Nhìn phản ứng của cậu tôi cũng bật cười, đưa tay quay người cậu lại, muốn đổi tư thế khác. Biên Nhược Thủy không muốn nhìn thẳng mặt với tôi, có lẽ cậu cảm thấy xấu hổ, tôi thì lại nghĩ được ngắm ánh mắt và nét mặt của nhau sẽ càng gần gụi hơn.
Lúc tôi tiếp tục thúc vào lần nữa, Biên Nhược Thủy thoáng nhíu mày, ga trải giường bị nắm chặt đến nhăn nhúm. Tôi càng bị kích thích hơn, gợi ý Biên Nhược Thủy đừng nắm khăn trải giường nữa, mà bám vào cánh tay tôi, để tôi có cảm giác được cậu đáp lại.
Biên Nhược Thủy sống chết không chịu, cậu cho rằng đó là hành động của con gái, cậu thà rằng làm rách khăn trải giường của bệnh viện còn hơn. Mỗi đợt tôi thúc vào cậu lại thêm đỏ mặt, tôi đem nửa chai sữa tắm còn lại thooa hết lên cơ thể cậu, đặc biệt là bộ phận nhạy cảm đó. Khoái cảm mãnh liệt hòa lẫn với cảm giác xấu hổ chồng chất kích thích làm Biên Nhược Thủy lộ ra vẻ mặt xúc động chưa từng có.
Tôi vừa tăng thêm tốc độ ra vào bên dưới, vừa dùng tay xoa nắn chỗ đó của cậu, cảm giác phần đầu tiết ra chất lỏng hòa lẫn với sữa tắm màu trắng, Biên Nhược Thủy đã muốn tới cao trào lắm rồi. Tôi không muốn kết thúc nhanh như vậy, khẽ khàng di chuyển chậm lại, cũng là để bản thân có cơ hội thở một chút.
“Cho tớ… ” Biên Nhược Thủy thì thào, nét mặt có điều khó nói ra.
“Cho cậu gì cơ?” Tôi cố ý hỏi, “Cho cậu ở trên à?”
Biên Nhược Thủy khổ sở lắc đầu, lại bị tôi chạm vào nơi đó lần nữa, khuôn mặt cậu đã lấm tấm mồ hôi, dễ dàng nhận ra cậu đã chịu đựng đến cực hạn rồi. Tôi định để cậu ngồi trên tự mình chuyển động nhưng lại nghĩ cậu vẫn đang bị bệnh, thôi đành tạm tha cho cậu, lần sau đòi bồi thường vậy.
“Cậu nói đi tớ sẽ cho cậu ngay.” Tôi cười gian, cắn nhẹ nửa thân trên của cậu, lưu lại dấu vết chứng minh cậu thuộc về tôi.
Biên Nhược Thủy bị tôi chọc thế nào cũng không bận tâm, chỉ nhỏ giọng van nài:
“Cho tớ… Đi .. ”
Tôi nghe lời này lại càng không muốn nhanh kết thúc, chẳng phải đây là lời vợ nói với chồng sao?
Bỗng nhiên tôi thấy cậu thật đáng yêu, tôi vươn người lên cắn môi cậu, cố ý nói đùa “Cậu muốn đi đâu?”
Biên Nhược Thủy nhắm mắt lại, miệng nói khẽ: “Thế… giới… cực lạc”
Tôi thực sự nhịn không được, Biên Nhược Thủy học thức này quả thật vừa làm tôi khó hiểu vừa làm tôi phát bực, tôi canh cánh muốn nghe từ miệng cậu nói ra những lời phóng túng dâm đãng, kết quả cậu lại nói ra câu văn vẻ như thế. Bực nhất là mấy điệu văn vẻ đó vẫn cứ kích thích thú tính trong tôi, làm tôi không kiềm chế được ham muốn chiếm đoạt cậu.
Lại một trận ra vào kịch liệt nữa, đây là lần đầu tiên Biên Nhược Thủy và tôi đạt đến cao trào gần như cùng nhau. Tôi còn nấn ná trong cơ thể cậu, cảm nhận phần thân dưới còn rung động, thật lâu sau mới hô hấp ổn định trở lại.
Biên Nhược Thủy đã kiệt sức từ bao giờ, vừa rồi dữ dội quá làm cậu rã rời, mệt mỏi nhắm chặt hai mắt, đúng là tôi đã làm khó cậu rồi.
Nhưng xuất phát từ tự trọng của đàn ông, tôi tận đáy lòng lo lắng hỏi:
“Lần này thế nào? Lần này tớ làm có dễ chịu không?”
Biên Nhược Thủy đã mệt rũ người nên không vòng vo với tôi nữa, thành thật tỏ bày: “Ừm, lúc đầu có hơi đau, về sau thì vô cùng dễ chịu.”
“Cậu nói sao tớ đều dốc lòng chiều ý, cậu còn không được lợi nữa? Cả phía trước lẫn phía sau đều được hưởng thụ, chậc chậc… ” Tôi nằm trên người cậu, vui vẻ đùa.
Biên Nhược Thủy yếu ớt mở mắt nhìn tôi, thầm thì: “Có lẽ cũng nhờ tình cảm nữa…”
“Là thế nào cơ?” Tôi lờ mờ hiểu nhưng vẫn muốn cậu ấy nói cho tôi nghe. Tuy chăn ga gối đệm bừa bãi hết cả, tôi vẫn thấy đặt lưng trên giường thật thoải mái, cứ nằm thế này thủ thỉ nói chuyện với nhau cũng rất thích.
“Chuyện riêng của tớ, tớ không nói cho cậu đâu…” Biên Nhược Thủy hừ một tiếng, ra chiều hết sức sắt đá.
Tôi cười toe, nhéo ngực Biên Nhược Thủy một cái, cậu lập tức trừng mắt lườm tôi. Được thể tôi bắt chước nét mặt và tiếng van vỉ của cậu khi nãy rên mấy tiếng, làm bộ khẩn khoản nài nỉ: “Cho tớ đi, tớ muốn đến thế giới cực lạc.”
Biên Nhược Thủy thẹn quá hóa giận, nhưng vì cơ thể mỏi mệt quá rồi, chỉ có thể mở miệng thở gấp, hằn học trách: “Chẳng phải cậu nói là không ai còn nhớ khi quan hệ làm những gì sao? Sao còn đem chuyện đó ra chọc tức tớ chứ? Hóa ra cậu lừa tớ, cậu… ”
“Tớ mặc kệ, cậu có nói cho tớ biết không? Nếu cậu nhất quyết không nói, tớ sẽ đem mấy câu khi nãy của cậu ra nhại lại đấy.”
Sau đó tôi cũng bối rối, Biên Nhược Thủy vẫn chẳng mảy may có ý chịu thua.
Biên Nhược Thủy còn gượng gạo quyết tâm, nhưng vừa nhìn đến tôi định mở miệng, lại thở dài một hơi, rầu rĩ cất lời: “Là vì tình cảm được thỏa mãn, tớ muốn được làm việc ấy với cậu nên cố gắng hết sức. Cho nên tớ cảm thấy rất thỏa mãn, cơ thể vì thế tiếp nhận cũng không đau đớn, dần dần cũng dễ chịu, được chưa?”
Tôi nghịch ngợm cười gật đầu, Biên Nhược Thủy bức xúc đẩy tôi ra . Quả thực ở trước mặt cậu, tôi cũng không ngờ mình trẻ con đến nỗi này, nếu không thì sao lại chỉ vì một câu nói mà đờ đẫn như vừa phạm lỗi bị người ta trách mắng, đúng là tôi bị tổn thất lớn mà.
“Cậu bị dở hơi thật rồi, sao tớ lại thích cậu được cơ chứ? Tớ xong đời rồi, làm sao dứt ra khỏi cậu được đây, cậu phải chịu trách nhiệm. Anh Cường gì đó, em họ gì đó, sau này đừng bao giờ lôi ra trước mặt tớ nữa nghe chưa, không là tớ liều mạng thật đấy… ” Tôi vừa nói vừa bế Biên Nhược Thủy vào phòng tắm, lần này nhẹ nhàng hơn, đã thoa sữa tắm khắp người rồi.
“Vậy cậu cũng chỉ có một mình tớ đi.” Biên Nhược Thủy lầm thầm bên tai tôi như đang nói mê.
“Ừ, ừ… ” Lúc trả lời tôi cũng không biết tại sao mình lại xúc động đến vậy.
Lúc tôi tiếp tục thúc vào lần nữa, Biên Nhược Thủy thoáng nhíu mày, ga trải giường bị nắm chặt đến nhăn nhúm. Tôi càng bị kích thích hơn, gợi ý Biên Nhược Thủy đừng nắm khăn trải giường nữa, mà bám vào cánh tay tôi, để tôi có cảm giác được cậu đáp lại.
Biên Nhược Thủy sống chết không chịu, cậu cho rằng đó là hành động của con gái, cậu thà rằng làm rách khăn trải giường của bệnh viện còn hơn. Mỗi đợt tôi thúc vào cậu lại thêm đỏ mặt, tôi đem nửa chai sữa tắm còn lại thooa hết lên cơ thể cậu, đặc biệt là bộ phận nhạy cảm đó. Khoái cảm mãnh liệt hòa lẫn với cảm giác xấu hổ chồng chất kích thích làm Biên Nhược Thủy lộ ra vẻ mặt xúc động chưa từng có.
Tôi vừa tăng thêm tốc độ ra vào bên dưới, vừa dùng tay xoa nắn chỗ đó của cậu, cảm giác phần đầu tiết ra chất lỏng hòa lẫn với sữa tắm màu trắng, Biên Nhược Thủy đã muốn tới cao trào lắm rồi. Tôi không muốn kết thúc nhanh như vậy, khẽ khàng di chuyển chậm lại, cũng là để bản thân có cơ hội thở một chút.
“Cho tớ… ” Biên Nhược Thủy thì thào, nét mặt có điều khó nói ra.
“Cho cậu gì cơ?” Tôi cố ý hỏi, “Cho cậu ở trên à?”
Biên Nhược Thủy khổ sở lắc đầu, lại bị tôi chạm vào nơi đó lần nữa, khuôn mặt cậu đã lấm tấm mồ hôi, dễ dàng nhận ra cậu đã chịu đựng đến cực hạn rồi. Tôi định để cậu ngồi trên tự mình chuyển động nhưng lại nghĩ cậu vẫn đang bị bệnh, thôi đành tạm tha cho cậu, lần sau đòi bồi thường vậy.
“Cậu nói đi tớ sẽ cho cậu ngay.” Tôi cười gian, cắn nhẹ nửa thân trên của cậu, lưu lại dấu vết chứng minh cậu thuộc về tôi.
Biên Nhược Thủy bị tôi chọc thế nào cũng không bận tâm, chỉ nhỏ giọng van nài:
“Cho tớ… Đi .. ”
Tôi nghe lời này lại càng không muốn nhanh kết thúc, chẳng phải đây là lời vợ nói với chồng sao?
Bỗng nhiên tôi thấy cậu thật đáng yêu, tôi vươn người lên cắn môi cậu, cố ý nói đùa “Cậu muốn đi đâu?”
Biên Nhược Thủy nhắm mắt lại, miệng nói khẽ: “Thế… giới… cực lạc”
Tôi thực sự nhịn không được, Biên Nhược Thủy học thức này quả thật vừa làm tôi khó hiểu vừa làm tôi phát bực, tôi canh cánh muốn nghe từ miệng cậu nói ra những lời phóng túng dâm đãng, kết quả cậu lại nói ra câu văn vẻ như thế. Bực nhất là mấy điệu văn vẻ đó vẫn cứ kích thích thú tính trong tôi, làm tôi không kiềm chế được ham muốn chiếm đoạt cậu.
Lại một trận ra vào kịch liệt nữa, đây là lần đầu tiên Biên Nhược Thủy và tôi đạt đến cao trào gần như cùng nhau. Tôi còn nấn ná trong cơ thể cậu, cảm nhận phần thân dưới còn rung động, thật lâu sau mới hô hấp ổn định trở lại.
Biên Nhược Thủy đã kiệt sức từ bao giờ, vừa rồi dữ dội quá làm cậu rã rời, mệt mỏi nhắm chặt hai mắt, đúng là tôi đã làm khó cậu rồi.
Nhưng xuất phát từ tự trọng của đàn ông, tôi tận đáy lòng lo lắng hỏi:
“Lần này thế nào? Lần này tớ làm có dễ chịu không?”
Biên Nhược Thủy đã mệt rũ người nên không vòng vo với tôi nữa, thành thật tỏ bày: “Ừm, lúc đầu có hơi đau, về sau thì vô cùng dễ chịu.”
“Cậu nói sao tớ đều dốc lòng chiều ý, cậu còn không được lợi nữa? Cả phía trước lẫn phía sau đều được hưởng thụ, chậc chậc… ” Tôi nằm trên người cậu, vui vẻ đùa.
Biên Nhược Thủy yếu ớt mở mắt nhìn tôi, thầm thì: “Có lẽ cũng nhờ tình cảm nữa…”
“Là thế nào cơ?” Tôi lờ mờ hiểu nhưng vẫn muốn cậu ấy nói cho tôi nghe. Tuy chăn ga gối đệm bừa bãi hết cả, tôi vẫn thấy đặt lưng trên giường thật thoải mái, cứ nằm thế này thủ thỉ nói chuyện với nhau cũng rất thích.
“Chuyện riêng của tớ, tớ không nói cho cậu đâu…” Biên Nhược Thủy hừ một tiếng, ra chiều hết sức sắt đá.
Tôi cười toe, nhéo ngực Biên Nhược Thủy một cái, cậu lập tức trừng mắt lườm tôi. Được thể tôi bắt chước nét mặt và tiếng van vỉ của cậu khi nãy rên mấy tiếng, làm bộ khẩn khoản nài nỉ: “Cho tớ đi, tớ muốn đến thế giới cực lạc.”
Biên Nhược Thủy thẹn quá hóa giận, nhưng vì cơ thể mỏi mệt quá rồi, chỉ có thể mở miệng thở gấp, hằn học trách: “Chẳng phải cậu nói là không ai còn nhớ khi quan hệ làm những gì sao? Sao còn đem chuyện đó ra chọc tức tớ chứ? Hóa ra cậu lừa tớ, cậu… ”
“Tớ mặc kệ, cậu có nói cho tớ biết không? Nếu cậu nhất quyết không nói, tớ sẽ đem mấy câu khi nãy của cậu ra nhại lại đấy.”
Sau đó tôi cũng bối rối, Biên Nhược Thủy vẫn chẳng mảy may có ý chịu thua.
Biên Nhược Thủy còn gượng gạo quyết tâm, nhưng vừa nhìn đến tôi định mở miệng, lại thở dài một hơi, rầu rĩ cất lời: “Là vì tình cảm được thỏa mãn, tớ muốn được làm việc ấy với cậu nên cố gắng hết sức. Cho nên tớ cảm thấy rất thỏa mãn, cơ thể vì thế tiếp nhận cũng không đau đớn, dần dần cũng dễ chịu, được chưa?”
Tôi nghịch ngợm cười gật đầu, Biên Nhược Thủy bức xúc đẩy tôi ra . Quả thực ở trước mặt cậu, tôi cũng không ngờ mình trẻ con đến nỗi này, nếu không thì sao lại chỉ vì một câu nói mà đờ đẫn như vừa phạm lỗi bị người ta trách mắng, đúng là tôi bị tổn thất lớn mà.
“Cậu bị dở hơi thật rồi, sao tớ lại thích cậu được cơ chứ? Tớ xong đời rồi, làm sao dứt ra khỏi cậu được đây, cậu phải chịu trách nhiệm. Anh Cường gì đó, em họ gì đó, sau này đừng bao giờ lôi ra trước mặt tớ nữa nghe chưa, không là tớ liều mạng thật đấy… ” Tôi vừa nói vừa bế Biên Nhược Thủy vào phòng tắm, lần này nhẹ nhàng hơn, đã thoa sữa tắm khắp người rồi.
“Vậy cậu cũng chỉ có một mình tớ đi.” Biên Nhược Thủy lầm thầm bên tai tôi như đang nói mê.
“Ừ, ừ… ” Lúc trả lời tôi cũng không biết tại sao mình lại xúc động đến vậy.