Vợ chồng Trevor thuộc tuýp người hiện đại. Trevor là một luật sư, còn Susan là chủ một công ty chuyên về bất động sản. Trách nhiệm công việc ngoài xã hội của cả hai có thể nói là ngang nhau, nhưng ở nhà, hàng tá công việc không tên đều do Susan gánh vác: lau dọn nhà cửa, nấu ăn, chăm sóc con cái... Dù cho Trevor có dành thời gian giúp vợ, nhưng hầu như mọi việc đều do Susan giải quyết.
Một buổi chiều, Trevor đi làm về sớm hơn thường lệ, gương mặt có vẻ đăm chiêu. Anh vừa giải quyết một vụ kiện liên quan đến chế độ phân công lao động giữa nam và nữ, điều này khiến anh nghĩ đến cuộc sống của gia đình mình. Anh nói: "Dù trước đó, tôi biết rất rõ vấn đề này, nhưng chưa bao giờ tôi thật sự nghĩ đến. Khi có chuyện khẩn cấp xảy ra trong gia đình, Susan là người phải lo liệu hết thảy. Con chúng tôi đổ bệnh, đó là ngày Susan phải nghỉ làm. Xe hư cần phải sửa chữa, Susan đem ra tiệm... Tôi chợt nghĩ, chẳng có lý do nào buộc Susan phải tự lo liệu hết mọi chuyện như vậy".
Với suy nghĩ đó, Trevor chủ động nói chuyện cùng vợ và họ thống nhất từ nay sẽ thay nhau đảm nhận những nhiệm vụ "không tên" trong nhà.
Những cặp vợ chồng bình đẳng trong việc ra quyết định cũng như cùng hoàn tất công việc nhà đã cho thấy giữa họ có một tình yêu thương sâu sắc và thái độ quan tâm lẫn nhau. Mối quan hệ hôn nhân của họ cũng bền vững hơn gấp bội so với các cặp vợ chồng không cư xử bình đẳng và thiếu tôn trọng nhau.