Nhổ cỏ dại là vận động đức trí thể mỹ lao [1] toàn diện, cống hiến cho sự phát triển và tô đẹp hoàn cảnh của thôn, cũng rèn luyện cho Trương Khởi Khởi một thể xác và tinh thần khỏe mạnh, đây là một chuyện hả lòng hả dạ cỡ nào chứ!
[1] Bồi dưỡng đạo đức, trí tuệ, thể chất, thẩm mỹ quan, kỹ năng lao động.
Trương Khởi Khởi vừa rời lệ đầy mặt nguyền rủa Vương đại nương và con thỏ ngoan ngoãn, vừa còng lưng tuyệt vọng nhổ cỏ dại, mặt trời chiều ngả về tây, đó là hình ảnh khiến người nhìn phải rơi lệ.
Bận việc đến tối, Trương Khởi Khởi cuối cùng giải quyết xong đống cỏ dại trong một mẫu ba phân đất này, con riêng cầm theo băng ghế ngoan ngoãn đi theo sau Trương Khởi Khởi, về nhà Vương đại nương ăn cơm.
Lao động cũng không phải lao động vô ích, ít nhất nhổ cỏ dại còn có thể được Vương đại nương tự mình làm cơm chiều xem như thưởng cho, thực ra chính là tiện thể nấu thêm cơm cho hai người thôi...
Tỉ lệ thời gian ở trò chơi là một giờ bằng hai giờ, người chơi có khoang trò chơi có thể online 10 giờ, nói cách khác Trương Khởi Khởi có 20 giờ trong trò chơi —— đủ để cô nhổ cỏ dại hai lần.
Đói đến mức ngực dán vào lưng, Trương Khởi Khởi vừa đi tới nhà Vương đại nương, thấy đồ ăn trên bàn liền không khách khí bưng bát cơm to lên ăn, con riêng mới đầu còn dè dặt, thấy Trương Khởi Khởi ăn thỏa thích cũng ngồi xuống bưng cơm ăn.
Lúc chiếc đũa của hắn hướng về phía thịt gà trong mâm, Trương Khởi Khởi gạt đũa của hắn ra: “Không được ăn!”
Con riêng bĩu môi trợn mắt nhìn Trương Khởi Khởi: “Vì sao không thể ăn chứ?”
Trương Khởi Khởi cầm đũa vung vung trước mặt hắn, vẻ mặt đắc ý như nhị thế tổ [2] nói: “Không phải cậu rất yêu thương động vật nhỏ sao? Không phải cậu cho rằng không thể giết động vật nhỏ sao? Vậy cậu còn ăn bọn nó làm chi?”
[2] Thế hệ trước có tiền có quyền, thế hệ sau (nhị thế tổ) sống phóng túng, ăn chơi trác táng.
Con riêng nhất thời nghẹn lời, sau đó mắt bắt đầu rơm rớm: “Nhưng mà... Tôi muốn ăn thịt gà thì phải giết chết gà con.” Giọng nói uất ức, nhưng Trương Khởi Khởi không hề bị ảnh hưởng, hiên ngang gật đầu một cái: “Đương nhiên! Muốn ăn thì phải tự giết! Lại nói, chúng nó cùng lắm chỉ là quái vật nhỏ cho chúng ta thăng cấp mà thôi, sau khi spawn [3] chúng nó vẫn là một hảo hán như thường, cái gọi là pháp tắc sinh tồn trong thiên nhiên...”
[3] Trong game sau khi giết quái vật thì một lúc sẽ xuất hiện con mới.
Ngay tại một đêm kia, Trương Khởi Khởi nói về số liệu võng du, pháp tắc tự nhiên cùng với kim tự tháp đồ ăn, thay phiên nhau ném về phía con riêng, tóm lại có một đạo lý, ngăn cản cô thăng cấp, chính là không đúng!
Những người chơi trước kia, người người đều tự cho là bác sĩ tâm lý, dùng tình dùng lý để đả động con riêng, còn phải dỗ vị tổ tông này, công hãm con riêng một cách mau chuẩn ngoan như Trương Khởi Khởi thì đúng là không có.
Vì thế, sau một phen uy hiếp tràng giang đại hải của Trương Khởi Khởi, thế giới quan trong lòng con riêng đổ ầm ầm, rốt cuộc bằng lòng đi đánh quái, thực ra hắn chỉ nhớ kỹ một câu nói của Trương Khởi Khởi —— không giết quái sẽ không cho thịt ăn!
Vương đại nương bưng thức ăn tới nghe thấy con riêng bằng lòng đi giết quái, kích động thiếu chút nữa làm đổ đồ ăn lên người mình, rồi sau đó càng hỏi han ân cần hai người, dặn hai người nghỉ ngơi cho tốt, sáng sớm mai tới chỗ trưởng thôn nhận nhiệm vụ.
Ngày hôm sau, tin tức con thỏ ngoan ngoãn đồng ý đi giết quái truyền khắp thôn, thôn dân đều phải ăn mừng, kích động quỳ dưới đất khóc cảm tạ trời xanh, điều này giống như là —— đợi lúc con thỏ giết quái, khi tế bái chớ quên nói cho tôi.
Từng tân thủ đều sẽ nhận nhiệm vụ đầu tiên ở chỗ trưởng thôn, về phần nhiệm vụ sau có thể nhận được hay không, vậy thì hoàn toàn phải xem ăn ở thế nào.
Trong trò chơi có một loại nhiệm vụ chủ tuyến, nếu có thể nhận được nhiệm vụ chủ tuyến, vậy thì chứng minh bạn có được chỉ dẫn xưng vương xưng bá, theo như tin tức, người nhận được nhiệm vụ chủ tuyến trong trò chơi không quá ba, trong người chơi của đế quốc thì có hai người lãnh đạo của đế quốc nhận được, còn có một người hiện tại không rõ.
Vì sao người chơi lại biết, đó là vì khi bạn nhận được nhiệm vụ chủ tuyến, hệ thống sẽ thông báo toàn bộ trò chơi.
Hệ thống làm vậy như muốn tuyên bố với người chơi, thân ái, về sau bạn sẽ có thêm một lựa chọn của đế quốc. Sau đó đối với đế quốc thì là, lại có kẻ địch muốn đoạt địa bàn của bạn, mau tiêu diệt bọn họ từ trong trứng nước! Nhưng điều duy nhất đáng để ăn mừng là không công bố tên của người nhận được nhiệm vụ.
Trương Khởi Khởi và con riêng đi nhận nhiệm vụ, trưởng thôn rơi lệ giàn giụa, gần như không đợi Trương Khởi Khởi lên tiếng đã giao nhiệm vụ.
”Trưởng thôn cho bạn nhiệm vụ "đánh chết muỗi", nhận hay không?”
”Trưởng thôn cho bạn nhiệm vụ "thu thập nấm", nhận hay không?”
Trương Khởi Khởi hiển nhiên chọn nhận, trưởng thôn lại giao cho con riêng nhiệm vụ tương tự, con riêng kì kèo mè nheo mãi mới nhận, sau đó trưởng thôn còn vô cùng nhiệt tình tỏ vẻ: “Các ngươi hoàn toàn có thể tổ đội hoàn thành, chỗ ta còn có hai thanh vũ khí, các ngươi cầm đi cho tiện.”
Tân thủ vào thôn tân thủ ngoại trừ nhận được quần áo bằng vải thô thì ngay cả vũ khí cũng không cho, trưởng thôn có thể làm được đến mức này cũng là do sự uy hiếp tới từ con riêng quá lớn...
Cầm vũ khí trưởng thôn đưa, là một thanh chủy thủ, Trương Khởi Khởi còn ra vẻ vung hai lần, con riêng mếu máo đi theo sau.
Đi đến vùng đất ngoài thôn, các loại gà vịt thỏ đầy khắp núi đồi, thi thể của loại quái này có thể ăn, cho nên sau khi đánh chết quái, trong vòng ba phút thi thể sẽ không biến mất, có thể nhặt để bán cho thương nhân thu mua nguyên liệu nấu ăn trong thôn.
Trương Khởi Khởi nhìn nhiệm vụ, một là thu thập nấm một là đánh chết muỗi, muỗi ở giữa đàn gà rừng và vịt hoang, Trương Khởi Khởi sâu sắc ý thức được phỏng chừng con riêng tạm thời cũng không giúp được gì, vẫy vẫy tay nói: “Cậu đi nhặt nấm, tôi đi giết muỗi, nhớ đừng cách tôi quá xa.”
Nấm mọc ở giữa đàn động vật nhỏ một cách vô cùng không khoa học, phần lớn có màu sắc giống nhau, con riêng ngồi xuống nhặt nấm, sau một lúc lâu không biết nên làm thế nào.
Trương Khởi Khởi bên này hùng hổ nhắm ngay một con muỗi to bằng nắm tay, không khỏi phun nước bọt: “Fuck! Thật không khoa học! Muỗi bị biến đổi gien sao?”
Nói tới nói lui, vì thăng cấp, Trương Khởi Khởi vẫn vung đao lên, muỗi bị chém trúng, nhất thời phẫn nộ “vù vù” cất cánh bay về phía Trương Khởi Khởi.
Trò chơi không biểu hiện thanh máu, nhưng người chơi có thể tự cảm giác được lượng máu của mục tiêu công kích, Trương Khởi Khởi chém một nhát máu của muỗi sẽ giảm một nửa, điều này là nhờ vũ khí mà trưởng thôn cho.
Trương Khởi Khởi chưa ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy, trước kia chơi không ít võng du bàn phím ở địa cầu, đương nhiên sẽ không ngốc đến mức đứng cho muỗi hút máu, vừa học Lý Tiểu Long hô “A đánh!” rồi lui về sau, vừa vung đao lên, con muỗi liền chết.
Muỗi vừa chết, thanh kinh nghiệm của Trương Khởi Khởi tăng vọt, phải nói rằng, cảm giác này thật tuyệt.
Mà bên này, con riêng còn đang ngẩn người nhìn chằm chằm cây nấm, hắn không biết nhặt nấm lên như thế nào.
Chung quanh đều là gà rừng vịt hoang thỏ nhỏ không chủ động công kích, tuy rằng không công kích nhưng đều nhìn chằm chằm con riêng, con riêng im lặng một lúc lâu, tốt bụng lấy một cây nấm có màu sặc sỡ đút cho gà rừng.
Gà rừng vui vẻ ăn, sau đó bắt đầu kêu to “quác quác quác quác”, múa ba lê tại chỗ, cuối cùng chưa kịp đứng thẳng mà hét the thé một tiếng, sau đó nghiêng đầu, ngã xuống đất chết.
”Hạ độc gà rừng thành công, đạt được 15 kinh nghiệm.”
Con riêng: “......”
Xử nam giết của hắn, cuối cùng kết thúc vì sai lầm vô tâm.
Nhổ cỏ dại là vận động đức trí thể mỹ lao [] toàn diện, cống hiến cho sự phát triển và tô đẹp hoàn cảnh của thôn, cũng rèn luyện cho Trương Khởi Khởi một thể xác và tinh thần khỏe mạnh, đây là một chuyện hả lòng hả dạ cỡ nào chứ!
[] Bồi dưỡng đạo đức, trí tuệ, thể chất, thẩm mỹ quan, kỹ năng lao động.
Trương Khởi Khởi vừa rời lệ đầy mặt nguyền rủa Vương đại nương và con thỏ ngoan ngoãn, vừa còng lưng tuyệt vọng nhổ cỏ dại, mặt trời chiều ngả về tây, đó là hình ảnh khiến người nhìn phải rơi lệ.
Bận việc đến tối, Trương Khởi Khởi cuối cùng giải quyết xong đống cỏ dại trong một mẫu ba phân đất này, con riêng cầm theo băng ghế ngoan ngoãn đi theo sau Trương Khởi Khởi, về nhà Vương đại nương ăn cơm.
Lao động cũng không phải lao động vô ích, ít nhất nhổ cỏ dại còn có thể được Vương đại nương tự mình làm cơm chiều xem như thưởng cho, thực ra chính là tiện thể nấu thêm cơm cho hai người thôi...
Tỉ lệ thời gian ở trò chơi là một giờ bằng hai giờ, người chơi có khoang trò chơi có thể online giờ, nói cách khác Trương Khởi Khởi có giờ trong trò chơi —— đủ để cô nhổ cỏ dại hai lần.
Đói đến mức ngực dán vào lưng, Trương Khởi Khởi vừa đi tới nhà Vương đại nương, thấy đồ ăn trên bàn liền không khách khí bưng bát cơm to lên ăn, con riêng mới đầu còn dè dặt, thấy Trương Khởi Khởi ăn thỏa thích cũng ngồi xuống bưng cơm ăn.
Lúc chiếc đũa của hắn hướng về phía thịt gà trong mâm, Trương Khởi Khởi gạt đũa của hắn ra: “Không được ăn!”
Con riêng bĩu môi trợn mắt nhìn Trương Khởi Khởi: “Vì sao không thể ăn chứ?”
Trương Khởi Khởi cầm đũa vung vung trước mặt hắn, vẻ mặt đắc ý như nhị thế tổ [] nói: “Không phải cậu rất yêu thương động vật nhỏ sao? Không phải cậu cho rằng không thể giết động vật nhỏ sao? Vậy cậu còn ăn bọn nó làm chi?”
[] Thế hệ trước có tiền có quyền, thế hệ sau (nhị thế tổ) sống phóng túng, ăn chơi trác táng.
Con riêng nhất thời nghẹn lời, sau đó mắt bắt đầu rơm rớm: “Nhưng mà... Tôi muốn ăn thịt gà thì phải giết chết gà con.” Giọng nói uất ức, nhưng Trương Khởi Khởi không hề bị ảnh hưởng, hiên ngang gật đầu một cái: “Đương nhiên! Muốn ăn thì phải tự giết! Lại nói, chúng nó cùng lắm chỉ là quái vật nhỏ cho chúng ta thăng cấp mà thôi, sau khi spawn [] chúng nó vẫn là một hảo hán như thường, cái gọi là pháp tắc sinh tồn trong thiên nhiên...”
[] Trong game sau khi giết quái vật thì một lúc sẽ xuất hiện con mới.
Ngay tại một đêm kia, Trương Khởi Khởi nói về số liệu võng du, pháp tắc tự nhiên cùng với kim tự tháp đồ ăn, thay phiên nhau ném về phía con riêng, tóm lại có một đạo lý, ngăn cản cô thăng cấp, chính là không đúng!
Những người chơi trước kia, người người đều tự cho là bác sĩ tâm lý, dùng tình dùng lý để đả động con riêng, còn phải dỗ vị tổ tông này, công hãm con riêng một cách mau chuẩn ngoan như Trương Khởi Khởi thì đúng là không có.
Vì thế, sau một phen uy hiếp tràng giang đại hải của Trương Khởi Khởi, thế giới quan trong lòng con riêng đổ ầm ầm, rốt cuộc bằng lòng đi đánh quái, thực ra hắn chỉ nhớ kỹ một câu nói của Trương Khởi Khởi —— không giết quái sẽ không cho thịt ăn!
Vương đại nương bưng thức ăn tới nghe thấy con riêng bằng lòng đi giết quái, kích động thiếu chút nữa làm đổ đồ ăn lên người mình, rồi sau đó càng hỏi han ân cần hai người, dặn hai người nghỉ ngơi cho tốt, sáng sớm mai tới chỗ trưởng thôn nhận nhiệm vụ.
Ngày hôm sau, tin tức con thỏ ngoan ngoãn đồng ý đi giết quái truyền khắp thôn, thôn dân đều phải ăn mừng, kích động quỳ dưới đất khóc cảm tạ trời xanh, điều này giống như là —— đợi lúc con thỏ giết quái, khi tế bái chớ quên nói cho tôi.
Từng tân thủ đều sẽ nhận nhiệm vụ đầu tiên ở chỗ trưởng thôn, về phần nhiệm vụ sau có thể nhận được hay không, vậy thì hoàn toàn phải xem ăn ở thế nào.
Trong trò chơi có một loại nhiệm vụ chủ tuyến, nếu có thể nhận được nhiệm vụ chủ tuyến, vậy thì chứng minh bạn có được chỉ dẫn xưng vương xưng bá, theo như tin tức, người nhận được nhiệm vụ chủ tuyến trong trò chơi không quá ba, trong người chơi của đế quốc thì có hai người lãnh đạo của đế quốc nhận được, còn có một người hiện tại không rõ.
Vì sao người chơi lại biết, đó là vì khi bạn nhận được nhiệm vụ chủ tuyến, hệ thống sẽ thông báo toàn bộ trò chơi.
Hệ thống làm vậy như muốn tuyên bố với người chơi, thân ái, về sau bạn sẽ có thêm một lựa chọn của đế quốc. Sau đó đối với đế quốc thì là, lại có kẻ địch muốn đoạt địa bàn của bạn, mau tiêu diệt bọn họ từ trong trứng nước! Nhưng điều duy nhất đáng để ăn mừng là không công bố tên của người nhận được nhiệm vụ.
Trương Khởi Khởi và con riêng đi nhận nhiệm vụ, trưởng thôn rơi lệ giàn giụa, gần như không đợi Trương Khởi Khởi lên tiếng đã giao nhiệm vụ.
”Trưởng thôn cho bạn nhiệm vụ "đánh chết muỗi", nhận hay không?”
”Trưởng thôn cho bạn nhiệm vụ "thu thập nấm", nhận hay không?”
Trương Khởi Khởi hiển nhiên chọn nhận, trưởng thôn lại giao cho con riêng nhiệm vụ tương tự, con riêng kì kèo mè nheo mãi mới nhận, sau đó trưởng thôn còn vô cùng nhiệt tình tỏ vẻ: “Các ngươi hoàn toàn có thể tổ đội hoàn thành, chỗ ta còn có hai thanh vũ khí, các ngươi cầm đi cho tiện.”
Tân thủ vào thôn tân thủ ngoại trừ nhận được quần áo bằng vải thô thì ngay cả vũ khí cũng không cho, trưởng thôn có thể làm được đến mức này cũng là do sự uy hiếp tới từ con riêng quá lớn...
Cầm vũ khí trưởng thôn đưa, là một thanh chủy thủ, Trương Khởi Khởi còn ra vẻ vung hai lần, con riêng mếu máo đi theo sau.
Đi đến vùng đất ngoài thôn, các loại gà vịt thỏ đầy khắp núi đồi, thi thể của loại quái này có thể ăn, cho nên sau khi đánh chết quái, trong vòng ba phút thi thể sẽ không biến mất, có thể nhặt để bán cho thương nhân thu mua nguyên liệu nấu ăn trong thôn.
Trương Khởi Khởi nhìn nhiệm vụ, một là thu thập nấm một là đánh chết muỗi, muỗi ở giữa đàn gà rừng và vịt hoang, Trương Khởi Khởi sâu sắc ý thức được phỏng chừng con riêng tạm thời cũng không giúp được gì, vẫy vẫy tay nói: “Cậu đi nhặt nấm, tôi đi giết muỗi, nhớ đừng cách tôi quá xa.”
Nấm mọc ở giữa đàn động vật nhỏ một cách vô cùng không khoa học, phần lớn có màu sắc giống nhau, con riêng ngồi xuống nhặt nấm, sau một lúc lâu không biết nên làm thế nào.
Trương Khởi Khởi bên này hùng hổ nhắm ngay một con muỗi to bằng nắm tay, không khỏi phun nước bọt: “Fuck! Thật không khoa học! Muỗi bị biến đổi gien sao?”
Nói tới nói lui, vì thăng cấp, Trương Khởi Khởi vẫn vung đao lên, muỗi bị chém trúng, nhất thời phẫn nộ “vù vù” cất cánh bay về phía Trương Khởi Khởi.
Trò chơi không biểu hiện thanh máu, nhưng người chơi có thể tự cảm giác được lượng máu của mục tiêu công kích, Trương Khởi Khởi chém một nhát máu của muỗi sẽ giảm một nửa, điều này là nhờ vũ khí mà trưởng thôn cho.
Trương Khởi Khởi chưa ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy, trước kia chơi không ít võng du bàn phím ở địa cầu, đương nhiên sẽ không ngốc đến mức đứng cho muỗi hút máu, vừa học Lý Tiểu Long hô “A đánh!” rồi lui về sau, vừa vung đao lên, con muỗi liền chết.
Muỗi vừa chết, thanh kinh nghiệm của Trương Khởi Khởi tăng vọt, phải nói rằng, cảm giác này thật tuyệt.
Mà bên này, con riêng còn đang ngẩn người nhìn chằm chằm cây nấm, hắn không biết nhặt nấm lên như thế nào.
Chung quanh đều là gà rừng vịt hoang thỏ nhỏ không chủ động công kích, tuy rằng không công kích nhưng đều nhìn chằm chằm con riêng, con riêng im lặng một lúc lâu, tốt bụng lấy một cây nấm có màu sặc sỡ đút cho gà rừng.
Gà rừng vui vẻ ăn, sau đó bắt đầu kêu to “quác quác quác quác”, múa ba lê tại chỗ, cuối cùng chưa kịp đứng thẳng mà hét the thé một tiếng, sau đó nghiêng đầu, ngã xuống đất chết.
”Hạ độc gà rừng thành công, đạt được kinh nghiệm.”
Con riêng: “......”
Xử nam giết của hắn, cuối cùng kết thúc vì sai lầm vô tâm.