Sáng...
- Dậy đi.. - Băng gõ cửa phòng của mình nhưng không thấy tiếng đáp trả bên trong, gõ cửa mãi không thấy động tĩnh gì Băng mở nhẹ cửa ra và không thấy Phong đâu. Băng ngỡ ngàng mình gọi không khí nãy giờ.
Bước xuống nhà tìm kiếm một bóng dáng nhưng không thấy ai cả, Phong đã về trước khi Băng tỉnh giấc. Cổng nhà vẫn khoá...quỷ hotboy đã trèo tường..thật đẳng cấp khi trèo lên bức tường cao như vậy...
Tỉnh dậy trong bộ tóc bù xù, Ken nhìn vào trong gương mà ngạc nhiên sao tóc của mình lại như thế này, kiểm tra xem thì phát hiện đối tượng tình nghi là Khánh và Hiểu Vĩ
- Hai thằng kia cất ngay cái máy ý đi không? - Ken nạc lớn đuổi theo Khánh và Vĩ
- Đợi tao làm tóc cho em lulu đã - Khánh cười lớn cầm chiếc máy làm xù tóc chạy quanh nhà, Hiểu Vĩ thì bế theo em lulu của mấy người. ( Lặc ngan @@ gì cũng lôi ra phá được..)
Ken không đuổi được cả 2 lên lăn ra ghế thở dốc vì mệt với 2 tên này, dám nhân lúc Ken ngủ mà lấy tóc của Ken ra thí nghiệm.
Thấy Phong bước từ trên lầu xuống, Ken hỏi
- Hôm qua đi đâu mà không về đấy?
- Đi chơi - Phong nói gọn rồi nâng ly nước lọc lên uống hết
Sau một lúc ngồi nghỉ ngơi, Ken lên phòng xả nước lên đầu để sửa sang lại mái tóc xong gặp hai tên kia cho ăn đánh cả thể.
- Xong chưa đi học thôi - Tiếng Khánh dưới nhà vọng lên cho Ken biết, Ken sấy xong tóc rồi xuống nhà, balo của cả 4 đã được vệ sĩ đem ra ngoài gara xe rồi
..
..
- Hôm nay lớp ta có một bạn nữ chuyển về các em làm quen rồi giúp đỡ bạn nha - tiếng cô giáo chủ nhiệm nói lớn làm cả lớp thêm một trận bàn tán về học sinh mới, chắc học giỏi có học bổng lên được chuyển về học có gia thế đáng để người ta nghiêng đầu chào hỏi.
Lần này Phong không lên tiếng giống lần trước ( lần của Băng đó )
Cô gái mới bước vào làm mấy con tim của boy trong lớp không ngừng đập liên hồi.
- Uyên Nhi sao? - Ken thốt lên, nghe vậy Phong cũng đưa mắt lên nhìn và cũng rất ngạc nhiên
- Chào mọi người mình là Hứa Uyên Nhi học sinh mới mong mọi người giúp đỡ. Hết - Uyên Nhi nháy mắt tinh nghịch bắn nát mấy trái tim của boy.
Lớp học ồn ào náo noạn, nhất là boy, la hét không khác gì bị tử hình. Mà tử hình thì sợ phải nhắm tịt mắt vào chứ nhưng hoàn cảnh này thì quá khác.Mắt họ mở to đùng nhưng không biết có nhìn thấy gì không nữa )
- Em muốn ngồi chỗ nào? - Tiếng cô giáo chủ nhiệm vang lên sau đó là tiếng các bạn nam
- Ngồi đây là Nhi ơi.
- Ngồi cùng bàn tui nè.
- Ngồi đây đi.
...
Tất cả các bạn nam đều ngồi cạnh một người rồi mà vẫn còn ham hố kêu Uyên Nhi xuống ngồi cùng
Không chần chữ một giây nào nữa, Uyên Nhi chỉ thẳng tay về chỗ ngồi của Phong
- Em ngồi cạnh anh Phong ạ.
Uyên Nhi nói xong cả lớp lại ồ ạt lên. Đặc biệt là các bạn nữ
- Thấy đẹp là mê - Girl 1
- Sao nhỏ đó biết tên anh Phong nhỉ?
- Mày ngu vây, anh Phong nổi tiếng thế sao không biết được...
Vì cả lớp này chưa ai biết Uyên Nhi là em họ của Phong ngoài 6 người kia nên lần lượt há hốc mồm nhìn Uyên Nhi
- Chỗ đó đã có bạn ngồi rồi, em ngồi cạnh bạn Nguyệt Ánh đi
- Không, cô cho bạn đó sang ngồi cùng bạn Ánh đi - Uyên Nhi nói giọng năn nỉ làm cô giáo siêu lòng, và cô cũng biết gia thế của Uyên Nhi nên cũng rất nể.
- Vy Băng em...nhường chỗ cho bạn được không?
- Được - Băng cất sách vở vào balo rồi đứng dậy tiến tới bàn của Nguyệt Ánh với đôi mắt khó chịu. Băng nghĩ nên để anh em họ ngồi với nhau có lẽ Uyên Nhi sẽ rất vui vả lại hình như cô cũng nghĩ rằng Uyên Nhi thích Phong lắm. Và cô muốn chấm dứt ngay tình trạng học sinh luôn mồm luôn miệng nói cô gây sự chú ý với hotboy...
Nhưng sao...gật đầu rồi mới thấy cảm giác xa cậu ấy khó chịu thế này..
Uyên Nhi cười sung sướng chạy xuống cạnh Phong và quay sang Băng nói câu cảm ơn
Tất cả Ken, Khánh, Hiểu Vĩ và Lam rất khó chịu.
Phong thì không biểu lộ cảm xúc nhưng trong tim cậu đang rối bời và phẫn nộ. Cậu ghét câu trả lời đó của Băng.
Băng ngồi cùng bạn Nguyệt Ánh cách xa bàn cũ của mình tận 4 bàn và khác dãy
Uyên Nhi hớn hở nói cười với Phong nhưng Phong chỉ đáp lại bằng những từ cộc lốc, cứ tưởng 4 boy nhà ta hỏi han sao lại chuyển sang đây nhưng sự thật phũ phàng là không ai hỏi cả.
Giờ học bắt đầu trong tiếng cô giáo say sưa giảng bài nhưng không học sinh nào chăm chú được cả,boy thì quay xuống đáp thư làm quen với Uyên Nhi, girl thì thủ thỉ với nhau nói này nói nọ Uyên Nhi
Ngồi cùng Nguyệt Ánh, Băng mới cảm thấy rất khó chịu, nó lại nhớ đến cuộc thi hôm bữa bị Nguyệt Ánh xô đẩy, dẫm đạp, Trong trí nhớ của Băng đang hỗn loạn thì Nguyệt Ánh lên tiếng
- Cảm ơn Băng nhiều và ình xin lỗi chuyện hôm trước
Băng thẫn thờ nhìn cô bạn cùng bàn.
Nguyệt Ánh là học sinh duy nhất trong những học sinh đánh Băng hôm đó không bị đuổi học vì Nguyệt Ánh học cùng lớp Băng nên Băng đã xin Phong và Ken không đuổi học Ánh, từ đó Nguyệt Ánh đã dành chút thiện cảm cho Băng và đến giờ khi thấy Băng đồng ý chuyển chỗ Nguyệt Ánh mới nhận ra Băng không hề có ý định gây sự chú ý cho Phong như lần đầu tiên gặp Băng
- Không sao, mình quên rồi - Băng vui vẻ đáp lại bằng chất giọng thiên thần nhưng trong lòng Băng vẫn chưa chấm dứt được mọi suy nghĩ về con người này