Chương 245: Người ta là dựa vào năng lực để làm việc.
Liễu Vũ Phi thấy Triệu Dật và con ngựa số 28 thân mật như vậy thì cảm thấy rất thích thú.
“Hình như nó nhận ra anh.”
Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy! Con ngựa này rất thông minh. Lúc trước anh đã từng cưỡi nó đi thi đua ngựa cùng bạn anh ở đây. Anh nói với nó, chỉ cần nó giành chiến thắng trong cuộc thi thì anh sẽ mua lại nó, cho nó làm một đại gia ăn uống sung sướng. Kết quả là hôm đó nó phát huy hết khả năng, thắng cả mấy con ngựa thuần chủng được các vị giám đốc mua với giá cao…”
Liễu Vũ Phi bật cười đáp: “Vậy nên anh thật sự mua lại nó? Sau đó bắt đầu cho nó làm đại gia ăn ngon uống sướng?”
Triệu Dật gật đầu, coi đó là chuyện đương nhiên: “Đúng vậy! Tuy là một con ngựa, nhưng nó đã liều mạng như thế, anh tin là nó hiểu được, cho nên anh cũng phải giữ lời hứa. Nếu không, không giữ lời với một con ngựa, chuyện này mà truyền ra ngoài thì cũng thật sự quá mất mặt rồi.”
Liễu Vũ Phi cười, ngập ngừng vươn bàn tay nhỏ ra sờ đầu con ngựa, tò mò hỏi: “Em có thể cưỡi nó không?”
Triệu Dật cười nói: “Đương nhiên rồi! Anh là ông chủ, em chính là bà chủ. Đi! Chúng ta đi cưỡi ngựa, anh sẽ dạy cho em.”
Liễu Vũ Phi nghe Triệu Dật nói vậy, trong lòng rất vui vẻ.
“Được!”
Triệu Dật kéo ngựa ra, thấy Quan Tâm đứng bên cạnh. Triệu Dật cười nói: “Quan Tâm! Nếu như mọi việc đã sắp xếp xong xuôi, cô cũng có thể chọn một con ngựa cùng chơi.”
Quan Tâm mỉm cười đáp: “Cảm ơn ông chủ, tôi còn phải liên lạc với bên nhà hàng, cho nên không thể cưỡi ngựa được.”
Triệu Dật gật đầu, một tay dắt ngựa, tay kia nắm tay Liễu Vũ Phi đi đến sân cưỡi ngựa.
Quan Tâm nhìn theo bóng lưng của Triệu Dật, ánh mắt bình tĩnh.
Đương nhiên cô cũng rất thích cưỡi ngựa, nhưng bây giờ đang là giờ làm việc của cô.
Cô đến đây là để làm việc cho Triệu Dật, không phải đến để vui chơi.
Thậm chí, cô cũng không biết Triệu Dật nói như vậy có phải là thử xem cô thật sự có chuyên nghiệp hay không.
Nhưng mà… Triệu Dật đã yêu cầu cô chọn giúp một căn nhà, chắc không phải là để cho cô gái tên Liễu Vũ Phi này đấy chứ?
Tặng một căn nhà trị giá năm triệu, còn đặt tiệc sinh nhật cho Liễu Vũ Phi, tất cả quá trình đều do một tay Quan Tâm xử lý. Cho nên cô biết Triệu Dật làm buổi tiệc sinh nhật này quăng vào không ít tiền.
Tất cả những điều này nhìn qua có vẻ như là một phú nhị đại tiêu chuẩn. Tiêu tiền như nước, dùng tiền phung phí chỉ để tán gái chính là chuyện thường ngày. Nhưng mà cô thấy quản lý Đới Lương hết sức ngưỡng mộ khi nói về hắn, công ty đầu tư Phi Dật là một tay Triệu Dật tạo dựng. Miệt mài kiếm tiền trên thị trường chứng khoán, bây giờ còn đang thực hiện dự án phim truyền hình điện ảnh với vốn đầu tư hàng trăm triệu…
Hắn thực sự giỏi như vậy sao?
Đây đơn giản chỉ là Quan Tâm rảnh rỗi tự hỏi, cô vẫn đang suy nghĩ về tương lai.
Cô không ngừng học hỏi và hoàn thiện bản thân. Cô có đầy đủ khả năng làm việc nhưng lại không có chỗ để vận dụng, cô hy vọng tương lai sẽ làm được, thay vì làm những công việc lặt vặt như một cô thư ký nhỏ kiếm được bốn năm ngàn một tháng.
Sân C rộng rãi không có ai, Lục Đào chớp mắt mấy cái nói: “Triệu Dật! Cậu bao cả sân này sao?”
Triệu Dật cười nói: “Mọi người đều là người mới, sân bãi rộng một chút mới dễ chơi được.”
Lục Đào đã mặc xong đồ bảo hộ, lên ngựa ngay ngắn đáp: “Đại gia đúng là kiêu ngạo!”
Những người khác cũng mặc đồ bảo hộ dưới sự hướng dẫn của chuyên gia, rồi lên ngựa, sau đó bắt đầu học cưỡi ngựa. Triệu Dật cũng xem như có chuyên môn về đua ngựa, hắn buộc yên đôi cho con ngựa số 28 rồi kéo Liễu Vũ Phi lên. Sau đó vừa cưỡi ngựa vừa dạy cô.
Liễu Vũ Phi tựa vào ngực Triệu Dật, trong lòng cảm thấy rất ngọt ngào.
Khúc gỗ này cuối cùng cũng được khai sáng!
Mọi người đều vui vẻ, chẳng mấy chốc họ đều học cưỡi ngựa xong. Vì vậy bắt đầu chạy đuổi nhau trong sân, hoặc là thay nhau chụp lại khoảnh khắc đẹp khi họ cưỡi ngựa.
Hai giờ sau, mọi người đều có chút mệt mỏi. Triệu Dật đỡ Liễu Vũ Phi xuống ngựa, cười nói: “Mọi người đã mệt rồi. Đi thôi! Chúng ta đi tắm trước cho đỡ mệt, sau đó sẽ ăn cơm chiều.”
“Được!”
Mọi người rời trường đua ngựa đến trung tâm spa của câu lạc bộ Đua ngựa. Nam và nữ tách riêng nhau ra.
Không có các cô gái ở đó, chủ đề nói chuyện của các chàng trai cũng trở nên tùy ý hơn rất nhiều.
“Này! Triệu Dật! Cậu thuê trợ lý riêng khi nào vậy?”
Triệu Dật cười nói: “Tôi tuyển vài hôm trước. Có những việc tôi không thể phân thân ra làm, nên cô ấy giúp tôi điều hành một chút.”
Quách Đông Lai hâm mộ nói: “Cô gái tên Quan Tâm đó cũng là một người đẹp. Cậu tìm trợ lý xinh đẹp như vậy không sợ Liễu mỹ nữ ghen sao?”