Bạch Trăn mặc đồ lao động, lúc ôm hộp giấy xuống dưới lầu liền nhìn thấy xe của Tường Tử bị một đám phóng viên bao vây bốn phía, La Sâm đứng ngoài xe cau mày, không ngừng lặp lại với phóng viên rằng bây giờ chưa biết được gì cả, sau đó liếc thấy Bạch Trăn liền đi về phía anh.
“Làm việc chậm chạp quá, mau lên xe.” Đỡ lấy hộp giấy trên tay Bạch Trăn, y gần như là nhét anh vào xe rồi tự mình chui vào theo, đùng một phát sập cửa lại.
Một loạt động tác này quá nhanh, phóng viên còn chưa thấy rõ người đi tới là tiểu lâu la nào thì xe đã nghênh ngang phóng đi. Có điều hiển nhiên là bọn họ cũng chẳng có thời gian ngẩng người, nhanh chóng liên lạc với tòa soạn, có tin lớn nha!
Cái người cuồng công việc nhiều năm nay, vậy mà lại đổ bệnh?! Tối qua anh về nhà thật ra là do cơ thể không chịu nổi, xin nghỉ bệnh? Bởi vậy mới có thể mơ mơ màng màng đi nhầm tầng trệt?! OMG, phải nhanh chóng phái người đến bệnh viện thăm dò tình hình.
Trong xe Tường Tử, gương mặt Bạch Trăn ửng đỏ, gấp gáp thở dốc, cả người dựa vào người La Sâm, từ cổ áo bung ra có thể thấy cả người anh đổ đầy mồ hôi. La Sâm cầm khăn mùi soa đã thấm nước khoáng ướt đẫm hạ nhiệt cho Bạch Trăn. Thê thảm nhất phải kể đến nước mắt sinh lý, căn bản không dừng được mà cứ chảy ào ào, cả gương mặt toàn là nước mắt khiến cho Bạch Trăn cần thảm bao nhiêu thì thảm bấy nhiêu.
“Không thể chạy nhanh hơn nữa hả?” Chỗ đưa tay chạm vào được đã nóng bừng một mảng, nhiệt độ này tuyệt đối vượt quá 40 độ rồi.
Tranh đấu ở đây nhiều năm như vậy, sóng gió gì mà chưa từng thấy, nhưng không thể không nói một màn sáng sớm nay vẫn khiến cho La Sâm lo sợ, không, là sợ hãi, trái tim nhỏ bé của y tới giờ vẫn còn run rẩy, cả người cũng chẳng tốt hơn.
Tối qua trước sau vẫn không liên lạc được với Bạch Trăn đã khiến y có chút bận tâm, luôn cảm thấy có khi nào xảy ra chuyện gì không. Bởi vậy sáng sớm nhìn thấy điện thoại của Tường Tử y liền biết nhất định có vấn đề rồi, nhưng không ngờ rằng sự tình có thể nghiêm trọng đến thế.
Trước đó Tường Tử tới đón Bạch Trăn về trường quay, kết quả gọi điện thoại không ai nhận, nhắn tin đợi hơn cả tiếng vẫn chẳng thấy ai đi xuống. Cậu ta liền đi lên lầu, dù sao cũng là trợ lý của Bạch Trăn, tới đón anh đến trường quay đâu có vấn đề, paparazzi không thể viết được gì. Tường Tử có chìa khóa căn phòng không ai ở này của Bạch Trăn, cả chỗ Viên Trạch cũng có luôn, là La Sâm cho cậu ta để phòng ngừa ngộ nhỡ.
Bởi vậy cậu ta thuận lợi lấy chìa khóa mở cửa, sau đó, ngây dại. May mà phản ứng không quá chậm, trước khi paparazzi nhìn được đã đột ngột đóng cửa lại.
Khắp nơi trong phòng đều bừa bộn, thật sự là khắp nơi bừa bộn, một căn phòng lớn như vậy mà có thể phá hoại toàn bộ đồ gia dụng to nhỏ thành thế này, chỉ cần tưởng tượng một chút liền biết chuyện này cần bao nhiêu sức lực. Còn Bạch Trăn thì đang gục trên thảm trải sàn trước ghế sopha, bên cạnh là một cái bàn trà nằm úp ngược, đồ đạc xung quanh ngổn ngang tán loạn.
Có lẽ là Bạch Trăn phát tiết xong một trận liền mệt mỏi nằm úp sấp trên mặt đất ngủ thiếp đi.
Tường Tử bước tới ngồi xổm xuống định gọi anh dậy đỡ lên, nhưng mà tay vừa đụng tới da Bạch Trăn liền biết ngay việc lớn không ổn, thế này sao gọi là đang ngủ được, căn bản là sốt tới hôn mê rồi.
La Sâm gần như là vọt tới nhà của Bạch Trăn, không để ý tới paparazzi này nọ mà chạy thẳng vào phòng anh, bắt gặp tình huống cực kỳ gay go.
Bạch Trăn sốt rất cao, ý thức mơ hồ, trong miệng thỉnh thoảng lại gọi thầm tên Viên Trạch. Bởi vì sốt cao nên nước mắt nước mũi cứ chảy mãi, cả người yếu ớt tới rối tinh rối mù, chính là hình tượng Lex Luthor* bị người bỏ rơi không còn cách nào tự lo cho cuộc sống.
* Lex Luthor là một nhân vật phản diện của DC Comics, được miêu tả là một tỷ phú Mỹ, nhà kinh doanh, nhà khoa học tài năng, nhà phát minh, nhà từ thiện và là một trong những người thông minh nhất trên thế giới. Hắn là kẻ thù số một của siêu anh hùng Superman.
Trong nháy mắt đó La Sâm biết mình sai rồi, sai vô cùng. Y cho rằng Viên Trạch là một quả bom đặt cạnh Bạch Trăn, một ngày nào đó sẽ nổ tung, chứ không biết rằng Viên Trạch mới chính là thuốc trấn tĩnh của Bạch Trăn, có cậu bên cạnh thì Bạch Trăn mới có thể bình thường trở thành máy kiếm tiền, còn không thì, haha.
Nhanh chóng quyết định, La Sâm cởi quần áo Bạch Trăn ra lau chùi cơ thể giúp anh, đút thuốc, thiếu điều cho anh một bạt tai gọi người tỉnh lại.
“Nghe này, bây giờ tôi cho cậu đi gặp Viên Trạch, sau đó chúng ta tới bệnh viện.”
Đôi con ngươi sốt tới mơ hồ kia, vừa nghe được tên Viên Trạch quả nhiên liền tỉnh táo hơn một tí, rốt cuộc Bạch Trăn cũng thấy rõ người trước mặt là ai, “Nhưng mà…”
“Tôi sẽ giải quyết đám paparazzi đó, nhưng cậu phải hứa với tôi, không thể té xỉu trong tòa nhà này, phải chống đỡ về tới xe cho tôi.”
Mỗi lần Bạch Trăn thở dốc, hơi thở phả ra đều có thể tổn thương làn da La Sâm. Biết rõ tình hình hiện nay của anh rất tồi tệ, phải nhanh chóng đến bệnh viện, nhưng, thật lòng mà nói, Bạch Trăn cần cuộc gặp này, để cho người bạn trai nhìn như bình thường kia cổ vũ anh một chút.
“Tôi… Hứa với anh.”
Cho nên La Sâm mới nghĩ ra màn ly miêu tráo thái tử* vừa rồi. Y gọi thêm vài phụ tá tới, đồng thời lan truyền tin tức Bạch Trăn đổ bệnh ra, khiến cho mọi người đều vội vã cuống cuồng, đương nhiên đây cũng không hẳn là giả, từ việc La Sâm sốt sắng chạy tới đây thì các phóng viên sẽ tin tưởng. Tiếp đó y liền bảo một người có hình dáng khá giống Bạch Trăn mặc quần áo của anh vào, đội mũ mang khẩu trang đeo kính râm, sau đó La Sâm đỡ cậu ta ra khỏi phòng, những người khác đi theo phía sau.
Nhóm paparazzi vừa nhìn thấy Bạch Trăn đi ra, thật sự là bộ dạng bệnh tật không ổn đều nóng lòng bám theo điên cuồng chụp ảnh điên cuồng hỏi han, theo đuôi một đường đến tận dưới xe.
Cứ như vậy, Bạch Trăn liền có khoảng trống chốc lát, anh rửa mặt, thậm chí còn thoa phấn, cố hết sức che giấu tình trạng bệnh tật của mình, cầm lấy điện thoại rời khỏi phòng.
Lúc xe lái đến bệnh viện, xung quanh đã đầy một vòng phóng viên, còn Bạch Trăn cũng đã rơi vào hôn mê, đến cả việc bị đưa vào bệnh viện như nào cũng không biết. Vốn cũng không định che giấu, tin tức này ngay lập tức lên top tin tức giải trí.
Kết quả chẩn đoán nhanh chóng được đưa ra, làm kiểm tra toàn thân, cuối cùng cho kết luận là mệt mỏi quá độ, tích lũy thời gian dài nên bất ngờ bộc phát, nói nghiêm trọng thì cũng không nghiêm trọng, nghỉ ngơi điều trị một thời gian là có thể khôi phục. Nhưng dù nói không nghiêm trọng thì tình hình bây giờ vẫn đang rất nguy cấp, sốt cao không hạ, nhiều lần lên tới tận 41 độ. Nếu như cứ sốt cao kéo dài thêm mấy ngày nữa thì chỉ sợ đầu óc sẽ cháy hỏng luôn mất, tình huống này không phải chưa từng có.
Ở trong phòng bệnh đặc biệt, La Sâm nhìn Bạch Trăn đang hôn mê mãi chưa hạ sốt, khe khẽ thở dài.
Bạch Trăn không phải người yếu đuối, điểm này La Sâm rất rõ ràng. Y cũng biết anh tuyệt đối không thể chỉ vì bị kích thích một chút mà bệnh thành như vậy, chuyện này quả thật có liên quan tới việc anh chịu vất vả và áp lực trong thời gian dài. Lượng công việc của anh vẫn luôn bão hòa, không ngừng không nghỉ, gần như chẳng có thời gian nghỉ ngơi. Mà tới hôm nay La Sâm mới biết, có thể khiến anh làm việc kéo dài như động cơ vĩnh viễn như vậy, chính là nhờ cái người y từng cho là quả bom kia.
Chính vì có Viên Trạch ở cạnh, Bạch Trăn mới có thể an tâm làm việc, một khi Viên Trạch xảy ra vấn đề… La Sâm vẫn nhìn Bạch Trăn chăm chú, gương mặt trời sinh ra để đứng trước màn ảnh, lúc này sốt đến đỏ bừng, khóe mắt còn đọng lại vài giọt nước mắt.
Một khi Viên Trạch rời khỏi anh, e là người này, sẽ bị hủy mất.
Tất cả tâm huyết y đã dồn hết lên người anh, cũng sẽ thành nước chảy về biển đông… La Sâm không đời nào để cho chuyện như vậy xảy ra, y là một thương nhân, y chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn.
Ly miêu tráo thái tử (狸猫换太子): Trong truyền thuyết dân gian của Trung Quốc, câu chuyện về Lý Thần phi được thuật lại bằng truyền thuyết Ly miêu tráo thái tử (狸猫换太子), theo truyền thuyết năm đó Lý Thần phi cùng Lưu hoàng hậu cùng lúc có thai.
Khi cả hai hạ sinh, Lưu hoàng hậu sinh ra một công chúa mà chết yểu, còn Lý Thần phi sinh ra được một hoàng tử. Lưu hoàng hậu sợ hãi, bèn cùng hoạn quan tráo con của Lý Thần phi bằng một con Li miêu (貍貓), nói rằng Lý thị sinh hạ yêu nghiệt.
Sau đó, Lý thị bị đuổi ra khỏi cung, lưu lạc dân gian, con trai bà trong cung đã được phong làm Thái tử kế vị, tức Tống Nhân Tông. Lưu lạc nhiều năm, thân thể tàn úa, đến gần cuối đời Lý thị gặp được Bao Chửng, còn gọi là Bao Thanh Thiên (包青天). Bao công minh oan cho Lý thị, được đón vào cung tôn làm Hoàng thái hậu.
“Làm việc chậm chạp quá, mau lên xe.” Đỡ lấy hộp giấy trên tay Bạch Trăn, y gần như là nhét anh vào xe rồi tự mình chui vào theo, đùng một phát sập cửa lại.
Một loạt động tác này quá nhanh, phóng viên còn chưa thấy rõ người đi tới là tiểu lâu la nào thì xe đã nghênh ngang phóng đi. Có điều hiển nhiên là bọn họ cũng chẳng có thời gian ngẩng người, nhanh chóng liên lạc với tòa soạn, có tin lớn nha!
Cái người cuồng công việc nhiều năm nay, vậy mà lại đổ bệnh?! Tối qua anh về nhà thật ra là do cơ thể không chịu nổi, xin nghỉ bệnh? Bởi vậy mới có thể mơ mơ màng màng đi nhầm tầng trệt?! OMG, phải nhanh chóng phái người đến bệnh viện thăm dò tình hình.
Trong xe Tường Tử, gương mặt Bạch Trăn ửng đỏ, gấp gáp thở dốc, cả người dựa vào người La Sâm, từ cổ áo bung ra có thể thấy cả người anh đổ đầy mồ hôi. La Sâm cầm khăn mùi soa đã thấm nước khoáng ướt đẫm hạ nhiệt cho Bạch Trăn. Thê thảm nhất phải kể đến nước mắt sinh lý, căn bản không dừng được mà cứ chảy ào ào, cả gương mặt toàn là nước mắt khiến cho Bạch Trăn cần thảm bao nhiêu thì thảm bấy nhiêu.
“Không thể chạy nhanh hơn nữa hả?” Chỗ đưa tay chạm vào được đã nóng bừng một mảng, nhiệt độ này tuyệt đối vượt quá 40 độ rồi.
Tranh đấu ở đây nhiều năm như vậy, sóng gió gì mà chưa từng thấy, nhưng không thể không nói một màn sáng sớm nay vẫn khiến cho La Sâm lo sợ, không, là sợ hãi, trái tim nhỏ bé của y tới giờ vẫn còn run rẩy, cả người cũng chẳng tốt hơn.
Tối qua trước sau vẫn không liên lạc được với Bạch Trăn đã khiến y có chút bận tâm, luôn cảm thấy có khi nào xảy ra chuyện gì không. Bởi vậy sáng sớm nhìn thấy điện thoại của Tường Tử y liền biết nhất định có vấn đề rồi, nhưng không ngờ rằng sự tình có thể nghiêm trọng đến thế.
Trước đó Tường Tử tới đón Bạch Trăn về trường quay, kết quả gọi điện thoại không ai nhận, nhắn tin đợi hơn cả tiếng vẫn chẳng thấy ai đi xuống. Cậu ta liền đi lên lầu, dù sao cũng là trợ lý của Bạch Trăn, tới đón anh đến trường quay đâu có vấn đề, paparazzi không thể viết được gì. Tường Tử có chìa khóa căn phòng không ai ở này của Bạch Trăn, cả chỗ Viên Trạch cũng có luôn, là La Sâm cho cậu ta để phòng ngừa ngộ nhỡ.
Bởi vậy cậu ta thuận lợi lấy chìa khóa mở cửa, sau đó, ngây dại. May mà phản ứng không quá chậm, trước khi paparazzi nhìn được đã đột ngột đóng cửa lại.
Khắp nơi trong phòng đều bừa bộn, thật sự là khắp nơi bừa bộn, một căn phòng lớn như vậy mà có thể phá hoại toàn bộ đồ gia dụng to nhỏ thành thế này, chỉ cần tưởng tượng một chút liền biết chuyện này cần bao nhiêu sức lực. Còn Bạch Trăn thì đang gục trên thảm trải sàn trước ghế sopha, bên cạnh là một cái bàn trà nằm úp ngược, đồ đạc xung quanh ngổn ngang tán loạn.
Có lẽ là Bạch Trăn phát tiết xong một trận liền mệt mỏi nằm úp sấp trên mặt đất ngủ thiếp đi.
Tường Tử bước tới ngồi xổm xuống định gọi anh dậy đỡ lên, nhưng mà tay vừa đụng tới da Bạch Trăn liền biết ngay việc lớn không ổn, thế này sao gọi là đang ngủ được, căn bản là sốt tới hôn mê rồi.
La Sâm gần như là vọt tới nhà của Bạch Trăn, không để ý tới paparazzi này nọ mà chạy thẳng vào phòng anh, bắt gặp tình huống cực kỳ gay go.
Bạch Trăn sốt rất cao, ý thức mơ hồ, trong miệng thỉnh thoảng lại gọi thầm tên Viên Trạch. Bởi vì sốt cao nên nước mắt nước mũi cứ chảy mãi, cả người yếu ớt tới rối tinh rối mù, chính là hình tượng Lex Luthor* bị người bỏ rơi không còn cách nào tự lo cho cuộc sống.
* Lex Luthor là một nhân vật phản diện của DC Comics, được miêu tả là một tỷ phú Mỹ, nhà kinh doanh, nhà khoa học tài năng, nhà phát minh, nhà từ thiện và là một trong những người thông minh nhất trên thế giới. Hắn là kẻ thù số một của siêu anh hùng Superman.
Trong nháy mắt đó La Sâm biết mình sai rồi, sai vô cùng. Y cho rằng Viên Trạch là một quả bom đặt cạnh Bạch Trăn, một ngày nào đó sẽ nổ tung, chứ không biết rằng Viên Trạch mới chính là thuốc trấn tĩnh của Bạch Trăn, có cậu bên cạnh thì Bạch Trăn mới có thể bình thường trở thành máy kiếm tiền, còn không thì, haha.
Nhanh chóng quyết định, La Sâm cởi quần áo Bạch Trăn ra lau chùi cơ thể giúp anh, đút thuốc, thiếu điều cho anh một bạt tai gọi người tỉnh lại.
“Nghe này, bây giờ tôi cho cậu đi gặp Viên Trạch, sau đó chúng ta tới bệnh viện.”
Đôi con ngươi sốt tới mơ hồ kia, vừa nghe được tên Viên Trạch quả nhiên liền tỉnh táo hơn một tí, rốt cuộc Bạch Trăn cũng thấy rõ người trước mặt là ai, “Nhưng mà…”
“Tôi sẽ giải quyết đám paparazzi đó, nhưng cậu phải hứa với tôi, không thể té xỉu trong tòa nhà này, phải chống đỡ về tới xe cho tôi.”
Mỗi lần Bạch Trăn thở dốc, hơi thở phả ra đều có thể tổn thương làn da La Sâm. Biết rõ tình hình hiện nay của anh rất tồi tệ, phải nhanh chóng đến bệnh viện, nhưng, thật lòng mà nói, Bạch Trăn cần cuộc gặp này, để cho người bạn trai nhìn như bình thường kia cổ vũ anh một chút.
“Tôi… Hứa với anh.”
Cho nên La Sâm mới nghĩ ra màn ly miêu tráo thái tử* vừa rồi. Y gọi thêm vài phụ tá tới, đồng thời lan truyền tin tức Bạch Trăn đổ bệnh ra, khiến cho mọi người đều vội vã cuống cuồng, đương nhiên đây cũng không hẳn là giả, từ việc La Sâm sốt sắng chạy tới đây thì các phóng viên sẽ tin tưởng. Tiếp đó y liền bảo một người có hình dáng khá giống Bạch Trăn mặc quần áo của anh vào, đội mũ mang khẩu trang đeo kính râm, sau đó La Sâm đỡ cậu ta ra khỏi phòng, những người khác đi theo phía sau.
Nhóm paparazzi vừa nhìn thấy Bạch Trăn đi ra, thật sự là bộ dạng bệnh tật không ổn đều nóng lòng bám theo điên cuồng chụp ảnh điên cuồng hỏi han, theo đuôi một đường đến tận dưới xe.
Cứ như vậy, Bạch Trăn liền có khoảng trống chốc lát, anh rửa mặt, thậm chí còn thoa phấn, cố hết sức che giấu tình trạng bệnh tật của mình, cầm lấy điện thoại rời khỏi phòng.
Lúc xe lái đến bệnh viện, xung quanh đã đầy một vòng phóng viên, còn Bạch Trăn cũng đã rơi vào hôn mê, đến cả việc bị đưa vào bệnh viện như nào cũng không biết. Vốn cũng không định che giấu, tin tức này ngay lập tức lên top tin tức giải trí.
Kết quả chẩn đoán nhanh chóng được đưa ra, làm kiểm tra toàn thân, cuối cùng cho kết luận là mệt mỏi quá độ, tích lũy thời gian dài nên bất ngờ bộc phát, nói nghiêm trọng thì cũng không nghiêm trọng, nghỉ ngơi điều trị một thời gian là có thể khôi phục. Nhưng dù nói không nghiêm trọng thì tình hình bây giờ vẫn đang rất nguy cấp, sốt cao không hạ, nhiều lần lên tới tận 41 độ. Nếu như cứ sốt cao kéo dài thêm mấy ngày nữa thì chỉ sợ đầu óc sẽ cháy hỏng luôn mất, tình huống này không phải chưa từng có.
Ở trong phòng bệnh đặc biệt, La Sâm nhìn Bạch Trăn đang hôn mê mãi chưa hạ sốt, khe khẽ thở dài.
Bạch Trăn không phải người yếu đuối, điểm này La Sâm rất rõ ràng. Y cũng biết anh tuyệt đối không thể chỉ vì bị kích thích một chút mà bệnh thành như vậy, chuyện này quả thật có liên quan tới việc anh chịu vất vả và áp lực trong thời gian dài. Lượng công việc của anh vẫn luôn bão hòa, không ngừng không nghỉ, gần như chẳng có thời gian nghỉ ngơi. Mà tới hôm nay La Sâm mới biết, có thể khiến anh làm việc kéo dài như động cơ vĩnh viễn như vậy, chính là nhờ cái người y từng cho là quả bom kia.
Chính vì có Viên Trạch ở cạnh, Bạch Trăn mới có thể an tâm làm việc, một khi Viên Trạch xảy ra vấn đề… La Sâm vẫn nhìn Bạch Trăn chăm chú, gương mặt trời sinh ra để đứng trước màn ảnh, lúc này sốt đến đỏ bừng, khóe mắt còn đọng lại vài giọt nước mắt.
Một khi Viên Trạch rời khỏi anh, e là người này, sẽ bị hủy mất.
Tất cả tâm huyết y đã dồn hết lên người anh, cũng sẽ thành nước chảy về biển đông… La Sâm không đời nào để cho chuyện như vậy xảy ra, y là một thương nhân, y chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn.
Ly miêu tráo thái tử (狸猫换太子): Trong truyền thuyết dân gian của Trung Quốc, câu chuyện về Lý Thần phi được thuật lại bằng truyền thuyết Ly miêu tráo thái tử (狸猫换太子), theo truyền thuyết năm đó Lý Thần phi cùng Lưu hoàng hậu cùng lúc có thai.
Khi cả hai hạ sinh, Lưu hoàng hậu sinh ra một công chúa mà chết yểu, còn Lý Thần phi sinh ra được một hoàng tử. Lưu hoàng hậu sợ hãi, bèn cùng hoạn quan tráo con của Lý Thần phi bằng một con Li miêu (貍貓), nói rằng Lý thị sinh hạ yêu nghiệt.
Sau đó, Lý thị bị đuổi ra khỏi cung, lưu lạc dân gian, con trai bà trong cung đã được phong làm Thái tử kế vị, tức Tống Nhân Tông. Lưu lạc nhiều năm, thân thể tàn úa, đến gần cuối đời Lý thị gặp được Bao Chửng, còn gọi là Bao Thanh Thiên (包青天). Bao công minh oan cho Lý thị, được đón vào cung tôn làm Hoàng thái hậu.