Chương 184: Người anh hùng trong định mệnh
Đối với tình cảm của Liễu Vũ Phi dành cho Triệu Dật, Tô Nhã hoàn toàn hiểu rõ. Hơn nữa, cô cũng không có ý định ngăn cản.
Dự định ban đầu của Liễu Vũ Phi vốn là thi vào một trường khác tốt hơn so với Thượng Hải. Thế nhưng khi biết chuyện Triệu Dật ghi danh Đại Học Công Thương ở Giang Châu, Liễu Vũ Phi đã không chút do dự đổi sang đại học Giang Châu.
Từ thời điểm đó, Tô Nhã đã biết trái tim của con gái mình hoàn toàn đặt ở trên người Triệu Dật.
Có lòng biết ơn lẫn sự yêu mến.
Đối với các cô gái trẻ, có mấy người không thích anh hùng? Đặc biệt là người anh hùng này còn hết sức ưu tú.
Tô Nhã cũng không định ngăn cản con gái mình.
Cô đã đến thăm gia đình nhà họ Triệu, tiếp xúc với vợ chồng Triệu Nham. Thậm chí, bà còn ngồi lại ăn cơm và nói chuyện với Triệu Dật. Đối với Triệu Dật và gia đình cậu ấy, cô cảm thấy vô cùng hài lòng. Cho nên, đối với lựa chọn của con gái, cô lựa chọn ngầm đồng ý.
Con gái cô đã tiến vào đại học, cũng coi như là một người trưởng thành rồi. Con cái có lựa chọn của con cái, chính cô cùng lắm là ở bên cạnh hướng dẫn. Huống chi, cái lựa chọn này cũng không kém.
Tô Nhã: “Vậy không phải là chuyện tốt sao? Không phải trước đây con còn phàn nàn cậu ta không để ý đến con à?”
Liễu Vũ Phi tiếp tục lăn lộn trên giường rồi úp mặt xuống. Cô vểnh hai bắp chân trắng nõn lên rồi đung đưa, tiếp đó cùng mẹ mình trò chuyện.
Liễu Vũ Phi: “Vốn là như thế! Đã qua khai giảng một tháng rồi mà anh ấy còn chưa sang thăm con một lần.”
Tô Nhã: “Bây giờ vui vẻ chưa? Hôm nay đi đâu chơi, nói mẹ nghe một chút đi?”
Liễu Vũ Phi: “Sáng nay anh ấy tới đón con, còn mang theo bữa sáng cho con nữa....”
Liễu Vũ Phi biết mẹ mình không phản đối mối quan hệ giữa cô và Triệu Dật cho nên cô không giấu điều gì cả. Cô đem chuyện xảy ra hôm nay đều nói hết một lần.
Tô Nhã: “Hai đưa đang ở khách sạn sao? Cùng một phòng?”
Liễu Vũ Phi: “Anh ấy ở phòng bên cạnh. Ban nãy bọn con cùng nhau xem phim, sau đấy con trở về phòng.”
Hơi do dự một chút, Liễu Vũ Phi quyết định không kể cho mẹ về nụ hôn. Mặc dù rất muốn chia sẻ chuyện đó, nhưng cô vẫn cảm thấy cực kỳ ngượng ngùng.
Tô Nhã: “Bây giờ con là người trưởng thành rồi, bất kể làm chuyện gì thì đều phải nghĩ kỹ. Mẹ không phản đối mối quan hệ của hai đứa, nhưng con nhất định phải biết bảo vệ chính mình. Con hiểu ý mẹ không?”
Ngay lập tức, khuôn mặt Liễu Vũ Phi đỏ bừng, cô hiểu ý của mẹ mình. Đơn giản chính là hai đứa muốn làm gì thì làm, chỉ cần không làm lớn bụng là được.
Liễu Vũ Phi: “Hôm nay Triệu Dật mua cho con thật nhiều quần áo và đồ trang điểm, con muốn cản còn không được......”
Tô Nhã: “Tốn không ít tiền?”
Liễu Vũ Phi: “Hai bộ quần áo LV, toàn bộ cộng lại lên tới 300 ngàn tệ....”
Ở bên kia, Tô Nhã rõ ràng bị sốc.
Chuông điện thoại của Liễu Vũ Phi bỗng nhiên vang lên, là Tô Nhã gọi tới.
Tô Nhã: “Vũ Phi, con vừa trêu mẹ đúng không?”
Liễu Vũ Phi: “Không, là thật. Con cũng cảm thấy rất đắt, thế nhưng anh ấy nhất định phải mua cho con. Hơn nữa, chính anh ấy cũng mua một bộ, còn cầm mấy cái túi xách, nói là tặng khách hàng. Hết thảy bỏ ra 500 ngàn.”
Giọng của Tô Nhã tràn đầy sự kinh ngạc. Rõ ràng, cô hoàn toàn bất ngờ đối với sự tiêu pha của Triệu Dật.
Tô Nhã không thiếu tiền, trong mắt cô thì 300 ngàn chỉ là một số tiền nhỏ. Thế nhưng Triệu Dật chỉ là một học sinh, nhà họ Triệu cũng không có nhiều tiền như vậy.
Cô nhất định phải hỏi cho rõ ràng.
Tô Nhã: “Cậu ta lấy tiền từ đâu? Gia đình cho à? Con nói khách hàng là ý gì?”
Liễu Vũ Phi: “Anh ấy có công ty riêng, nói là làm đầu tư cổ phiếu hợp đồng tương lai, công ty này anh ấy mới lập nên trong kỳ nghỉ hè.”
“Còn nói là do anh ấy đã giúp đỡ một người, người đó là một chuyên gia đầu tư. Triệu Dật cứu được vợ con của anh ta nên bây giờ anh ta đi làm cho Triệu Dật. Triệu Dật còn nói anh ấy đã đầu tư vào một bộ phim nhỏ, có lẽ lễ Giáng Sinh là có thể ra rạp.”
“ Anh ấy bảo tiền của bản thân đều là chính bản thân tự kiếm được, còn nói là chờ con có bằng lái xe thì sẽ tặng con một chiếc xe. Yêu cầu con không được chọn xe quá rẻ, Maserati hay Porsche tùy con chọn lựa cũng không cho con từ chối...”
Tô Nhã hoàn toàn kinh ngạc.
Cô không nghi ngờ lời nói của con gái, cũng không hoài nghi Triệu Dật. Lúc trước khi ăn cơm với Triệu Dật, hắn đã đề cập về việc công ty đầu tư lúc cả hai nói chuyện phiếm. Chẳng qua, Tô Nhã chỉ nghĩ đó là mục tiêu tương lai của Triệu Dật, cô không ngờ hắn đã sớm biến nó thành thực tế, hơn nữa còn điên cuồng kiếm tiền!
Điều này cũng quá kinh khủng rồi!
Tô Nhã sững sờ hồi lâu: “Cha mẹ cậu ta biết việc này không?”
Liễu Vũ Phi dặn dò: “Họ còn chưa biết! Anh ấy nói sợ cha mẹ lo lắng, bảo để một thời gian rồi tìm cơ hội nói. Mẹ, mẹ cũng đừng nói ra nha.”
Tô Nhã: “Con yên tâm! Mẹ sẽ không nói. Chỉ là… cậu ta cũng quá lợi hại rồi.”
Liễu Vũ Phi tự hào nói: “Đúng vậy! Con chưa từng gặp người lợi hại như vậy. Anh ấy còn nói đợi có thời gian sẽ đưa con đi xem công ty nữa.”
Tô Nhã nghe Liễu Vũ Phi nói kiểu này, lập tức càng thêm yên tâm.
Nếu có thể thoải mái mang Liễu Vũ Phi đi xem, chứng minh công ty này là thật sự tồn tại.
Tô Nhã không cho rằng Triệu Dật sẽ lừa gạt Liễu Vũ Phi, cũng không nghĩ hắn sẽ có ý đồ gì khác. Sau khi cứu Liễu Vũ Phi, nếu thật sự có mục đích thì cứ trực tiếp mở miệng là được, cần gì vong vo như vậy.
Chỉ có thể nói con gái mình thật may mắn, có thể gặp được người anh hùng trong định mệnh....
Tô Nhã lấy lại bình tĩnh, bắt đầu dạy con gái.
Tô Nhã: “Khi ở cùng nhau, mặc kệ đang yêu hay đã kết hôn, cả hai đều phải độc lập về mọi mặt. Phải có sự riêng tư của mỗi người, kinh tế cũng thế. Cậu ta tặng quà cho con, đó là do cậu ta thích con, con có thể tiếp nhận. Tuy nhiên, con không thể lấy không từ một người đàn ông, không phải mẹ đã cho con một tấm thẻ tín dụng à? Nên dùng thì dùng, không muốn tiết kiệm...”
Nói chuyện một hồi, Tô Nhã cúp điện thoại. Lập tức, cô có chút lo lắng.
Lúc trước cô tốn số tiền lớn để có được một đôi ngọc bội, còn bảo Vũ Phi đưa khối lớn cho Triệu Dật để đáp lễ cái túi của mà hắn tặng. Bây giờ, hắn lại đưa tặng một đống đồ cho con gái.