Một tối nọ, khi từ cơ quan trở về nhà, Patricia nhìn thấy chồng mình - Eric - đang ngồi trong bóng tối.Anh nói với giọng buồn bã: "Đời anh thế là hết. Anh không còn gì nữa cả".
Một tháng trước, Eric xin về hưu non với tâm trạng rất phấn khởi. Nhưng bây giờ anh cảm thấy gò bó, chán nản vì suốt ngày chỉ quanh quẩn trong nhà. Patricia rất thông cảm với chồng, cô nói: "Tôi hiểu Eric nhớ môi trường làm việc của mình, nhớ vị trí quản lý đầy thanh thế của mình, nhớ những chuyến công tác mà anh ấy từng than vãn nhiều nhất và nhớ cả những cuộc điện thoại xin tư vấn về các vấn đề kinh doanh. Giờ thì chỉ có mình tôi hỏi anh ấy chuẩn bị gì cho bữa ăn tối. Thật lòng, tôi xem quyết định về hưu của anh ấy là một thất bại, nhưng dẫu sao anh ấy cũng là chồng tôi".
Tuy nhiên, vài tháng sau, trong con người Eric đã có một sự thay đổi lớn. Anh bắt đầu hiểu ra rằng cần phải tự tìm cho mình niềm vui trong cuộc sống. Anh nói: "Bất cứ áp lực nào tôi có là do tôi tự chọn lấy. Có rất nhiều niềm vui xung quanh nếu chúng ta biết tìm kiếm.
Giờ đây tôi đã tìm thấy niềm vui cho mình. Dù cuộc sống chúng tôi đã chọn và đang tận hưởng có nhiều thay đổi, nhưng tình yêu tôi dành cho Patricia vẫn như xưa và mục tiêu đích thực của tôi vẫn không hề đổi thay".
Các nhà nghiên cứu ở Cornell đề nghị mọi người nên lập kế hoạch khi quyết định thay đổi cuộc sống của mình, chuẩn bị tinh thần cho những tổn thương ngay cả khi đó là thay đổi tích cực và biết chấp nhận một giai đoạn khó chịu sắp sửa xảy đến. Còn đối với những người đã có gia đình, cách tốt nhất là nên thảo luận với người bạn đời về sự thay đổi trong vai trò và phân chia lao động, cũng như về những mục tiêu mới nếu cả hai cùng hiểu và tập trung vào hạnh phúc gia đình.