Chương 233: Có nhà, trong lòng sẽ không còn tâm lý phiêu bạt
Khuyên người hướng thiện sao?
Cứng rắn tiêu diệt ác ý trong lòng của một người, buộc người đó trở thành người tốt. Chỉ vì để chuộc lỗi các hành động xấu của mình mà liên tục làm chuyện tốt mới có thể khiến đầu óc thanh thản, bình an và thoải mái. Đây có lẽ là ép người ta hướng thiện thì đúng hơn.
Hơn nữa, thẻ này có hiệu lực đến suốt đời, tồn tại cho đến khi người đó chết. Điều này thực sự quá thần kỳ.
Lưu lại đi, có cơ hội thích hợp thì sẽ sử dụng nó.
Bất kỳ đồ vật gì đều có giá trị, quan trọng là dùng vào chỗ nào cho tốt.
"Hệ thống, sử dụng thẻ rút thăm trúng thưởng."
"Vâng! Ký chủ sử dụng thẻ rút thăm trúng thưởng. Bắt đầu tiến hành rút thăm trúng thưởng.”
Trong đầu của Triệu Dật lại hiện lên màn ánh sáng xổ số chuyển động, giống như máy quay trúng thưởng. Các loại phần thưởng lập tức thay phiên lần lượt xuất hiện.
"Dừng lại!"
Ánh sáng chuyển động từ từ dừng lại, cuối cùng thì dừng lại trên thẻ hoàn tiền mua bất động sản.
"Ký chủ nhận được thẻ hoàn tiền mua bất động sản 01 cái, hạn mức sử dụng là 5 triệu. Ký chủ có thể sử dụng lúc mua nhà thì có thể sử dụng.”
Thẻ hoàn tiền mua bất động sản?
Tôi mới mua căn hộ 15 triệu, lại đến một thẻ khác?
Mua một cửa hàng?
Mua một tòa văn phòng?
Có vẻ như là không cần thiết, chủ yếu là do hạn mức 5 triệu quá thấp. Cửa hàng hoặc tòa nhà cơ bản là không mua được với diện tích lớn. Nếu diện tích đủ lớn thì có thể xem xét, dù sao thì công ty của mình hiện tại vẫn là đi thuê. Về sau tìm cơ hội mua một chỗ diện tích đủ lớn để chuyển công ty qua đó.
Ánh mắt của Triệu Dật rơi vào Phùng Tiếu Tiếu bên cạnh, trong lòng chợt lóe một cái ý tưởng.
Phùng Tiếu Tiếu đối với sự khen thưởng điên cuồng của hắn cùng với những tiêu phí kia rất đau lòng. Mặc dù cô biết những thứ này đều giúp cô mang lại lợi ích cực lớn. Thế nhưng cô vẫn không khỏi cảm thấy đau lòng cho Triệu Dật.
Theo cách nói của cô để hình dung thì số tiền mà website và công hội kiếm được này có thể mua được trọn gói một căn chung cư.
Đối với một cô gái xa quê phải làm việc một mình trong thành phố, mua được một căn phòng sẽ mang đến cảm giác an toàn. Quần áo và trang sức chắc chắn là không thể so sánh được.
Có nhà ở mới có gia đình, có gia đình thì lòng mới yên ổn, mới không cảm thấy phiêu bạt.
Dù bạn có vất vả hay mệt mỏi đến đâu, vẫn có một nơi để bạn có thể trở về, làm cho lòng mình yên ổn hơn.
Triệu Dật nhìn thời gian, hôm nay hẳn là quá muộn rồi.
Hơn nữa, mua nhà thì phải đi xem nhà, cũng phải mua một căn phòng ưng ý...
Triệu Dật đột nhiên cảm thấy mình nên có trợ lý hoặc thư ký, sau này mình nhất định sẽ có nhiều chuyện phát sinh. Không nói đến việc gây dựng sự nghiệp kiếm tiền, mà xem như việc sinh hoạt hàng ngày cũng đã quá bận rộn. Bên người hắn có quá nhiều cô gái, ngày kỷ niệm, ngày sinh nhật, chỉ tự mình hắn thì sẽ có lúc bị thiếu sót. Hơn nữa, những chuyện như mua quà tặng, mua nhà ở, nếu bản thân tự chạy đi làm thì quá mất thời gian.
Khi Triệu Dật nghĩ tới đây, hắn thực sự cảm thấy việc này thật sự cần thiết.
Thư ký hoặc trợ lý có thể giúp hắn tiết kiệm rất nhiều thời gian cho bản thân. Chẳng hạn như tiệc sinh nhật, chỉ cần hắn nói ra biết địa điểm và yêu cầu. Người đó có thể giúp hắn xử lý, chỉ cần cuối cùng đem phương án báo cáo lại cho hắn xem xét là được. Hắn cũng không cần phải tự đi tốn mất nửa ngày thời gian.
Lại ví dụ như chuyện trang trí nội thất cho căn hộ cũng có thể giao cho người trợ lý này.
Không có vấn đề gì nếu người đó không có chuyên môn trong một số lĩnh vực, chỉ cần có thể giúp hắn bỏ tiền ra để tìm một người có chuyên môn hơn là được. Người trợ lý này chính là cánh tay phải, sẽ giúp hắn xử lý và hoàn thành những công việc mà hắn muốn làm.
Được rồi, quyết định vậy đi!
Tìm một người phù hợp thôi!
"Được rồi, đi thôi! Chúng ta lại đi dạo một vòng, sắp đến giờ ăn tối rồi..."
Phùng Tiếu Tiếu nhìn thời gian, có chút do dự nói: "Nếu anh không ngại thì buổi tối ăn cơm ở nhà tôi đi. Tôi sẽ nấu cơm, được không?”
Triệu Dật cười nói: "Đương nhiên là tôi không ngại! Tay nghề của cô cũng không kém so với mấy đầu bếp kia, nhưng mà như vậy có phiền cho cô quá không?”
Phùng Tiếu Tiếu khi nghe thấy điều này, ngay lập tức vui vẻ đáp: "Không phiền phức! Tôi muốn nấu một bữa ăn cho anh, mặc dù tôi biết đối với anh nó chẳng là gì nhưng tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình."
Triệu Dật vội vàng gật đầu đáp: "Được."
Phùng Tiếu Tiếu vui vẻ nói: "Vậy chúng ta trở về đi siêu thị dưới lầu mua đồ ăn trước đã."
"Tốt!"
Triệu Dật lái xe trở về, Phùng Tiếu Tiếu đang ngồi ở ghế phụ lái lại cảm thấy động lòng một lần nữa. Điều này khiến cô càng cảm thấy lo lắng cùng chờ mong đối với chuyện tối nay.
Cô mơ hồ nhận thấy đêm nay Triệu Dật có thể sẽ ở lại?
Có một chút lo lắng nhưng cũng có một sự mong đợi không thể giải thích.
Hai người trở lại dưới tầng hầm khu chung cư của Phùng Tiếu Tiếu. Sau khi đậu xe xong thì đem tất cả những thứ đã mua mang lên nhà, Phùng Tiếu Tiếu thay dép đi trong nhà nói: "Hay là anh ngồi xem TV một lúc đi, để tôi đi mua thức ăn là được?”
Triệu Dật cười nói: "TV có gì hay mà xem, để tôi giúp cô đẩy xe hàng."