“Diêu Diêu nói hiện tại đã tốt nghiệp nên đề nghị một buổi cùng đi chơi, cậu có tham gia không?” Nữ sinh mở cử nghe thấy Kiều Dĩ An hỏi vậy, cũng không suy nghĩ nhiều, liền vui vẻ thuật lại lời Lưu Diêu, Kiều Dĩ An biết được không phải là phát hiện chuyện của cô với Thẩm Kỳ như mình nghĩ liền thở phào nhẹ nhõm, cô miễn cưỡng cười cười, một mặt kẹp nhẹ hai chân đi vào phòng, nói: “Lúc chiều mình có gặp thầy Triệu, không phải thầy đã nói hai ngày nữa thầy sẽ mời đi ăn ở nhà hàng ngoài trường để mọi người cùng vui đùa sao?”
“ Thầy ấy nói mọi người cùng nhau liên hoan nghĩa là các bạn cùng lớp, mấy người chúng ta tốt xấu gì cũng đã ở chung phòng kí túc ba năm, về sau thời gian gặp mặt cũng ít, mỗi người một nơi nên cũng nên tụ họp riêng một chút nha.” Bạn học mở cửa đẩy kính mắt trên sống mũi, giải thích một câu, Kiều Dĩ An cũng gật nhẹ: “ Mọi người quyết định là được, mình sẽ đi” Tính cách cô luôn dịu dàng mà phóng khoáng như thế, mọi người trong phòng đều hiểu rõ phản ứng của cô, xong lại bàn ăn nơi nào, lại nói muốn đi ca hát, đột nhiên có người chuyển chủ đề sang Bách Hợp:” Nhiếp Bách Hợp, cậu muốn đi không?”
Người nới chuyện là cô bạn ở giường đối diện, cô một mình hướng chủ đề sang Bách Hợp, mọi người đều nhìn sang Bách Hợp, đã có người mở đầu kế tiếp mấy cô bạn cũng nhịn không được, bảy mồm tám lưỡi mà thảo luận:
“Bách Hợp, bình thường thấy bạn luôn im lặng, không nghĩ tới thành tích lại cao như thế, so với Tần vương tử cũng cao hơn bảy điểm, thủ khoa khoa học tự nhiên của tỉnh chúng ta có thể làm phòng ta vẻ vang rồi, sau này nếu mọi người biết cậu với chúng mình ở cùng phòng không biết có bao nhiêu mặt mũi”. Tình cảm giữa con gái với nhau không thể hiểu nổi. Tới cũng nhanh, trước đây mọi người không quá thân cận với thân thiết với Nhiếp Bách Hợp, thứ nhất bởi vì vẻ ngoài xinh đẹp của cô, trong lúc vô hình cũng tạo chút cảm giác khoảng cách với nữ sinh khác.Hơn thế tính tình của Nhiếp Bách Hợp lại rất kiêu ngạo, bình thường không chiụ buông thể diện chơi cùng với nữ sinh khác, quan trọng hơn là cô không thích Kiều Dĩ An tương đương với đắc tội Lưu Diêu. Các mối quan hệ của Lưu Diêu trong kí túc xá không tệ, về sau khi xảy ra chuyện kia mọi người đều đứng về phía Lưu Diêu cùng Kiều Dĩ An, trong vô hình liền cô lập Nhiếp Bách Hợp.
Mà khi Bách Hợp tiến vào nhiệm vụ cũng không suy nghĩ tạo dựng tình cảm gì, dù sao cô cũng chỉ đang làm nhiệm vụ mà thôi mà tâm nguyện của Nhiếp Bách Hợp cũng không có tình bạn, mọi người trong phòng dạo gần đây lại không thích cô như thế cô cũng không phí công phí sức đi làm hòa với mọi người mà ngược lại dồn hết tâm sức vào chuyện học tập cùng với võ thuật. Một năm trôi qua quan hệ giữa Nhiếp Bách Hợp cùng mọi người trong phòng cũng không còn căng thẳng như trước nhưng cũng không trực tiếp hòa hoãn hay thực sự thân thiết.
Mọi người chúc mừng Bách Hợp, đều muốn cô chia sẻ bí quyết học tập, Kiều Dĩ An từ trong phòng tắm tẩy rửa đi ra, nghe nói vậy liền cảm thấy không thoải mái: “ Trước kì thi tốt nghiệp trung học vài ngày Nhiếp Bách Hợp còn đi dạo cửa hàng mua sắm, chúng mình đều nghĩ cậu không quá chú tâm vào học tập, không ngờ cậu thật giỏi. cậy có bí quyết học tập gì sao?”Ngày đó Bách Hợp đánh cho Thẩm Kỳ phải vào viện, cuối cùng công an liền vào cuộc nhưng không có bằng chứng xác đáng nào, cô liền cố ý tiến vào trung tâm dạo cửa hang một vòng, vì chuyện này không chỉ khiến vị chủ nhiệm có thành kiến mà bạn cùng lớp cũng chướng mắt cô cho rằng cô chỉ là cái bình hoa hào nhoáng bên ngoài, thời gian ôn tập nước rút kì thi đại học, cô không biết mà vận dụng quãng thời gian còn lại để ôn tập. rõ ràng gia đình xảy ra sự cố không có trước rồi còn muốn giả vờ. Bạn cùng lớp đều xem thường cô, trong lớp còn nhiều người phỏng đoán Bách Hợp sẽ không đậu mà phải học lại. Không ngờ được khi thông báo kết quả không những cô không cần học lại mà còn trở thành người có số điểm dứng đầu tỉnh, kết quả như thế thật khiến mọi người kinh hãi. Vốn nhiều người không tin chuyện này, nhưng buổi chiều nhà trường đã ra công văn chính thức, không có khả năng nhà trường đem chuyện này ra đùa giỡn, lúc ấy mọi người mới tin nhưng trong lòng cũng rất phức tạp.
Mọi người trong phòng đang nịnh nọt Bách Hợp nhưng nghe thấy Kiều Dĩ An hỏi vậy thì cũng im lặng, các cô cũng muốn biết cách Bách Hợp học tập, tuy hâm mộ Bách Hợp là người đứng dầu tỉnh nhưng bình thường mọi người cũng luôn cố gắng cuối cùng lại kém người ta nhiều đến vậy nên trong long cũng có chút thất vọng.,mỏi nhừ cay mũi. Vì thế cả bọn đều nhìn chằm chằm vào Bách Hợp muốn nghe cô trả lời như thế nào.
“ Chỉ số thông minh không cùng một trục hoành, sao cậu có thể thi tốt được.” Bách Hợp vốn không lên tiếng nhưng nghe đến câu hỏi của Kiều Dĩ An liền xoay người: “ Chẳng qua cần cù bù thông minh, tôi đã nói rồi, nếu cậu bớt thời gian, tâm tư vào con trai thì gà cũng có thể bay “
Vì thành tích nên Kiều Dĩ An nhắc lại chuyện Bách Hợp đi dạo trung tâm thương mại trước ngày thi, Bách Hợp cười lạng đáp trả lại Kiều dĩ An, thấy bộ dạng uất ức, mắt ngấn nước của cô ta cũng không muốn nhiều lời liền xoay người, đem mông hướng phía mặt cô ta rồi nhanh chóng nhắm mắt lại.
Kiều Dĩ An khóc thút tha thút thít một hồi lâu, mọi người trong phòng chứng kiến cảnh ấy đều xấu hổ không dám lên tiếng, Lưu Diêu ngồi đằng kia nhếch khóe môi cũng không nói gì liền nằm xuống, không có ai lại an ủi Kiều Dĩ An, mọi người nhìn nhau hồi lâu liền trở về chỗ ngủ, cũng không nhắc đến chuyện đi chơi, tụ họp, một đêm như vậy qua đi.
Ba ngày sau, thầy chủ nhiệm mời mọi người đi ăn, hai ngày vừa qua Bách Hợp luôn bận rộn tiếp nhận các cuộc phỏng vấn, đến ngày liên hoan, mọi người trong lớp đều đi đầy đủ, thầy Triệu đã cho cô địa chỉ số phòng, lúc Bách Hợp đến nơi mọi người đã đến rất dông, Kiều Dĩ An cũng đã ngồi vào ghế, nhưng lúc này bên cạnh cô ta không có Lưu Diêu, cũng không thấy Tần Chính, trông rất lạc lõng, cô ta thỉnh thoảng loay hoay với điện thoại trong tay, bộ dạng muốn khóc trông có vẻ đáng thương, mấy nam sinh xung quanh đều nhìn cô ta với ánh mắt khác thường nhưng Kiều Dĩ An cũng không phát hiện ra.
“Bách Hợp đến rồi, sao Tần Chính còn chưa đến?” Thầy chủ nhiệm đang định gọi cho Bách Hợp liền thấy cô bước vào, hỏi một câu, tất cả mọi người đều lắc đầu:” Thầy Triệu, hai ngày hôm nay Tần Chính có vẻ như rất bận, bình thường cũng rất khuya mới về phòng, không biết có chuyện gì xảy ra?”
Cậu bạn cùng phòng kí túc với Tần Chính liền trả lời, cậu ta vừa mới mở miệng, mấy nữ sinh trong lớp liền ồn ào cười:
“ Không phải Dĩ An là người yêu Tần Chính sao? Gọi điện thoại cho cậu ta đi.” Lời vừa thốt ra, cậu bạn vừa rồi nói chuyện vẻ mặt có chút cổ quái, Kiều Dĩ An cũng sắp khóc.
Không biết vì sao, ba ngày qua Tần Chính đã không gọi cho cô, gọi thì không nghe máy, gởi tin nhắn cũng không trả lời, gặp cậu bạn cùng phòng cậu ta cũng không tìm được, nói hai ngày qua Tần Chính luôn về phòng rất muộn, không biết đang làm gì, Kiều Dĩ An là bạn gái Tần Chính nhưng lại không rõ cậu ta đang bận việc gì, trong lòng có chút oan ức, nghĩ đến ngày đó biết Bách Hợp điểm cao hơn Tần Chính rất nhiều, từ đó Tần Chính dường như có chút thay đổi, không những không tìm gặp cô mà còn như biến mất, nhưng cho dù biến mất thì cũng không nên để mặc, không quan tâm bạn gái mình như thế, huống hồ đã nhiều ngày trôi qua tức giận cũng có thể tiêu tan, vậy mà bây giờ cậu ta vẫn còn buồn bực.
“ Mình cũng không biết cậu ấy đi đâu, gọi cậu ấy không nghe, có thể xảy ra chuyện gì chứ.” Các nam sinh nghe giọng điệu bất đắc dĩ của cô đều không nhịn được cười.
Bên ngoài có vẻ sóng yên biển lặng nhưng thật ra các nam sinh trong phòng đều biết được chuyện ngày hôm đó, tuy Tần Chính ngại thể diện không nói trước mắt mọi người thế nhưng cậu bạn nhận điện thoại hôm đó cũng tự hiểu chuyện Kiều Dĩ An lén lút qua lại lên giường với Thẩm Kỳ, bây giờ trong lòng các nam sinh vừa tốt nghệp cũng không còn là chuyện gì bí mật cả, ngày trước trong suy nghĩ mọi người Kiều Dĩ An luôn mang hình tượng Nữ thần, nay lại thấy cô giống nữ thần kinh, làm ra chuyện ấy mà còn giả bộ ngây thơ, vô tội, nghĩ đến Tần Chính ngày thường luôn cao cao tại thượng không ngờ đến một ngày lại bị cắm sừng, vì thế hai ngày hôm nay trong lòng các nam sinh chuyện của Tần Chính còn hot hơn việc Bách Hợp đứng đầu tỉnh.
“ Cậu ta vẫn còn tức giận à?” Một nam sinh không nhịn được hỏi một câu, có người còn cùng tung hứng: “ Xảy ra chuyện như thế tất nhiên là tức giận rồi, là đàn ông thì đều không nhịn được.” Cậu ta vừa nói còn liếc nhìn Kiều Dĩ An đầy ý vị, thấy vẻ mặt không hiểu của Kiều Dĩ An còn cho là bọn họ nhắc đến việc Tần Chính kém Bách Hợp nhiều điểm liền gật đầu thuận theo: “Thế nhưng việc đã xảy ra nhiều ngày rồi, cậu ấy có hẹp hòi thế sao?”
Lời cô ta vừa nói ra mọi người liền im lặng không nói một lời, Kiều Dĩ An thấy không khí có vẻ khác lạ cũng không rõ rốt cuộc có vấn đề gì, cô ta bị mọi người nhìn nên xấu hổ vội vàng đứng dậy:” Mình đi gọi cho cậy ấy lần nữa”
Nói xong cô ta liền đứng dậy cầm điện thoại đi ra ngoài, cô ta vừa đi, nam sinh trong lớp đều không nhịn được mà bắt đầu cười còn rủ tai nhau kể lại chuyện đó, có nữ sinh không khỏi tò mò đi hỏi, lúc đầu các nam sinh còn không chịu nói, nhưng vì nữ sinh năn nỉ liền lặng lẽ nói ra, bí mật này vốn là để mọi người truyền bá mà, không đến năm phút đồng hồ, Kiều Dĩ An bước vào nhận được ánh mắt khác thường từ mọi người trong lớp.
“Cậu ấy không nghe…” Cô ta có chút khó xử nhìn chủ nhiệm, vẻ mặt như thỏ con đáng thương vô tội, đang chuẩn bị mở miệng nói chuyện, thầy chủ nhiệm thật sự không biết nói gì với cô ta liền phất tay lung tung ý cho cô ta ngồi xuống, các bạn trong lớp tránh cô ta như tránh hủi, cô ta vừa ngồi xuống liền có nhiều người đứng dậy đi ra, Kiều Dĩ An cảm thấy hết sức kì lạ, Lưu Diêu cũng đi cùng với một nữ sinh trong túc xá.