Lâu Tử Hoán vỗ về em gái xong, vừa ra khỏi phòng Lâu Nhược Hi, sắc mặt lập tức biến thành màu xanh. “Không còn sớm nữa, cô theo tôi đi công ty!”
Tử Khê xem giờ, đã 12 giờ, ăn xong cơm trưa thời gian cũng không còn nhiều nữa. Cô cũng không muốn ở cùng ltn trong một nhà, sẽ có thật nhiều thật nhiều khó chịu. Về sau cũng có cô chịu, ai biết được Lâu Nhược Hi sẽ thế nào.
Cô ngoan ngoãn đi theo sau hắn, gặp lại Lâu Tử Hoán không bao lâu, cô lại có thể cảm nhận rõ ràng được lúc hắn tức giận. Trời sinh cuồng yêu em gái, nhìn đến em gái cục cưng của hắn không thương tâm như vậy, đương nhiên muốn tìm cô tính sổ.
Lên xe, sau khi vào đường chính, Lâu Tử Hoán nói: “Từ hôm nay trở đi, Nhược Hi sẽ đến đây ở cùng. An Tử Khê cô phải nghe lời cho tôi, nếu cô còn dám nói hưu nói vượn gì với Nhược Hi, tôi không chỉ sẽ không bỏ qua cho cô, mà cũng sẽ làm cho Trần Hựu An không sống tốt đâu. Những lời tôi nói bây giờ, cô nhớ kỹ cho tôi!”
Cô biết điều gật đầu. “Vâng, Lâu tổng.” Ai bảo vẻ mặt cô phù hợp diễn vai phụ đàn bà xấu xa, mà Lâu Nhược Hi là vai nữ chính thiện lương. Tác dụng của vai nữ phụ không phải là để cho nam nữ nhân vật chính chà đạp sao? Đáng tiếc, cho dù đôi anh em này yêu nhau, cũng chỉ là anh em. Đồ biến thái cuồng yêu em gái, Tử Khê ở trong lòng mắng thầm.
“Chuyện hôm nay, tôi coi như xong!” Lâu Tử Hoán kinh ngạc nhìn An Tử Khê lại sẽ mềm mại như vậy, liếc mắt nhìn cô một cái. Khuôn mặt cô nghiêng nghiêng, nhìn ra ngoài cửa sổ. Trên mặt dường như không có biểu tình gì, cho dù là cô như vậy, vẫn là đẹp kinh người. Đàn bà như vậy, trời sinh chính là yêu nghiệt.
“Đa tạ Lâu tổng khoan hồng độ lương!” Bây giờ, tiền đồ của chị Trần bị hắn nắm ở trong tay, phản kháng lại hắn người cuối cùng chịu thiệt vẫn là mình.
Lâu Tử Hoán rốt cuộc chịu không nổi, đánh tay lái muốn dừng xe lại bên ven đường. Hắn nắm cổ tay An Tử Khê lên: “An Tử Khê. Cô lại đang chơi trò gì!” Tử Khê buồn cười: “Lâu tổng, là anh muốn tôi nghe lời anh, tôi làm theo, anh còn muốn tôi thế nào!”
“Cô sẽ thật sự an phận làm theo lời tôi?” Hắn căn bản không tin mỗi một chữ cô nói, “Cô cho là lời cô vừa rồi nói với Nhược Hi kia tôi không nghe thấy? Cô đừng có ở trước mặt Nhược Hi nói năng huyên thuyên, Nhược Hi bị thương đến một sợi tóc gáy, tôi sẽ chỉ hỏi tội cô. Về sau cô tốt nhất an phận một chút, thu hồi âm mưu quỷ kế kia của cô lại, về sau nếu xảy ra chuyện giống như hôm nay, cô tuyệt sẽ không được nhự nhàng giống như bây giờ đâu.”
Tử Khê đã bị tức giận mà còn bị oan ức, không có ai ức hiếp người khác như vậy! An Tử Khê cô đời trước thiếu anh em bọn họ sao? Mà phải bị bọn họ ức hiếp như vậy! “Lâu Tử Hoán, thì ra em gái anh căn bản là phản đối anh cùng tôi dây dưa một chỗ a! Anh không phải hiểu em gái anh nhất sao? Tôi sống cùng cô ta dưới một mái hiên, nói vậy cô ta khẳng định sẽ rất khó chịu. Anh lại để cho em gái anh khó chịu được sao? Anh sao không thẳng thắn một chút, anh còn có thủ đoạn gì muốn đối phó với tôi thì lấy ra hết đi, tốt nhất đuổi tôi ra đi, anh cùng em gái anh không phải có thể tương thân tương ái ở cùng một chỗ sao?”
“An Tử Khê, cô câm miệng lại cho tôi!” Lâu Tử Hoán nổi giận quát to, gắt gao nắm lấy cổ cô, biểu hiện trên mặt chỉ có thể dùng từ khủng bố đến hình dung. Từ nhỏ đến lớn, hắn nghe được nhiều lời đồn đãi: luyến huynh (yêu anh trai), luyến muội (yêu em gái), không bình thường. Hắn thường đánh chết những người bịa đặt sinh sự kia, ám chỉ lời như thế lại từ trong miệng An Tử Khê nói ra, hắn phẫn nộ muốn giết người: “Cô nếu dám nhiều lời một chữ, bây giờ tôi liền bóp chết cô!”
Sức lực của Lâu Tử Hoán rất lớn, cần cổ tinh tế của cô không chỉ có vô cùng đau đớn, hô hấp cũng trở nên khó khắn. Cô bản năng muốn đẩy tay hắn ra: “Lâu Tử Hoán, anh thì coi là đàn ông cái nỗi gì, mỗi lần nói không được tôi, liền sử dụng bạo lưc!” Lâu Tử Hoán thấy sắc mặt của cô một chút trắng nhợt, trên mặt xuất hiện vẻ đau đớn. Trong lòng hắn hơi đau một chút, mạnh mẽ buông cô ra: “Cô lập tức rút lại lời cô vừa nói, dừng lại loại siu nghĩ dơ bẩn trong đầu cô! An Tử Khê, cô quả nhiên hạ lưu đáng xấu hổ giống mẹ cô, con gái kỹ nữ sinh ra quả nhiên sẽ không có tốt đẹp gì!”
Tử Khê bị ho sặc sụa một trận, nghe được ý trong lời của hắn, thân thể cô cứng ngắc.Taycô gắt gao nắm lại trên đùi, có sỉ nhục lớn thế nào nữa cô cũng đều nuốt xuống. Lại cùng hắn đối kháng, chịu khổ chính là mình. Hắn cho tới bây giờ đều khinh thường cô, cô hẳn là đã quen rồi. Nhưng là, tim vẫn là đau đớn như vậy. Cho dù sức nắm trong tay có mạnh bao nhiêu, cũng không che dấu được đáy lòng bị đâm đau đớn.
Lâu Tử Hoán vỗ về em gái xong, vừa ra khỏi phòng Lâu Nhược Hi, sắc mặt lập tức biến thành màu xanh. “Không còn sớm nữa, cô theo tôi đi công ty!”
Tử Khê xem giờ, đã giờ, ăn xong cơm trưa thời gian cũng không còn nhiều nữa. Cô cũng không muốn ở cùng ltn trong một nhà, sẽ có thật nhiều thật nhiều khó chịu. Về sau cũng có cô chịu, ai biết được Lâu Nhược Hi sẽ thế nào.
Cô ngoan ngoãn đi theo sau hắn, gặp lại Lâu Tử Hoán không bao lâu, cô lại có thể cảm nhận rõ ràng được lúc hắn tức giận. Trời sinh cuồng yêu em gái, nhìn đến em gái cục cưng của hắn không thương tâm như vậy, đương nhiên muốn tìm cô tính sổ.
Lên xe, sau khi vào đường chính, Lâu Tử Hoán nói: “Từ hôm nay trở đi, Nhược Hi sẽ đến đây ở cùng. An Tử Khê cô phải nghe lời cho tôi, nếu cô còn dám nói hưu nói vượn gì với Nhược Hi, tôi không chỉ sẽ không bỏ qua cho cô, mà cũng sẽ làm cho Trần Hựu An không sống tốt đâu. Những lời tôi nói bây giờ, cô nhớ kỹ cho tôi!”
Cô biết điều gật đầu. “Vâng, Lâu tổng.” Ai bảo vẻ mặt cô phù hợp diễn vai phụ đàn bà xấu xa, mà Lâu Nhược Hi là vai nữ chính thiện lương. Tác dụng của vai nữ phụ không phải là để cho nam nữ nhân vật chính chà đạp sao? Đáng tiếc, cho dù đôi anh em này yêu nhau, cũng chỉ là anh em. Đồ biến thái cuồng yêu em gái, Tử Khê ở trong lòng mắng thầm.
“Chuyện hôm nay, tôi coi như xong!” Lâu Tử Hoán kinh ngạc nhìn An Tử Khê lại sẽ mềm mại như vậy, liếc mắt nhìn cô một cái. Khuôn mặt cô nghiêng nghiêng, nhìn ra ngoài cửa sổ. Trên mặt dường như không có biểu tình gì, cho dù là cô như vậy, vẫn là đẹp kinh người. Đàn bà như vậy, trời sinh chính là yêu nghiệt.
“Đa tạ Lâu tổng khoan hồng độ lương!” Bây giờ, tiền đồ của chị Trần bị hắn nắm ở trong tay, phản kháng lại hắn người cuối cùng chịu thiệt vẫn là mình.
Lâu Tử Hoán rốt cuộc chịu không nổi, đánh tay lái muốn dừng xe lại bên ven đường. Hắn nắm cổ tay An Tử Khê lên: “An Tử Khê. Cô lại đang chơi trò gì!” Tử Khê buồn cười: “Lâu tổng, là anh muốn tôi nghe lời anh, tôi làm theo, anh còn muốn tôi thế nào!”
“Cô sẽ thật sự an phận làm theo lời tôi?” Hắn căn bản không tin mỗi một chữ cô nói, “Cô cho là lời cô vừa rồi nói với Nhược Hi kia tôi không nghe thấy? Cô đừng có ở trước mặt Nhược Hi nói năng huyên thuyên, Nhược Hi bị thương đến một sợi tóc gáy, tôi sẽ chỉ hỏi tội cô. Về sau cô tốt nhất an phận một chút, thu hồi âm mưu quỷ kế kia của cô lại, về sau nếu xảy ra chuyện giống như hôm nay, cô tuyệt sẽ không được nhự nhàng giống như bây giờ đâu.”
Tử Khê đã bị tức giận mà còn bị oan ức, không có ai ức hiếp người khác như vậy! An Tử Khê cô đời trước thiếu anh em bọn họ sao? Mà phải bị bọn họ ức hiếp như vậy! “Lâu Tử Hoán, thì ra em gái anh căn bản là phản đối anh cùng tôi dây dưa một chỗ a! Anh không phải hiểu em gái anh nhất sao? Tôi sống cùng cô ta dưới một mái hiên, nói vậy cô ta khẳng định sẽ rất khó chịu. Anh lại để cho em gái anh khó chịu được sao? Anh sao không thẳng thắn một chút, anh còn có thủ đoạn gì muốn đối phó với tôi thì lấy ra hết đi, tốt nhất đuổi tôi ra đi, anh cùng em gái anh không phải có thể tương thân tương ái ở cùng một chỗ sao?”
“An Tử Khê, cô câm miệng lại cho tôi!” Lâu Tử Hoán nổi giận quát to, gắt gao nắm lấy cổ cô, biểu hiện trên mặt chỉ có thể dùng từ khủng bố đến hình dung. Từ nhỏ đến lớn, hắn nghe được nhiều lời đồn đãi: luyến huynh (yêu anh trai), luyến muội (yêu em gái), không bình thường. Hắn thường đánh chết những người bịa đặt sinh sự kia, ám chỉ lời như thế lại từ trong miệng An Tử Khê nói ra, hắn phẫn nộ muốn giết người: “Cô nếu dám nhiều lời một chữ, bây giờ tôi liền bóp chết cô!”
Sức lực của Lâu Tử Hoán rất lớn, cần cổ tinh tế của cô không chỉ có vô cùng đau đớn, hô hấp cũng trở nên khó khắn. Cô bản năng muốn đẩy tay hắn ra: “Lâu Tử Hoán, anh thì coi là đàn ông cái nỗi gì, mỗi lần nói không được tôi, liền sử dụng bạo lưc!” Lâu Tử Hoán thấy sắc mặt của cô một chút trắng nhợt, trên mặt xuất hiện vẻ đau đớn. Trong lòng hắn hơi đau một chút, mạnh mẽ buông cô ra: “Cô lập tức rút lại lời cô vừa nói, dừng lại loại siu nghĩ dơ bẩn trong đầu cô! An Tử Khê, cô quả nhiên hạ lưu đáng xấu hổ giống mẹ cô, con gái kỹ nữ sinh ra quả nhiên sẽ không có tốt đẹp gì!”
Tử Khê bị ho sặc sụa một trận, nghe được ý trong lời của hắn, thân thể cô cứng ngắc.Taycô gắt gao nắm lại trên đùi, có sỉ nhục lớn thế nào nữa cô cũng đều nuốt xuống. Lại cùng hắn đối kháng, chịu khổ chính là mình. Hắn cho tới bây giờ đều khinh thường cô, cô hẳn là đã quen rồi. Nhưng là, tim vẫn là đau đớn như vậy. Cho dù sức nắm trong tay có mạnh bao nhiêu, cũng không che dấu được đáy lòng bị đâm đau đớn.
Bảy Ngày Kết Hôn Ngắn Ngủi: Mẹ Yêu Đừng Trốn - Chapter 36
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Lâu Tử Hoán vỗ về em gái xong, vừa ra khỏi phòng Lâu Nhược Hi, sắc mặt lập tức biến thành màu xanh. “Không còn sớm nữa, cô theo tôi đi công ty!”
Tử Khê xem giờ, đã 12 giờ, ăn xong cơm trưa thời gian cũng không còn nhiều nữa. Cô cũng không muốn ở cùng ltn trong một nhà, sẽ có thật nhiều thật nhiều khó chịu. Về sau cũng có cô chịu, ai biết được Lâu Nhược Hi sẽ thế nào.
Cô ngoan ngoãn đi theo sau hắn, gặp lại Lâu Tử Hoán không bao lâu, cô lại có thể cảm nhận rõ ràng được lúc hắn tức giận. Trời sinh cuồng yêu em gái, nhìn đến em gái cục cưng của hắn không thương tâm như vậy, đương nhiên muốn tìm cô tính sổ.
Lên xe, sau khi vào đường chính, Lâu Tử Hoán nói: “Từ hôm nay trở đi, Nhược Hi sẽ đến đây ở cùng. An Tử Khê cô phải nghe lời cho tôi, nếu cô còn dám nói hưu nói vượn gì với Nhược Hi, tôi không chỉ sẽ không bỏ qua cho cô, mà cũng sẽ làm cho Trần Hựu An không sống tốt đâu. Những lời tôi nói bây giờ, cô nhớ kỹ cho tôi!”
Cô biết điều gật đầu. “Vâng, Lâu tổng.” Ai bảo vẻ mặt cô phù hợp diễn vai phụ đàn bà xấu xa, mà Lâu Nhược Hi là vai nữ chính thiện lương. Tác dụng của vai nữ phụ không phải là để cho nam nữ nhân vật chính chà đạp sao? Đáng tiếc, cho dù đôi anh em này yêu nhau, cũng chỉ là anh em. Đồ biến thái cuồng yêu em gái, Tử Khê ở trong lòng mắng thầm.
“Chuyện hôm nay, tôi coi như xong!” Lâu Tử Hoán kinh ngạc nhìn An Tử Khê lại sẽ mềm mại như vậy, liếc mắt nhìn cô một cái. Khuôn mặt cô nghiêng nghiêng, nhìn ra ngoài cửa sổ. Trên mặt dường như không có biểu tình gì, cho dù là cô như vậy, vẫn là đẹp kinh người. Đàn bà như vậy, trời sinh chính là yêu nghiệt.
“Đa tạ Lâu tổng khoan hồng độ lương!” Bây giờ, tiền đồ của chị Trần bị hắn nắm ở trong tay, phản kháng lại hắn người cuối cùng chịu thiệt vẫn là mình.
Lâu Tử Hoán rốt cuộc chịu không nổi, đánh tay lái muốn dừng xe lại bên ven đường. Hắn nắm cổ tay An Tử Khê lên: “An Tử Khê. Cô lại đang chơi trò gì!” Tử Khê buồn cười: “Lâu tổng, là anh muốn tôi nghe lời anh, tôi làm theo, anh còn muốn tôi thế nào!”
“Cô sẽ thật sự an phận làm theo lời tôi?” Hắn căn bản không tin mỗi một chữ cô nói, “Cô cho là lời cô vừa rồi nói với Nhược Hi kia tôi không nghe thấy? Cô đừng có ở trước mặt Nhược Hi nói năng huyên thuyên, Nhược Hi bị thương đến một sợi tóc gáy, tôi sẽ chỉ hỏi tội cô. Về sau cô tốt nhất an phận một chút, thu hồi âm mưu quỷ kế kia của cô lại, về sau nếu xảy ra chuyện giống như hôm nay, cô tuyệt sẽ không được nhự nhàng giống như bây giờ đâu.”
Tử Khê đã bị tức giận mà còn bị oan ức, không có ai ức hiếp người khác như vậy! An Tử Khê cô đời trước thiếu anh em bọn họ sao? Mà phải bị bọn họ ức hiếp như vậy! “Lâu Tử Hoán, thì ra em gái anh căn bản là phản đối anh cùng tôi dây dưa một chỗ a! Anh không phải hiểu em gái anh nhất sao? Tôi sống cùng cô ta dưới một mái hiên, nói vậy cô ta khẳng định sẽ rất khó chịu. Anh lại để cho em gái anh khó chịu được sao? Anh sao không thẳng thắn một chút, anh còn có thủ đoạn gì muốn đối phó với tôi thì lấy ra hết đi, tốt nhất đuổi tôi ra đi, anh cùng em gái anh không phải có thể tương thân tương ái ở cùng một chỗ sao?”
“An Tử Khê, cô câm miệng lại cho tôi!” Lâu Tử Hoán nổi giận quát to, gắt gao nắm lấy cổ cô, biểu hiện trên mặt chỉ có thể dùng từ khủng bố đến hình dung. Từ nhỏ đến lớn, hắn nghe được nhiều lời đồn đãi: luyến huynh (yêu anh trai), luyến muội (yêu em gái), không bình thường. Hắn thường đánh chết những người bịa đặt sinh sự kia, ám chỉ lời như thế lại từ trong miệng An Tử Khê nói ra, hắn phẫn nộ muốn giết người: “Cô nếu dám nhiều lời một chữ, bây giờ tôi liền bóp chết cô!”
Sức lực của Lâu Tử Hoán rất lớn, cần cổ tinh tế của cô không chỉ có vô cùng đau đớn, hô hấp cũng trở nên khó khắn. Cô bản năng muốn đẩy tay hắn ra: “Lâu Tử Hoán, anh thì coi là đàn ông cái nỗi gì, mỗi lần nói không được tôi, liền sử dụng bạo lưc!” Lâu Tử Hoán thấy sắc mặt của cô một chút trắng nhợt, trên mặt xuất hiện vẻ đau đớn. Trong lòng hắn hơi đau một chút, mạnh mẽ buông cô ra: “Cô lập tức rút lại lời cô vừa nói, dừng lại loại siu nghĩ dơ bẩn trong đầu cô! An Tử Khê, cô quả nhiên hạ lưu đáng xấu hổ giống mẹ cô, con gái kỹ nữ sinh ra quả nhiên sẽ không có tốt đẹp gì!”
Tử Khê bị ho sặc sụa một trận, nghe được ý trong lời của hắn, thân thể cô cứng ngắc.Taycô gắt gao nắm lại trên đùi, có sỉ nhục lớn thế nào nữa cô cũng đều nuốt xuống. Lại cùng hắn đối kháng, chịu khổ chính là mình. Hắn cho tới bây giờ đều khinh thường cô, cô hẳn là đã quen rồi. Nhưng là, tim vẫn là đau đớn như vậy. Cho dù sức nắm trong tay có mạnh bao nhiêu, cũng không che dấu được đáy lòng bị đâm đau đớn.