Ả đứng lên, sải bước theo hai người. Đôi mắt đen chợt lóe, Đại thần đây là có ý gì vậy? Sao lại hỏi tên cô ta rồi đi thẳng?
Tất cả học sinh ở phía nhau bình luận rồi rít, họ đang đi theo đường đi thường ngày của đại thần bỗng bắt gặp hoa khôi khoa kinh tế chuẩn bị ngã vào lồng ngực của Đại Thần, tim bọn họ như sắp rớt ra đến nơi. Không phải chứ? Đây rõ ràng là cố ý ngã mà
Nhưng thật đúng như mong đợi sự gào thét trong lòng các nữ sinh, Đại Thần trong lòng bọn họ chợt hảo soái tránh ra xa, mang theo vẻ mặt ghét bỏ nhìn cô ả. Ôi! Thì ra ngay từ đầu cô ta đã muốn nhắm đến người sau lưng Đại Thần, là Nữ Thần sao? Chẳng lẽ cô ta biết trước là Đại Thần sẽ tránh ra và nhường chỗ cho cô nàng có cớ là sắp ngã để bám víu lấy Nữ Thần sao? Không, không thể nào, làm sao Nữ Thần của cô lại bách hợp được cơ chứ? Huyền Băng Nhu, cô ta thật ảo tưởng
Có lẽ vì không muốn cho cô ả tiếp tục ngắm em gái của mình, Đại Thần liền cởi chiếc áo trắng của mình ra, ôm lấy Nữ Thần vào lòng. Ôi! Đại Thần, người thật suất
Tất cả nữ sinh nhìn thấy khuôn ngực của Lăng Thiên đều thầm cảm thán: Đẹp, rất đẹp, quá đẹp, quá quyến rũ.
Sống lưng Huyền Băng Nhu lạnh buốt khi phải đối mặt với bao ánh mắt quái dị của mọi người. Cô nàng không biết rằng cái ngã nhắm vào Lăng Thiên của mình đã vô ý hay cố ý biến thành cái cớ để ôm lấy Từ Tử Du. Nếu như cô ả biết được suy nghĩ đó có lẽ đã tức đến ọc máu và gào thét rồi: Cô ta mới không phải là bách hợp!!!!!!
o0o
Hắn đẩy nhẹ cái cửa đang hở ra của phòng hiệu trưởng. Bàn tay rắn chắc vòng qua eo ôm chặt lấy Từ Tử Du, giọng nói lạnh buốt hơi nhẹ đi:
" Chú Chu "
Nhìn bộ dáng không mặc áo, trong lòng còn ôm khư khư lấy em gái của anh, ông bất ngờ mở to mắt. Thân hình gầy gò lao đến, đánh giá hắn một lượt, khi không thấy có chuyện gì xảy ra, liền cau mày nói:
" Tiểu Thiên, bộ dạng này là sao? Có chuyện gì xảy ra vậy? "
Chu Cường là chủ tịch Chu Thị, sau khi được Lăng Thị mang một khoản tiền lớn cứu giúp khi tập đoàn sắp bị phá sản, ông liền cảm thán một hồi: Đúng thật là ta không làm được công việc làm người lãnh đạo đứng trên cao này rồi, sau đó liền từ chức chủ tịch, đưa con trai mình lên. Trường này chính là một phần của Chu Thị, khi về già, ông đã an nhàn làm một hiệu trưởng cao quý ở đây
" Không có gì ạ, chỉ là có một nữ sinh đánh chủ ý lên người Tử Du "
Lễ phép chào một tiếng, trước mặt ông, tính cách lạnh lùng cùng ngạo mạn của hắn chợt thu liễm lại. Hắn kính trọng ông
" Đánh chủ ý lên người Tử Du? Lại còn là nữ sinh? "
Ôi! Thế giới này điên rồi, đam mỹ không sao, bây giờ lại còn có bách hợp xuất hiện ở trong trường của ông nữa chứ? Hơn nữa đối tượng lại là tiểu thư nhà họ Lăng, em gái bảo bối của Lăng Thiếu? Ôi, ôi
Ở đằng sau, khuôn mặt của Huyền Băng Nhu ửng đỏ, trong lòng thầm gào thét: Cô ta mới không phải thích phụ nữ.
Men theo tiếng nói trầm ấm của Lăng Thiên, linh hồn bay lơ lửng của Từ Tử Du
liền trở lại. Nhẹ dụi đầu vào miếng thịt trắng trắng trước mặt, khuôn mặt cô chợt đỏ lên: Ân, xúc cảm thật tốt. Kinh ngạc nghe thấy câu nói của anh, cái đầu nhỏ ló ra, đôi mắt đánh giá nhìn Huyền Băng Nhu một lượt: Chẳng lẽ cô ta thích mình thật
Điều này, thật có trời mới biết
Người khơi ra câu chuyện, nói dối không chớp mắt Lăng Thiên ôm người trong ngực tránh ra một bên, để lộ ra Huyền Băng Nhu đang ở đằng sau, trên mặt anh còn viết thật to ba chữ: Là cô ta
Tất cả học sinh ở phía nhau bình luận rồi rít, họ đang đi theo đường đi thường ngày của đại thần bỗng bắt gặp hoa khôi khoa kinh tế chuẩn bị ngã vào lồng ngực của Đại Thần, tim bọn họ như sắp rớt ra đến nơi. Không phải chứ? Đây rõ ràng là cố ý ngã mà
Nhưng thật đúng như mong đợi sự gào thét trong lòng các nữ sinh, Đại Thần trong lòng bọn họ chợt hảo soái tránh ra xa, mang theo vẻ mặt ghét bỏ nhìn cô ả. Ôi! Thì ra ngay từ đầu cô ta đã muốn nhắm đến người sau lưng Đại Thần, là Nữ Thần sao? Chẳng lẽ cô ta biết trước là Đại Thần sẽ tránh ra và nhường chỗ cho cô nàng có cớ là sắp ngã để bám víu lấy Nữ Thần sao? Không, không thể nào, làm sao Nữ Thần của cô lại bách hợp được cơ chứ? Huyền Băng Nhu, cô ta thật ảo tưởng
Có lẽ vì không muốn cho cô ả tiếp tục ngắm em gái của mình, Đại Thần liền cởi chiếc áo trắng của mình ra, ôm lấy Nữ Thần vào lòng. Ôi! Đại Thần, người thật suất
Tất cả nữ sinh nhìn thấy khuôn ngực của Lăng Thiên đều thầm cảm thán: Đẹp, rất đẹp, quá đẹp, quá quyến rũ.
Sống lưng Huyền Băng Nhu lạnh buốt khi phải đối mặt với bao ánh mắt quái dị của mọi người. Cô nàng không biết rằng cái ngã nhắm vào Lăng Thiên của mình đã vô ý hay cố ý biến thành cái cớ để ôm lấy Từ Tử Du. Nếu như cô ả biết được suy nghĩ đó có lẽ đã tức đến ọc máu và gào thét rồi: Cô ta mới không phải là bách hợp!!!!!!
o0o
Hắn đẩy nhẹ cái cửa đang hở ra của phòng hiệu trưởng. Bàn tay rắn chắc vòng qua eo ôm chặt lấy Từ Tử Du, giọng nói lạnh buốt hơi nhẹ đi:
" Chú Chu "
Nhìn bộ dáng không mặc áo, trong lòng còn ôm khư khư lấy em gái của anh, ông bất ngờ mở to mắt. Thân hình gầy gò lao đến, đánh giá hắn một lượt, khi không thấy có chuyện gì xảy ra, liền cau mày nói:
" Tiểu Thiên, bộ dạng này là sao? Có chuyện gì xảy ra vậy? "
Chu Cường là chủ tịch Chu Thị, sau khi được Lăng Thị mang một khoản tiền lớn cứu giúp khi tập đoàn sắp bị phá sản, ông liền cảm thán một hồi: Đúng thật là ta không làm được công việc làm người lãnh đạo đứng trên cao này rồi, sau đó liền từ chức chủ tịch, đưa con trai mình lên. Trường này chính là một phần của Chu Thị, khi về già, ông đã an nhàn làm một hiệu trưởng cao quý ở đây
" Không có gì ạ, chỉ là có một nữ sinh đánh chủ ý lên người Tử Du "
Lễ phép chào một tiếng, trước mặt ông, tính cách lạnh lùng cùng ngạo mạn của hắn chợt thu liễm lại. Hắn kính trọng ông
" Đánh chủ ý lên người Tử Du? Lại còn là nữ sinh? "
Ôi! Thế giới này điên rồi, đam mỹ không sao, bây giờ lại còn có bách hợp xuất hiện ở trong trường của ông nữa chứ? Hơn nữa đối tượng lại là tiểu thư nhà họ Lăng, em gái bảo bối của Lăng Thiếu? Ôi, ôi
Ở đằng sau, khuôn mặt của Huyền Băng Nhu ửng đỏ, trong lòng thầm gào thét: Cô ta mới không phải thích phụ nữ.
Men theo tiếng nói trầm ấm của Lăng Thiên, linh hồn bay lơ lửng của Từ Tử Du
liền trở lại. Nhẹ dụi đầu vào miếng thịt trắng trắng trước mặt, khuôn mặt cô chợt đỏ lên: Ân, xúc cảm thật tốt. Kinh ngạc nghe thấy câu nói của anh, cái đầu nhỏ ló ra, đôi mắt đánh giá nhìn Huyền Băng Nhu một lượt: Chẳng lẽ cô ta thích mình thật
Điều này, thật có trời mới biết
Người khơi ra câu chuyện, nói dối không chớp mắt Lăng Thiên ôm người trong ngực tránh ra một bên, để lộ ra Huyền Băng Nhu đang ở đằng sau, trên mặt anh còn viết thật to ba chữ: Là cô ta