C’hương 359: Ra giá ác như vậy!
Triệu Dật cười nói: “Chúng ta có thể cho Hà Khôn hai cách thức, một là bỏ tiền mua quyền ủng hộ. Hắn không mua cổ phiếu, chỉ tốn một số tiền lớn mua quyền ủng hộ của chúng ta. Nhưng mà đồng nghĩa với việc khi được giá thì chúng ta sẽ bán tháo số cổ phiếu này, mặc kệ ai mua cũng được. Thứ hai là mua đứt toàn bộ của chúng ta với một mức giá, sau đó mặc kệ giá lên xuống thế nào cũng là việc của bọn hắn. Tôi nghĩ hắn nhất định sẽ chọn cách thứ hai.”
Lục Thần có chút lo lắng nói: “Hà Khôn chưa hẳn sẽ chịu bỏ ra nhiều tiền mặt như vậy…”
Triệu Dật cười nói: “Hà Khôn không lấy ra được nhưng mà Dược phẩm Khang Mỗ thì có tiền nha. Bọn hắn chính là cùng một phe, vì để hoàn thành thu mua thì ai đưa tiền không phải cũng là giống nhau hay sao? Đó là việc của bọn họ, chúng ta không cần quan tâm làm gì.”
“Đây có thể nói là cơ hội tốt nhất cho Hà Khôn. Nếu như hắn bỏ lỡ thì hắn sẽ không có cơ hội như vậy nữa đâu, vì vậy hắn mới muốn thúc đẩy việc thu mua lần này. Cho nên chúng ta hoàn toàn có thể hô giá cao một chút, 590 triệu, xem như là 600 triệu đi. Bán cho bọn hắn, hô lên gấp rưỡi, 1,5 tỷ không tính là lỗ cho bọn hắn đâu nha?”
Hai mắt Lục Thần mở to ngạc nhiên, 1,5 lần sao?
Hai tháng?
Đây vẫn là đầu tư cổ phiếu sao?
“Có phải có hơi ác không? Hà Khôn có thể đồng ý không?”
Triệu Dật cười nói: “Hắn sẽ đồng ý! Có số cổ phiếu của chúng ta, bọn hắn lập tức có thể áp chế Lôi Cương, nhanh chóng hoàn thành việc thu mua. Số cổ phiếu trong tay bọn họ sẽ tăng mạnh, giá trị bản thân của bọn họ cũng sẽ như nước lên thì thuyền lên. Coi như không tính đến khoảng 40% cổ phiếu bọn hắn có trong tay, chỉ nói đến số cổ phiếu này của chúng ta thì sau khi thu mua, giá trị thị trường 600 triệu ít nhất cũng tăng lên khoảng 1 tỷ. Mặc dù thời gian có hơi lâu một chút, nhưng rốt cuộc thì giá trị cũng sẽ lên đến mức này.”
“Ừm! Bọn hắn chỉ tốn thêm 500 triệu để mua cổ phiếu. Nhưng tốn 500 triệu này không chỉ đánh bại Lôi Cương mà còn có thể hoàn thành thu mua, còn có thể để cho cổ phiếu trong tay mình tăng giá rất nhiều…”
“Nếu như bọn hắn không nỡ thì chúng ta lại quay đầu ủng hộ Lôi Cương, vậy kế hoạch của bọn hắn sẽ thất bại. Mà cổ phiếu của chúng ta cũng không phải vị cao cấp nào tiếp quản, cho nên căn bản vốn không tổn hại gì…”
“Cái khoản này ngay cả đồ đần cũng có thể tính toán rõ ràng, mà Hà Khôn dã tâm bừng bừng như vậy sao có thể bỏ lỡ cơ hội như vậy được chứ?”
“Bây giờ tôi còn lo lắng một chuyện. Cậu nói xem hắn có thể ghét bỏ chúng ta vì ra giá quá cao mà đi mua cổ phần trong tay người khác không?”
Triệu Dật bật cười, nâng chén trà lên nhấp một ngụm, cười nói: “Chẳng lẽ chú cảm thấy Hà Khôn không làm như vậy sao? Nếu như không phải bày ra đủ loại thủ đoạn âm thầm thu mua và lôi kéo thì 39% phiếu ủng hộ hắn đang có là từ đâu tới cơ chứ?”
“Chuyện có thể làm thì hắn đều làm. Chính bởi vì như vậy hắn mới không thể không chấp nhận điều kiện của chúng ta đưa ra.”
“Toàn bộ vấn đề, đơn giản chỉ có ba kết quả.”
“Kết quả thứ nhất là Lôi Cương thắng. Nếu mọi tính toán của chúng ta đều sai và Lôi Cương giành phần thắng, thì số cổ phiếu của chúng ta mua lúc trước vẫn còn khá thấp, nếu bán lại vẫn có một chút lợi nhuận.”
“Kết quả thứ hai chính là Hà Khôn đã nắm giữ đầy đủ các lợi thế. E là chúng ta quay đầu ủng hộ Lôi Cương cũng không uy hiếp được Hà Khôn. Vậy thì bọn hắn vẫn sẽ thuận lợi thu mua, khi tin tức truyền ra ngoài, số cổ phiếu này bán ra đạt được mấy phần lợi nhuận là không thành vấn đề.”
“Kết quả thứ ba, đương nhiên chính là kết quả tốt nhất. Hà Không không có đủ lợi thế cạnh tranh, nhất định phải mua lại số cổ phần của chúng ta. Vậy chúng ta lập tức có thể gõ cho hắn một cái thật mạnh.”
Lục Thần suy xét cẩn thận, chính xác là như vậy. Mọi khả năng Triệu Dật đều đã cân nhắc đến, chuyện này căn bản là một bước kiếm lời, không có chút lỗ nào cả.