Chương 248: Trong lòng mình giống như ăn phải chanh vậy.
Trước thái độ quá say mê của Liễu Vũ Phi, Cao Văn có chút tức giận mà phê phán.
“Nhưng cũng không thể chỉ vì anh ta có tiền mà không bận tâm gì, để cho hắn có thể tùy ý làm càn được. Đàn ông ai cũng có mới nới cũ…”
Liễu Vũ Phi cười cười đáp: “Mình nói mình không quan tâm không phải vì anh ấy có tiền. Nhà mình cũng không thiếu tiền, chuyện này không liên quan gì đến tiền bạc.”
Không thiếu tiền?
Đám người Ngô Lỵ đưa mắt nhìn nhau, Đỗ Tư Tư dò xét hỏi: “Phi Phi, nhà cậu làm gì vậy?”
Liễu Vũ Phi cười cười nói: “Làm khai thác bất động sản.”
Ngô Lỵ và những người khác ngay lập tức mở to mắt.
“Công ty khai thác bất động sản?”
Liễu Vũ Phi gật đầu nói: “Đúng vậy! Chủ yếu là ở Thiên Phủ, Giang Châu cũng đã lấy đất, hiện tại đang khai thác.”
Một số người không nhịn được mà hít một hơi thật sâu.
Chết tiệt! Kiêu ngạo như vậy sao?
Thường ngày Liễu Vũ Phi trông cũng không cao sang chút nào, cũng không có sự khác biệt gì với những bạn học, không nghĩ rằng thân phận cô ấy lại lớn như vậy!
Có thể mua đất để xây dựng chung cư, gia đình nào mà không có tài sản hàng trăm triệu cơ chứ?
Chủ yếu ở Thiên Phủ, Giang Châu cũng có đất?
Điều này có nghĩa là gì?
Điều này phải rõ ràng là công ty khai thác nhà đất không chỉ có một tòa nhà, thực sự là một công ty rất lớn mạnh!
Thật không ngờ Liễu Vũ Phi lại là công chúa nhà giàu!
Ngô Lỵ mở to hai mắt, nói theo bản năng: “Phi Phi! Cậu thật là kín tiếng, cho tới bây giờ mình chưa từng nghe cậu nói điều này…”
Liễu Vũ Phi hé miệng cười khẽ: “Các cậu cũng không hỏi.”
Đám người Ngô Lỵ sửng sốt một hồi. Ừm! Suy nghĩ kỹ một chút, bọn họ chỉ là nói bóng nói gió chứ chưa bao giờ hỏi trực tiếp chuyện gia đình của Liễu Vũ Phi…
Cao Văn đột nhiên có chút khó hiểu hỏi: “Phi Phi! Cậu xinh đẹp như vậy, gia thế cũng tốt như thế, điều kiện này vô cùng hoàn hảo. Vì sao đối với tình yêu lại có thái độ tiêu cực như vậy?
Dường như sợ Liễu Vũ Phi hiểu lầm, Cao Văn giải thích: “Hôm nay mình chỉ mới gặp Triệu Dật lần đầu tiên. Mình không nói là anh ta không tốt, mình chỉ muốn nói rằng thái độ của cậu như vậy sau này sẽ dễ chịu thiệt. Tình cảm không phải là một lòng hướng về nhau sao?”
Liễu Vũ Phi cười nói: “Ừm! Cậu nói không sai. Thế nhưng anh ấy đối tốt với mình như vậy, những điều các cậu nói không phải là lo bò trắng răng sao?”
Nụ cười trên mặt Liễu Vũ Phi càng ngọt ngào, cố tiếp tục nói: “Các cậu không hiểu! Cho dù anh ấy đối với mình như thế nào đi nữa, mình sẽ không bao giờ thực sự tức giận với anh ấy. Mình cũng tin tưởng anh ấy sẽ luôn đối tốt với mình, mình tin vào ánh mắt của mình, cũng tin tưởng ánh mắt của mẹ mình.”
Ngô Lỵ hỏi: “Các cậu đã gặp cha mẹ của nhau rồi sao?”
Liễu Vũ Phi gật đầu: “Đúng vậy! Mẹ mình rất hài lòng về anh ấy. Cha mẹ anh ấy cũng rất hài lòng với mình.”
Mọi người đều không nói nên lời.
Còn cái gì để nói đây!
Cha mẹ hai bên gia đình đã gặp nhau, còn rất vừa lòng nhau. Người ngoài cuộc như mình còn quan tâm đến điều gì nữa?
Mệt lòng nha!
“Cha mẹ các cậu cũng quá thoáng rồi. Cậu vừa mới tốt nghiệp cấp ba, cha mẹ hai bên cũng đã gặp nhau. Các cậu định sau khi tốt nghiệp đại học sẽ kết hôn ngay sao?”
Liễu Vũ Phi cười híp mắt nói: “Nếu như anh ấy đồng ý, mình cũng không có ý kiến gì.”
Cao Văn che mặt: “Ôi! Không thể nhìn nổi nữa rồi! Quá kích thích, trong lòng mình giống như ăn phải chanh vậy.…”
Ngô Lỵ và những người khác cũng hoàn toàn hết hy vọng rồi.
Chẳng trách Triệu Dật không để ý đến cô. Thỉnh thoảng đáp lại vài câu cũng xem như là nể mặt cô là bạn cùng phòng của Liễu Vũ Phi.
Là công chúa xuất thân trong gia đình giàu có, dáng vẻ xinh đẹp như vậy, tính tình còn hào sảng như thế, nếu là đàn ông cô cũng biết phải lựa chọn như thế nào.
Liễu Vũ Phi nhìn sự thay đổi vẻ mặt của Ngô Lỵ và mọi người, trong mắt hiện lên một chút gian xảo.
Ha ha, lần này là hết hy vọng rồi!
Còn muốn lén lút chọc ghẹo bạn trai nhỏ của mình? Hừ!
Giống như Triệu Dật dự đoán, năm cô gái hoạt động xong xuôi, lúc đi ra đã là hai tiếng đồng hồ.. Sau khi được chăm sóc toàn diện, làn da trông mềm mại mịn màng, ai nấy đều xinh đẹp hơn hai phần.
Liễu Vũ Phi đi lên trước, nắm lấy tay Triệu Dật: “Anh chờ có lâu không?”
Triệu Dật cười nói: “Bọn anh ở đây uống trà tâm sự. Hiếm khi không chơi game hay điện thoại di động, nói chuyện phiếm như vậy cũng không tệ.”
Liễu Vũ Phi hé miệng cười hỏi: “Tiếp theo chúng ta đi đâu?”
Triệu Dật cười, quay sang nhìn nhân viên bên cạnh gật đầu một cái: “Bắt đầu đi!”
Bắt đầu?
Bắt đầu cái gì?
Liễu Vũ Phi nghiêng đầu nhìn về phía Triệu Dật với ánh mắt tò mò.
Triệu Dật chỉ nắm tay Liễu Vũ Phi, mỉm cười không nói gì.
Trong không trung bỗng nhiên có tiếng vó ngựa dẫm lên đường, mọi người cũng theo âm thanh đó mà nhìn lại.
Trên đường xuất hiện hai con ngựa trắng tuấn tú đang kéo một cỗ xe được trang trí lộng lẫy như trong truyện cổ tích. Bên ngoài cỗ xe cắm đầy hoa hồng đỏ tươi, bên trong xe ngựa cũng bày đầy hoa tươi đủ màu sắc.