Hawaii là tiểu bang duy nhất của Hoa Kỳ bao quanh là nước biển bốn mùa trong xanh, nó là một trong hai tiểu bang không giáp với tiểu bang khác (Alaska là tiểu bang còn lại.) Hawaii sinh đẹp là cực nam của Hoa Kỳ nằm hoàn toàn trong miền nhiệt đới, và tiểu bang duy nhất không thuộc về châu lục nào. Đây vùng đất tồn tại các dòng dung nham đang chảy, nhất là từ núi lửa Kīlauea.
Chuyến đi ấy kích thích là thế nhưng Mộc Ninh lại cau có trước Thiên Lăng Sở càng nghĩ càng mệt óc.
... Phong Kỳ nói giúp cô chắc chắn sẽ giúp cô nếu anh lật lọng thì cả đời phải chịu trách nhiệm với Vãn Mộc Ninh a.
Hiện tại tâm trạng cô tốt lên vài phần, kệ vậy, có sự hiện diện của Thiên Lăng Sở và dự án quay quảng cáo thì sao chứ, không thành vấn đề sự nghiệp ăn chơi vẫn phải được tiếp diễn trong phần showtime.
"Chị Minzu, sao có mỗi hai chúng ta ở đây??" Mộc Ninh gật đầu tán thành với sự việc không mấy to lớn mới phát hiện của cô, khi hai người đang ngồi một mình một khoang mini hạng 1 trên máy bay.
"À phải, chị có chuyện muốn dặn dò em trước." Nói đoạn Minzu rời chỗ tiến ra ngoài ngó nghiêng xung quanh rất cẩn trọng, sau đó đóng cửa khoang tử tế mới nghiêm mặt hít một hơi nói:
"Vãn Mộc Ninh em phải nghe cho kỹ, Ok?"
Cô ngồi thẳng lưng chỉnh tư thế cho là trang trọng nhất gật đầu khẳng định chắc nịch:
"OK!!"
Minzu cười cười tay ôm lấy đầu Mộc Ninh chị lại hít một hơi thật sâu bắt đầu dặn dò:
"Chị có 3 điều cần nói với em, nhớ cho kỹ cấm quên.
Thứ nhất: Chị thấy em có vẻ không mấy thiện cảm với Thiên Lăng Sở nhưng em nên biết bây giờ số fans của cô ấy rất đông trong khi em mới chỉ là minh tinh đang hot mà cô ấy kinh nghiệm nhiều hơn em. Cho nên chuyện gì nên làm thì làm chuyện gì cần tránh nên tránh quan trọng là bản thân em lượng sức như nào.
Thứ 2: Mọi hành động việc làm của em có ảnh hưởng lớn tới hình tượng tòa soạn đặc biệt là Dịch tổng, em thấy cậu ấy không cho em một quản lý tương xứng, em chạy theo những người nổi tiếng cậu ấy đào tạo, nói không phải xấu xa nhưng em là sao độc nhất chưa có tiền lệ của showbiz vì vậy thông tin mờ mỏng với quần chúng của em luôn bị đám phóng viên để mắt tốt hơn hết Vãn Mộc Ninh-em nên thận trọng.
Thứ 3: Chuyện quay MV cho Tống Lãm, nếu muốn có cơ hội cho tương lai tốt nhất nên thể hiện cho tốt."
Mộc Ninh nghe xong đầu óc ong ong, chị nói có chỗ hiểu có chỗ không hiểu vậy, cô lắc lắc đầu:
"Chị, chị nói nhanh quá em chưa 'tiêu' nổi!"
Minzu hơi bực mình gì chứ chị nói tốn bao nhiêu nước bọt khát nước vô cùng mà cô vẫn không hiểu sao? Chị thật muốn mở cửa máy bay phi xuống đất die luôn cho nhanh:
"Đại tiểu thư, rốt cuộc em muốn khiến chị tức chết hả, thôi được tóm lại... em, thứ nhất không được gây chuyện với Thiên Lăng Sở, thứ hai cảnh giác với lũ nhà báo phóng viên. Thứ 3 em phải thể hiện tốt trong MV mới của Tống Lãm mới có thể khẳng định tài năng bản thân."
Mộc Ninh lại gật đầu như gĩa tỏi.
"Chị Minzu, em hỏi chị một chút được không?" Mộc Ninh quay sang nhìn Minzu hỏi.
"Sao vậy?"
Cô xoa xoa cằm: "Em rất thắc mắc hôm ở quán bar, tại sao lúc anh Tống Lãm thân mật với người phụ nữ khác chị không phản ứng gì bộ chị không ghen hả?"
Minzu không những không thấy khó nói, chị bật cười thành tiếng đáp: "Cái gì chứ trước giờ chị biết anh ta là người có chừng mực vả lại chị chỉ thích chứ không yêu tội gì phải ghen."
"Chỉ thích...không yêu...em không hiểu lắm."
"Tiểu thư à em lại định tính trò gì nữa, sao quan tâm quan hệ giữa chị và Lãm, èo đừng bảo chị em 'say nắng' Tống Lãm đấy chứ??"
"Thôi thôi chị bỏ cái suy nghĩ ấy đi ghê quá." Mộc Ninh rùng mình một cái quay đi kéo bịp mắt...ngủ.
Minzu lắc đầu lấy tập bút giấy bắt đầu thiết kế nốt BST đang làm dở.
OOO
Đáp máy bay lệch múi giờ nên nơi này chỉ nhuộm sắc cam yếu ớt của trời chiều.
Một nam nhân vest tím than gương mặt điển trai tóc tai gọn gàng rất chỉnh tề lộ rõ nét bảnh bao hào hoa vốn có cười xã giao cất giọng trầm trầm: "Dịch tổng anh nể mặt chúng tôi rồi."
Dịch Phong Kỳ đeo kính râm cố hữu đã che già nửa khuôn mặt nên không nắm bắt được cảm xúc của anh lúc ấy, chỉ cảm thấy như hàn khí đang lởn vởn xung quanh, anh đáp: " Văn Kiệt tôi đương nhiên phải nể mặt anh rồi."
Mộc Ninh khá ngạc nhiên vì sự hiện diện của Văn Kiệt nhưng 'khá ở' đây cũng là đương nhiên bởi hiện tại anh ấy là hôn phu của Thiên Lăng Sở...không phải sao?
Thư Ký Trương không biết lộ diện tự bao giờ sắp xếp một chiếc Foxsy mày Bạc đậu ở cổng khu sân bay.
Đi xe riêng của nhà Họ Dịch thể hiện Phong Kỳ là một tên chịu chơi a...Mộc Ninh nghĩ thầm.
"Thư Ký Trương, lái xe đi." Phong Kỳ chẳng nóng chẳng lạnh cất giọng.
"Được."
Trương Lâm ngồi ghế lái,Minzu ngồi ghế phụ, ghế sau Phong Kỳ ngồi giữa, Mộc Ninh Tống Lãm yên vị gần cửa, bao quanh chiếc xe không thể không thiếu đám phóng viên chen chúc mong moi được chút thông tin nhưng bù lại là kỹ thuật đánh xe điêu nghệ của Trương Lâm khiến đám người hít bụi mà công toi.
Cắt đuôi chính là lý do Phong Kỳ bảo Trương Lâm lái xe.
"Trương Lâm, dạo này anh mất tích lâu qúa tôi mãi mới nhận ra anh, thân thủ tài nghệ không có tồi." Tống Lãm nhìn Trương Lâm phản chiếu lên tấm gương chiếu hậu.
"Quá khen ông già quản chặt mãi thoát ra được." Trương Lâm cười nhạt đạp ga.
"Cũng phải vụ anh hủy hôn với Họa Hân náo động cả lên Trương lão thái không treo anh lên sà dìm nước 4 ngày là may rồi." Minzu hưng phấn bổ sung.
"Đúng là chồng hát vợ phụ họa." Trương Lâm hơi trề môi trước thái độ châm chọc vào niềm đau của người khác giữa Minzu và Tống Lãm.
...Trong khi đó Mộc Ninh và Dịch Phong Kỳ vẫn im lặng.
OOO
Xe lăn bánh tới một biệt thự thuộc sở hữu của Dịch gia, nơi 2 mặt nhìn ra biển có thể nói xa xỉ phóng khoáng cũng có thể nói là khuynh thế pha chút hữu tình.
"Thiếu gia, Tống công tử, Mẫn Du tiểu thư, Tiểu Ninh, Tiểu Trương mọi người đến rồi." Dì vương đứng trước cổng lớn cúi người vẻ đầy cung kính hệt như mọi lần.
"Dì Vương, sao dì lại tới đây?" Phong Kỳ nhíu mày hỏi
"À phu nhân nói tôi nên đến chăm sóc cậu." Dì Vương vừa đi theo Phong Kỳ vào nhà lớn vừa nói.
"Ừ."
...
Tại phòng của Phong Kỳ
"Haizzz dì khám cho con nữa đừng chỉ ưu tiên mỗi Dịch thiếu." Tống Lãm ngồi chễm chệ vắt chân lên bàn dáng vẻ như ông hoàng.
"Cậu Lãm dì nghĩ cậu nên nghĩ cách mà chiều chuộng Mẫn Du thì hơn." Dì Vương vừa tiêm cho Phong Kỳ vừa đáp.
"Dì Vương, ý dì là Minzu hả?"
Tống Lãm vội thu chân dán mặt sát chỗ tiêm ban nãy trên người Phong Kỳ chép miệng: "Một Phong Kỳ hay cười trên nỗi đau người khác chuyên ra gây khó dễ mà cũng có ngày bị thuốc thang gây trở ngại...chậc chậc..."
"Tống Lãm...cậu rảnh việc sao lo cho cái kịp bản mai quay đi." Phong Kỳ lãnh đạm nói
Dì Vương đặt bơm kim tiêm xuống lấy một vốc thuốc 'sặc sỡ' và một ly nước đưa cho Phong Kỳ không quên nói thêm: " Thiếu gia uống thuốc xong ngủ một giấc đi."
"..." Phong Kỳ uống hết cả nước lẫn thuốc, xong nhếch lười khóe môi: "Xong rồi hai người ra ngoài đi."
Anh mệt mỏi trèo lên giường khéo chăn, khẽ nhắm mắt.
Tống Lãm và Dì vương dời khỏi phòng.
*cạnh*
OOO
Tại vườn cảnh bao quanh ngôi biệt thự.
"Dì vương dì có thấy 2 tháng nay từ hôm ở Pháp về có vẻ sức khoẻ Dịch thiếu tệ đi...đúng không?" Tống Lãm nhàn nhạt cất tiếng.
Dì Vương ngồi xuống ghế đá tay bận rói tách trà đáp: "Cậu chủ về Pháp thăm An Nhi nhưng bệnh tái phát, suốt một tháng nằm bệnh rồi một tháng dành thời gian đưa An Nhi đi du lịch, phu nhân chiều theo cậu chủ không ngờ tình hình ngày càng xấu."
"An Nhi? Không về nước theo cậu ta?" Tống Lãm ngạc nhiên hỏi.
"Thiếu gia phải tìm Cô Tiểu Hạ nên không cho An Nhi theo." Dì Vương nói xong đặt ấm trà xuống, dì cúi đầu quay trở vào nhà.
...
Trung Tâm thương mại Atexx - Hawaiii.
Cô gái đánh lái đưa chiếc xe mui trần màu xanh vào nơi bến đỗ trong trung tâm, không khó nhận ra giọng nói của cô ấy khá bực bội:
"Mang toàn vật tùy thân chí ít em cũng phải mang thêm quần áo...bla...bla...chứ!"
Mộc Ninh cất tiếng yếu ớt: "Đại tỷ, chị chạy xe ghê quá, với lại em đi chụp hình với đám tiểu Tâm tiểu Mẫn còn chưa chuẩn bị gì đã bị lôi đi ấy chưa."
"Xuống xe đằng nào chị cũng nên shopping thời trang Hawaii này á." Minzu đóng cửa xe theo sau là Mộc Ninh cả hai cùng thẳng tiến...
...
Nói đến Hawaii phải nói đến biển và thứ không thể thiếu là đồ bơi.
"Em nghĩ thay vì BKN em sẽ mua...thứ khác thì hơn." Mộc Ninh ái ngại nhìn minzu đang cầm trên tay một bộ áo tắm chất liệu ren màu đen...quá sexy.
"Em có biết gây dựng nên hình tượng một Annry lung linh chị đã cân nhắc cả rồi." Minzu không thèm nhìn Mộc Ninh đáp.
"Em nghĩ khỏi cần mua cho em chị mua cho anh Tống đi...chị ha?"
[...Phục vụ gói lại giùm tôi...] Minzu vẫy tay với cô phục vụ chị nói tiếng Anh rất chuyên nghiệp.
"Chị Minzu...chị có thể???" Mộc Ninh chưng bộ mặt van lơn thật chân thành nhưng chị vẫn tươi tỉnh trả lời: "Em sợ chị mặc đẹp hơn hả, chị em ta chơi nổi BKN đôi cứ phải gọi là tuyệt."
Khóe môi Mộc Ninh giật giật... cái gì chứ cô ngại nhất khi mặc đồ "hư cấu" táo bạo này.
Thực ra Minzu có mua cả áo lưới nữa bởi...cô cũng có *bệnh* như Mộc Ninh!!!
...
"Oh ai đây chẳng phải Annry Vãn sao?" Một giọng cợt nhả lại có phần chanh chua vang lên.
Mộc Ninh nghe tên mình thì đưa mắt tìm kiếm người phát ra giọng nói.
"A, bạn học Lâm...đáng lí bạn phải ở trường mới phải, đúng chứ?" Mộc Ninh vỗ trán tỏ ra bất lực hỏi.
"Hóa ra Annry nổi tiếng cũng biết tên tôi nữa sao vinh hạnh quá mà!!!" Người con gái họ Lâm cười mỉa nói.
Mộc Ninh sao không nhớ người khó ưa như cô ta chứ, ả là Lâm Linh có tư tưởng yêu thầm Húc Nghiêm đã thấm nhuần, chuyên gây khó dễ cho đám Mộc Ninh Liêu Mẫn ở học viện bởi lũ cô thân với Húc Nghiêm quá mà.
Lâm Linh cũng thuộc dạng con nhà giàu vung tiền quá trán càng không phải là người khiêm tốn, nhớ có lần sinh nhật Húc Nghiêm cô và Tiểu Mẫn cũng được mời mới biết ả chi khoản tiền không nhỏ mua thanh sô cô la nhập khẩu và đôi giày adidas sang chảnh mang tặng, ngờ đâu Văn Kiệt tưởng thứ diêm dúa ấy do bọn cô mua, hứng thú nổi lên anh ấy bèn mách Húc Nghiêm bán thẳng thừng món quà cho người ta không thương tiếc.
Sau vụ món quà "nhỏ" bị bán oan Lâm Linh khóc 2 ngày một đêm hôm sau thành gấu mắt đỏ dọa nam sinh cả học viện khóc thét, một hoa khôi là thế bỗng chốc suy sụp trong một đêm.
Kể cũng lạ đã không lấy lòng bọn cô thì thôi cứ quay ra làm khó làm dễ thì đừng nói cô cạch mặt đám Văn Kiệt, Húc Nghiêm còn hùa theo đó mà đưa Lâm Linh tiểu thư "lên sàn", Minh Nguyên biết thế thành ra (bị lôi kéo) cũng hưởng ứng nhiệt liệt.
Lâm Linh hình như nghĩ cô có quan hệ tình cảm nam nữ với Húc đại ca biết vậy Mộc Ninh và Húc Nghiêm liền hợp tác gian díu với nhau, lúc đầu Liêu Mẫn đòi làm Nữ chính nhưng hoa có chủ sao có thể... đành để người đẹp khoa Văn-Anh cô ra tay cùng Húc Nghiêm đàn anh của trường "thề non hẹn biển tình cảm sâu nặng" khiến Lâm Linh uất ức nghìn sầu hận không thể cắn cô tới chết.
Nói đến Liêu Mẫn Văn Kiệt thì...Mộc Ninh lại thấy buồn buồn, cô thở dài một cái: "Hầyy~~~~~"
OOO
"Em quen cô ta hả?" Minzu gặng hỏi.
"Chị hỏi vậy là ý gì??" Mộc Ninh hỏi lại.
"Chị nghe nói cô ta được mấy báo teen chọn làm người mẫu cũng không tồi nhưng kiêu quá." Minzu gật gù đáp.
"Chị không biết chứ không phải kiêu mà cực cực đại đại hảo kiểu đóa." Mộc Ninh nhấn mạnh để tỏ ra mình không yêu mến gì ả kia cô còn dí dí mạnh chân xuống đất.
"Nhiều lúc chị thấy...em ghét ai đều rất ghê gớm hệt Dịch Thiếu."Minzu lắc đầu nói.
"Chị chị không tin em?"
"Chị có nói không tin đâu."
"Rõ ràng ý chị là thế."
"Ừ thì cứ cho là thế."
"...bla... bla"
....
"Tối nay chúng ta sẽ làm phần mở đầu trong chương trình showtime mai quay MV." Minzu lật tập giấy lại khó khăn nói tiếp: "Nhân vật chính bao gồm IaU, Tống Lãm, Annry, Thiên Lăng Sở, Văn Kiệt...Dịch thiếu nữa."
"MC, chị Minzu MC là ai?" Mộc Ninh hào hứng hỏi.
"Là...là Lâm Linh!!!!" Minzu nhọc nhằn cất tiếng vừa dứt lời giọng phẫn nộ của Mộc Ninh gần như hét lên cho cả thế giới cùng thấy: "KHÔNG PHẢI CHỨ...ai là ai ứng cô ta vào?"
"Là anh, sao thế?" Tống Lãm tỉnh bơ đáp.
"Anh anh chết đi cho rồi." Mộc Ninh giơ vuốt rít lên: "Chị Minzu giúp em xử đẹp tên phản đồ này."
Minzu liếc Tống Lãm một chút rồi cười một cách man dợ chị nên trả thù bữa ở bar hôm trước á.
"Haha làm ơn...anh có máu buồn...haha"
"Ai bảo anh chứ"
"Dám dở thói trăng hoa."
"Haha đâu có anh haha anh đâu có a."
...
Tối ánh trăng sáng tròn treo trên nền trời tím đen mờ mịt.
Từng đợt sóng biển thi nhau vỗ tới ào ạt mang hơi muối mặn mà của biển. Hết thảy ê-kip đã có mặt tập trung chuẩn bị bấm máy cho chương trình thực tế dành cho loạt sao nổi tiếng đình đám nhất Đại lục, họ nhanh nhẹn kiểm tra đồ dùng một lần nữa.
Mộc Ninh và Minzu giống hệt nhau...mặc cho mình những chiếc áo phông trắng thùng thình và một chiếc quần đùi jean mài nhưng do áo dài hơn quần trông thật quyến rũ với cặp chân thon dài. Tóc búi củ tỏi cao tóc mai rủ xuống ôm sát gương mặt trang điểm nhẹ nhàng. Thiết kế song sinh đây mà.
Thiên Lăn Sở diện cho mình crop- top cụp ngực màu vàng cùng một chiếc váy chữ A cùng màu, tóc xoăn xõa tự nhiên.
Có vẻ 3 người Tống Lãm Văn Kiệt, Dịch Phong Kỳ chí lớn gặp nhau nên áo thun quần short chỉ mỗi khác màu nếu không khéo thành thời trang anh em tam sinh mất.
Nhân vật chính gặp nhau không đến nỗi quá căng thẳng chỉ có điều ai làm việc nấy chuyện ai khác lo lấy.
Lâm Linh đến muộn nhất thời lép vế đành vờ vịt nai tơ hối lỗi mà ríu rít xin lỗi.
"Lần sau cô nên đến sớm hơn đi" Mộc Ninh thấy Thiên Lăn Sở giọng hơi khó chịu nói mà Lâm Linh ngập lưỡi không biết nếu cô nhiếc khéo Lâm Linh như vậy ả ta có chịu để yên không nhỉ?
Nghĩ vậy Mộc Ninh khẽ dương môi nở nụ cười... vừa quay đi lập tức chạm phải ánh mắt của Dịch Phong Kỳ.
Cũng phải từ lúc xuống máy bay cô chưa nói với anh câu nào. Mộc Ninh cười hơi cúi đầu với anh thay cho chào hỏi.
"Mọi người chuẩn bị thôi chúng ta bắt đầu quay."
P/s: Chap sau màn kiss dưới trời mưa biển hawaii m.n muốn thấy ai Lăng Sở vs Văn Kiệt, Tống Lãm và Minzu hay Tiểu Ninh zới Dịch ca nào???
Hawaii là tiểu bang duy nhất của Hoa Kỳ bao quanh là nước biển bốn mùa trong xanh, nó là một trong hai tiểu bang không giáp với tiểu bang khác (Alaska là tiểu bang còn lại.) Hawaii sinh đẹp là cực nam của Hoa Kỳ nằm hoàn toàn trong miền nhiệt đới, và tiểu bang duy nhất không thuộc về châu lục nào. Đây vùng đất tồn tại các dòng dung nham đang chảy, nhất là từ núi lửa Kīlauea.
Chuyến đi ấy kích thích là thế nhưng Mộc Ninh lại cau có trước Thiên Lăng Sở càng nghĩ càng mệt óc.
... Phong Kỳ nói giúp cô chắc chắn sẽ giúp cô nếu anh lật lọng thì cả đời phải chịu trách nhiệm với Vãn Mộc Ninh a.
Hiện tại tâm trạng cô tốt lên vài phần, kệ vậy, có sự hiện diện của Thiên Lăng Sở và dự án quay quảng cáo thì sao chứ, không thành vấn đề sự nghiệp ăn chơi vẫn phải được tiếp diễn trong phần showtime.
"Chị Minzu, sao có mỗi hai chúng ta ở đây??" Mộc Ninh gật đầu tán thành với sự việc không mấy to lớn mới phát hiện của cô, khi hai người đang ngồi một mình một khoang mini hạng trên máy bay.
"À phải, chị có chuyện muốn dặn dò em trước." Nói đoạn Minzu rời chỗ tiến ra ngoài ngó nghiêng xung quanh rất cẩn trọng, sau đó đóng cửa khoang tử tế mới nghiêm mặt hít một hơi nói:
"Vãn Mộc Ninh em phải nghe cho kỹ, Ok?"
Cô ngồi thẳng lưng chỉnh tư thế cho là trang trọng nhất gật đầu khẳng định chắc nịch:
"OK!!"
Minzu cười cười tay ôm lấy đầu Mộc Ninh chị lại hít một hơi thật sâu bắt đầu dặn dò:
"Chị có điều cần nói với em, nhớ cho kỹ cấm quên.
Thứ nhất: Chị thấy em có vẻ không mấy thiện cảm với Thiên Lăng Sở nhưng em nên biết bây giờ số fans của cô ấy rất đông trong khi em mới chỉ là minh tinh đang hot mà cô ấy kinh nghiệm nhiều hơn em. Cho nên chuyện gì nên làm thì làm chuyện gì cần tránh nên tránh quan trọng là bản thân em lượng sức như nào.
Thứ : Mọi hành động việc làm của em có ảnh hưởng lớn tới hình tượng tòa soạn đặc biệt là Dịch tổng, em thấy cậu ấy không cho em một quản lý tương xứng, em chạy theo những người nổi tiếng cậu ấy đào tạo, nói không phải xấu xa nhưng em là sao độc nhất chưa có tiền lệ của showbiz vì vậy thông tin mờ mỏng với quần chúng của em luôn bị đám phóng viên để mắt tốt hơn hết Vãn Mộc Ninh-em nên thận trọng.
Thứ : Chuyện quay MV cho Tống Lãm, nếu muốn có cơ hội cho tương lai tốt nhất nên thể hiện cho tốt."
Mộc Ninh nghe xong đầu óc ong ong, chị nói có chỗ hiểu có chỗ không hiểu vậy, cô lắc lắc đầu:
"Chị, chị nói nhanh quá em chưa 'tiêu' nổi!"
Minzu hơi bực mình gì chứ chị nói tốn bao nhiêu nước bọt khát nước vô cùng mà cô vẫn không hiểu sao? Chị thật muốn mở cửa máy bay phi xuống đất die luôn cho nhanh:
"Đại tiểu thư, rốt cuộc em muốn khiến chị tức chết hả, thôi được tóm lại... em, thứ nhất không được gây chuyện với Thiên Lăng Sở, thứ hai cảnh giác với lũ nhà báo phóng viên. Thứ em phải thể hiện tốt trong MV mới của Tống Lãm mới có thể khẳng định tài năng bản thân."
Mộc Ninh lại gật đầu như gĩa tỏi.
"Chị Minzu, em hỏi chị một chút được không?" Mộc Ninh quay sang nhìn Minzu hỏi.
"Sao vậy?"
Cô xoa xoa cằm: "Em rất thắc mắc hôm ở quán bar, tại sao lúc anh Tống Lãm thân mật với người phụ nữ khác chị không phản ứng gì bộ chị không ghen hả?"
Minzu không những không thấy khó nói, chị bật cười thành tiếng đáp: "Cái gì chứ trước giờ chị biết anh ta là người có chừng mực vả lại chị chỉ thích chứ không yêu tội gì phải ghen."
"Chỉ thích...không yêu...em không hiểu lắm."
"Tiểu thư à em lại định tính trò gì nữa, sao quan tâm quan hệ giữa chị và Lãm, èo đừng bảo chị em 'say nắng' Tống Lãm đấy chứ??"
"Thôi thôi chị bỏ cái suy nghĩ ấy đi ghê quá." Mộc Ninh rùng mình một cái quay đi kéo bịp mắt...ngủ.
Minzu lắc đầu lấy tập bút giấy bắt đầu thiết kế nốt BST đang làm dở.
OOO
Đáp máy bay lệch múi giờ nên nơi này chỉ nhuộm sắc cam yếu ớt của trời chiều.
Một nam nhân vest tím than gương mặt điển trai tóc tai gọn gàng rất chỉnh tề lộ rõ nét bảnh bao hào hoa vốn có cười xã giao cất giọng trầm trầm: "Dịch tổng anh nể mặt chúng tôi rồi."
Dịch Phong Kỳ đeo kính râm cố hữu đã che già nửa khuôn mặt nên không nắm bắt được cảm xúc của anh lúc ấy, chỉ cảm thấy như hàn khí đang lởn vởn xung quanh, anh đáp: " Văn Kiệt tôi đương nhiên phải nể mặt anh rồi."
Mộc Ninh khá ngạc nhiên vì sự hiện diện của Văn Kiệt nhưng 'khá ở' đây cũng là đương nhiên bởi hiện tại anh ấy là hôn phu của Thiên Lăng Sở...không phải sao?
Thư Ký Trương không biết lộ diện tự bao giờ sắp xếp một chiếc Foxsy mày Bạc đậu ở cổng khu sân bay.
Đi xe riêng của nhà Họ Dịch thể hiện Phong Kỳ là một tên chịu chơi a...Mộc Ninh nghĩ thầm.
"Thư Ký Trương, lái xe đi." Phong Kỳ chẳng nóng chẳng lạnh cất giọng.
"Được."
Trương Lâm ngồi ghế lái,Minzu ngồi ghế phụ, ghế sau Phong Kỳ ngồi giữa, Mộc Ninh Tống Lãm yên vị gần cửa, bao quanh chiếc xe không thể không thiếu đám phóng viên chen chúc mong moi được chút thông tin nhưng bù lại là kỹ thuật đánh xe điêu nghệ của Trương Lâm khiến đám người hít bụi mà công toi.
Cắt đuôi chính là lý do Phong Kỳ bảo Trương Lâm lái xe.
"Trương Lâm, dạo này anh mất tích lâu qúa tôi mãi mới nhận ra anh, thân thủ tài nghệ không có tồi." Tống Lãm nhìn Trương Lâm phản chiếu lên tấm gương chiếu hậu.
"Quá khen ông già quản chặt mãi thoát ra được." Trương Lâm cười nhạt đạp ga.
"Cũng phải vụ anh hủy hôn với Họa Hân náo động cả lên Trương lão thái không treo anh lên sà dìm nước ngày là may rồi." Minzu hưng phấn bổ sung.
"Đúng là chồng hát vợ phụ họa." Trương Lâm hơi trề môi trước thái độ châm chọc vào niềm đau của người khác giữa Minzu và Tống Lãm.
...Trong khi đó Mộc Ninh và Dịch Phong Kỳ vẫn im lặng.
OOO
Xe lăn bánh tới một biệt thự thuộc sở hữu của Dịch gia, nơi mặt nhìn ra biển có thể nói xa xỉ phóng khoáng cũng có thể nói là khuynh thế pha chút hữu tình.
"Thiếu gia, Tống công tử, Mẫn Du tiểu thư, Tiểu Ninh, Tiểu Trương mọi người đến rồi." Dì vương đứng trước cổng lớn cúi người vẻ đầy cung kính hệt như mọi lần.
"Dì Vương, sao dì lại tới đây?" Phong Kỳ nhíu mày hỏi
"À phu nhân nói tôi nên đến chăm sóc cậu." Dì Vương vừa đi theo Phong Kỳ vào nhà lớn vừa nói.
"Ừ."
...
Tại phòng của Phong Kỳ
"Haizzz dì khám cho con nữa đừng chỉ ưu tiên mỗi Dịch thiếu." Tống Lãm ngồi chễm chệ vắt chân lên bàn dáng vẻ như ông hoàng.
"Cậu Lãm dì nghĩ cậu nên nghĩ cách mà chiều chuộng Mẫn Du thì hơn." Dì Vương vừa tiêm cho Phong Kỳ vừa đáp.
"Dì Vương, ý dì là Minzu hả?"
Tống Lãm vội thu chân dán mặt sát chỗ tiêm ban nãy trên người Phong Kỳ chép miệng: "Một Phong Kỳ hay cười trên nỗi đau người khác chuyên ra gây khó dễ mà cũng có ngày bị thuốc thang gây trở ngại...chậc chậc..."
"Tống Lãm...cậu rảnh việc sao lo cho cái kịp bản mai quay đi." Phong Kỳ lãnh đạm nói
Dì Vương đặt bơm kim tiêm xuống lấy một vốc thuốc 'sặc sỡ' và một ly nước đưa cho Phong Kỳ không quên nói thêm: " Thiếu gia uống thuốc xong ngủ một giấc đi."
"..." Phong Kỳ uống hết cả nước lẫn thuốc, xong nhếch lười khóe môi: "Xong rồi hai người ra ngoài đi."
Anh mệt mỏi trèo lên giường khéo chăn, khẽ nhắm mắt.
Tống Lãm và Dì vương dời khỏi phòng.
cạnh
OOO
Tại vườn cảnh bao quanh ngôi biệt thự.
"Dì vương dì có thấy tháng nay từ hôm ở Pháp về có vẻ sức khoẻ Dịch thiếu tệ đi...đúng không?" Tống Lãm nhàn nhạt cất tiếng.
Dì Vương ngồi xuống ghế đá tay bận rói tách trà đáp: "Cậu chủ về Pháp thăm An Nhi nhưng bệnh tái phát, suốt một tháng nằm bệnh rồi một tháng dành thời gian đưa An Nhi đi du lịch, phu nhân chiều theo cậu chủ không ngờ tình hình ngày càng xấu."
"An Nhi? Không về nước theo cậu ta?" Tống Lãm ngạc nhiên hỏi.
"Thiếu gia phải tìm Cô Tiểu Hạ nên không cho An Nhi theo." Dì Vương nói xong đặt ấm trà xuống, dì cúi đầu quay trở vào nhà.
...
Trung Tâm thương mại Atexx - Hawaiii.
Cô gái đánh lái đưa chiếc xe mui trần màu xanh vào nơi bến đỗ trong trung tâm, không khó nhận ra giọng nói của cô ấy khá bực bội:
"Mang toàn vật tùy thân chí ít em cũng phải mang thêm quần áo...bla...bla...chứ!"
Mộc Ninh cất tiếng yếu ớt: "Đại tỷ, chị chạy xe ghê quá, với lại em đi chụp hình với đám tiểu Tâm tiểu Mẫn còn chưa chuẩn bị gì đã bị lôi đi ấy chưa."
"Xuống xe đằng nào chị cũng nên shopping thời trang Hawaii này á." Minzu đóng cửa xe theo sau là Mộc Ninh cả hai cùng thẳng tiến...
...
Nói đến Hawaii phải nói đến biển và thứ không thể thiếu là đồ bơi.
"Em nghĩ thay vì BKN em sẽ mua...thứ khác thì hơn." Mộc Ninh ái ngại nhìn minzu đang cầm trên tay một bộ áo tắm chất liệu ren màu đen...quá sexy.
"Em có biết gây dựng nên hình tượng một Annry lung linh chị đã cân nhắc cả rồi." Minzu không thèm nhìn Mộc Ninh đáp.
"Em nghĩ khỏi cần mua cho em chị mua cho anh Tống đi...chị ha?"
[...Phục vụ gói lại giùm tôi...] Minzu vẫy tay với cô phục vụ chị nói tiếng Anh rất chuyên nghiệp.
"Chị Minzu...chị có thể???" Mộc Ninh chưng bộ mặt van lơn thật chân thành nhưng chị vẫn tươi tỉnh trả lời: "Em sợ chị mặc đẹp hơn hả, chị em ta chơi nổi BKN đôi cứ phải gọi là tuyệt."
Khóe môi Mộc Ninh giật giật... cái gì chứ cô ngại nhất khi mặc đồ "hư cấu" táo bạo này.
Thực ra Minzu có mua cả áo lưới nữa bởi...cô cũng có bệnh như Mộc Ninh!!!
...
"Oh ai đây chẳng phải Annry Vãn sao?" Một giọng cợt nhả lại có phần chanh chua vang lên.
Mộc Ninh nghe tên mình thì đưa mắt tìm kiếm người phát ra giọng nói.
"A, bạn học Lâm...đáng lí bạn phải ở trường mới phải, đúng chứ?" Mộc Ninh vỗ trán tỏ ra bất lực hỏi.
"Hóa ra Annry nổi tiếng cũng biết tên tôi nữa sao vinh hạnh quá mà!!!" Người con gái họ Lâm cười mỉa nói.
Mộc Ninh sao không nhớ người khó ưa như cô ta chứ, ả là Lâm Linh có tư tưởng yêu thầm Húc Nghiêm đã thấm nhuần, chuyên gây khó dễ cho đám Mộc Ninh Liêu Mẫn ở học viện bởi lũ cô thân với Húc Nghiêm quá mà.
Lâm Linh cũng thuộc dạng con nhà giàu vung tiền quá trán càng không phải là người khiêm tốn, nhớ có lần sinh nhật Húc Nghiêm cô và Tiểu Mẫn cũng được mời mới biết ả chi khoản tiền không nhỏ mua thanh sô cô la nhập khẩu và đôi giày adidas sang chảnh mang tặng, ngờ đâu Văn Kiệt tưởng thứ diêm dúa ấy do bọn cô mua, hứng thú nổi lên anh ấy bèn mách Húc Nghiêm bán thẳng thừng món quà cho người ta không thương tiếc.
Sau vụ món quà "nhỏ" bị bán oan Lâm Linh khóc ngày một đêm hôm sau thành gấu mắt đỏ dọa nam sinh cả học viện khóc thét, một hoa khôi là thế bỗng chốc suy sụp trong một đêm.
Kể cũng lạ đã không lấy lòng bọn cô thì thôi cứ quay ra làm khó làm dễ thì đừng nói cô cạch mặt đám Văn Kiệt, Húc Nghiêm còn hùa theo đó mà đưa Lâm Linh tiểu thư "lên sàn", Minh Nguyên biết thế thành ra (bị lôi kéo) cũng hưởng ứng nhiệt liệt.
Lâm Linh hình như nghĩ cô có quan hệ tình cảm nam nữ với Húc đại ca biết vậy Mộc Ninh và Húc Nghiêm liền hợp tác gian díu với nhau, lúc đầu Liêu Mẫn đòi làm Nữ chính nhưng hoa có chủ sao có thể... đành để người đẹp khoa Văn-Anh cô ra tay cùng Húc Nghiêm đàn anh của trường "thề non hẹn biển tình cảm sâu nặng" khiến Lâm Linh uất ức nghìn sầu hận không thể cắn cô tới chết.
Nói đến Liêu Mẫn Văn Kiệt thì...Mộc Ninh lại thấy buồn buồn, cô thở dài một cái: "Hầyy~~~~~"
OOO
"Em quen cô ta hả?" Minzu gặng hỏi.
"Chị hỏi vậy là ý gì??" Mộc Ninh hỏi lại.
"Chị nghe nói cô ta được mấy báo teen chọn làm người mẫu cũng không tồi nhưng kiêu quá." Minzu gật gù đáp.
"Chị không biết chứ không phải kiêu mà cực cực đại đại hảo kiểu đóa." Mộc Ninh nhấn mạnh để tỏ ra mình không yêu mến gì ả kia cô còn dí dí mạnh chân xuống đất.
"Nhiều lúc chị thấy...em ghét ai đều rất ghê gớm hệt Dịch Thiếu."Minzu lắc đầu nói.
"Chị chị không tin em?"
"Chị có nói không tin đâu."
"Rõ ràng ý chị là thế."
"Ừ thì cứ cho là thế."
"...bla... bla"
....
"Tối nay chúng ta sẽ làm phần mở đầu trong chương trình showtime mai quay MV." Minzu lật tập giấy lại khó khăn nói tiếp: "Nhân vật chính bao gồm IaU, Tống Lãm, Annry, Thiên Lăng Sở, Văn Kiệt...Dịch thiếu nữa."
"MC, chị Minzu MC là ai?" Mộc Ninh hào hứng hỏi.
"Là...là Lâm Linh!!!!" Minzu nhọc nhằn cất tiếng vừa dứt lời giọng phẫn nộ của Mộc Ninh gần như hét lên cho cả thế giới cùng thấy: "KHÔNG PHẢI CHỨ...ai là ai ứng cô ta vào?"
"Là anh, sao thế?" Tống Lãm tỉnh bơ đáp.
"Anh anh chết đi cho rồi." Mộc Ninh giơ vuốt rít lên: "Chị Minzu giúp em xử đẹp tên phản đồ này."
Minzu liếc Tống Lãm một chút rồi cười một cách man dợ chị nên trả thù bữa ở bar hôm trước á.
"Haha làm ơn...anh có máu buồn...haha"
"Ai bảo anh chứ"
"Dám dở thói trăng hoa."
"Haha đâu có anh haha anh đâu có a."
...
Tối ánh trăng sáng tròn treo trên nền trời tím đen mờ mịt.
Từng đợt sóng biển thi nhau vỗ tới ào ạt mang hơi muối mặn mà của biển. Hết thảy ê-kip đã có mặt tập trung chuẩn bị bấm máy cho chương trình thực tế dành cho loạt sao nổi tiếng đình đám nhất Đại lục, họ nhanh nhẹn kiểm tra đồ dùng một lần nữa.
Mộc Ninh và Minzu giống hệt nhau...mặc cho mình những chiếc áo phông trắng thùng thình và một chiếc quần đùi jean mài nhưng do áo dài hơn quần trông thật quyến rũ với cặp chân thon dài. Tóc búi củ tỏi cao tóc mai rủ xuống ôm sát gương mặt trang điểm nhẹ nhàng. Thiết kế song sinh đây mà.
Thiên Lăn Sở diện cho mình crop- top cụp ngực màu vàng cùng một chiếc váy chữ A cùng màu, tóc xoăn xõa tự nhiên.
Có vẻ người Tống Lãm Văn Kiệt, Dịch Phong Kỳ chí lớn gặp nhau nên áo thun quần short chỉ mỗi khác màu nếu không khéo thành thời trang anh em tam sinh mất.
Nhân vật chính gặp nhau không đến nỗi quá căng thẳng chỉ có điều ai làm việc nấy chuyện ai khác lo lấy.
Lâm Linh đến muộn nhất thời lép vế đành vờ vịt nai tơ hối lỗi mà ríu rít xin lỗi.
"Lần sau cô nên đến sớm hơn đi" Mộc Ninh thấy Thiên Lăn Sở giọng hơi khó chịu nói mà Lâm Linh ngập lưỡi không biết nếu cô nhiếc khéo Lâm Linh như vậy ả ta có chịu để yên không nhỉ?
Nghĩ vậy Mộc Ninh khẽ dương môi nở nụ cười... vừa quay đi lập tức chạm phải ánh mắt của Dịch Phong Kỳ.
Cũng phải từ lúc xuống máy bay cô chưa nói với anh câu nào. Mộc Ninh cười hơi cúi đầu với anh thay cho chào hỏi.
"Mọi người chuẩn bị thôi chúng ta bắt đầu quay."
P/s: Chap sau màn kiss dưới trời mưa biển hawaii m.n muốn thấy ai Lăng Sở vs Văn Kiệt, Tống Lãm và Minzu hay Tiểu Ninh zới Dịch ca nào???