Doreen bị bắt khi trao một gói hàng cho nhóm người xấu và phải chịu một bản án sáu tháng tù giam. Điều khó nhất là cho Eric, chồng cô, biết rõ sự việc. Nhưng cô quyết định thành thật, và đó lại là một sự giải phóng. Cô nói: "Càng cởi bỏ nó ra, tôi càng cảm thấy nhẹ lòng". Chồng cô đã đón nhận sự việc với một tâm trạng buồn bã, nhưng vô cùng bình tĩnh.
Sau bao nhiêu tháng gạt nước mắt lặng lẽ trong nơi tăm tối, Doreen đã khóc òa khi nhìn thấy Eric đang đợi mình bên ngoài bức tường của trại giam. Cô kể lại: "Anh ấy là người duy nhất trong đời không ngại tha thứ cho tội lỗi của tôi, cho tôi một điểm tựa để đứng lên sau lỗi lầm".
Họ cùng nhau trở về với những ngày tháng hạnh phúc bên nhau. Và như được truyền thêm nguồn cảm hứng, không bao lâu, Doreen cho ra đời một tập thơ và đoạt một giải thưởng dành cho tuyển tập thơ hay nơi tiểu bang vợ chồng cô đang sống. Eric nói về vợ mình: "Cô ấy thật tuyệt vời! Cô ấy thật sự có tài".
Trong số những người che giấu các bí mật quan trọng đối với người bạn đời của mình, nhiều người thuật lại rằng họ có cảm giác đau khổ dai dẳng vì vừa cảm thấy bất an từ sự lừa dối, vừa mang tâm trạng lo sợ bị bại lộ.