Hôm nay, Bạch Lạc Tuyết bị Mẫu Hậu cho gọi vào Tê Phượng Điện, oán trách không ngừng cả một chầu.
Tập Phi Nhạn nhìn bộ dạng mặt mày ủ rũ sau khi trở về của hắn, quan tâm nói: “Lạc tuyết, sao vậy? Vẻ mặt ngươi cứ ưu sầu.”
Bạch Lạc Tuyết lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Là Mẫu Hậu, lại giục ta sinh cháu trai cho bà!”
“Cái này…” Tập Nhạn Phi nhìn thân thể Bạch Lạc Tuyết, không nhịn được mà nở nụ cười, “Hai đại nam nhân làm sao mà sinh được?”
“Không thì…” Bạch Lạc Tuyết phiền muộn, tựa vào bên cửa sổ.
Tập Phi Nhạn nhìn bộ dáng hắn rất thích thú, thực sự muôn nhào tới đem hắn ăn gọn, nhưng đột nhiên lại nghĩ tới một vấn đề nghiêm trọng: “Không phải ngươi muốn nạp phi chứ?”
“Đương nhiên là ta không muốn, thế nhưng… Mẫu Hậu, nên làm thế nào bây giờ?”
“Vậy…” Tập Nhạn Phi cười gian một tiếng, “Thân là con một, thế hệ thứ hai mươi tám đời Huyền Tông Tập, ta quyết định dùng công thức bí truyền của nhà ta —— Duyên Đan, cho thê tử mà ta yêu thương, loại bỏ ưu sầu giải nạn!”
“Cái gì, Duyên Đan?”
Đôt nhiên, Tập Nhạn Phi đút vào trong miệng của mình một viên đan dược màu vàng, xoay người một cái ôm lấy Bạch Lạc Tuyết, hôn lên môi hắn, đẩy viên đan dược vào trong miệng hắn, xuống đến cổ họng “Ọt ọt” một tiếng, Bạch Lạc Tuyết nuốt đan dược vào bụng
Sau đó, Bạch Lạc Tuyết đẩy Tập Nhạn Phi ra, bất mãn nói: “Rốt cuộc ngươi đã cho ta ăn cái gì?”
Tập Phi Nhạn nghịch sợi tóc xinh đẹp của mình, hắn lắc lắc tay áo, vạn lần nhu tình, nói: “”Long Duyên Đan La!”
“Thuốc này ăn vào rồi sẽ thế nào?”
“Sẽ.. đến lúc đó, ngươi sẽ biết… Trước hết cứ giữ bí mật này, hì hì…”
Tập Nhạn Phi phi thân, ôm Bạch Lạc Tuyết lên giường.
“Thật sự, ngươi cũng không nên trách ta, ai bảo ngươi lúc nào cũng quyến rũ ta.”
Một tháng sau
Bệnh tình của Bạch Lạc Tuyết trở nên nghiêm trọng, hắn bị đau dạ dày rồi nôn mửa.
Ba tháng sau đó, bụng Bạch Lạc Tuyết hơi nhô lên.
Năm tháng sau đó, hắn dứt khoát nói mình bị bệnh nặng, không ra khỏi cửa nửa bước.
Mười tháng sau đó, “Hoàng hậu” sinh hạ long chủng, khắp chốn vui mừng.
Trên thế gian này, chỉ có hai người biết rõ, thật sự… oa nhi kia… là do bệ hạ Hoàng Đế mười tháng hoài thai, vất vả khổ cực sinh hạ long chủng…
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Muộn đưa lên rồi, các vị thân xin lỗi rồi... Kế tiếp vũng hố 《 huynh đệ cấm lưu luyến 》, khuya hôm nay, đúng giờ mở càng..
Tập Phi Nhạn nhìn bộ dạng mặt mày ủ rũ sau khi trở về của hắn, quan tâm nói: “Lạc tuyết, sao vậy? Vẻ mặt ngươi cứ ưu sầu.”
Bạch Lạc Tuyết lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Là Mẫu Hậu, lại giục ta sinh cháu trai cho bà!”
“Cái này…” Tập Nhạn Phi nhìn thân thể Bạch Lạc Tuyết, không nhịn được mà nở nụ cười, “Hai đại nam nhân làm sao mà sinh được?”
“Không thì…” Bạch Lạc Tuyết phiền muộn, tựa vào bên cửa sổ.
Tập Phi Nhạn nhìn bộ dáng hắn rất thích thú, thực sự muôn nhào tới đem hắn ăn gọn, nhưng đột nhiên lại nghĩ tới một vấn đề nghiêm trọng: “Không phải ngươi muốn nạp phi chứ?”
“Đương nhiên là ta không muốn, thế nhưng… Mẫu Hậu, nên làm thế nào bây giờ?”
“Vậy…” Tập Nhạn Phi cười gian một tiếng, “Thân là con một, thế hệ thứ hai mươi tám đời Huyền Tông Tập, ta quyết định dùng công thức bí truyền của nhà ta —— Duyên Đan, cho thê tử mà ta yêu thương, loại bỏ ưu sầu giải nạn!”
“Cái gì, Duyên Đan?”
Đôt nhiên, Tập Nhạn Phi đút vào trong miệng của mình một viên đan dược màu vàng, xoay người một cái ôm lấy Bạch Lạc Tuyết, hôn lên môi hắn, đẩy viên đan dược vào trong miệng hắn, xuống đến cổ họng “Ọt ọt” một tiếng, Bạch Lạc Tuyết nuốt đan dược vào bụng
Sau đó, Bạch Lạc Tuyết đẩy Tập Nhạn Phi ra, bất mãn nói: “Rốt cuộc ngươi đã cho ta ăn cái gì?”
Tập Phi Nhạn nghịch sợi tóc xinh đẹp của mình, hắn lắc lắc tay áo, vạn lần nhu tình, nói: “”Long Duyên Đan La!”
“Thuốc này ăn vào rồi sẽ thế nào?”
“Sẽ.. đến lúc đó, ngươi sẽ biết… Trước hết cứ giữ bí mật này, hì hì…”
Tập Nhạn Phi phi thân, ôm Bạch Lạc Tuyết lên giường.
“Thật sự, ngươi cũng không nên trách ta, ai bảo ngươi lúc nào cũng quyến rũ ta.”
Một tháng sau
Bệnh tình của Bạch Lạc Tuyết trở nên nghiêm trọng, hắn bị đau dạ dày rồi nôn mửa.
Ba tháng sau đó, bụng Bạch Lạc Tuyết hơi nhô lên.
Năm tháng sau đó, hắn dứt khoát nói mình bị bệnh nặng, không ra khỏi cửa nửa bước.
Mười tháng sau đó, “Hoàng hậu” sinh hạ long chủng, khắp chốn vui mừng.
Trên thế gian này, chỉ có hai người biết rõ, thật sự… oa nhi kia… là do bệ hạ Hoàng Đế mười tháng hoài thai, vất vả khổ cực sinh hạ long chủng…
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Muộn đưa lên rồi, các vị thân xin lỗi rồi... Kế tiếp vũng hố 《 huynh đệ cấm lưu luyến 》, khuya hôm nay, đúng giờ mở càng..