- Anh..ai vậy? - Băng cười nhìn cô gái đứng cạnh M.K
- Vợ sắp cưới của anh. Tháng sau bọn anh cưới rồi...tụi em nhất định phải đến nhé ! - M.K vẫn vậy. Luôn nói giọng ấm áp như nắng xuân và khuyến mãi cô thêm cả nụ cười
- Tất nhiên ạ - Băng vừa dứt lời. Cô gái kia chìa tay làm động tác bắt tay.
- Chào em Chị tên Quỳnh Dao
Quỳnh Dao nở nụ cười thân thiện trên môi cộng thêm gương mặt xinh đẹp quyến rũ của cô khiến không ít người qua đường say nắng
- Tên chị nghe hay mà lạ quá. Em tên Băng...
....
Tình yêu đầu đời rất khó đến với nhau nên ta chỉ trông chờ tình yêu cuối cùng thôi..
.
M.K đã tìm được tình yêu cuối cùng của đời mình. Dù sao đi nữa cũng chúc anh ấy hạnh phúc
__________
- Anh Phong. Chiều anh rảnh không đưa em đi chơi nhé ! - Uyên Nhi vui vẻ khoác tay Phong. Phong từ từ gạt tay cô ra và nói
- Anh không
- Ờ vậy thôi... - Uyên Nhi mặt lặng xuống
Đến giờ này tình yêu của cô dành cho Phong vẫn lớn hơn bao giờ hết. Trái tim cô như bị che lấp bởi cánh tay ác quỷ vô hình.
Phong khuất bóng. Uyên Nhi lôi đt ra gọi điện cho Băng
Tiếng nhạc chờ vang lên chưa đến 2s Băng đã nghe máy
- Alo
- Vy Băng tôi có chuyện muốn nói. Tôi muốn gặp cô ngay lúc này
- Tôi đang ở nhà
- Tôi sẽ đến nhà cô
- Tuỳ.....
Tại nhà Băng...
- Cô có chuyện gì muốn nói sao?
- Không hẳn là nói. Tôi có chuyện muốn cô giúp
- Chuyện gì?
- Cô làm ơn nhường anh Phong cho tôi được không?. Tôi sẽ chết khi tôi không có anh ấy mất - Uyên Nhi ra giọng thỉnh cầu nhưng chả có sức thuyết phục nào.
- Cô nói vậy có nghĩ cho cảm giác của tôi không ? - Băng lạnh lùng như tuyết đóng băng trên Bắc Cực
- Tôi xin cô rồi đấy
- Đây là lần thứ mấy cô muốn tôi nhường Phong cho cô. Dù cô có cứu tôi hôm đó đi nữa nhưng tôi không thể nhường cậu ấy cho cô được.
- Mày chán sống rồi à. Tao hối hận khi cứu mày lúc đó. Tao thật ngu mà - Uyên Nhi hét lên giận dữ. Tình yêu có thể làm mờ mắt cô
Thay đổi xưng hô một cách nhanh chóng làm Băng khó chịu...
- Tôi không quan tâm - Băng buông thả lạnh lùng
- Mày nhìn lại mày đi. Có xinh đẹp giỏi giang gì chứ mà cứ bám lấy anh Phong của tao.
- Gì chứ. Bám á ? - Băng cười nhếch mép - Tôi không xinh nhưng cô tưởng cô đẹp lắm à. vào vườn bách thú cô còn kém xa. Khỉ xếp thứ ba đười ươi thứ bốn còn cô thứ năm đó - Băng nói , tuyệt đối cô không nhường nhịn. Cả hành động và lời nói của Băng đều lạnh tanh vô cảm
Băng nói xong là bước chân nhẹ nhàng vào trong . Đó là Lam và Hân
- Băng nói hay lắm, cô đừng nghĩ tình yêu có thể nhường nhịn một cách dễ dàng được - Lam nói nghiêm nghị
- Đúng vậy. Nếu Phong phản bội hoặc không còn yêu Băng nữa thì lúc đó Băng sẽ nhường nhịn cho cô - Hân tiếp lời
- Mà tôi khuyên cô đừng cố trèo cao. Té sẽ đau đấy. À mà trèo thấp ngã cũng đau cho nên không trèo tốt hơn đó - Lam
Uyên Nhi im lặng không nói gì. Đơn giản cô không biết nói gì. Cô cười nhếch mép rồi quay đi.
- Sao mấy ngày nay chả thấy tụi mày đi chơi gì vậy. Bộ thất tình hả - Băng chêu đùa ai ngờ động đến vết thương trong tim của cả hai.
- Đúng vậy. Thất tình rồi - Lam chợt oà khóc. Hân cũng nước mắt ngắn nước mắt dài
- Sao vậy? có chuyện gì kể tao nghe - Băng lo lắng. Cố lấy tay lau lệ cho hai cô bạn
- ..... - Hân và Lam tiếp lời nhau mà kể lại chuyện nhìn thấy Khánh và Hiểu Vĩ với hai cô gái lạ đó
Băng nóng phừng mặt. Khi nãy còn đóng băng cả mặt giờ thì nóng quá vậy nè.
- Để tao đi xem cho , tụi mày đừng khóc nữa. Có thể là hiểu lầm đó - Băng trấn an hai nhỏ bạn
Hai nhỏ vẫn khóc..Băng khoác áo rồi đi đến biệt thự Devil của họ. Còn hai người kia sau khi khóc đã thì ngủ luôn tại trận đó là ghế sofa...