Như Điệp bối rối muốn giãy ra, lại bị hắn tiến đến giữa hai chân cô, hình ảnh dâm tà đó làm cô chấn động.
Suy nghĩ lập tức biến thành hành động, Đường Vĩ cúi đầu xuống, vươn đầu lưỡi liếm nhụy hoa nhỏ được cất giấu giữa hai phiến thịt, một lần lại một lần, không ngừng liếm mút nơi riêng tư của cô.
”A! Không cần như vậy... Vĩ...” Cô mở to mắt, hắn cư nhiên liếm chỗ tư mật của cô, cô cảm thấy rất bẩn, đầu lưỡi hắn ở nơi riêng tư của cô dao động, lại làm cô choáng váng, cô phân biệt không được chất lỏng ẩm ướt giữa hai chân là của chính mình, hay là của hắn!
Không nhìn thấy sự bối rối kháng cự của cô, hắn bóp chặt bờ mông tròn, phấn nộn, đầu lưỡi linh hoạt hung hăng chọc vào chỗ trung tâm ngọt ngào như mật, lấy tiết tấu điên cuồng ở trong cơ thể cô xoay tròn, ma sát, chất lỏng trắng mịn lại từ cơ thể cô trào ra.
”A...” Thân thể Như Điệp kịch liệt rung động, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ửng hồng, hai chân bị tách ra không ngừng run run, cảm giác lưỡi hắn vừa nhẹ nhàng lại mạnh mẽ như dòng nước xoáy vào chỗ mẫn cảm nhất của cô, cô không thể kiềm chế, vì thế âm thanh dâm đãng cũng khống chế không được bật ra.
Lắng nghe âm thanh mất hồn của cô, làm hắn càng thêm tùy ý, khẽ cắn nộn huyệt phấn hồng của cô, lại hấp mút chất lỏng ngọt ngào của cô, giống như là uống thứ nước đẹp đẽ nhất trên đời này, đột nhiên đầu lưỡi đâm vào chỗ sâu nhất của hoa huy*t, lướt qua khe hẹp mặn nồng của cô trêu đùa, làm khoái cảm của cô đươc đẩy lên mức cao nhất.
”A... Không cần...” Thân thể mới trải nghiệm tình dục không thể tiếp nhận thêm kích tình điên cuồng hơn nữa, cả thân thể cô như sôi trào, mất đi khí lực kháng cự, trầm luân vào ma trận mà hắn tạo ra.
Phản ứng của càng kịch liệt, hắn tấn công càng hung mãnh.
Hắn vươn tay xoa bóp tiểu trân trâu được giấu sau hai cánh hoa, nơi tư mật của cô tản ra mùi thơm mê người, làm hắn càng thêm cơ khát, ngậm nó rồi điên cuồng mút, đầu lưỡi nghịch ngợm xoay tròn hoa hạch đáng yêu, tinh tế liếm láp, cọ xát...
”A... Xin anh... Vĩ...” Từng trận khoái cảm từ chỗ tư mật lan ra khắp cơ thể, trong cơ thể cô, ở chỗ sâu nhất càng khát cầu nhiều khoái cảm, hai tay Như Điệp kích động ép chặt đầu của hắn, khó nhịn điên cuồng nắm lấy mái tóc đen của hắn, thanh âm dâm đãng từ trong cơ thể không ngừng tràn ra, cong người lên hùa theo động tác từ môi lưỡi hắn.
Cô mới nếm thử tư vị tình dục,cơ hồ cũng bị kỹ xảo cao siêu của hắn làm cho trầm mê, toàn thân đều khát cầu hắn, lại không biết chính mình rốt cuộc khát cầucái gì.
Khoái cảm bén nhọn lại đau đớn,tê dại từ hạ thân truyền lên. Hoa kính không ngừng co rút lại, ái dịch cũng trào ra, đem mặt của hắn đều dính chất lỏng của cô.
Bụi cỏ mềm mại của cô cũng dính đầy sương, thoạt nhìn trong suốt, tản mát ra ánh sáng mê người.
Nhìn Như Điệp bị khơi mào dục vọng không thể che đậy, toàn thân Đường Vĩ giống như bị đốt cháy, khẩn cấp lại xúc động mãnh liệt muốn giữ lấy cô, làm cho cự long đã sớm cương cứng của hắn như muốn nổ mạnh.
”Ưm... A...” Như Điệp cắn môi, kích thích cuồng liệt trước ngực cùng đầu lưỡi vẫn rút ra chọc vào ở tiểu huyệt của cô như một ngọn lửa đang cháy rực, lỗ nhỏ không ngừng mấp máy, cảm giác gãi ngứa ở hạ thể không thể thỏa mãn cô, cô muốn càng nhiều càng nhiều...
”Muốn anh sao?” Hắn khàn khàn ở bên tai cô thấp giọng hỏi, động tác rút ra chọc vào từ ngón tay vẫn không hề gián đoạn
”Ách... Em... A ──” đột nhiên, cô thét chói tai một tiếng, toàn bộ linh hồn như bay cao, hoa huy*t nhịn không được co rút lại, tình triều cuồn cuộn tràn ra, làm toàn bộ lòng bàn tay của Đường Vĩ ẩm ướt
”Thật đẹp, giống như một đóa Phù Dung nở rộ dưới ánh trăng.” Đôi mắt Đường Vĩ càng thêm thâm trầm, ở dưới bụi cỏ mềm mại kia, vì kích tình quá độ mà hoa hạch của cô trở nên sưng đỏ, dưới khe hở mê người chảy ra ái dịch trong suốt, hoa cốc ẩm ướt thâm u như một đóa hoa mai, tiểu trân trâu được ăn no nên tản ra ánh sáng dâm mỹ, hơi thở hổn hển của cô làm hắn không thể hô hấp, hạ thân của hắn lại càng thêm trướng đau.
”Ưm...” Cảm thụ khoái cảm sau cao trào, ý thức của Như Điệp dần trở nên mơ hồ.
Hơi thở của Đường Vĩ ồ ồ, nhìn tư thế câu người của thiên hạ gợi cảm dưới thân, lại cũng không thể chờ đợi thêm nữa, nhanh chóng tách ra đùi trắng nõn của cô, để hạ thân đã sớm trướng to đau đớn ở ngay của vào chỗ tư mật của cô.
”A...” Như Điệp không khỏi thở nhẹ, nín thở nhìn cự long thật lớn giữa hai chân hắn, không thể rời tầm mắt.
Nhìn thiết bổng đỏ tím dữ tợn, căng trướng của hắn, càng lúc càng đáng sợ, Như Điệp bất an, thân thể lại cảm thấy một chút hung phấn, cô cũng muốn... Muốn được lấp đầy.
Giờ phút này, sự hung phấn từ sâu trong nội tâm cô không ngừng trào lên, ở mỗi một tế bào trong cơ thể cô đều tác quái, là một loại cảm giác trống rỗng làm người ta cảm thấy bất lực
”Điệp Nhi...” Đôi mắt đen thâm trầm của hắn cất chứa dục hỏa khó nhịn, thanh âm hắn vì ham muốn mà trở nên khàn khàn: “Nói cho anh biết, em muốn cái gì?”
Như Điệp đã sớm không thể khống chế cảm giác của chính mình, “Em... Em không biết, Vĩ... Ưm...” Cô khó nhịn ôm chặt hắn.
Nhìn bộ dáng cô yếu ớt, xinh đẹp mà hồn nhiên, Đường Vĩ nở nụ cười, “Nói em muốn anh, nói mau!”
Hắn nắm cự long sưng to của mình, đỉnh nam tính cố ý để ở nụ hoa ẩm ướt của cô, dính ái dịch trắng mịn, ác liệt cọ xát giữa khe rãnh của cô, làm toàn thân cô run rẩy.
”Ưm... Em... Em muốn anh... Vĩ... Muốn anh...” Cô khó có thể khắc chế hi vọng hắn có thể lấp đầy sự hư không của cô.
Kích tình này, cơ hồ sắp đem cô hòa tan! Hoa hạch bé nhỏ của cô, vừa vặn chạm vào đỉnh nam tính dữ tợn của hắn, nơi riêng tư mẫn cảm cảm thụ được sự nóng bỏng toát ra, chiếu vào hoa tâm, làm chocột sống của run lên, toàn thân xụi lơ.
Như Điệp bối rối muốn giãy ra, lại bị hắn tiến đến giữa hai chân cô, hình ảnh dâm tà đó làm cô chấn động.
Suy nghĩ lập tức biến thành hành động, Đường Vĩ cúi đầu xuống, vươn đầu lưỡi liếm nhụy hoa nhỏ được cất giấu giữa hai phiến thịt, một lần lại một lần, không ngừng liếm mút nơi riêng tư của cô.
”A! Không cần như vậy... Vĩ...” Cô mở to mắt, hắn cư nhiên liếm chỗ tư mật của cô, cô cảm thấy rất bẩn, đầu lưỡi hắn ở nơi riêng tư của cô dao động, lại làm cô choáng váng, cô phân biệt không được chất lỏng ẩm ướt giữa hai chân là của chính mình, hay là của hắn!
Không nhìn thấy sự bối rối kháng cự của cô, hắn bóp chặt bờ mông tròn, phấn nộn, đầu lưỡi linh hoạt hung hăng chọc vào chỗ trung tâm ngọt ngào như mật, lấy tiết tấu điên cuồng ở trong cơ thể cô xoay tròn, ma sát, chất lỏng trắng mịn lại từ cơ thể cô trào ra.
”A...” Thân thể Như Điệp kịch liệt rung động, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ửng hồng, hai chân bị tách ra không ngừng run run, cảm giác lưỡi hắn vừa nhẹ nhàng lại mạnh mẽ như dòng nước xoáy vào chỗ mẫn cảm nhất của cô, cô không thể kiềm chế, vì thế âm thanh dâm đãng cũng khống chế không được bật ra.
Lắng nghe âm thanh mất hồn của cô, làm hắn càng thêm tùy ý, khẽ cắn nộn huyệt phấn hồng của cô, lại hấp mút chất lỏng ngọt ngào của cô, giống như là uống thứ nước đẹp đẽ nhất trên đời này, đột nhiên đầu lưỡi đâm vào chỗ sâu nhất của hoa huyt, lướt qua khe hẹp mặn nồng của cô trêu đùa, làm khoái cảm của cô đươc đẩy lên mức cao nhất.
”A... Không cần...” Thân thể mới trải nghiệm tình dục không thể tiếp nhận thêm kích tình điên cuồng hơn nữa, cả thân thể cô như sôi trào, mất đi khí lực kháng cự, trầm luân vào ma trận mà hắn tạo ra.
Phản ứng của càng kịch liệt, hắn tấn công càng hung mãnh.
Hắn vươn tay xoa bóp tiểu trân trâu được giấu sau hai cánh hoa, nơi tư mật của cô tản ra mùi thơm mê người, làm hắn càng thêm cơ khát, ngậm nó rồi điên cuồng mút, đầu lưỡi nghịch ngợm xoay tròn hoa hạch đáng yêu, tinh tế liếm láp, cọ xát...
”A... Xin anh... Vĩ...” Từng trận khoái cảm từ chỗ tư mật lan ra khắp cơ thể, trong cơ thể cô, ở chỗ sâu nhất càng khát cầu nhiều khoái cảm, hai tay Như Điệp kích động ép chặt đầu của hắn, khó nhịn điên cuồng nắm lấy mái tóc đen của hắn, thanh âm dâm đãng từ trong cơ thể không ngừng tràn ra, cong người lên hùa theo động tác từ môi lưỡi hắn.
Cô mới nếm thử tư vị tình dục,cơ hồ cũng bị kỹ xảo cao siêu của hắn làm cho trầm mê, toàn thân đều khát cầu hắn, lại không biết chính mình rốt cuộc khát cầucái gì.
Khoái cảm bén nhọn lại đau đớn,tê dại từ hạ thân truyền lên. Hoa kính không ngừng co rút lại, ái dịch cũng trào ra, đem mặt của hắn đều dính chất lỏng của cô.
Bụi cỏ mềm mại của cô cũng dính đầy sương, thoạt nhìn trong suốt, tản mát ra ánh sáng mê người.
Nhìn Như Điệp bị khơi mào dục vọng không thể che đậy, toàn thân Đường Vĩ giống như bị đốt cháy, khẩn cấp lại xúc động mãnh liệt muốn giữ lấy cô, làm cho cự long đã sớm cương cứng của hắn như muốn nổ mạnh.
”Ưm... A...” Như Điệp cắn môi, kích thích cuồng liệt trước ngực cùng đầu lưỡi vẫn rút ra chọc vào ở tiểu huyệt của cô như một ngọn lửa đang cháy rực, lỗ nhỏ không ngừng mấp máy, cảm giác gãi ngứa ở hạ thể không thể thỏa mãn cô, cô muốn càng nhiều càng nhiều...
”Muốn anh sao?” Hắn khàn khàn ở bên tai cô thấp giọng hỏi, động tác rút ra chọc vào từ ngón tay vẫn không hề gián đoạn
”Ách... Em... A ──” đột nhiên, cô thét chói tai một tiếng, toàn bộ linh hồn như bay cao, hoa huyt nhịn không được co rút lại, tình triều cuồn cuộn tràn ra, làm toàn bộ lòng bàn tay của Đường Vĩ ẩm ướt
”Thật đẹp, giống như một đóa Phù Dung nở rộ dưới ánh trăng.” Đôi mắt Đường Vĩ càng thêm thâm trầm, ở dưới bụi cỏ mềm mại kia, vì kích tình quá độ mà hoa hạch của cô trở nên sưng đỏ, dưới khe hở mê người chảy ra ái dịch trong suốt, hoa cốc ẩm ướt thâm u như một đóa hoa mai, tiểu trân trâu được ăn no nên tản ra ánh sáng dâm mỹ, hơi thở hổn hển của cô làm hắn không thể hô hấp, hạ thân của hắn lại càng thêm trướng đau.
”Ưm...” Cảm thụ khoái cảm sau cao trào, ý thức của Như Điệp dần trở nên mơ hồ.
Hơi thở của Đường Vĩ ồ ồ, nhìn tư thế câu người của thiên hạ gợi cảm dưới thân, lại cũng không thể chờ đợi thêm nữa, nhanh chóng tách ra đùi trắng nõn của cô, để hạ thân đã sớm trướng to đau đớn ở ngay của vào chỗ tư mật của cô.
”A...” Như Điệp không khỏi thở nhẹ, nín thở nhìn cự long thật lớn giữa hai chân hắn, không thể rời tầm mắt.
Nhìn thiết bổng đỏ tím dữ tợn, căng trướng của hắn, càng lúc càng đáng sợ, Như Điệp bất an, thân thể lại cảm thấy một chút hung phấn, cô cũng muốn... Muốn được lấp đầy.
Giờ phút này, sự hung phấn từ sâu trong nội tâm cô không ngừng trào lên, ở mỗi một tế bào trong cơ thể cô đều tác quái, là một loại cảm giác trống rỗng làm người ta cảm thấy bất lực
”Điệp Nhi...” Đôi mắt đen thâm trầm của hắn cất chứa dục hỏa khó nhịn, thanh âm hắn vì ham muốn mà trở nên khàn khàn: “Nói cho anh biết, em muốn cái gì?”
Như Điệp đã sớm không thể khống chế cảm giác của chính mình, “Em... Em không biết, Vĩ... Ưm...” Cô khó nhịn ôm chặt hắn.
Nhìn bộ dáng cô yếu ớt, xinh đẹp mà hồn nhiên, Đường Vĩ nở nụ cười, “Nói em muốn anh, nói mau!”
Hắn nắm cự long sưng to của mình, đỉnh nam tính cố ý để ở nụ hoa ẩm ướt của cô, dính ái dịch trắng mịn, ác liệt cọ xát giữa khe rãnh của cô, làm toàn thân cô run rẩy.
”Ưm... Em... Em muốn anh... Vĩ... Muốn anh...” Cô khó có thể khắc chế hi vọng hắn có thể lấp đầy sự hư không của cô.
Kích tình này, cơ hồ sắp đem cô hòa tan! Hoa hạch bé nhỏ của cô, vừa vặn chạm vào đỉnh nam tính dữ tợn của hắn, nơi riêng tư mẫn cảm cảm thụ được sự nóng bỏng toát ra, chiếu vào hoa tâm, làm chocột sống của run lên, toàn thân xụi lơ.