Chương 234: Cuộc sống của cô cứ để tôi bảo vệ.
Trên thế giới này có rất nhiều đám con nhà giàu chơi trò chơi như thế này. Họ sẵn sàng chi tiền khi theo đuổi các cô gái. Vung tiền trong quán bar, dẫn các cô gái đi mua sắm trong trung tâm thương mại, đi xem phim. Nếu không phải cuồng hoan vui vẻ thì chính là cuồng hoan vui vẻ trên đường. Nhưng bọn họ nhất định sẽ không có kiên nhẫn mà cùng với cô gái đó đi dạo siêu thị mua thức ăn.
Họ sẵn sàng đưa các cô đi ăn ở nhà hàng tây cao cấp, uống rượu vang đỏ và ăn đồ đắt tiền.
Phùng Tiếu Tiếu rất thích cảm giác được đi cùng nhau như thế này.
Điều này cho thấy Triệu Dật và mình không đơn giản chỉ là quan hệ tiền bạc bao nuôi bình thường. Mà là quan hệ tình nhân, cho dù loại quan hệ này có khả năng không thể tiến vào lễ đường hôn nhân kia, thế nhưng cũng chẳng sao.
Sau khi đi qua khu bán rượu, Triệu Dật mỉm cười cầm lấy hai chai rượu đỏ: "Buổi tối uống một ít nhé."
"Ừm."
Phùng Tiếu Tiếu cười một tiếng đồng ý, sắc mặt lại hơi đỏ lên, linh cảm trong lòng càng lúc càng mãnh liệt.
Sau khi nghĩ lại, trong nhà mình không có đồ ngủ cho nam. Nếu hắn không rời đi vậy thì không có quần áo để thay rồi sao?
Trái lại chuyện này thật sự là chưa có hỏi?
Phùng Tiếu Tiếu thu hết can đảm và hỏi: "Anh, buổi tối hôm nay có định ở lại hay không?”
Triệu Dật có chút kinh ngạc, Phùng Tiếu Tiếu tự nhiên chủ động đặt câu hỏi như vậy, đúng là rất có dũng khí!
Triệu Dật nhìn Phùng Tiếu Tiếu cười thâm thúy: "Có ý nghĩ này, có thể không?"
Mặc dù mức độ ưa thích đã vượt quá 90, đã là mức độ tiêu chuẩn của tình nhân. Nhưng mà Triệu Dật vẫn rất lịch sự hỏi một câu.
Quả nhiên!
Nhịp tim của Phùng Tiếu Tiếu đột nhiên tăng nhanh một chút, cô khẽ cắn môi: "Ở nhà không có đồ ngủ nam. Hay là mua một bộ được chứ?"
Triệu Dật mỉm cười, thoải mái đáp ứng: "Được!"
Một chuyện lớn như vậy được kết thúc bẳng cuộc trò chuyện dăm ba câu giữa hai người.
Hai người rời khỏi siêu thị, tiến vào một cửa hàng bán đồ ngủ cách đó không xa. Phùng Tiếu Tiếu mặc dù có chút ngại ngùng nhưng vẫn thu hết can đảm đích thân chọn một bộ đồ ngủ cho Triệu Dật. Suy nghĩ xong thị chọn thêm một bộ đồ ngủ khác cho nữ.
Hai bộ đồ ngủ rõ ràng là trang phục của những cặp tình nhân. Phía trên in đầy hình hoạt hình Angry Birds.
"Có phải cảm thấy quá trẻ con không?"
Phùng Tiếu Tiếu chọn tới chọn lui cuối cùng chọn bộ này. Sau đó quay sang hỏi Triệu Dật, cô lo lắng Triệu Dật sẽ không thích nó.
Triệu Dật đương nhiên nhận ra Phùng Tiếu Tiếu rất thích bộ quần áo này, cho nên cười nói: "Không sao! Đồ ngủ hình phim hoạt hình cũng tốt, cũng thật thú vị, tôi cũng không phải là ông già 56 tuổi..."
Phùng Tiếu Tiếu lập tức có chút vui mừng: "Tôi cũng nghĩ nó rất đáng yêu."
Mua xong đồ ngủ, Triệu Dật một tay xách đồ ăn, một tay trực tiếp nắm lấy tay Phùng Tiếu Tiếu.
Đều đã đến một bước này rồi tất nhiên không cần kiêng kỵ bất cứ điều gì.
Phùng Tiếu Tiếu một tay nắm lấy tay Triệu Dật một tay xách bộ đồ ngủ vừa mua, vẻ mặt ngượng ngùng nhưng cũng không giấu được sự phấn khích và vui mừng.
Tay trong tay đi mua sắm cùng chàng trai mình thích, cùng đi mua đồ ăn... thật là tuyệt làm sao.
Bước tới trước cửa khu chung cư, Triệu Dật đột nhiên dừng lại, ánh mắt rơi vào một hiệu thuốc ở gần cửa ra vào, hắn thấp giọng hỏi: "Có muốn mua một ít... đồ an toàn không?"
Gương mặt Phùng Tiếu Tiếu đỏ bừng, cô đương nhiên hiểu ý của Triệu Dật là gì.
Mặc dù trong lòng ngại ngùng và xấu hổ nhưng Phùng Tiếu Tiếu cảm thấy trong lòng vẫn có chút ấm áp.
Anh ấy chủ động nghĩ đến việc bảo vệ an toàn cho mình...
"Bà dì của tôi vừa đi hôm kia..."
Triệu Dật khịt mũi cười nói: "Được! Vậy về sau lại mua."
Phùng Tiếu Tiếu cảm thấy mặt mình giờ đây như bốc cháy.
Khi hai người trở về nhà, Phùng Tiếu Tiếu đã vào bếp bắt đầu bận rộn, Triệu Dật cũng không làm khách. Hắn đi xuống bếp vừa phụ giúp nấu nướng vừa nói chuyện phiếm với Phùng Tiếu Tiếu.
---
Nói về cuộc sống ngày trước, nói về những chuyện đã qua...
Bởi vì về nhà khá muộn nên bữa cơm tối này ăn xong thì đã hơn 8:00 tối.
Hai người uống hết một chai rượu vang đỏ, bởi vì cảm giác say cũng vì tâm trạng hồi hộp gương mặt của Phùng Tiếu Tiếu càng thêm đỏ hơn.
Sau khi thu dọn xong, Phùng Tiếu Tiếu nói với Triệu Dật: "Anh đi tắm rửa một chút trước đi."
"Được!"
Triệu Dật cầm bộ đồ ngủ mới mua, rồi trực tiếp đi vào phòng tắm.
Nghe thấy tiếng nước, trong lòng Phùng Tiếu Tiếu càng cảm thấy hồi hộp, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi.
...
Triệu Dật bước nhanh đi ra, đối với Phùng Tiếu Tiếu cười: "Đã tắm rửa xong, cô đi tắm đi."
Phùng Tiếu Tiếu ở trong phòng tắm cọ tới cọ lui ít nhất 40 phút mới bước ra. Lúc bước ra ngoài thấy Triệu Dật đã ngồi trên giường trong phòng ngủ nghịch điện thoại.
Phùng Tiếu Tiếu khẽ cắn môi và hít thở sâu.
Dù sao đã chuẩn bị sẵn sàng.
Sợ cái gì nữa?
Phùng Tiếu Tiếu bước vào phòng ngủ, sau đó ngồi trên giường.
Triệu Dật đặt điện thoại xuống, vươn tay nắm lấy tay Phùng Tiếu Tiếu: "Đừng căng thẳng! Dù sao anh cũng là một anh chàng đẹp trai, em nhìn anh thêm vài lần nữa sẽ không căng thẳng."
Phùng Tiếu Tiếu bị câu nói của Triệu Dật chọc cười. Vốn dĩ đang khẩn trương cũng lập tức biến mất.
"Mèo khen mèo dài đuôi, da mặt anh cũng thật là dày."