Chương 318: Người bạn học này của cháu đúng là yêu nghiệt.
Triệu Dật cười nói: "Khoảng 400 đến 600 triệu. Tôi đã tính toán, nếu như là dưới 400 triệu thì sẽ không có cách nào vào thị trường, chỉ có thể bắt một đợt sóng trên thị trường chứng khoán mà thôi. Tôi không thể giải thích chi tiết quá trình cho mọi người được, nhưng như thường lệ, tôi đảm bảo không dưới 20% lợi nhuận. Hơn nữa mọi người có thể cho người giám sát toàn bộ quá trình giao dịch, quá trình này thực ra cũng không quá phức tạp...”
Tất cả mọi người đều bị sốc.
Triệu Dật mới mười tám tuổi, là một sinh viên năm nhất vậy mà đã dám đánh chủ ý lên một công ty niêm yết có giá trị thị trường 10 tỷ, chuẩn bị cắn một miếng thịt trên đó.
Quá tàn bạo!
Tôn Lượng đã tính toán một chút.
"Tối thiểu là 400 triệu à! Mục tiêu này hơi lớn đấy..."
Triệu Dật mỉm cười: "Đây chỉ là kế hoạch của tôi. Có muốn tham gia hay không thì tùy vào mọi người. Hai chuyện này không liên quan gì nhau. Dù sao thì tài chính cần sử dụng có lẽ cần đến tết nguyên đán mới có thể trả lại.”
Ngụy Xuyên nói không chút do dự: "Tôi góp! Mặc dù tiền của tôi cũng không nhiều, nhưng tôi sẽ góp toàn bộ. Lần trước tôi có 15 triệu, lần này anh Dật giúp tôi kiếm được 12 triệu, tổng cộng là 27 triệu. Tôi sẽ giữ lại 2 triệu để phòng hờ, còn lại 25 triệu sẽ góp vào!"
Tôn Lượng suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ít nhất là 400 triệu mới có thể khởi động được, như vậy thì vẫn còn thiếu rất nhiều. Chuyện này tôi sẽ về nói chuyện với ông già nhà tôi một chút. Cậu thấy thế nào? Nếu có thể, đến lúc đó có thể huy động được nhiều vốn hơn…"
Lục Đào cũng nói: "Việc này tôi cũng cần phải nói chuyện với chú hai trước. Nếu không thì số tiền trong tay thế này quá ít. Cậu yên tâm, chú hai của tôi tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra ngoài."
Triệu Dật mỉm cười, sẵn sàng đồng ý: "Được rồi! Dù sao đây cũng là một cơ hội lớn, đúng là cần phải suy nghĩ kỹ lưỡng một chút. Mọi người cứ bàn bạc với người nhà, có tham gia hay không, góp bao nhiêu tiền thì trong vòng ba ngày cho tôi một câu trả lời chắc chắn là được. Nhưng mà có một điều kiện, mọi người có tham gia hay không cũng không sao, nhưng một khi quyết định tham gia thì tiền của mọi người sẽ do tôi quản lý hoàn toàn. Cho đến khi kết thúc lần giao dịch này, mọi người có thể tự mình giám sát hoặc nhờ người khác kiểm tra việc sử dụng tiền. Nhưng mà trong quá trình mọi người không có quyền quyết định sử dụng tiền như thế nào.”
Tôn Lượng cười nói: "Đương nhiên chúng tôi hiểu. Cũng giống như hai lần trước, chúng tôi chỉ cần bỏ tiền, sau đó kiếm được tiền là được, đúng không?
Triệu Dật cười nói: "Không sai! Nhưng mà lần này có lẽ sẽ phức tạp hơn một chút. Dù sao Công ty dược phẩm Lôi Sâm cũng nằm ở Giang Châu, khó có thể đảm bảo sẽ không gặp mặt, có thể còn sẽ xảy ra một chút xung đột..."
Lục Đào khẽ nói: "Chúng ta kiếm tiền bằng con đường đứng đắn, sao phải sợ bọn họ chứ? Hơn nữa, người nhà họ Lục không phải ai cũng dám bắt nạt."
Tôn Lượng cũng bình thản nói: “Mọi người đều là anh em, cùng nhau kiếm tiền, đương nhiên có khó khăn cũng phải cùng nhau đối mặt. Không thể nào kiếm tiền thì có mặt anh em, nhưng đụng chuyện thì lại không thấy đâu nha.”
Triệu Dật nâng cốc: "Được! Dù sao thì vẫn là câu nói đó. Đầu tư ít thì kiếm được ít, nhiều thì kiếm nhiều. Tôi biết mọi người đều có hướng đi của riêng mình, cũng có thể tự mình đến hỏi thăm Công ty dược phẩm Lôi Sâm. Nhưng có một điều then chốt mà có thể mọi người không biết được. Đó là điểm mấu chốt có thể kiếm được tiền mà tôi đang nắm giữ.”
Tôn Lượng và những người khác cực kỳ tin tưởng vào tin tức của Triệu Dật. Đây cũng là điều mà bọn họ có nghĩ như thế nào đi nữa vẫn không thể giải thích được. Nhưng mà cũng nhờ cách này, Triệu Dật mới có thể kiếm tiền hết lần này đến lần khác một cách thần kỳ và chính xác.
Lần này, chắc hẳn cũng không ngoại lệ.
Tôn Lượng và những người khác rất tin tưởng Triệu Dật. Dù sao bọn họ cũng đã trải nghiệm một lần, có thể nói là đã từng chứng kiến sự kỳ diệu của Triệu Dật. Lần này Triệu Dật lại giúp bọn họ kiếm được rất nhiều tiền, có thể thấy được hắn ra tay nhất định sẽ không thất bại.
Hơn nữa Triệu Dật cũng nói bọn hắn có thể cử người giám sát việc sử dụng tiền, vậy thì có gì phải lo lắng nữa chứ?
Sau khi nói xong việc chính, mọi người chuyển đến phòng riêng, bắt đầu đi tăng hai.
Một đêm này, Ngụy Xuyên tiêu tiền như rác.
Một đêm này, mọi người đều vô cùng hưởng thụ.
Kiếm tiền không phải là để hưởng thụ sao?
Rượu ngon, thức ăn ngon, mỹ nữ...
...
“Chú hai! Chuyện là như vậy, chú có muốn tham gia không?"
Trong phòng làm việc ở biệt thự sang trọng, Lục Đào đang bưng một tách trà cười hì hì nhìn người đàn ông trung niên đối diện, chờ đợi câu trả lời của người đàn ông này.