Núi sụp, đất lở, sông hồ bốc hơi!
Trước mặt một quyền này của Phong Lôi, dường như hết thảy nhân quả đều vỡ tan trong nháy mắt không gian đảo ngược. Theo Chân Long xoay tròn xông ra, linh quang màu tím trắng hóa thành một mặt bàn tròn rất lớn.
Mặt bàn tròn này mông lung mờ mịt, không thể nhìn rõ, nhưng uy thế mà nó tuôn ra, không hề thua kém kiếm quang vạn trượng kia mảy may.
Thời Không trong giờ phút này như ngưng trệ, một sức mạnh sụp đổ hùng mạnh lan tràn trong hư không.
Trung tâm ngàn dặm mặt đất, một điểm Hỗn Độn màu xám hiện ra, hai luồng âm thanh vô hình vượt qua thiên âm bùng phát. Ngoài hàng ngàn dặm, Kiếm Tôn các tông biến sắc, giờ phút này không ai do dự, vô số thần kiếm bay ra khỏi thân thể, bọn họ lập tức ngự kiếm lui nhanh ra xa.
Trận chiến giữa Kiếm Tổ Tuyệt Thế diễn ra long trời lở đất, dù là Kiếm Tôn cái thế cũng không có lực chống cự.
Kiếm Tổ Tuyệt Thế đã bước nửa bước vào Thánh Đạo, trước Thánh Đạo, phải độ Tâm kiếp. Vượt qua Tâm kiếp, ắt thành Thánh Đạo. Có thể nói Kiếm Tổ Tuyệt Thế chính là một nửa Kiếm Thánh.
Cho dù Kiếm Tôn cái thế có thực lực thông thiên, trấn áp hư không, nhưng trước mặt Kiếm Tổ Tuyệt Thế, mặc dù chênh lệch không tới nỗi như con kiến, nhưng cũng kém rất xa, khó lòng sánh kịp.
Lúc này ở trung tâm khoảng không ngàn dặm giữa Lăng Phá Thiên và Phong Lôi, điểm Hỗn Độn màu xám kia đã trở thành màu sắc duy nhất giữa một vùng trời đất. Thần quang màu xám chậm rãi lan tràn ra bốn phía, tuy không có lực cắn nuốt, nhưng hết thảy trước mặt điểm Hỗn Độn này toàn bộ đều vỡ nát, hóa thành hư vô.
Sắc mặt Phong Lôi hết sức nặng nề, Long huyết chảy đầy khóe miệng, nhưng y không hề lui lại dù là nửa bước. Trên đầu Phong Lôi, hư ảnh cự long mười vạn trượng ngửa cổ gào thét, thần quang màu tím trắng của Tổ Long Long tộc toát ra, bao phủ lấy toàn thân Phong Lôi.
Ngay tức khắc, với tiêu diệt bằng mắt thường có thể thấy được, cánh tay phải của Phong Lôi vốn đã vỡ nát, khép liền lại rất nhanh.
- Tiếp tục!
Phong Lôi giận dữ quát lớn, nhìn điểm Hỗn Độn màu xám trước mặt, sau khi khuếch tán ra rộng chừng một trượng lập tức ngừng lại, ngăn cách giữa hai người.
- Tiếp tục ư?
Lần đầu tiên trong mắt Lăng Phá Thiên lộ ra sát ý:
- Tiếp tục thì đã sao?
- Vút...
Thiên Đạo Chuy lại nện xuống, Kiếm Ý Thiên Lôi cao mười vạn trượng phát ra tiếng kiếm ngâm long trời lở đất, lại một đạo kiếm quang vạn trượng bắn ra.
Lúc này, kiếm quang vạn trượng hiện ra màu trắng nhạt, màu tím biến mất hoàn toàn, bên trong tràn ngập một cỗ lôi khí sắc bén. Lôi khí này vượt qua cả khí Thiên Lôi, dường như là Lôi lực bản nguyên giữa thiên địa. Đạo kiếm quang này vừa bắn ra, sắc mặt Lăng Phá Thiên lập tức trở nên tái nhợt đi một chút, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất, không ai phát hiện.
Thân người khổng lồ ba trăm trượng toát ra lôi quang màu tím trắng, lôi quang này làm cho không gian vặn vẹo, gió gào từng hồi. Tuy không rõ ràng, nhưng Lăng Phá Thiên có thể cảm ứng được Thời Không uốn khúc.
Kẻ này thân là Long Vương cửu giai, chẳng những có cùng thuộc tính với Lục Thanh, lại hiểu rõ linh lực Thời Không, đã bước nửa bước ra ngoài Thiên Đạo. Nếu để y thành Long Hoàng, dù là nhất kiếp Kiếm Tổ có được Kiếm Bảo Hoàng giai như lão cũng không phải là đối thủ.
Nghĩ tới đây, sát ý trong lòng Lăng Phá Thiên càng thêm kiên quyết. Long Vương cửu giai đã muốn đối địch với Lăng Tiêu tông lão, dù là giết chết, Long tộc cũng không thể nói gì.
Không chút do dự, Thiên Đạo Chùy trong tay Lăng Phá Thiên lại đập xuống hai cái nữa, trong Kiếm Ý Thiên Lôi mười vạn trượng, hai đạo kiếm quang vạn trượng màu trắng nhạt bắn nhanh ra, tuy ra sau mà bắt kịp đạo kiếm quang trước đó, sóng vai cùng đè ép về phía Phong Lôi.
Tiếng long ngâm bất khuất vang vọng ngàn dặm không gian, trên chín tầng trời, hư ảnh cự long cúi đầu, tiếng long ngâm chấn động mặt đất. Cả phạm vi vạn dặm mặt đất lúc này chấn động cả lên, tất cả những gì bị bốc lên cao, lúc này lại bị trấn áp xuống, không hề có lực chống cự.
Địa Hỏa bình ổn, núi sông bình ổn, khe nứt khép lại, hết thảy sự vật bị hủy diệt, toàn bộ bị trấn áp.
Ngàn dặm đất đai không còn gợn sóng.
- Rống...
Tiếng long ngâm vang lên khàn khàn, trên Tổ Long Long Châu còn lại chín mươi bảy hư ảnh Chân Long, lại có hai hư ảnh thoát ra, bị Phong Lôi nuốt chửng vào.
Sau lưng có thân thể Long Vương vạn trượng hiện ra, hư ảnh Long Vương màu tím trắng ngửa mặt lên trời rống dài thân thể khổng lồ của Phong Lôi lại tăng vọt
Năm trăm trượng!
Trên thân thể khổng lồ năm trăm trượng, kinh mạch lộ ra ngoài nổi vòng lên, uy thế vô biến làm dấy lên một cỗ gió lốc rất lớn, quét ngang vạn dặm mặt đất.
Cô phong tan nát, lúc này Phong Lôi đã hoàn toàn điên cuồng, không còn tâm trí lo cho hai người Triệu Thiên Diệp.
Sắc mặt hai người lộ vẻ ngưng trọng, lui nhanh về phía sau mây ngàn dặm, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú về phía Phong Lôi. Hai người ở gần Phong Lôi nhất, tự nhiên biết được trong trận chiến này, Phong Lôi đã dốc hết toàn lực. Thân thể khổng lồ năm trăm trượng, với nhục thân mạnh mẽ của Long Vương mà vẫn có xu thế muốn vỡ tan. Có thể tưởng tượng thân thể khổng lồ này rốt cục chứa đựng sức mạnh tới mức nào.
Linh quang màu tím trắng trong mắt lưu chuyển, cuối cùng ngưng kết ra thân thể hai Long Vương. Phong Lôi tiến nhanh về phía trước, thân thể khổng lồ năm trăm trượng đội trời đạp đất, kiên quyết không lùi. Giờ phút này, toàn thân Phong Lôi bùng lên một luồng sức mạnh mênh mông cuồn cuộn. Mặc dù luồng sức mạnh này dưới mắt Lăng Phá Thiên vẫn là pha tạp không tinh thuần, nhưng sức mạnh của nó vẫn khiến cho chư thiên bạo động. Trên chín tầng trời, âm thanh lôi đình vốn đã tan mất, lúc này lại ầm ầm nổ vang.
Giờ phút này, chân Phong Lôi đã thật sự đạp trên mặt đất, toàn thân đều đứng trên mặt đất, bước ra một bước dài mấy trăm trượng. Đối mặt với Thiên Lôi như uy trời tập kích, Phong Lôi gầm lên một tiếng, giống như muốn tranh chấp với trời cao, hữu quyền nắm chặt không chút do dự đấm ra.
Một quyền này do Phong Lôi ngưng tụ là mạnh nhất đến lúc này. Một quyền này không phải ngưng tụ toàn bộ lực Tổ Long Long Châu mà lúc này y có thể mượn được, mà là ngưng tụ toàn bộ sức mạnh thần thông của đạo y hiện tại
Cũng phải nói sức mạnh thần thông này là chịu ảnh hưởng của Lục Thanh, y cùng Lục Thanh cùng chung kế thừa Long nguyên dịch, tâm huyết tương thông. Ngay cả đạo của mỗi người cũng có thể ảnh hưởng tới đối phương trong vô hình. Bởi vậy sau khi tới Lăng Tiêu tông, trong một lần ngẫu nhiên, y bị Long Hoàng Long Tuyền thả linh niệm ra phát hiện, bèn mang về thú vực của Long tộc hết lòng dạy bảo. Linh Đạo của y càng ngày càng tiếp cận Lục Thanh, vào lúc Lục Thanh ngộ ra pháp tắc, y cũng ngộ ra pháp tắc Thời Không. Tuy rằng vẫn ngầm mang theo pháp tắc Phong Lôi khiến cho pháp tắc Thời Không không tinh thuần, nhưng đạo của y đã bước nửa bước ra ngoài Thiên Đạo.
Sau khi Tổ Long chết đi, Chân Long nhất tộc nương nhờ vào Thiên Đạo. Đến bây giờ xuất hiện ra một tộc nhân Long tộc bước nửa bước ra ngoài Thiên Đạo như Phong Lôi, dù là Long Hoàng Long Tuyền cũng cảm thấy vui mừng khó tả. Tổ Long Long Châu là một dạng chí bảo truyền thừa khác của Long tộc cũng đã tự động nhận chủ.
Một điểm Hỗn Độn màu xám đã hình thành trước hữu quyền của Phong Lôi. Mà đồng thời hữu quyền của Phong Lôi không chịu nổi sức mạnh lớn lao này, vỡ nát từng tấc một. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Không hề có tiếng vang, một quyền này gặp ba đạo kiếm quang vạn trượng kia giữa không trung, giống như lâm vào tình trạng giằng co. Điểm Hỗn Độn màu xám kia không ngừng bao vây lấy ba đạo kiếm quang vạn trượng, ra sức cắn nuốt. Đồng thời có một luồng sức mạnh mênh mông khác vờn quanh ba đạo kiếm quang vạn trượng, khiến cho ba đạo kiếm quang dường như chậm lại một chút, lùi lại phía sau.
- Làm sao có chuyện dễ dàng như vậy!
Thần sắc Lăng Phá Thiên ngưng trọng, hét lớn một tiếng. Thiên Đạo Chùy nện xuống liên tiếp. Lần này lão đã vận dụng một nửa thực lực của mình, bằng tu vi nhất kiếp Kiếm Tổ của lão, vận dụng toàn bộ một nửa lực Tiểu Thế Giới, nếu vẫn không thể trấn áp tru sát Phong Lôi, vậy cũng không còn mặt mũi gì nữa.
Trong mắt Phong Lôi như có lửa cháy bừng bừng, trong lòng y lúc này dường như có linh cảm, cỗ khí tức quen thuộc kia dường như đã tới càng ngày càng gần. Trong lòng y lúc này không còn gì vướng bận, nỗi nhớ bao nhiêu năm qua lúc này bùng lên thành chiến ý vô biên, hoàn toàn bùng cháy.
-Phá!
Phong Lôi phun ra một ngụm máu, bằng vào máu huyết trong thân thể mình, y không hề vận dụng Tổ Long Long Châu, lại cao thêm trăm trượng. Thân thể khổng lồ sáu trăm trượng vừa thành hình đã có dấu hiệu muốn sụp đổ, hữu quyền nắm chặt lúc này chỉ còn lại long cốt màu tím trắng.
Một cỗ thần lực mênh mông xuất ra, lực Thời Không ùa tới, ba đạo kiếm quang vạn trượng kia nháy mắt vỡ nát, bị điểm Hỗn Độn màu xám nuốt chửng toàn bộ.
Mặt Lăng Phá Thiên lộ vẻ kinh ngạc, lão thật không ngờ Phong Lôi lại có được quyết đoán như vậy.
Lúc này Lăng Phá Thiên không khỏi nhớ tới người nọ lúc trước bị mười lăm người bọn lão trấn áp, thực lực người nọ xuất ra cũng làm cho bọn lão phải kinh hãi. Nếu lấy Phong Lôi lúc này ra so sánh, quả thật cũng không kém chút nào.
Mà hiện tại Phong Lôi cũng là vì người nọ cho nên mới tới Lăng Tiêu tông. Lăng Tiêu tông của lão nhất định đã kết nhân quả khó giải với người nọ.
Nếu giải không được, vậy hủy diệt!
Sát ý trong mắt càng thêm kiên cường, thấy sáu đạo kiếm quang vạn trượng dưới một quyền của Phong Lôi trở nên ảm đạm. Lăng Phá Thiên không hề giữ lại chút gì. Lão siết chặt Thiên Đạo Chùy trong tay trái, trên chín tầng trời Kiếm Ý Thiên Lôi mười vạn trượng bất chợt run rẩy, tiếng kiếm ngâm vang lên long trời lở đất, dường như kết nối với cả một vùng trời đất xung quanh Hàng ngàn hàng vạn Thiên Lôi ngưng tụ trên không, hội tụ vào Kiếm Ý Thiên Lôi kia.
Thiên Đạo Chùy chậm rãi nện xuống, trong không trung lập tức nổi lên sóng gợn không gian, một đạo, hai đạo, ba đạo, cho tới mười hai đạo.
Mười hai đạo kiếm quang vạn trượng từ Kiếm Ý Thiên Lôi mười vạn trượng kia bắn ra. Mười hai đạo kiếm quang này không còn là màu trắng nhạt như trước mà là màu trắng tinh thuần.
Kiếm quang vạn trượng màu trắng tinh thuần toát ra lôi khí vô biên. Lôi khí này giống như khí Thiên Đạo, một cỗ khí tức hủy diệt tràn ra.
- Thiên Đạo Chùy, Lôi Kiếm Trùy sai khiến ý chí hủy diệt của Thiên Đạo, là thần khí thuộc tính Lôi của Thiên Đạo!
Lăng Phá Thiên trầm giọng quát:
- Phong Lôi, ngươi dám ngược ý trời, hôm nay là ngày ngươi phải chết!
- Thiên Đạo Lôi Kiếm! Vạn Kiếm Quy Tông!