Chương 443: Phụ nữ lập nghiệp rất cực
Ngoài việc trực tiếp mua bán đất để hưởng chênh lệch giá, còn có một cách khác chính là xin giấy phép phát triển trung tâm thương mại để tự mình phát triển. Giống như Wanda Plaza phổ biến ở khắp các thành phố lớn hiện nay, một trung tâm thương mại tích hợp tất cả trong một, bao gồm du lịch, vui chơi giải trí và ăn uống,...
Một khi phát triển thành công thì các toà nhà văn phòng, khu dân cư và trung tâm mua sắm được xây dựng ở đây sẽ nhận được lợi nhuận siêu khủng, vượt xa khu đất đấu giá.
Cho dù dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, người khác mua đất của bạn với giá cao để phát triển thì họ cũng muốn kiếm tiền. Cho nên nếu như mình tự phát triển thì sẽ kiếm được tiền từ đất đai, các sản phẩm khác sau khi phát triển cũng kiếm được tiền. Hơn nữa việc mua bán đất chỉ là giao dịch một lần. Nhưng nếu sau khi phát triển thành công mảnh đất của mình, bán một phần, giữ lại một phần, lợi ích nhất định sẽ rất lâu dài.
Đầu cơ đất thì ngắn hạn, phát triển thì lâu dài!
Cho dù lựa chọn phương pháp nào thì đó chính là một món lời lớn!
Triệu Dật bây giờ cũng xem như là phát hiện được mỗi gói phần thưởng Chiết Hoa Thủ đều ẩn chứa một cơ hội làm ăn to lớn. Chỉ là thẻ dự đoán thông tin chứng khoán trước đây sẽ trực tiếp hơn, mà kế hoạch kinh doanh và mấy cái khác đòi hỏi sự phán đoán và chiến lược của mình.
Triệu Dật cũng không vội vàng, dù sao cuộc đấu giá đất này sẽ diễn ra vào tháng tư, vẫn còn ba tháng nữa. Hơn nữa tài sản của Triệu Dật bây giờ đã gần hai tỷ, đây là một con số rất lớn. Nhưng mà hai tỷ này để tham gia vào việc mua và phát triển các lô đất này thì vẫn còn hơi ít.
Có lẽ mình phải dùng hai tỷ này làm vốn, sau đó kiếm lời thật nhiều. Đến lúc đó nguồn tiền sẽ dồi dào hơn nhiều.
…..
Vẫn còn ba tháng để xem liệu có cơ hội nào như vậy không.
Cho dù cuối cùng vẫn không đủ tiền mua hết đất thì hắn có thể mua bao nhiêu cũng được, giao dịch đất đai một đợt không phải cũng kiếm được rất nhiều tiền sao?
Trong khi Triệu Dật đang xem tài liệu, Tô Nhã đã chuẩn bị hết món này đến món khác, cuối cùng dọn tất cả lên bàn ăn.
“Được rồi! Có thể rửa tay ăn cơm.”
Triệu Dật thả tập tài liệu trong tay xuống, đi rửa tay rồi ngồi vào bàn ăn.
Tiệc hải sản, kèm rượu vang đỏ.
Lần này có Liễu Vũ Phi ở đây, sẽ không xảy ra chuyện Triệu Dật và Tô Nhã lúng túng cùng nhau uống rượu như lần trước.
Tửu lượng của Liễu Vũ Phi vẫn ổn, mà tửu lượng của Tô Nhã thực sự rất tốt. Dù sao cũng là bậc tinh anh trong thương trường, uống rượu là rất cần thiết. Nhiều khi xã giao cũng cần phải uống một chút.
Tô Nhã nâng ly lên: “Tiểu Dật! Cháu giúp cô kiếm tiền, lại còn mua xe cho Phi Phi, cô cũng không biết cám ơn cháu như thế nào. Cô mời cháu một ly.”
Triệu Dật cười nói: “Đều là người một nhà cả, đừng nói những lời xa lạ như vậy ạ. Dì Tô không cần khách sáo với cháu.”
Tô Nhã và Triệu Dật cụng ly rồi uống một hơi cạn nửa ly rượu vang đỏ.
Triệu Dật thoáng có chút ngạc nhiên: “Tửu lượng của dì Tô rất tốt nha!”
Khuôn mặt Tô Nhã có hơi ửng đỏ: “Trên thương trường phải xã giao nhiều, không thể không uống chút nào. Trước đây tửu lượng của cô cũng không tốt nhưng do hoàn cảnh ép buộc, cô buộc mình ngày nào cũng uống để rèn luyện tửu lượng. Không phải để uống được nhiều mà là vì sợ chưa uống bao nhiêu đã say, không khống chế được tình hình…”
“Phụ nữ lập nghiệp, đúng là rất cực!”
Triệu Dật cảm thán một câu, ở bên cạnh Liễu Vũ Phi cũng dùng ánh mắt cảm động và khâm phục nhìn mẹ của mình. Dù sao, ở trong sinh mệnh của cô, cho tới bây giờ đều mang tiếng xấu chính là nhân vật gọi là cha, mà mẹ của cô thì lại chính là ‘trời’.
Tô Nhã cười nói: "Làm gì mà có chuyện không vất vả, cũng không phải ai cũng lợi hại như Tiểu Dật cháu. ”
Liễu Vũ Phi đồng ý gật đầu: "Đúng vậy, Triệu Dật thật sự rất lợi hại, mới học đại học năm nhất đã tự mình lập nghiệp còn có quy mô lớn như vậy. Nhìn lại một số nam sinh ở trong trường, đừng nói là lập nghiệp. Chỉ nói về cách xử sự và làm người, con có cảm giác bọn họ thật là quá trẻ con.”
Triệu Dật một hơi uống hết rượu vang đỏ trong ly, mỉm cười nói: "Cháu cũng là do may mắn hội đủ nhân duyên, kỳ thực cũng không có lợi hại như hai người nghĩ đâu. ”