Chương 385: Giang Dĩnh chủ động xuất kích
Lúc này Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ, nên khẽ rụt người lại.
Mặt Giang Dĩnh lập tức trở nên đỏ bừng nóng bỏng, nhịp tim nhanh chóng tăng nhanh.
Lúc này không khí lập tức trở nên có chút lúng túng.
Triệu Dật cảm thấy mình là đàn ông, cuối cùng là muốn nói cái gì đó, thế nên nhẹ giọng nói: "Tôi là sợ bị người ta nghe được lời tôi nói, cho nên mới tiến lại gần như vậy..."
Giang Dĩnh có thể lý giải ý tứ của Triệu Dật, lời này của hắn nếu bị người ta nghe được, người bên cạnh chẳng phải là sẽ biết cô là diễn viên của bộ phim này hay sao?
"Tôi biết, không có việc gì."
Hai người lần thứ hai trầm mặc xuống, Triệu Dật nhìn có chút không yên lòng. Dù sao thì hắn đã xem qua một lần, Giang Dĩnh tâm tư dao động, cũng không có nhìn kỹ.
Độ hảo cảm của Giang Dĩnh đối với Triệu Dật trước đó đã đạt tới 89 điểm, chỉ thiếu một cước lâm môn như vậy. Hôm nay hai người ăn thịt nướng, còn đút cho nhau ăn thân mật, vừa rồi lại tiếp xúc gần như vậy, làm cho tim của cô trong nháy mắt tăng tốc, độ hảo cảm lại tăng vọt lên hai điểm, đạt tới 91 điểm.
Giang Dĩnh nghiêng mặt nhìn Triệu Dật, cảm giác mặt mình rất nóng.
Triệu Dật hẳn là thích mình có đúng không?
Nếu không thích mình, vậy làm sao anh ấy có thể vì mình mà liên tục đầu tư hai bộ phim, đều để cho mình đóng vai nữ chính như vậy?
Chỉ không biết là anh ấy có bạn gái hay không?
Có lẽ chắc là có!
Mình muốn nghĩ phức tạp như vậy làm gì, dù sao mình cũng là một diễn viên, diễn viên ai sớm cân nhắc đến chuyện kết hôn chứ?
Miễn là anh ấy thích mình là đủ rồi.
Giang Dĩnh cắn răng, lấy hết dũng khí rồi vươn tay ra, nắm lấy tay Triệu Dật.
Triệu Dật cảm giác có một bàn tay duỗi tới nắm lấy tay mình. Tiếp đó mười ngón tay đang xen vào nhau.
Bàn tay rất mềm mại.
Triệu Dật liếc mắt nhìn thoáng qua lại phát hiện Giang Dĩnh vẫn ngồi nghiêm chỉnh, ngay cả ánh mắt cũng không chớp một cái, dường như vô cùng nhập tâm xem phim.
Triệu Dật mỉm cười, trở tay càng giữ chặt tay Giang Dĩnh.
Không ngờ cô ấy lại là người rất chủ động nha.
Triệu Dật bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, hắn hạ lệnh cho hệ thống quét Giang Dĩnh, quả nhiên phát hiện có sự biến hóa.
Giá trị nhan sắc 94, dáng người 94, điểm đặc thù 96, độ thiện cảm 91!
Triệu Dật nhớ rõ lần trước, sau khi nói chuyện với cô ấy xong thì độ hảo cảm vẫn chỉ là 89, không ngờ lần này gặp mặt lại trực tiếp tăng lên 2 điểm, đột phá 90 điểm.
Nói cách khác Giang Dĩnh hiện tại đã rơi vào trạng thái người yêu rồi.
Giang Dĩnh là người đẹp có ba điểm số hơn 90, nếu tiến hành xâm nhập thì chính là đạt được phần thưởng chiết hoa thủ. Người tình ta nguyện, Triệu Dật đương nhiên sẽ không cự tuyệt, nhưng mà Triệu Dật cũng không cần vội vã.
Giang Dĩnh sắp bắt đầu quay phim, gần đây cũng vẫn luôn khổ luyện, Triệu Dật không muốn phá hư trạng thái này của cô.
Diễn viên đều phải chú ý đến trạng thái, diễn viên cũ còn tốt, tùy thời có thể điều tiết biến ảo. Thế nhưng diễn viên mới như cô ấy, nếu bị phá hủy trạng thái, có lẽ rất khó tìm lại trạng thái tốt nhất.
Tâm tình sau khi rơi vào tình yêu nóng bỏng, cũng không thích hợp để quay cảm xúc của nữ chính này. Nữ chính của bộ phim này là nữ chính mang theo tâm trạng cừu hận và mong muốn báo thù, xem như là bạn diễn đồng hành của nam chính, thế nhưng cũng không có cảnh tình cảm gì.
Bộ phim này, nhân vật nữ chính được xây dựng dựa trên hình tượng của Giang Dĩnh, về sau còn có vay diễn thế này hay không cũng chưa biết. Triệu Dật hy vọng cô có thể diễn xuất thật tốt, phấn đấu rèn luyện diễn xuất, tạm thời không nên vì những chuyện khác mà phân tâm, kể cả là phát sinh tình cảm với mình.
Dù sao cũng là thịt đã trong nồi, không cần phải vội vã.
Lúc trước phần thưởng chiết hoa thủ của Diệp Thiến vẫn còn chưa dùng hết.
Hai người cứ như vậy tay trong tay xem xong cả bộ phim, khi ánh đèn sáng lên, Giang Dĩnh có chút hoảng hốt thu tay lại.
Triệu Dật mỉm cười, vẻ mặt tự nhiên đứng lên rồi cùng Giang Dĩnh đi ra ngoài.
Đứng ở cửa rạp chiếu phim, Giang Dĩnh nhìn đồng hồ nói: "Chín giờ rưỡi rồi, tôi... quay về trước đây?”
Trong lời nói của Giang Dĩnh, cô có tạm dừng một chút. Hiển nhiên nếu Triệu Dật thực sự có sắp xếp khác thì có lẽ cô cũng sẽ không trở về.
Triệu Dật cũng không nói thêm gì, chỉ dắt tay Giang Dĩnh: "Để tôi đưa em đón taxi.”
Bên ngoài ánh đèn cũng không quá sáng, Giang Dĩnh vốn không phải là một người nổi tiếng nên cô cũng không lo lắng người qua đường nhận ra mình, cứ tuỳ ý để cho Triệu Dật nắm tay dắt đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Aa_z. Vào google gõ: Truyen A_zz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!