- Chỉ có điều đáng tiếc nàng gởi thân lầm người, chỉ bằng đi theo bản thánh, làm Kiếm Linh thứ hai cho bản thánh, bản thánh có thể bảo đảm không làm tổn thương nàng.
Quân Mạc Lâm nói như vậy, trong lòng cũng đã cảm thấy mười phần động tâm, vốn lão luyện hóa Kiếm Tâm Ma Đạo, chính là đi đường tắt, tự nhiên không có được tâm Trấn Thế, cho nên thực lực của lão cũng kém xa nhưng Kiếm Thánh khác. Nếu như có được một thanh Thánh Kiếm, như vậy thực lực có thể tăng lên vài bậc. Tuy rằng còn không thể sánh ngang với Kiếm Thánh tự mình tu luyện mà thành, nhưng cũng không kém mấy. Cơ hội tốt như vậy không có nhiều, dù sao thân là Thánh Kiếm của thần kiếm cấp Tử Hoàng đỉnh phong không có nhiều, mà có được linh tính như Nhươc Thủy lai càng hiếm có.
Lần này sau khi nhìn thấy Nhược Thủy. Quân Mạc Lâm đã hạ quyết tâm nhất định phải hàng phục Nhược Thủy, làm Kiếm Linh thứ hai của lão.
- Khôn kiếp!
Nhược Thủy chưa kịp có phản ứng. Tử Uyển đã giận dữ quát to, mày liễu trợn ngược:
- Chỉ bằng vào lão già ngươi cũng dám dòm ngó tới muội muội ta ư?
Ngay tức khác, từ trên người Tử Uyển bùng lên một cô Kiếm Ý Phong Mang mênh mông như biển, trấn áp về phía Quân Mạc Lâm.
Kiếm Ý Phong Mang của Tử Uyển cũng là màu đỏ tím như trước, chỉ có điều trong màu đỏ tím kia lại pha lẫn một chút Hỗn Độn màu xám. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Khí tức Hỗn Độn nháy mắt đã thu hút sự chú ý của Quân Mạc Lâm, lúc này lão mới phát hiện ra, dung mạo của Từ Uyển và Nhược Thủy giống nhau như đúc, như từ một khuôn mà ra. Chẳng lẽ là...
- Hóa ra nàng cũng là Kiếm Linh!
Huyết quang bùng lên trong mắt Quân Mạc Lâm, vốn lão chỉ muốn hàng phục Nhược Thủy, không ngờ vị Kiếm Tổ Tuyệt Thế ẩn sau lưng Kim Thiên tông cũng là Kiếm Linh. Nếu là như vậy, nếu như có thể thu được tỷ muội các nàng, cho dù là Kiếm Linh thứ ba cũng có thể thành tựu. Đến lúc đó, tuy rằng không dám nói tranh phong cùng Kiếm Thánh thượng cổ, nhưng Thánh Giả thành tựu trong năm vạn năm hiện tại cũng không thế không e ngại lão.
Gần như không cần suy nghĩ, tuy thân hình Quân Mạc Lâm bất động, nhưng có một cỗ lực Thế Giới vô hình tràn ra xung quanh. Trong nháy mắt, mười sáu tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế xung quanh lão cũng đồng thời mở ra lực Tiểu Thế Giới xung quanh, uy nghiêm của nó đã vượt xa phạm trù Kiếm Tổ Tuyệt Thế thông thường.
Bị lực Thế Giới trấn áp. Kiếm Ý Phong Mang của Tử Uyển lập tức bị chấn động vỡ nát, chỉ còn một vùng Hỗn Độn lắc lư. Tuy rằng ảm đạm, nhưng vẫn chưa bị diệt mất.
- Hệ thuộc tính thật là quái dị, không ngờ có thể dẫn xuất ra Kiếm Ý Hỗn Độn, chuyện này khiến lão phu được mở rộng tầm mắt. Hôm nay lão phu sẽ ra tay độ hóa hai tỷ muội các người trở thành Kiếm Linh hộ thân của lão phu.
Quân Mạc Lâm cao giọng cười to, một cỗ khí Phong Mang màu đen nhạt từ trên người lão bùng lên, đồng thời chụp về phía Tử Uyển và Nhược Thủy.
- Thật to gan!
Lạc Tâm Vũ quát lớn, giờ phút này Quân Mạc Lâm đã chú ý tới hai tỷ muội Nhược Thủy, bọn họ đã không còn có thể lo lắng tới chuyện gì khác nữa.
-Bảo vệ đệ muội!
I Triệu Thiên Diệp quát lớn, cùng hai người Nhiếp Thanh Thiên rút thân kiếm ra khỏi vỏ, ba cỗ Kiếm Ý Phong Mang bùng lên, mơ hồ có khí thế vượt hơn Kiếm Tôn.
Ba người này sắp sửa đột phá
Tông sư Kiếm Phách các tông đều có nhãn lực không tầm thường, lúc này đã nhìn ra cảnh giới tu vi của ba người Lạc Tâm Vũ, trong lòng đồng thời chấn động. Thực lực tu vi của ba người này tiến bộ cực nhanh, không hổ là mười đại Kiếm Tôn cái thế.
- Các vị ra tay đi, đợi đến khi Bất giữ được đám người có liên quan này, tự nhiên có thể buộc Lục Thanh phải hiện thân.
Quân Mạc Lâm cất tiếng cười dài một đạo huyết quang mở ra, bao vây Tử Uyển và Nhược Thủy vào Trong.
- Các ngươi cũng biết, hộ tông trưởng lão Lục Thanh của Kim Thiên tông ta đã là Thánh Giả Trấn thế. Nếu hôm nay Quân Mạc Lâm lão dám động tới Nhược Thủy một sợi tóc, nhất định sẽ bị hình thần câu diệt, vĩnh viễn không thể siêu sinh!
- Thiên Lôi bùng lên trên người Tử Thiên Lôi, y thét lớn.
- Ánh mắt Quân Mạc Lâm thản nhiên liếc nhìn y, lập tức bước vào trong vùng huyết quang kia. Bất chợt mười sáu tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế cùng nhau ra tay, mười sáu cỗ lực Tiểu Thế Giới vô biên trấn áp xuống. Mười lăm người Lạc Tâm Vũ có tu vi còn xa mới đạt tới Kiếm Tổ Tuyệt Thế, lập tức bị trấn áp rớt khỏi không trung. Kiếm Ý Phong Mang đồng thời vỡ nát.
- Ngày đó Lục Thanh trở thành Kiếm Thánh Thời Không, sinh ra tâm Trấn Thế, đúng lý ra các tông phải biết, nhưng bọn Lạc Tâm Vũ không hiểu vì sao bọn chúng không hề tỏ ra sợ hãi chẳng lẽ là...
- Thần sắc bọn Lạc Tâm Vũ, Lôi Thiên trở nên hết sức khó coi, nếu nói như vậy, chuyện này không đơn giản chút nào.
- Mười sáu cỗ lực Tiểu Thế Giới, bọn Lạc Tâm Vũ có mười lăm người, gần như mỗi người bị một tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế trấn áp. Lực Tiểu Thế Giới vô biên, tuy rằng không mạnh mẽ bằng lực Thế Giới của Quân Mạc Lâm, không gì không phá nổi, nhưng cũng hết sức kiên cố, vượt xa thế thiên địa.
- Mười lãm người đồng thời bị đánh rơi xuống đất. Vạn dặm mặt đất vì đại lục chấn động mà nứt nẻ, lúc này lại vỡ nát ra. Dung nham Địa Hỏa vừa mới khô cạn lúc này lại phun ra, hoành hành ngang ngược trên mặt đất.
- Một tiếng phượng gáy vút cao, chỉ thấy thân hình Liệt Diễm đột ngột biến ảo, chỉ trong thoáng chốc đã biến thành một con Hỏa Phượng cao ngàn trượng, cánh phượng nóng rực như lửa giang rộng chừng ba ngàn trượng. Đôi mắt bốc đầy lửa đỏ cháy rực, Chân Hỏa nóng cháy bùng lên toàn thân, bảo vệ mười bốn người Lạc Tâm Vũ vào trong.
- Phụt...
- Máu phượng màu đỏ sẫm phun ra, hóa thành Liệt Hỏa vô biên, phóng về phía không trung phía trên.
- Tiếng phượng gáy rung trời, trên thân phượng rừng rực lửa. Liệt Hỏa phun ra vừa ngăn chặn được lực Tiểu Thế Giới của mười sáu tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế, lập tức ngưng tụ lại, hóa thành một con Hỏa Phượng vạn trượng. Hỏa Phượng này hoàn toàn do Liệt Hỏa ngưng tụ, hội tụ linh khí hệ Hỏa vô biên, tràn ngập khí thế đốt trụi đất trời. Hai cánh phượng giang rộng, bao vây cả núi Lạc Nhật vào trong.
- Cẩn thận, đó là linh chú lục giai!
Thần sắc Tông sư Kiếm Phách các tông đại biến, vội vàng lui nhanh ra phía sau núi Lạc Nhật. Ngoại trừ một số Kiếm Tôn cái thế lấy thế thiên địa hộ thân cương quyết không lùi, nhưng Kiếm Đế khác đều rút lui nhanh không hề do dự. Linh chú lục giai, lại do hung thú thượng cổ Man Hoang vô cùng mạnh mẽ như Hỏa Phượng thi triển, cho dù là Kiếm Tôn cái thế cũng khó lòng tiếp nổi.
Thấy đám Tông sư Kiếm Phách các tông thối lui liên tiếp, mười sáu người Tử Viêm Kiếm Tổ đều lộ vẻ giận dữ. Với uy nghiêm mười sáu Kiếm Tổ Tuyệt Thế bọn họ, không ngờ còn bị một hung Thú cửu giai nho nhỏ thoát khỏi trấn áp, thậm chí còn triển khai phản kích, quả thật là nỗi nhục lớn lao.
- Nghiệt súc, chớ có càn rỡ!
Trong nháy mắt, mười sáu đạo kiếm quang kinh thiên bốc cao vạn trượng, đồng thời chém xuống. Dường như cả một vùng trời đất đều bị chém vỡ ra. Kiếm Ý mênh mông đan xen trấn áp. Đạo đạo Hỗn Độn màu xám cùng không gian sụp đổ hiện ra, ngay lập tức nuốt chửng Hỏa Phượng vạn trượng không còn.
Một tiếng rên rỉ vang lên truyền khắp thiên địa, mười sáu đạo kiếm quang gần như cùng lúc chém xuống thân phượng ngàn trượng phía dưới.
- Liệt Linh Tôn!
Mười bốn người Lạc Tâm Vũ trợn mắt gần rách khóe, bọn họ bị Kiếm Tổ Tuyệt Thế trấn áp, uy năng này còn hơn cả Lục Thanh bị trấn áp ở Huyền Thiên Kiếm Vực khi trước. Lần trước chỉ là trấn áp mà thôi lần này, bọn chúng ra tay sát thủ.
Ngoài mười mấy vạn dặm, Trong sơn mạch cổ lâm.
Trên dưới trăm thân ảnh đồng thời chấn động, ngay tức khắc, nhưng tiếng rống gầm giận dữ phóng vút lên cao.
Tiếng gầm long trời lờ đất hội tụ thành một cỗ khí tức hung ác mênh mông rộng lớn, truyền đi mười mấy vạn dặm xa, giáng xuống núi Lạc Nhật.
- Cái gì. ở đâu ra nhiều hung thủ bát giai như vậy?! Không đúng, còn có hung thú cửu giai!
Mười sáu tên Kiếm Tổ Tuyệt Thê đồng thời biến sắc. Tuy rằng bọn chúng là Kiếm Tổ Tuyệt Thế, nhưng khí tức hung ác kia truyền tới hết sức khổng lồ, hung thú lại còn có ưu thế về thân thể, linh chú của chúng lại mạnh mẽ vô cùng.
Nếu so Linh Đạo với Kiếm Đạo, mỗi thứ có ưu khuyết điểm riêng, thậm chí lực hủy diệt của linh chú càng thêm uyên bác. Khí tức của bao nhiều hung thú bát giai trở lên cùng hội tụ như vậy, nếu như bọn chúng đồng thời phóng thích linh chú, dù là Kiếm Tổ Tuyệt Thế cũng phải chết ngay tại chỗ.
Gần như chỉ trong nháy mắt, một đạo linh quang đen ngòm xuyên qua không gian, chỉ sau vài lần hô hấp đã hạ xuống trước núi Lạc Nhật.
- Long Bằng Điểu!
Mười sáu tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế giật mình kinh hãi chỉ thấy trên lưng Long Bằng Điểu thất giai này còn có hơn trăm nam nữ đứng, khí tức hung ác toát ra cơ hồ khiến cho không gian vặn vẹo.
Dù là mười sáu người Tử Viêm Kiếm Tổ cũng cảm thấy da đầu tê dại, không biết Kim Thiên tông này xuất hiện nhiều hung thủ bát giai trở lên như vậy từ lúc nào. Lại còn có nhiều loại khác nhau, đặc biệt trong đó có ba mươi ba người, linh lực trên thân dao động không hề thua kém Hỏa Phượng khi này, rỡ ràng toàn là hung thú cửu giai.
- Đại tỷ!
Thấy thân thể Liệt Diễm đang nằm lăn dưới đất, trên người còn có mười sáu vết kiếm lộ ra linh cốt màu đỏ sẫm, còn có mười sáu cỗ lực Tiểu Thế Giới bừng bừng trên vết kiếm, khiến cho với thân thể hùng mạnh của Liệt Diễm cũng không thể làm khép lại mười sáu vết kiếm thương này, cứ để mặc cho linh huyết chảy ròng ròng, sắc mặt Liệt Diễm tái nhợt, linh quang trong mắt đã trở nên ảm đạm thất thần, không còn bừng bừng lửa đỏ như trước nữa.
- Bùng...
Lúc này, trước mặt trước mặt mười sáu người Tử Viêm Kiếm Tổ, Quân Mạc Lâm vốn đã biến mất lại hiện thân, cũng không thấy bóng dáng hai người Tử Uyển đầu nữa. Nhìn thấy đám hung thú kéo tới. Quân Mạc Lâm cau mày, hừ lạnh:
- Ta đến ngăn bọn chúng, các ngươi quá kém, ngay cả mười bốn người bọn chúng cũng không Bất giữ được!
Khí Phong Mang màu đen nhạt nháy mắt bao phủ toàn thân Long Bằng Điểu, bao gồm cả hơn trăm hung thú bát giai trở lên lập tức bị giam cầm trong không trung.
Lực Thế Giới Kiếm Vực trấn áp trên dưới trăm cổ linh lực trong tổ khiếu thần hải của đám hung thú.
Mà mười sáu người Tử Viêm Kiếm Tổ lại nhất tề phóng xuất lực Tiểu Thế Giới. Lần này mười sáu người không hề giữ lại, dốc hết toàn lực thi triển lực Tiểu Thế Giới hợp thành một luồng lũ khổng lồ, bao phủ mười bốn người Lạc Tâm Vũ vào trong.
Ở hư không vô tận xa xa, một bóng người áo xanh quay lưng về phía mặt trời nở một nụ cười lạnh lẽo.