Triệu Chí Dương là một “hoa hoa công tử”, cả thành phố A này đều biết rõ. Anh là con độc nhất, đã hơn 30 tuổi rồi nhưng bên cạnh chẳng có lấy một người bạn gái chính thức nào cả khiến cho bố mẹ rất lo lắng.
Còn nhớ, Triệu Chí Dương từng nói với Trương Uyển Tâm, cả anh và cô đều độc thân chưa có người yêu, nếu cô muốn thì họ có thể hẹn hò với nhau. Nhưng lúc ấy, Trương Uyển Tâm lại không hề quan tâm đến lời tỏ tình hết sức đơn giản này, coi nó là trò đùa. Một người đào hoa như Triệu Chí Dương mà tỏ tình, có thể tin được mấy phần?
- Trương Uyển Tâm, chúng ta hẹn hò đi. Anh và em đều không yêu nhau, nhưng chúng ta có thể thử xem. Nhỡ đâu lại giống với Từ Dịch Phàm và Phùng Lộ Phi thì sao đây?
- Tính cách chúng ta khác biệt, anh nghĩ chúng ta có thể ở bên nhau mà không cãi cọ à?
- Phải để xem khác nhau như thế nào đã chứ?
Trương Uyển Tâm nhìn lại bản thân mình, năm nay cô đã 30 tuổi rồi, đi xem mặt mấy lần nhưng không thành công. Với Triệu Chí Dương, coi như là đang đi xem mặt cũng không có gì tổn thất.
- Em chưa hẹn hò bao giờ đâu.
- Thì anh cũng có đâu nào.
Chẳng hiểu làm sao, hai người có tính cách trái ngược ấy lại đến với nhau không biết. Cả hai người, chẳng ai có kinh nghiệm yêu đương, khiến mỗi lần họ hẹn hò lại trở nên vô cùng hài hước.
Còn nhớ, Triệu Chí Dương đưa Trương Uyển Tâm đi xem phim kinh dị, muốn nhân cơ hội này làm anh hùng ở bên giúp cô đỡ sợ. Nhưng nào ngờ cô chẳng có máu sợ gì, ngược lại anh còn sợ hét toáng lên nữa.
Thế vậy mà, họ lại gắn bó với nhau một khoảng thời gian dài. Thời gian này, Triệu Chí Dương chẳng đi cùng cô gái nào khác ngoài Trương Uyển Tâm. Còn Trương Uyển Tâm lại giảm bớt công việc để ở bên Triệu Chí Dương. Tình cảm giữa họ chẳng biết có từ lúc nào nữa.
- Con trai à, mẹ chẳng quan tâm Trương Uyển Tâm là người thế nào, nhưng con nhìn xem, gia thế của con bé…
- Mẹ muốn con lấy Trương Uyển Tâm hay gia thế của cô ấy vậy?
- Nhưng chẳng phải mẹ giới thiệu cho con mấy cô gái rồi hay sao?
- Con không thích, con chỉ thích Uyển Tâm thôi.
Khi kể chuyện hẹn hò với Trương Uyển Tâm, Triệu Chí Dương biết ngay việc anh sẽ bị phản đối. Nhưng mà anh yêu Trương Uyển Tâm, anh muốn cùng cô kết hôn, phải làm sao đây?
- Chí Dương, con không thấy Uyển Tâm là mẫu phụ nữ của công việc à? Liệu con bé có thể ở nhà chăm sóc chồng con không?
- Gì chứ, con có thể tự chăm sóc con mà.
- Đừng có cãi.
Nói chuyện với mẹ mãi mà mẹ vẫn chưa chịu đồng ý, Triệu Chí Dương bèn nói:
- Mẹ, con thông báo cho mẹ một tin vui.
- Tin vui gì?
- Uyển Tâm có thai rồi. Vừa nãy con định không nói, nhưng thấy mẹ không đồng ý cô ấy nên…
- Thật hả? Có thật là mang thai rồi không? Nhanh nhanh Chí Dương, mau đưa mẹ đi gặp Uyển Tâm. Đúng rồi, mẹ còn phải đi xem ngày tháng cho hai đứa mau chóng kết hôn nữa.
Triệu Chí Dương lắc đầu ngán ngẩm. Anh biết mẹ cực kỳ muốn có cháu, mà anh chỉ muốn lấy Trương Uyển Tâm nên chỉ có thể dùng cách này đánh vào tâm lý của mẹ mà thôi.
Và cũng rất nhanh, anh và Trương Uyển Tâm có thể kết hôn sau 20 ngày. Lúc nói chuyện mang thai kia cho Trương Uyển Tâm, Triệu Chí Dương đã bị cô nói cho một trận. Nhưng biết làm sao đây, chuyện này còn có thể thay đổi sao?
………………………………..
- Cái gì? Không có thai? Chí Dương, con đùa mẹ à?
Sau khi làm đám cưới được 1 tuần, mọi chuyện cuối cùng cũng bại lộ. Nhưng dù sao với Trương Uyển Tâm, cô cũng thoải mái được phần nào.
Dù không mang thai thật nhưng mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu cũng chẳng đến mức tệ hại. Triệu Chí Dương dạy Trương Uyển Tâm cách lấy lòng mẹ anh và cô đã thành công. Chỉ sau 2 tháng kết hôn, mẹ của Triệu Chí Dương đã yêu thương Trương Uyển Tâm hết mực, còn hơn cả anh.
- Mẹ, con mang thai rồi.
- Thật sao? Không lừa mẹ đấy chứ?
- Lần này là thật đó ạ.
Mang thai thật, Trương Uyển Tâm được mẹ chồng chăm sóc rất tận tình và cô cũng tăng cân lên trông thấy.
8 tháng sau, Trương Uyển Tâm sinh con trai cho Triệu Chí Dương. Cô cũng nghỉ việc ở nhà luôn.
Cuộc sống cho đến nay vẫn rất hạnh phúc, Trương Uyển Tâm không nghĩ cô và Triệu Chí Dương lại có thể như vậy. Và Triệu Chí Dương cũng thay đổi rồi, anh vì Trương Uyển Tâm mà thay đổi tất cả.
Triệu Chí Dương là một “hoa hoa công tử”, cả thành phố A này đều biết rõ. Anh là con độc nhất, đã hơn tuổi rồi nhưng bên cạnh chẳng có lấy một người bạn gái chính thức nào cả khiến cho bố mẹ rất lo lắng.
Còn nhớ, Triệu Chí Dương từng nói với Trương Uyển Tâm, cả anh và cô đều độc thân chưa có người yêu, nếu cô muốn thì họ có thể hẹn hò với nhau. Nhưng lúc ấy, Trương Uyển Tâm lại không hề quan tâm đến lời tỏ tình hết sức đơn giản này, coi nó là trò đùa. Một người đào hoa như Triệu Chí Dương mà tỏ tình, có thể tin được mấy phần?
- Trương Uyển Tâm, chúng ta hẹn hò đi. Anh và em đều không yêu nhau, nhưng chúng ta có thể thử xem. Nhỡ đâu lại giống với Từ Dịch Phàm và Phùng Lộ Phi thì sao đây?
- Tính cách chúng ta khác biệt, anh nghĩ chúng ta có thể ở bên nhau mà không cãi cọ à?
- Phải để xem khác nhau như thế nào đã chứ?
Trương Uyển Tâm nhìn lại bản thân mình, năm nay cô đã tuổi rồi, đi xem mặt mấy lần nhưng không thành công. Với Triệu Chí Dương, coi như là đang đi xem mặt cũng không có gì tổn thất.
- Em chưa hẹn hò bao giờ đâu.
- Thì anh cũng có đâu nào.
Chẳng hiểu làm sao, hai người có tính cách trái ngược ấy lại đến với nhau không biết. Cả hai người, chẳng ai có kinh nghiệm yêu đương, khiến mỗi lần họ hẹn hò lại trở nên vô cùng hài hước.
Còn nhớ, Triệu Chí Dương đưa Trương Uyển Tâm đi xem phim kinh dị, muốn nhân cơ hội này làm anh hùng ở bên giúp cô đỡ sợ. Nhưng nào ngờ cô chẳng có máu sợ gì, ngược lại anh còn sợ hét toáng lên nữa.
Thế vậy mà, họ lại gắn bó với nhau một khoảng thời gian dài. Thời gian này, Triệu Chí Dương chẳng đi cùng cô gái nào khác ngoài Trương Uyển Tâm. Còn Trương Uyển Tâm lại giảm bớt công việc để ở bên Triệu Chí Dương. Tình cảm giữa họ chẳng biết có từ lúc nào nữa.
- Con trai à, mẹ chẳng quan tâm Trương Uyển Tâm là người thế nào, nhưng con nhìn xem, gia thế của con bé…
- Mẹ muốn con lấy Trương Uyển Tâm hay gia thế của cô ấy vậy?
- Nhưng chẳng phải mẹ giới thiệu cho con mấy cô gái rồi hay sao?
- Con không thích, con chỉ thích Uyển Tâm thôi.
Khi kể chuyện hẹn hò với Trương Uyển Tâm, Triệu Chí Dương biết ngay việc anh sẽ bị phản đối. Nhưng mà anh yêu Trương Uyển Tâm, anh muốn cùng cô kết hôn, phải làm sao đây?
- Chí Dương, con không thấy Uyển Tâm là mẫu phụ nữ của công việc à? Liệu con bé có thể ở nhà chăm sóc chồng con không?
- Gì chứ, con có thể tự chăm sóc con mà.
- Đừng có cãi.
Nói chuyện với mẹ mãi mà mẹ vẫn chưa chịu đồng ý, Triệu Chí Dương bèn nói:
- Mẹ, con thông báo cho mẹ một tin vui.
- Tin vui gì?
- Uyển Tâm có thai rồi. Vừa nãy con định không nói, nhưng thấy mẹ không đồng ý cô ấy nên…
- Thật hả? Có thật là mang thai rồi không? Nhanh nhanh Chí Dương, mau đưa mẹ đi gặp Uyển Tâm. Đúng rồi, mẹ còn phải đi xem ngày tháng cho hai đứa mau chóng kết hôn nữa.
Triệu Chí Dương lắc đầu ngán ngẩm. Anh biết mẹ cực kỳ muốn có cháu, mà anh chỉ muốn lấy Trương Uyển Tâm nên chỉ có thể dùng cách này đánh vào tâm lý của mẹ mà thôi.
Và cũng rất nhanh, anh và Trương Uyển Tâm có thể kết hôn sau ngày. Lúc nói chuyện mang thai kia cho Trương Uyển Tâm, Triệu Chí Dương đã bị cô nói cho một trận. Nhưng biết làm sao đây, chuyện này còn có thể thay đổi sao?
………………………………..
- Cái gì? Không có thai? Chí Dương, con đùa mẹ à?
Sau khi làm đám cưới được tuần, mọi chuyện cuối cùng cũng bại lộ. Nhưng dù sao với Trương Uyển Tâm, cô cũng thoải mái được phần nào.
Dù không mang thai thật nhưng mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu cũng chẳng đến mức tệ hại. Triệu Chí Dương dạy Trương Uyển Tâm cách lấy lòng mẹ anh và cô đã thành công. Chỉ sau tháng kết hôn, mẹ của Triệu Chí Dương đã yêu thương Trương Uyển Tâm hết mực, còn hơn cả anh.
- Mẹ, con mang thai rồi.
- Thật sao? Không lừa mẹ đấy chứ?
- Lần này là thật đó ạ.
Mang thai thật, Trương Uyển Tâm được mẹ chồng chăm sóc rất tận tình và cô cũng tăng cân lên trông thấy.
tháng sau, Trương Uyển Tâm sinh con trai cho Triệu Chí Dương. Cô cũng nghỉ việc ở nhà luôn.
Cuộc sống cho đến nay vẫn rất hạnh phúc, Trương Uyển Tâm không nghĩ cô và Triệu Chí Dương lại có thể như vậy. Và Triệu Chí Dương cũng thay đổi rồi, anh vì Trương Uyển Tâm mà thay đổi tất cả.