Vận dụng Chân Long Nhãn làm cho khu vực đen ngòm phía trước mặt xuất hiện những đốm sáng của linh khí. Ánh mắt Lục Thanh nhìn khắp nơi, muốn từ trong linh khí để tìm được khí tức của linh bảo thật sự không phải là việc dễ dàng.
Dưới đáy biển ngàn trượng, bên trong Vạn Địa Động cơ hồ tất cả các thuộc tính linh khí khác đều bị bài xích không còn chút nào, xung quanh chỉ còn lại Thủy hệ linh khí, dưới Chân Long Nhãn của Lục Thanh chúng hiện hóa ra cũng đủ cả ngàn vạn loại. Vô số linh khí giao quyện với nhau cùng một chỗ, làm cho người ta sinh ra một cảm giác rất hoa mắt.
Vận dụng Chân Long Nhãn liên tục làm cho Lục Thanh phát hiện ra nó còn một số loại tác dụng khác nữa. Bên trong Địa Động, cứ tới mỗi một ngã ba hay ngã tư là Lục Thanh lại sử dụng kiếm cương tạo thành ký hiệu trên vách động, để đánh dấu nơi mình đã đi qua.
- Sao? Có phát hiện điều gì không?
Khẽ lắc đầu, Lục Thanh nói:
- Linh khí quá nhiều, thật sự khó có thể nhận ra được.
Dừng lại một chút, Diệp lão nói:
- Xem con Thủy Giao Long kia một chút coi.
- Thủy Giao Long? - Lục Thanh hơi sửng sốt một chút, ánh mắt lập tức tập trung tìm kiếm khí tức của Thủy Giao Long. Bỗng nhiên, một tầng thần quang như những hạt mưa lất phất tràn ngập trong mắt.
Tử bạch sắc từ Chân Long Nhãn xuyên qua vô số bức tường, sau nửa nén nhang thì ở trong hư không tựa hồ có tiếng bùng nổ vang lên. Lục Thanh không nhịn được lui lại sau mấy trượng, sắc mặt tái nhợt đi, vừa mới rồi, tầm mắt của hắn đụng phải mọt cái linh tráo cứng cỏi.
Quả nhiên!
Tiếp tục vận chuyển Luyện Hồn Quyết, Lục Thanh trong lòng có chút vui vẻ, Thủy Giao Long tám chín phần đã bị Động Hư không gian thôn phệ, ở trong khoảng không gian này nơi duy nhất có tồn tại khí tức của nó, cũng chỉ có linh bảo nơi tâm trận.
Thân hình mau chóng di chuyển, theo sự chỉ dẫn của Chân Long Nhãn xuyên qua vô số thông đạo.
Bên trong vùng nước biển đen ngòm này, Thủy hệ linh khí dần trở nên nồng đậm hơn.
Vượt qua một chặng đường dài, phải thay đổi phương hướng bảy tám lần, phía trước mới đột nhiên thay đổi.
Chính là nơi này.
Đạo kiếm quang dừng lại, Lục Thanh nhìn quang mạc màu lam trước mặt tràn ngập Thủy hệ linh khí, Chân Long Nhãn cẩn thận nhìn cũng không thể xuyên thấu qua nó được.
Thần sắc dần trở nên nghiêm túc, kiếm chỉ giơ lên, kim sắc Phong Mang Khí được điều động, ở trước mặt Lục Thanh ngưng tụ thành một thanh Phong Mang Khí Kiếm thật dài. Phong Mang Khí Kiếm này ngưng tụ lại gần như đã hóa thành thực chất.
- Đi!!!!
Theo tiếng quát của Lục Thanh, Phong Mang Khí Kiếm đâm vào màn quang mạc, ở đằng trước mũi kiếm đột nhiên xuất hiện những gợn sóng ba động.
Những gợn sóng không khí này không ngừng khuếch tán ra, kiếm chỉ điểm tới đâu thì lập tức đem sóng không khí cắt ra làm hai. Nhưng mà, vùng quang mạc màu làm có phương viên mười trượng kia lại chỉ có thể tạo thành sự rung động rất nhẹ, sau đó liền khôi phục lại như bình thường
Hơi nhướng mày, phòng ngự của vòng quang mang này thật sự mà mạnh a.
Sau một khắc, từ trên người Lục Thanh, kim sắc Phong Mang Khí bộc phát thật mạnh tạo thành một chiếc Phong Mang tráo bao quanh người làm cho ngay cả mái tóc dài sau lưng cũng đổi thành màu vàng.
Kiếm chỉ đưa sang ngang, một tầng Phong Mang Khí nhanh chóng hội tụ thành một thanh kiếm khí dài sáu thước, đem toàn bộ cánh tay phải Lục Thanh bao vây lại.
Ánh mắt vừa động, chân phải Lục Thanh mạnh mẽ bước ra, cả thân thể phảng phất như hóa thành một chiếc cung lớn. Từ bả vai cho tới khuỷu tay, nhanh chóng có từng đợt sóng ba động mãnh liệt nổi lên, sáu mươi lăm ngàn cân cự lực được bộc phát hoàn toàn, không có bất cứ sự hoa mỹ đâm về phía quang mạc.
Đúng lúc này trong nháy mắt, từ đằng sau lưng Lục Thanh, một đạo tinh quang màu hồng ở một góc khuất của Địa Động bắn thẳng về phía lưng của hắn.
Bên trong vùng không gian tối tăm này, ánh mắt Lục Thanh bỗng lóe lên một tia nhìn sắc bén.
- Chờ ngươi đã lâu!
Thân hình hơi chuyển động, tạo thành đường vòng cung theo đó một đạo Động Hư không gian bung ra, rồi va chạm với đạo hồng quang kia.
Đạo hồng quang kia không giống như trong tưởng tượng Lục Thanh là bị thôn phệ mất, mà ngược lại nó lại bay trở lại.
Mà lúc này, Lục Thanh cũng thấy rõ được diện mạo vật đánh lén.
Đầu như ngựa, đuôi như khỉ, hai tròng mắt giống như huyết sắc bảo thạch, từ trên mũi thi thoảng lại lóe lên huyết sắc quang mang, thân thể có nhiều góc cạnh khác nhau giống như một bức tượng được điêu khắc bằng gỗ.
Đây là linh thú gì?
Lục Thanh hơi ngẩn người ra, không ngờ nó có thể ngăn cản sự thôn phệ của Động Hư không gian.
- Hải Huyết Mã! - Giờ phút này, Diệp lão không tin được kinh hô lên một tiếng.
- Hải Huyết Mã? - Lục Thanh lẩm bẩm lại lời của Diệp lão, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào đầu linh thú kỳ dị. Ở trên người của nó có huyết khí nồng nặc, huyết khí này hết sức tinh khiết, không hề làm cho Lục Thanh cảm nhận được chút sát khí nào.
- Cẩn thận! Hải Huyết Mã rất khó đối phó, phòng thủ tâm thần một cách cẩn thận, chúng nó có thể phóng thích một loại Ngụy Linh Vực tương đương với lĩnh vực, không nên để cho huyết sát khí ăn mòn tâm thần. - Thanh âm Diệp lão có chút vội vàng:
- Vận dụng toàn lực, tốt nhất đừng cho nó thành công phóng thích Ngụy Linh Vực, phải nhanh chóng đánh cho nó thịt nát sương tan mới có thể an nhàn, nếu không để chúng sống thêm một đoạn thời gian thì càng phiền toái.
Tâm thần hơi rung động, Lục Thanh chưa từng thấy Diệp lão lo lắng như vậy, bởi thế mới thấy được con linh thú này có trình độ nguy hiểm tới mức nào.
Hồn thức nhanh chóng thả ra bao trùm lấy đầu Huyết Hải Mã.
Ngũ giai linh thú!
Đầu linh thú có tên là Huyết Hải Mã này chỉ là ngũ giai linh thú mà thôi, nhưng nó được Diệp lão coi trọng như vậy thì Lục Thanh cũng phải tập trung toàn bộ tinh thần.
Ở đối diện cách mười trượng, từ trên mình con Huyết Hải Mã bị Lục Thanh đánh lui bắt đầu xuất hiện những tia máu nồng đậm. Phía trước ngực bị Động Hư không gian gây ra vết thương giờ phút này đang khôi phục lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Làm sao có thể?
Trong lòng Lục Thanh có chút cả kinh, năng lực khôi phục như vậy so với Kim Thiên Kiếm Thể của hắn cũng không kém nhiều lắm.
Nhưng mà, không có thời gian cho hắn kịp suy nghĩ, một con Huyết Hải Mã cầm đầu ở phía đối diện đã rống lên một tiếng. Thanh âm tựa như một con chuột đang tức giận, đồng thời tám đạo huyết mang xuất hiện xung quanh người Huyết Hải Mã. Vùng nước biển tối om xung quanh chỉ thoáng cái đã bị phá vỡ, quanh chu vi tám trượng xung quanh đám Huyết Hải Mã hình thành một đoàn huyết sắc quang mang.
Giờ phút này, Lục Thanh chỉ cảm thấy kiếm chủng bên trong đan điền phát ra từng hồi rung chuyển.
Tình huống như thế này đây là lần đầu tiên Lục Thanh cảm thấy.
Sau một khắc, đoàn huyết sắc này chợt tăng vọt lên, chúng bắt đầu dung nhập với phiến hải vực xung quanh.
Ánh mắt chợt lóe lên quang mang sáng ngời, Phong Mang Khí Kiếm ở trên tay phải nhanh chóng ngưng thành thực chất, tử bạch sắc kiếm quang chợt lóe lên. Trong phút chốc, Lục Thanh đã xuất hiện ở trước mặt tám con Huyết Hải Mã.
Phong Mang Khí kiếm điểm vào hai đạo huyết mang, một vòng không gian gợn sóng khuếch tán ra đánh vào vách động. Vô số nước biển bị hút vào bên trong, lực lượng khổng lồ đã trực tiếp đánh bay Lục Thanh về phía sau.
Hai chân cày xuống mặt động, đem mặt nham thạch tạo thành hai khe rãnh kéo dài về phía sau, thân hình Lục Thanh vẫn liên tục thối lui cho tới khi sát vùng quang mạc mới dừng lại.
Lúc này, ngoại trừ hai luồng huyết mang bị Lục Thanh phá vỡ thì sáu luồng khác đã dung hợp lại với nhau tạo thành huyết cầu bao phủ phương viên hai mươi trượng.
Huyết Hải Mã lúc này cũng hí lên một tiếng, huyết cầu trong chốc lát liền phá nát không gian, mảng huyết quang nồng đậm theo tốc độ cực nhanh bao phủ phương viên cả trăm trượng.
- Cẩn thận! - Thanh âm lạnh lùng của Diệp lão đột ngột vang lên. Ngay lập tức, sắc mặt Lục Thanh cũng biến đổi, bởi vì hắn cảm ứng được một cỗ sát khí kinh khủng bốc lên, cỗ sát khí này vô hình vô chất nhưng lại truyền vào trong ý thức hải của hắn.
Bên trong ý thức hải, ám kim sắc thức kiếm phát tán ra kim quang nồng đậm, Phong Mang Khí bùng lên, đem sát khí ngăn cản ở bên ngoài phạm vi của thức hải.
Trong lòng vừa động, Phong Lôi Kiếm Sí lập tức được điều động làm cho một tiếng kiếm ngân vang lên trong thời gian ngắn ngủi. Cho dù là ở sâu dưới đáy biển, tốc độ của Phong Lôi Kiếm sí cũng rất mau lẹ.
Chân Long Nhãn được triển khai, đập vào mắt hắn là một vùng huyết sắc không gian rộng lớn như vô tận.
Ngụy Linh Vực.
Trong lòng Lục Thanh chấn động, Ngụy linh vực chính là lĩnh vực sao?
Chân Long Nhãn quét nhìn bốn phía, nhưng vẫn chỉ có thể nhìn thấy tám đạo huyết sắc hư ảnh ở trên không trung, nhưng lại không cách nào có thể nắm bắt được nó một cách chuẩn xác.
Đúng lúc này, vô số huyết kiếm lao tới, từ trên đó Lục Thanh cảm nhận được sát khí nồng đậm, cho dù là hắn có được Kim Thiên Kiếm Thể cũng không dám đón đỡ một cách chính diện.
Phong Lôi Kiếm Sí một lần nữa chớp động đưa thân hình tránh ra xa, Chân Long Nhãn khi gặp gỡ với những đạo huyết mang này, huyết khí trong cơ thể chảy mạnh, theo ánh mắt của Lục Thanh tiến vào trong cơ thể.
Tâm thần chiến. .. . Trong nháy mắt thân hình Lục Thanh dừng lại ở giữa Địa Động.
Hơn mười đạo huyết kiếm đâm tới thân khiến cho Lục Thanh kêu lên một tiếng đau đớn tựa như bị một thanh cự chùy ngàn cân đập trúng. Cả thân hình Lục Thanh bị huyết kiếm đánh cho bắn ngược trở về sau.
Theo Chân Long Nhãn, hai đạo huyết mang tiến nhập vào trong thần đình của thức hải.
Bên trong thức hải, huyết mang ngưng tụ hóa thành một đạo thân ảnh giống như đúc Huyết Hải Mã. Theo đó, một đạo huyết kiếm nhanh chóng bắn về phía thức kiếm đang ở giữa hư không.
Tiếng kiếm ngân tràn ngập khí thế vang lên, từ trên ám kim sắc thức kiếm tỏa ra một đạm kim quang nồng đậm. Vô số kim sắc quang mang nhất thời sáng lên, hư không chấn động, thân hình Lục Thanh thoáng run rẩy một trận.
Huyết kiếm nhanh chóng bị phá vỡ, nhưng đầu Huyết Hải Mã kia cũng không chịu dừng lại, nó mở lớn cái miệng đỏ như máu ra, từ bên trong lộ ra một tia huyết mang đỏ tươi. ..