Trước khi kết hôn, chúng ta thường đặt ra nhiều tiêu chuẩn về người bạn đời và có quá nhiều mong ước cho cuộc hôn nhân. Chúng ta quên mất ranh giới giữa các khái niệm "cần" và "muốn" trong thực tế cuộc sống: một người có thể "muốn" nhiều thứ, nhưng những thứ thật sự quan trọng cho bản thân mới là điều anh ta "cần". Đó là sự hỗ trợ, động viên, chia sẻ thường xuyên của người bạn đời. Nếu bạn đang chung sống với một người mà vẫn cảm thấy cô đơn, trống trải thì cần phải xem lại. Mối quan hệ hôn nhân ấy đã không đáp ứng được những nhu cầu tình cảm thiết yếu nhất của bạn và không sớm thì muộn, nó sẽ rạn nứt.
Tonya cảm thấy hụt hẫng và trống vắng khi không có được sự quan tâm chia sẻ của chồng.Nhiều lần chị tự hỏi: "Đây có phải là một mái ấm mình cần tìm không? Vì sao mình có chồng mà cứ như không vậy?".
Chồng Tonya là một người "nghiện" công việc. Ngoài thời gian làm việc ở công ty, anh mang thêm việc về nhà rồi loay hoay với chúng thâu đêm suốt sáng. Khi không làm việc, anh chỉ muốn dành thời gian cho riêng mình, đọc sách báo hoặc xem ti-vi, không muốn bị ai làm phiền. Cuộc sống của anh dường như chỉ là một cái vòng luẩn quẩn với công việc và sự vị kỷ.
Tonya buồn bã nói: "Trong suốt thời gian qua, tôi chẳng khác gì người vợ hờ của anh ấy, không dám làm phiền, không dám đòi hỏi, và không dám chia sẻ bất cứ điều gì. Tôi không còn là tôi, tôi chỉ là cái bóng vô cảm của anh ấy...".
Tonya không thể trò chuyện với chồng, không thể biết được anh đang gặp khó khăn gì và chính cô cũngkhông đủ can đảm nói thật với chồng tất cả suy nghĩ của mình về cuộc sống gia đình. Bầu không khí căng thẳng vây quanh họ và cuối cùng, một ngày nọ, Tonya bỏ đi.
Không còn nhìn thấy bóng dáng Tonya trong căn nhà nhỏ mỗi ngày, chồng cô mới bắt đầu cảm thấy trống trải. Sau nhiều đêm suy nghĩ, anh chợt nhận ra thói quen ích kỷ của mình bấy lâu nay đã trở thành một nhát cắt chia cách tình vợ chồng. Anh đi tìm và xin Tonya tha thứ. Từ đó, họ mới bắt đầu có một cuộc sống gia đình thật sự.
Trong mỗi chúng ta luôn tiềm ẩn nỗi cô đơn, và khi xuất hiện sự thất vọng, nó dễ dàng bột phát. Vì vậy, từ thuở sơ khai, con người chúng ta đã cần "có cặp có đôi" để làm ấm lòng nhau giữa cuộc sống hoang dã với nhiều mối hiểm nguy. Theo các nghiên cứu về những cuộc hôn nhân lâu năm, có hơn 1/4 cặp vợ chồng thừa nhận, họ cảm thấy cô đơn ngay trong chính gia đình của mình. Và chỉ có 8% cho rằng họ thật sự hạnh phúc với cuộc hôn nhân của họ.
Trước khi kết hôn, chúng ta thường đặt ra nhiều tiêu chuẩn về người bạn đời và có quá nhiều mong ước cho cuộc hôn nhân. Chúng ta quên mất ranh giới giữa các khái niệm "cần" và "muốn" trong thực tế cuộc sống: một người có thể "muốn" nhiều thứ, nhưng những thứ thật sự quan trọng cho bản thân mới là điều anh ta "cần". Đó là sự hỗ trợ, động viên, chia sẻ thường xuyên của người bạn đời. Nếu bạn đang chung sống với một người mà vẫn cảm thấy cô đơn, trống trải thì cần phải xem lại. Mối quan hệ hôn nhân ấy đã không đáp ứng được những nhu cầu tình cảm thiết yếu nhất của bạn và không sớm thì muộn, nó sẽ rạn nứt.
Tonya cảm thấy hụt hẫng và trống vắng khi không có được sự quan tâm chia sẻ của chồng.Nhiều lần chị tự hỏi: "Đây có phải là một mái ấm mình cần tìm không? Vì sao mình có chồng mà cứ như không vậy?".
Chồng Tonya là một người "nghiện" công việc. Ngoài thời gian làm việc ở công ty, anh mang thêm việc về nhà rồi loay hoay với chúng thâu đêm suốt sáng. Khi không làm việc, anh chỉ muốn dành thời gian cho riêng mình, đọc sách báo hoặc xem ti-vi, không muốn bị ai làm phiền. Cuộc sống của anh dường như chỉ là một cái vòng luẩn quẩn với công việc và sự vị kỷ.
Tonya buồn bã nói: "Trong suốt thời gian qua, tôi chẳng khác gì người vợ hờ của anh ấy, không dám làm phiền, không dám đòi hỏi, và không dám chia sẻ bất cứ điều gì. Tôi không còn là tôi, tôi chỉ là cái bóng vô cảm của anh ấy...".
Tonya không thể trò chuyện với chồng, không thể biết được anh đang gặp khó khăn gì và chính cô cũngkhông đủ can đảm nói thật với chồng tất cả suy nghĩ của mình về cuộc sống gia đình. Bầu không khí căng thẳng vây quanh họ và cuối cùng, một ngày nọ, Tonya bỏ đi.
Không còn nhìn thấy bóng dáng Tonya trong căn nhà nhỏ mỗi ngày, chồng cô mới bắt đầu cảm thấy trống trải. Sau nhiều đêm suy nghĩ, anh chợt nhận ra thói quen ích kỷ của mình bấy lâu nay đã trở thành một nhát cắt chia cách tình vợ chồng. Anh đi tìm và xin Tonya tha thứ. Từ đó, họ mới bắt đầu có một cuộc sống gia đình thật sự.
Trong mỗi chúng ta luôn tiềm ẩn nỗi cô đơn, và khi xuất hiện sự thất vọng, nó dễ dàng bột phát. Vì vậy, từ thuở sơ khai, con người chúng ta đã cần "có cặp có đôi" để làm ấm lòng nhau giữa cuộc sống hoang dã với nhiều mối hiểm nguy. Theo các nghiên cứu về những cuộc hôn nhân lâu năm, có hơn / cặp vợ chồng thừa nhận, họ cảm thấy cô đơn ngay trong chính gia đình của mình. Và chỉ có % cho rằng họ thật sự hạnh phúc với cuộc hôn nhân của họ.