiêu thượng rồi nhảy xuống nha khi đó ngươi cũng không có việc gì a.
Thụy Hiên nột nột gắt gao ôm Mộc Dĩnh Nhiên – Đại khái là vì có ngươi ôm ta đi.
Có lẽ vậy – Mộc Dĩnh Nhiên nở nụ cười sáng lạng =))
Hai người không nói chuyện với nhau, chỉ là gắt gao ôm nhau nhìn tịch dương dần biến mất sau hoàng cung huy hoàng.
Khai quốc gia gia có bằng hữu là dị nhân.
Thật lâu sau, Thụy Hiên mới phá vỡ trầm mặc – Hai người bọn họ là thanh mai trúc mã, cho nên lúc Khai quốc gia gia sáng lập quốc gia, vị bằng hữu dị nhân kia giúp đỡ rất nhiều, mà hoàng cung nơi này cùng kỷ môn độn giáp đều là do vị bằng hữu dị nhân của Khai quốc gia gia thiếp lập.