Chương 304: Cùng nhau đi Phật Sơn du lịch
Lục Đào cười ha hả nói: "Ôi trời! Động tác này của cậu cũng đủ nhanh đó nha, lúc này mới qua không bao lâu, cậu đã có mục tiêu rồi ư.”
Lý Dương cười hắc hắc nói: "Nữ sinh xinh đẹp mỗi ngày tới chỗ chúng tôi quả thật không ít nha, dù sao mua trà sữa cơ bản đều là nữ sinh. Cho dù là nam sinh cơ bản cũng đều là giúp nữ sinh mua. Vì vậy đến nhiều lần, tự nhiên cũng quen thuộc. Hơn nữa mỗi lần cô ấy đều đi một mình, tự mình đến mua trà sữa, điều này chứng tỏ cô ấy vẫn còn độc thân..."
Triệu Dật trêu chọc nói: "Yo yo! Cậu đã học được cách của gái rồi đó nha... Quá dữ dội."
Quách Đông Lai sắc mặt sầu khổ nói: "Nói như vậy, toàn bộ phòng ký túc xá này hiện tại chỉ có tôi là độc thân thôi sao?”.
...
Trận đấu bóng rổ ngày hôm sau. Bởi vì có Triệu Dật cùng Quách Đông Lai song kiếm hợp nhất, thật đúng là giành được quán quân, xem như là một lần được nổi bật.
Buổi tối, toàn bộ lớp số 2 khoa quản trị kinh doanh đều tụ tập ở khu phố phía sau trường đại học, ăn uống một bữa sảng khoái.
Lý Dương cuối cùng vẫn không đi cùng nhóm du lịch. Bởi vì cô gái tên Tô Mai kia cuối cùng vẫn không đáp ứng, có lẽ nguyên nhân chính là vì hai người còn chủ đủ quen thuộc. Điều này làm cho Quách Đông Lai vẫn đang độc thân có chút vui mừng.
Tốt xấu gì cũng không bị bỏ lại một mình… ha ha ha.
Nhóm người cuối cùng cũng xác định. Đầu tiên là Triệu Dật cùn Liễu Vũ Phi, Lục Đào cùng bạn gái, Chu Lâm cùng Trần Vi, trước khi đi còn có thêm Ngụy Xuyên.
Ngụy Xuyên gần đây nhiệt tình lái chiếc Ferrari F8 mới mua của mình đi dạo các trường đại học lớn để bán nước. Gã còn trẻ, đi xe đẹp, trong tay lại có tiền rũng rĩnh. Đối với các em gái đều rất hào phóng, đương nhiên sẽ không gặp chuyện gì bất lợi.
Ngụy Xuyên tuy rằng tuổi hơi lớn, thế nhưng cũng vừa tốt nghiệp không có bao lâu. Tính cách có chút thoải mái, cho nên rất hợp với người trẻ tuổi.
Thật ra, Ngụy Xuyên là chuẩn bị mời khách, cho nên gã ở trong nhóm chat hỏi Triệu Dật cuối tuần này có thời gian rãnh hay không. Biết được Triệu Dật lập nhóm tự lái xe đi du lịch, cho nên cũng báo danh tham gia. Về phần em gái đi chung với gã, thì từ các trường đại học tuyển một em mang theo.
Dù sao, dẫn theo một cô gái đi ra khỏi cửa. Đừng hỏi, nếu hỏi thì quan hệ của họ chỉ là bạn bè.
Còn chuyện, ngủ cùng nhau vào ban đêm ư?
Bạn bè không thể nói chuyện về cuộc sống, về lý tưởng hay sao?
Hoặc là hai người chơi đấu địa chủ, hoặc chơi game, không được à?
Có lẽ là bởi vì Triệu Dật bao toàn bộ hành trình, cho nên Chu Lâm và Trần Vi bên kia đều không mang theo bất cứ ai. Dù sao quan hệ giữa Chu Lâm và Triệu Dật không nói, những người khác thì cảm thấy hơi có chút xấu hổ.
Vốn dĩ bốn nam bốn nữ lái hai chiếc xe đi là đủ rồi, nhưng Ngụy Xuyên tao nhã lái chiếc xe Ferrari F8 mới cóng của hắn theo, xe này chỉ có hai chỗ ngồi. Cho nên Triệu Dật chỉ có thể cùng lái Ferrari theo.
Triệu Dật và Liễu Vũ Lâm ngồi Ferrari 488, Lục Đào lái chiếc Porsche chở Chu Lâm và Trần Vi cùng với bạn gái của hắn. Ba chiếc xe một đường kéo gió thẳng tiến tới Phật Sơn.
Đến cảnh khu, xe chỉ có thể đậu ở bãi xe, sau đó phải mua vé đi cáp treo để lên núi.
Lục Đào dẫn theo bạn gái, người này Triệu Dật cũng là lần đầu tiên được gặp. Không phải là bạn bè lần trước. Nếu là như vậy, Triệu Dật nói không chừng còn phải lo lắng một phần, dù sao thì lần trước đi uống rượu hắn dẫn theo chính là Diệp Thiến.
Nhưng mà, người như Lục Đào, Ngụy Xuyên làm việc đều vô cùng chắc chắn. Căn bản cũng sẽ không để cho tình cảnh gặp gỡ chéo của các em gái như vậy xảy ra. Tỉ như hôm nay Triệu Dật mang theo là Diệp Thiến, thì có lẽ Lục Đào sẽ mời cô gái lần trước, dù sao mọi người đều coi như là đã từng quen biết…
“Cảnh sắc Phật Sơn tú lệ, thời gian này chính là lúc rừng cây thay lá, có thể nói là rất đẹp. Tuy nhiên ở trên núi cũng không có công trình gì khác để dạo chơi thăm quan, cho nên chúng ta ban ngày ngắm cảnh, buổi chiều thì xuống núi. Sau đó thì đến thị trấn Thiên Hưng để qua đêm, nơi đó có đầy đủ các dịch vụ vui chơi giải trí. Tỉ như quán bar, KTV, còn có cả suối nước nóng…”
Lục Đào cười nói: "Cậu đã lên kế hoạch trước đó rồi sao?”
Triệu Dật nắm tay Liễu Vũ Phi, cười nói: "Đúng thế! Với tư cách là người tổ chức, vì để cho các cậu du ngoạn vui vẻ, tôi cũng vất vả lắm đó nha.”
Ngụy Xuyên cười ha hả nói: "Vậy buổi tối tôi phải kính anh Dật mấy chén mới được nha.”