Ngày nhập học của Bình An chỉ còn cách nửa tháng, nhưng cô vẫn như cũ, không thể tranh thủ những ngày hè hiếm hoi này mà nghỉ ngơi vui chơi cho thoải mái. Trong nửa tháng này, Duy An phải chính thức khai trương gian hàng chuyên doanh sản phẩm PSD, còn phải mở buổi họp báo quảng bá rộng rãi.
Buổi họp báo có thành công hay không sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tình trạng tiêu thụ của những gian hàng chuyên doanh này.
Thiếu chút nữa quên nói, sau mấy ngày đàm phán với Delise, cuối cùng Bình An lấy được quyền đại lý của Nhã Hòa tại Thành phố G. Có điều thời gian hợp đồng chỉ có hai năm, nếu thành tích không đạt được như yêu cầu của Nhã Hòa đưa ra thì sẽ ngưng hợp tác ngay. Điều kiện này là Delise đã tranh thủ cơ hội với Tổng Công ty dùm Bình An lắm rồi, còn cuối cùng có thể hợp tác lâu dài với Nhã Hòa hay không thì phải xem thành tích của Duy An như thế nào.
Hợp đồng người phát ngôn với Hồng Mẫn Nhi được ký kết rất nhanh chóng, gần như không có khó khăn gì. Hàn Á Lệ chỉ cần gọi điện thoại cho công ty chủ quản của Hồng Mẫn Nhi, bên đó chỉ nói cần tính toán một chút, nhưng ngay hôm sau đã gọi lại, chấp nhận hợp tác cùng Duy An.
Hàn Á Lệ không biết Hồng Mẫn Nhi và Bình An đã quen biết từ trước, chỉ cảm thấy ngôi sao mới nổi này thật lễ phép ôn hòa, không hề kiêu căng phách lối, nếu so với Từ Mạn thì đúng là khác nhau một trời một vực.
Thật ra công ty chủ quản cũng rất cẩn thận bởi đây là lần đầu tiên Hồng Mẫn Nhi nhận làm quảng cáo, sợ nếu có ảnh hưởng gì tới hình tượng và danh tiếng của cô thì công ty không thể nâng đỡ cô tiếp được. Vì Duy An là công ty mới thành lập nên công ty chủ quản cũng không muốn chấp nhận, nhưng Hồng Mẫn Nhi sau khi biết được từ người quản lý là Duy An đang tìm cô làm người làm phát ngôn thì cô lập tức kêu người quản lý chấp nhận ngay.
Trong lòng Hồng Mẫn Nhi rất cảm kích, bởi nếu không nhờ mối quan hệ gián tiếp với Bình An thì cô cũng không thể nào có cơ hội đến Hongkong phát triển sự nghiệp được, nên cô xem Bình An là bạn tốt của mình.
Cùng lúc với việc vội vàng chuẩn bị cho buổi giới thiệu sản phẩm, Bình An cũng đang đau đầu vì việc chọn người quản lý cho sản phẩm của Nhã Hòa, bởi Hàn Á Lệ và Dư Du Kỳ đều đã có sản phẩm của thương hiệu khác phải tự mình phụ trách rồi. Không phải cô không nghĩ tới chuyện để cho Hàn Á Lệ phụ trách thêm sản phẩm của Nhã Hòa, nhưng hiện tại là thời điểm quan trọng nhất của PSD, không thể phân tâm được, nhưng công ty lại không có người nào khác thích hợp.
Bình An tìm Tiền Hải Quang để bàn bạc, muốn biết hiện tại trong giới còn có ai có vẻ thích hợp để đảm nhiệm vị trí quản lý thương hiệu của Nhã Hòa hay không.
Nhưng Tiền Hải Quang cho biết, những người quản lý thương hiệu tương đối nổi tiếng trong giới sẽ không dễ dàng gì mà thay đổi công việc hiện tại của họ. Hơn nữa, bây giờ nhìn tương lai Duy An vẫn còn mơ hồ, ai cũng không muốn nhận một thử thách có tính khiêu chiến như vậy, thành công được thì tốt, chứ còn nếu thất bại thì danh tiếng trong nghề cũng bị ảnh hưởng không ít, đó phải gọi là tổn thất lớn đối với họ.
Không giống với các ngành khác, ngành mỹ phẩm và dưỡng da có phạm vi khá hạn hẹp, chỉ luẩn quẩn trong một vòng nhỏ.
Trước khi chưa tìm được người thích hợp, Bình An quyết định chính cô sẽ phụ trách việc quảng bá thương hiệu sản phẩm của Nhã Hòa, đồng thời nhờ Tiền Hải Quang giúp cô tuyển thêm bốn nhân viên phụ trách thị trường tiêu thụ.
Rất may công ty đã thống nhất sắp xếp những nhân viên bán hàng tại các khu thương mại tuyển đợt trước cho họ được huấn luyện bởi Hàn Á Lệ về các kỹ năng bán hàng và kiến thức sản phẩm, tạm thời nhân lực đầy đủ, không cần phải tuyển thêm nữa.
Ở phương diện huấn luyện tiêu thụ sản phẩm, Hàn Á Lệ là một nhân tài hiếm có, lúc trước Công ty Australia Secret không đồng ý cho chị từ chức cũng là vì đánh giá cao ưu điểm này của chị.
Vài ngày nữa mới chính thức ký hợp đồng với Nhã Hòa nên bây giờ Bình An dồn tất cả sức lực cho buổi họp báo giới thiệu kem dưỡng ẩm theo phương pháp thủy phân của PSD.
Hồng Mẫn Nhi cùng với người quản lý đã đến Thành phố G để gặp Bình An, ba ngày sau sẽ tổ chức họp báo và Hồng Mẫn Nhi sẽ xuất hiện với tư cách là người phát ngôn cho sản phẩm.
Gặp lại Hồng Mẫn Nhi, Bình An không khỏi giật mình, không ngờ chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi mà cô ấy lại có sự thay đổi lớn như vậy.
Mặc dù Bình An cũng có theo dõi tin tức của Hồng Mẫn Nhi, nhưng chỉ nhìn được những tấm hình chụp cô ấy dưới ánh đèn sân khấu, không thể thấy rõ người thực sẽ khác biệt như thế nào.
Thay đổi quá nhiều!
Đã không còn cô gái hồn nhiên và ấp ủ hoài bão ước mơ của trước kia nữa, bây giờ Hồng Mẫn Nhi đã toát ra khí chất của một ngôi sao nổi tiếng, cử chỉ và hành động đều có chừng mực như đã trải qua một khóa huấn luyện đặc biệt.
Mặc dù xinh đẹp và tao nhã hơn nhiều so với trước kia, nhưng Bình An lại cảm thấy cô ấy không còn được chân thực như trước.
Hồng Mẫn Nhi giao hết việc thảo luận chi tiết điều kiện hợp tác cho người quản lý và Hàn Á Lệ, cô chỉ ngoan ngoãn im lặng ngồi một bên, nét mặt bình tĩnh, khóe miệng luôn giữ một nụ cười nhẹ.
Ngôi sao nào cũng thích thể hiện sự cao quý và thu hút của chính mình.
Sau khi họp xong, Hồng Mẫn Nhi và người quản lý trở về khách sạn trước, Bình An vẫn chưa có cơ hội hỏi thăm xem cuộc sống của cô ấy ở Hongkong vừa qua như thế nào.
Đến tối mới nhận được điện thoại của Hồng Mẫn Nhi, hẹn Bình An và Trình Vận đến khách sạn nơi Mẫn Nhi đang ở, khách sạn Bạch Vân, để gặp mặt.
Lúc Bình An đến khách sạn Bạch Vân, Hồng Mẫn Nhi và Trình Vận đã đợi sẵn, bên cạnh Trình Vận còn có thêm một người mà Bình An không thể ngờ được là sẽ có mặt tại đây, Lương Phàm.
Trình Vận và Lương Phàm ngồi chung với nhau một bên, Hồng Mẫn Nhi ngồi đối diện hai người, bên cạnh còn một chỗ trống dành cho Bình An.
“Chị Vận, Mẫn Nhi.” Bình An giãn chân mày đang nhíu, mỉm cười đi đến.
“Chà! Tổng Giám Đốc Phương đã tới rồi kìa.” Đã hai tháng Trình Vận không gặp Bình An, vừa thấy cô đã không nhịn được liền cười chọc ghẹo.
Bình An giả bộ cáu giận, “Ghét! Chị Vận, sao chị lại ghẹo em?” Lúc nói lời này, cô âm thầm quan sát Trình Vận, hai mắt mỉm cười, gương mặt đỏ thắm, xem ra tâm trạng rất tốt.
Chỉ cần ở gần Lương Phàm, Trình Vận như trở thành một người khác, không còn vẻ nữ doanh nhân thành công nữa mà chỉ như một phụ nữ bình thường đang yêu, tràn đầy sức sống.
Bình An liếc mắt nhìn Lương Phàm một cái, vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt của anh ta nên thoải mái gật đầu chào một cái, thái độ vô cùng khách sáo xa cách.
Hồng Mẫn Nhi thân thiết kéo tay Bình An tươi cười hỏi thăm, “Bình An mở công ty thật à? Nếu không nghe Anh Hai nói thì mình cũng không biết bạn lại giỏi đến vậy. May là mình hỏi anh mình, chứ nếu không mình cũng không thể làm người phát ngôn cho công ty bạn đấy.”
Bởi vì có Lương Phàm ở đây nên Bình An không muốn nói nhiều, “Chỉ vì mình muốn thử xem năng lực của mình như thế nào thôi. Mình rất vui khi bạn có thể làm người phát ngôn cho công ty của mình. Cám ơn bạn.”
“Giữa chúng ta nói cái này làm gì.” Hồng Mẫn Nhi lắc lắc đầu, cười nói tự nhiên.
Trình Vận nhìn một Hồng Mẫn Nhi đã lột xác thành bướm, quay đầu sang cười nói với Lương Phàm nói, “Khả năng nhìn người của em không tệ phải không, em đã nói Mẫn Nhi nhất định sẽ thành công mà. Mấy năm nữa không chừng sẽ thành siêu sao ca nhạc quốc tế đấy.”
Lương Phàm nhìn Hồng Mẫn Nhi một cái, gật đầu cười, nói với Trình Vận, “Em nói rất đúng, nếu như không nhờ em, không chừng tới giờ anh còn chưa viết ra được thêm một bài hát nào nữa.”
Nhờ Trình Vận đưa Hồng Mẫn Nhi đến bên cạnh anh ta, nhờ Hồng Mẫn Nhi khơi gợi cảm hứng khiến anh ta lại một lần nữa sáng tác được ca khúc mà anh ta hài lòng. Anh ta là một người sáng tác, việc sáng tác chính là sinh mạng đối với một tác giả như anh, nếu không thể viết ra được lời nhạc và ca khúc thì có sống cũng chẳng có ý nghĩa.
“Em cũng cám ơn Chị Vận nhiều lắm, nếu chị không đưa em đi Hongkong thì Hồng Mẫn Nhi sẽ không có ngày hôm nay.” Hồng Mẫn Nhi giơ ly rượu lên tỏ ý muốn cám ơn Trình Vận.
Trình Vận nhẹ giọng cười nói, “Chẳng lẽ hôm nay gặp nhau chỉ để nói cám ơn thôi sao?”
Hồng Mẫn Nhi nhẹ nhàng cắn môi, nhìn về phía Lương Phàm, gương mặt ửng hồng, “Lương tiên sinh, cám ơn anh đã viết bài hát hay như vậy dành riêng cho em.”
Lương Phàm lãnh đạm nói, “Người hâm mộ thích em nên mới cảm thấy bài hát của tôi hay.”
“Không đúng, họ thích bài hát do anh viết ra, nên mới thích lây qua em. Thật đấy.” Hồng Mẫn Nhi nói một cách kích động.
Bình An khẽ nheo hai mắt, nhìn vẻ sùng bái ngưỡng mộ đối với Lương Phàm được biểu hiện vô cùng rõ ràng trong mắt của Hồng Mẫn Nhi.
Sự sùng bái và ngưỡng mộ đối với một người đàn ông sẽ rất dễ dàng biến thành động lòng.
Đột nhiên trong lòng nảy sinh cảm giác ưu phiền một cách khó hiểu, cô rất mong tất cả chỉ vì cô suy nghĩ quá nhiều.
“Được rồi được rồi, mặc kệ người hâm mộ thích người nào trước, bây giờ Mẫn Nhi đã thành công rồi, anh cũng đã viết ra được ca khúc rồi, không phải tất cả mọi người đều cùng vui hay sao?” Trình Vận hiển nhiên không cảm thấy việc Hồng Mẫn Nhi sùng bái Lương Phàm có gì khác thường, chị đã quen thấy rất nhiều cô gái dùng ánh mắt ngưỡng mộ này nhìn Lương Phàm rồi.
Lương Phàm thích phái nữ chín chắn và tao nhã, chứ không có tình cảm gì đối với các cô gái nhỏ.
Bình An nhếch khóe mắt, cười đến hồn nhiên vô hại, “Em thấy, nếu chị Vận kết hôn, đó mới thật là song hỉ lâm môn, mọi người đều vui vẻ.”
Động tác uống rượu của Hồng Mẫn Nhi sựng lại một chút, đặt ly uống rượu chân dài xuống bàn rồi nói với Bình An, “Hiện tại rất nhiều phụ nữ đều có xu hướng không thích kết hôn, chị Vận và Lương tiên sinh cứ giữ như hiện tại không phải cũng rất tốt ư?”
“Kết hôn là kết thúc có hậu của tình yêu, chỉ có kết hôn mới có thể trở thành duy nhất của nhau.” Bình An cười nói.
Trình Vận nhìn vẻ thờ ơ của Lương Phàm, trong lòng khó nén nỗi thất vọng, nhưng vẫn gượng cười, “Cho dù có kết hôn cũng không nhất định là người duy nhất, ai mà biết được lúc mình không nhìn thấy thì người kia đang làm cái gì.”
Lương Phàm ngẩn ra, nghiêng đầu sâu sắc nhìn Trình Vận một cái, cau mày hỏi cô, “Em muốn kết hôn không?”
Lời này vừa nói xong, Trình Vận ngây ngẩn cả người, Hồng Mẫn Nhi cũng lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Trong lòng Bình An cũng vô cùng vui vẻ. Cô nhớ kiếp trước người Trình Vận cưới không phải là Lương Phàm, mà kẻ kia đến lúc ly hôn còn bắt Trình Vận phải bồi thường phí tổn thất linh tinh gì gì nữa. Bình An hy vọng kiếp này Trình Vận cũng có thể thay đổi vận mệnh, không cưới phải một kẻ đốn mạt như vậy. Nếu kết hôn cùng Lương Phàm, có thể xem như là thay đổi được vận mệnh hay không?
Mặc dù cô cảm thấy Lương Phàm cũng không phải là chồng của chị ấy, nhưng ít ra thì Trình Vận yêu người đàn ông này nhất.
Trình Vận cũng không có lộ ra vẻ mặt quá kích động, cô nhẹ nhàng lịch sự nở nụ cười, dịu dàng nói với Lương Phàm, “Bây giờ còn chưa phải lúc, Lương Phàm, sự nghiệp của anh hiện tại đang lên như diều gặp gió, anh không nên phân tâm.”
Nét mặt của Lương Phàm thoáng qua một tia sáng kỳ quái, chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái mà không nói lời nào, khuôn mặt tuấn tú vẫn không có biểu cảm gì, nhìn không ra anh ta đang nghĩ cái gì.
Bình An có chút thất vọng, trong lòng thầm mắng Trình Vận hiền lành quá đáng, cái gì cũng suy nghĩ cho Lương Phàm trước mà hoàn toàn không suy nghĩ vì mình một chút.
Khóe mắt lướt đến những ngón tay Hồng Mẫn Nhi đang nắm chặt ly rượu, các đốt ngón tay hơi trắng bệch.
Dùng cơm xong, Trình Vận cùng Lương Phàm rời đi trước, Bình An lấy cớ có việc cần thảo luận với Hồng Mẫn Nhi liên quan đến buổi họp báo nên hai người xuống quán cà phê dưới sảnh, chọn một góc yên tĩnh ngồi xuống nói chuyện.
“Sao rồi? Có phải còn chỗ nào chưa yên tâm hay không?” Hồng Mẫn Nhi buồn bực hỏi Bình An, hôm nay lúc họp ở Duy An đã bàn bạc kỹ rồi mà, “Bạn sợ ngày họp báo sẽ vắng hả? Yên tâm đi, mình đã thông báo trên blog rồi, rất nhiều người hâm mộ đều nói hôm đó sẽ tới.”
Bình An cười nói, “Mình cũng không phải là lo lắng vì chuyện này, có hình tượng như bạn ai còn sợ không nổi tiếng? Chẳng qua lúc mình mới tới đây, mình nghe nói là Tư Tư đã ký hợp đồng cùng Từ Mạn. Từ Mạn nhất định sẽ có mặt trong buổi họp báo giới thiệu sản phẩm.”
Tư Tư là công ty mỹ phẩm nổi tiếng trong nước, Hồng Mẫn Nhi đã biết, Từ Mạn thì càng không cần phải nói, cô ta thật sự là một ngôi sao lớn không ai không biết, “Họp báo của Tư Tư cùng ngày với chúng ta hả?”
Bình An gật đầu, “Địa điểm còn sát vách luôn.”
Vẻ mặt Hồng Mẫn Nhi biến đổi, “Vậy làm sao bây giờ, Duy An lần đầu tổ chức họp báo nên không thể có một chút sơ sót nào được, nếu ngày đó phía truyền thông cũng đều được mời đến bên kia thì...”
“Đừng lo lắng như vậy.” Bình An thấy Hồng Mẫn Nhi vì lo cho cô mà có dáng vẻ bồn chồn như vậy thì tâm trạng không vui khi nhìn thấy biểu hiện bất thường của Hồng Mẫn Nhi lúc nãy đã nhanh chóng biến mất, “Bạn chỉ cần thể hiện tốt bản thân là được rồi, những thứ khác để mình lo.”
Hồng Mẫn Nhi ngẩn ra một hồi lâu mới lắc đầu cười, “Bình An, bạn thay đổi nhanh quá, không chỉ chín chắn hẳn lên, mà phong cách làm việc còn muốn bình tĩnh chắc chắn hơn nhiều so với những người cùng tuổi như mình.”
Đó là vì cô đã trải qua quá nhiều chuyện thăng trầm rồi, Bình An giấu cảm xúc trong lòng, “Cuộc sống của bạn ở Hongkong thế nào, lần này về gặp Anh Hồng chưa?”
“Ừ, mình còn muốn nói cám ơn bạn chuyện này nữa, nếu không nhờ bạn thì anh Hai chắc vẫn còn đang giận mình.” Hồng Mẫn Nhi cảm kích nhìn sang Bình An, “Ở Hongkong cũng nhờ Lương tiên sinh chăm sóc ít nhiều nên tất cả đều thích ứng rất tốt.”
“Anh Hồng thật lòng thương yêu bạn, sao lại giận bạn được.” Bình An cười nói, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn Hồng Mẫn Nhi, “Hình như bạn rất sùng kính Lương Phàm hả?”
“Đương nhiên rồi.” Mắt Hồng Mẫn Nhi lộ vẻ sùng bái, “Lúc mình còn học đại học đã bắt đầu hát thuộc như cháo các nhạc phẩm của Lương Phàm. Bạn không biết đó thôi, những ca sĩ kia nổi tiếng cũng là nhờ vào các ca khúc do anh ấy sáng tác. Người ta chỉ thấy phong cách biểu diễn và giọng hát của các ca sĩ, nhưng không ai quan tâm đến nhạc sĩ là người tài ba thế nào. Mình thực sự không ngờ rằng mình cũng có một ngày gặp được Lương Phàm, còn có thể hát ca khúc do anh ấy sáng tác nữa chứ. Bình An, bạn biết không, mình rất vui.”
“Anh ta lợi hại như vậy, chẳng phải sẽ có rất nhiều người yêu anh ta sao?” Bình An hỏi đùa.
Hồng Mẫn Nhi hạ mắt nhìn xuống, “Yêu một người đàn ông tài hoa là chuyện rất dễ dàng.”
Thâm tâm Bình An run lên, nhìn sang Hồng Mẫn Nhi, “Vậy bạn cần phải giúp chị Vận canh chừng Lương Phàm, nếu có hồ ly tinh nào xuất hiện gần anh ta thì lập tức nói cho chị Vận biết, nhất định phải bóp chết những kẻ thứ ba đáng ghét đó!”
“Mình biết rồi.” Hồng Mẫn Nhi gật đầu, sắc mặt có chút trắng bệch, đứng lên nói tạm biệt với Bình An.
“Đi đường cẩn thận.”
Sau đó vài ngày, Tư Tư đăng quảng cáo rầm rộ về việc sắp mở buổi họp báo giới thiệu sản phẩm mới, rất nhiều người đều biết đến sự kiện hôm đó Từ Mạn sẽ có mặt để tham gia buổi họp báo. Không thể phủ nhận, việc đăng quảng cáo này của Cao Tinh đã mang lại hiệu quả thật tốt, sản phẩm còn chưa lên kệ thì mọi người đã biết đến rồi.
Thua người không thua trận, nhìn thấy quảng cáo rầm rộ của Tư Tư chiếm số lượng lớn trên báo chí như vậy, không bao nhiêu người biết người phát ngôn của Duy An là ai, cũng không có bao nhiêu người có lòng chờ mong sản phẩm mới còn chưa trưng bày của Duy An.
Cao Tinh vô cùng đắc ý, lúc gặp Bình An ở khu thương mại còn cố tình mặt hất lên trời đến chào hỏi. Thật ra cô ta muốn Bình An phải hối hận vì lúc đầu không chọn cô ta. Cô, Cao Tinh, cũng không phải là người có thể tùy tiện chấp nhận làm Quản lý thương hiệu cao cấp cho bất cứ loại người nào.
Ngay trước buổi họp báo một ngày, tạp chí ELVE dành riêng cho phụ nữ nổi tiếng toàn cầu, ngay cả hàng hiệu có tiền cũng không mua được quyền quảng cáo trên trang bìa của tạp chí, đăng bài phỏng vấn về Duy An, không những giới thiệu về sản phẩm kem lót nhẹ BB sắp tung ra thị trường của Nhã Hòa, mà còn giới thiệu chi tiết về các sản phẩm của PSD, bài phỏng vấn này dài hẳn ba trang tạp chí.
Duy An trổ hết tài năng nên chỉ trong một đêm đã hấp dẫn mọi ánh mắt đổ dồn vào nhìn chăm chú, tất cả mọi người đều muốn biết đến tột cùng thì Phương Bình An có bản lĩnh gì mà có thể khiến ELVE cấp cho cô hẳn ba trang phỏng vấn miễn phí.
Ngày nhập học của Bình An chỉ còn cách nửa tháng, nhưng cô vẫn như cũ, không thể tranh thủ những ngày hè hiếm hoi này mà nghỉ ngơi vui chơi cho thoải mái. Trong nửa tháng này, Duy An phải chính thức khai trương gian hàng chuyên doanh sản phẩm PSD, còn phải mở buổi họp báo quảng bá rộng rãi.
Buổi họp báo có thành công hay không sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tình trạng tiêu thụ của những gian hàng chuyên doanh này.
Thiếu chút nữa quên nói, sau mấy ngày đàm phán với Delise, cuối cùng Bình An lấy được quyền đại lý của Nhã Hòa tại Thành phố G. Có điều thời gian hợp đồng chỉ có hai năm, nếu thành tích không đạt được như yêu cầu của Nhã Hòa đưa ra thì sẽ ngưng hợp tác ngay. Điều kiện này là Delise đã tranh thủ cơ hội với Tổng Công ty dùm Bình An lắm rồi, còn cuối cùng có thể hợp tác lâu dài với Nhã Hòa hay không thì phải xem thành tích của Duy An như thế nào.
Hợp đồng người phát ngôn với Hồng Mẫn Nhi được ký kết rất nhanh chóng, gần như không có khó khăn gì. Hàn Á Lệ chỉ cần gọi điện thoại cho công ty chủ quản của Hồng Mẫn Nhi, bên đó chỉ nói cần tính toán một chút, nhưng ngay hôm sau đã gọi lại, chấp nhận hợp tác cùng Duy An.
Hàn Á Lệ không biết Hồng Mẫn Nhi và Bình An đã quen biết từ trước, chỉ cảm thấy ngôi sao mới nổi này thật lễ phép ôn hòa, không hề kiêu căng phách lối, nếu so với Từ Mạn thì đúng là khác nhau một trời một vực.
Thật ra công ty chủ quản cũng rất cẩn thận bởi đây là lần đầu tiên Hồng Mẫn Nhi nhận làm quảng cáo, sợ nếu có ảnh hưởng gì tới hình tượng và danh tiếng của cô thì công ty không thể nâng đỡ cô tiếp được. Vì Duy An là công ty mới thành lập nên công ty chủ quản cũng không muốn chấp nhận, nhưng Hồng Mẫn Nhi sau khi biết được từ người quản lý là Duy An đang tìm cô làm người làm phát ngôn thì cô lập tức kêu người quản lý chấp nhận ngay.
Trong lòng Hồng Mẫn Nhi rất cảm kích, bởi nếu không nhờ mối quan hệ gián tiếp với Bình An thì cô cũng không thể nào có cơ hội đến Hongkong phát triển sự nghiệp được, nên cô xem Bình An là bạn tốt của mình.
Cùng lúc với việc vội vàng chuẩn bị cho buổi giới thiệu sản phẩm, Bình An cũng đang đau đầu vì việc chọn người quản lý cho sản phẩm của Nhã Hòa, bởi Hàn Á Lệ và Dư Du Kỳ đều đã có sản phẩm của thương hiệu khác phải tự mình phụ trách rồi. Không phải cô không nghĩ tới chuyện để cho Hàn Á Lệ phụ trách thêm sản phẩm của Nhã Hòa, nhưng hiện tại là thời điểm quan trọng nhất của PSD, không thể phân tâm được, nhưng công ty lại không có người nào khác thích hợp.
Bình An tìm Tiền Hải Quang để bàn bạc, muốn biết hiện tại trong giới còn có ai có vẻ thích hợp để đảm nhiệm vị trí quản lý thương hiệu của Nhã Hòa hay không.
Nhưng Tiền Hải Quang cho biết, những người quản lý thương hiệu tương đối nổi tiếng trong giới sẽ không dễ dàng gì mà thay đổi công việc hiện tại của họ. Hơn nữa, bây giờ nhìn tương lai Duy An vẫn còn mơ hồ, ai cũng không muốn nhận một thử thách có tính khiêu chiến như vậy, thành công được thì tốt, chứ còn nếu thất bại thì danh tiếng trong nghề cũng bị ảnh hưởng không ít, đó phải gọi là tổn thất lớn đối với họ.
Không giống với các ngành khác, ngành mỹ phẩm và dưỡng da có phạm vi khá hạn hẹp, chỉ luẩn quẩn trong một vòng nhỏ.
Trước khi chưa tìm được người thích hợp, Bình An quyết định chính cô sẽ phụ trách việc quảng bá thương hiệu sản phẩm của Nhã Hòa, đồng thời nhờ Tiền Hải Quang giúp cô tuyển thêm bốn nhân viên phụ trách thị trường tiêu thụ.
Rất may công ty đã thống nhất sắp xếp những nhân viên bán hàng tại các khu thương mại tuyển đợt trước cho họ được huấn luyện bởi Hàn Á Lệ về các kỹ năng bán hàng và kiến thức sản phẩm, tạm thời nhân lực đầy đủ, không cần phải tuyển thêm nữa.
Ở phương diện huấn luyện tiêu thụ sản phẩm, Hàn Á Lệ là một nhân tài hiếm có, lúc trước Công ty Australia Secret không đồng ý cho chị từ chức cũng là vì đánh giá cao ưu điểm này của chị.
Vài ngày nữa mới chính thức ký hợp đồng với Nhã Hòa nên bây giờ Bình An dồn tất cả sức lực cho buổi họp báo giới thiệu kem dưỡng ẩm theo phương pháp thủy phân của PSD.
Hồng Mẫn Nhi cùng với người quản lý đã đến Thành phố G để gặp Bình An, ba ngày sau sẽ tổ chức họp báo và Hồng Mẫn Nhi sẽ xuất hiện với tư cách là người phát ngôn cho sản phẩm.
Gặp lại Hồng Mẫn Nhi, Bình An không khỏi giật mình, không ngờ chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi mà cô ấy lại có sự thay đổi lớn như vậy.
Mặc dù Bình An cũng có theo dõi tin tức của Hồng Mẫn Nhi, nhưng chỉ nhìn được những tấm hình chụp cô ấy dưới ánh đèn sân khấu, không thể thấy rõ người thực sẽ khác biệt như thế nào.
Thay đổi quá nhiều!
Đã không còn cô gái hồn nhiên và ấp ủ hoài bão ước mơ của trước kia nữa, bây giờ Hồng Mẫn Nhi đã toát ra khí chất của một ngôi sao nổi tiếng, cử chỉ và hành động đều có chừng mực như đã trải qua một khóa huấn luyện đặc biệt.
Mặc dù xinh đẹp và tao nhã hơn nhiều so với trước kia, nhưng Bình An lại cảm thấy cô ấy không còn được chân thực như trước.
Hồng Mẫn Nhi giao hết việc thảo luận chi tiết điều kiện hợp tác cho người quản lý và Hàn Á Lệ, cô chỉ ngoan ngoãn im lặng ngồi một bên, nét mặt bình tĩnh, khóe miệng luôn giữ một nụ cười nhẹ.
Ngôi sao nào cũng thích thể hiện sự cao quý và thu hút của chính mình.
Sau khi họp xong, Hồng Mẫn Nhi và người quản lý trở về khách sạn trước, Bình An vẫn chưa có cơ hội hỏi thăm xem cuộc sống của cô ấy ở Hongkong vừa qua như thế nào.
Đến tối mới nhận được điện thoại của Hồng Mẫn Nhi, hẹn Bình An và Trình Vận đến khách sạn nơi Mẫn Nhi đang ở, khách sạn Bạch Vân, để gặp mặt.
Lúc Bình An đến khách sạn Bạch Vân, Hồng Mẫn Nhi và Trình Vận đã đợi sẵn, bên cạnh Trình Vận còn có thêm một người mà Bình An không thể ngờ được là sẽ có mặt tại đây, Lương Phàm.
Trình Vận và Lương Phàm ngồi chung với nhau một bên, Hồng Mẫn Nhi ngồi đối diện hai người, bên cạnh còn một chỗ trống dành cho Bình An.
“Chị Vận, Mẫn Nhi.” Bình An giãn chân mày đang nhíu, mỉm cười đi đến.
“Chà! Tổng Giám Đốc Phương đã tới rồi kìa.” Đã hai tháng Trình Vận không gặp Bình An, vừa thấy cô đã không nhịn được liền cười chọc ghẹo.
Bình An giả bộ cáu giận, “Ghét! Chị Vận, sao chị lại ghẹo em?” Lúc nói lời này, cô âm thầm quan sát Trình Vận, hai mắt mỉm cười, gương mặt đỏ thắm, xem ra tâm trạng rất tốt.
Chỉ cần ở gần Lương Phàm, Trình Vận như trở thành một người khác, không còn vẻ nữ doanh nhân thành công nữa mà chỉ như một phụ nữ bình thường đang yêu, tràn đầy sức sống.
Bình An liếc mắt nhìn Lương Phàm một cái, vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt của anh ta nên thoải mái gật đầu chào một cái, thái độ vô cùng khách sáo xa cách.
Hồng Mẫn Nhi thân thiết kéo tay Bình An tươi cười hỏi thăm, “Bình An mở công ty thật à? Nếu không nghe Anh Hai nói thì mình cũng không biết bạn lại giỏi đến vậy. May là mình hỏi anh mình, chứ nếu không mình cũng không thể làm người phát ngôn cho công ty bạn đấy.”
Bởi vì có Lương Phàm ở đây nên Bình An không muốn nói nhiều, “Chỉ vì mình muốn thử xem năng lực của mình như thế nào thôi. Mình rất vui khi bạn có thể làm người phát ngôn cho công ty của mình. Cám ơn bạn.”
“Giữa chúng ta nói cái này làm gì.” Hồng Mẫn Nhi lắc lắc đầu, cười nói tự nhiên.
Trình Vận nhìn một Hồng Mẫn Nhi đã lột xác thành bướm, quay đầu sang cười nói với Lương Phàm nói, “Khả năng nhìn người của em không tệ phải không, em đã nói Mẫn Nhi nhất định sẽ thành công mà. Mấy năm nữa không chừng sẽ thành siêu sao ca nhạc quốc tế đấy.”
Lương Phàm nhìn Hồng Mẫn Nhi một cái, gật đầu cười, nói với Trình Vận, “Em nói rất đúng, nếu như không nhờ em, không chừng tới giờ anh còn chưa viết ra được thêm một bài hát nào nữa.”
Nhờ Trình Vận đưa Hồng Mẫn Nhi đến bên cạnh anh ta, nhờ Hồng Mẫn Nhi khơi gợi cảm hứng khiến anh ta lại một lần nữa sáng tác được ca khúc mà anh ta hài lòng. Anh ta là một người sáng tác, việc sáng tác chính là sinh mạng đối với một tác giả như anh, nếu không thể viết ra được lời nhạc và ca khúc thì có sống cũng chẳng có ý nghĩa.
“Em cũng cám ơn Chị Vận nhiều lắm, nếu chị không đưa em đi Hongkong thì Hồng Mẫn Nhi sẽ không có ngày hôm nay.” Hồng Mẫn Nhi giơ ly rượu lên tỏ ý muốn cám ơn Trình Vận.
Trình Vận nhẹ giọng cười nói, “Chẳng lẽ hôm nay gặp nhau chỉ để nói cám ơn thôi sao?”
Hồng Mẫn Nhi nhẹ nhàng cắn môi, nhìn về phía Lương Phàm, gương mặt ửng hồng, “Lương tiên sinh, cám ơn anh đã viết bài hát hay như vậy dành riêng cho em.”
Lương Phàm lãnh đạm nói, “Người hâm mộ thích em nên mới cảm thấy bài hát của tôi hay.”
“Không đúng, họ thích bài hát do anh viết ra, nên mới thích lây qua em. Thật đấy.” Hồng Mẫn Nhi nói một cách kích động.
Bình An khẽ nheo hai mắt, nhìn vẻ sùng bái ngưỡng mộ đối với Lương Phàm được biểu hiện vô cùng rõ ràng trong mắt của Hồng Mẫn Nhi.
Sự sùng bái và ngưỡng mộ đối với một người đàn ông sẽ rất dễ dàng biến thành động lòng.
Đột nhiên trong lòng nảy sinh cảm giác ưu phiền một cách khó hiểu, cô rất mong tất cả chỉ vì cô suy nghĩ quá nhiều.
“Được rồi được rồi, mặc kệ người hâm mộ thích người nào trước, bây giờ Mẫn Nhi đã thành công rồi, anh cũng đã viết ra được ca khúc rồi, không phải tất cả mọi người đều cùng vui hay sao?” Trình Vận hiển nhiên không cảm thấy việc Hồng Mẫn Nhi sùng bái Lương Phàm có gì khác thường, chị đã quen thấy rất nhiều cô gái dùng ánh mắt ngưỡng mộ này nhìn Lương Phàm rồi.
Lương Phàm thích phái nữ chín chắn và tao nhã, chứ không có tình cảm gì đối với các cô gái nhỏ.
Bình An nhếch khóe mắt, cười đến hồn nhiên vô hại, “Em thấy, nếu chị Vận kết hôn, đó mới thật là song hỉ lâm môn, mọi người đều vui vẻ.”
Động tác uống rượu của Hồng Mẫn Nhi sựng lại một chút, đặt ly uống rượu chân dài xuống bàn rồi nói với Bình An, “Hiện tại rất nhiều phụ nữ đều có xu hướng không thích kết hôn, chị Vận và Lương tiên sinh cứ giữ như hiện tại không phải cũng rất tốt ư?”
“Kết hôn là kết thúc có hậu của tình yêu, chỉ có kết hôn mới có thể trở thành duy nhất của nhau.” Bình An cười nói.
Trình Vận nhìn vẻ thờ ơ của Lương Phàm, trong lòng khó nén nỗi thất vọng, nhưng vẫn gượng cười, “Cho dù có kết hôn cũng không nhất định là người duy nhất, ai mà biết được lúc mình không nhìn thấy thì người kia đang làm cái gì.”
Lương Phàm ngẩn ra, nghiêng đầu sâu sắc nhìn Trình Vận một cái, cau mày hỏi cô, “Em muốn kết hôn không?”
Lời này vừa nói xong, Trình Vận ngây ngẩn cả người, Hồng Mẫn Nhi cũng lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Trong lòng Bình An cũng vô cùng vui vẻ. Cô nhớ kiếp trước người Trình Vận cưới không phải là Lương Phàm, mà kẻ kia đến lúc ly hôn còn bắt Trình Vận phải bồi thường phí tổn thất linh tinh gì gì nữa. Bình An hy vọng kiếp này Trình Vận cũng có thể thay đổi vận mệnh, không cưới phải một kẻ đốn mạt như vậy. Nếu kết hôn cùng Lương Phàm, có thể xem như là thay đổi được vận mệnh hay không?
Mặc dù cô cảm thấy Lương Phàm cũng không phải là chồng của chị ấy, nhưng ít ra thì Trình Vận yêu người đàn ông này nhất.
Trình Vận cũng không có lộ ra vẻ mặt quá kích động, cô nhẹ nhàng lịch sự nở nụ cười, dịu dàng nói với Lương Phàm, “Bây giờ còn chưa phải lúc, Lương Phàm, sự nghiệp của anh hiện tại đang lên như diều gặp gió, anh không nên phân tâm.”
Nét mặt của Lương Phàm thoáng qua một tia sáng kỳ quái, chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái mà không nói lời nào, khuôn mặt tuấn tú vẫn không có biểu cảm gì, nhìn không ra anh ta đang nghĩ cái gì.
Bình An có chút thất vọng, trong lòng thầm mắng Trình Vận hiền lành quá đáng, cái gì cũng suy nghĩ cho Lương Phàm trước mà hoàn toàn không suy nghĩ vì mình một chút.
Khóe mắt lướt đến những ngón tay Hồng Mẫn Nhi đang nắm chặt ly rượu, các đốt ngón tay hơi trắng bệch.
Dùng cơm xong, Trình Vận cùng Lương Phàm rời đi trước, Bình An lấy cớ có việc cần thảo luận với Hồng Mẫn Nhi liên quan đến buổi họp báo nên hai người xuống quán cà phê dưới sảnh, chọn một góc yên tĩnh ngồi xuống nói chuyện.
“Sao rồi? Có phải còn chỗ nào chưa yên tâm hay không?” Hồng Mẫn Nhi buồn bực hỏi Bình An, hôm nay lúc họp ở Duy An đã bàn bạc kỹ rồi mà, “Bạn sợ ngày họp báo sẽ vắng hả? Yên tâm đi, mình đã thông báo trên blog rồi, rất nhiều người hâm mộ đều nói hôm đó sẽ tới.”
Bình An cười nói, “Mình cũng không phải là lo lắng vì chuyện này, có hình tượng như bạn ai còn sợ không nổi tiếng? Chẳng qua lúc mình mới tới đây, mình nghe nói là Tư Tư đã ký hợp đồng cùng Từ Mạn. Từ Mạn nhất định sẽ có mặt trong buổi họp báo giới thiệu sản phẩm.”
Tư Tư là công ty mỹ phẩm nổi tiếng trong nước, Hồng Mẫn Nhi đã biết, Từ Mạn thì càng không cần phải nói, cô ta thật sự là một ngôi sao lớn không ai không biết, “Họp báo của Tư Tư cùng ngày với chúng ta hả?”
Bình An gật đầu, “Địa điểm còn sát vách luôn.”
Vẻ mặt Hồng Mẫn Nhi biến đổi, “Vậy làm sao bây giờ, Duy An lần đầu tổ chức họp báo nên không thể có một chút sơ sót nào được, nếu ngày đó phía truyền thông cũng đều được mời đến bên kia thì...”
“Đừng lo lắng như vậy.” Bình An thấy Hồng Mẫn Nhi vì lo cho cô mà có dáng vẻ bồn chồn như vậy thì tâm trạng không vui khi nhìn thấy biểu hiện bất thường của Hồng Mẫn Nhi lúc nãy đã nhanh chóng biến mất, “Bạn chỉ cần thể hiện tốt bản thân là được rồi, những thứ khác để mình lo.”
Hồng Mẫn Nhi ngẩn ra một hồi lâu mới lắc đầu cười, “Bình An, bạn thay đổi nhanh quá, không chỉ chín chắn hẳn lên, mà phong cách làm việc còn muốn bình tĩnh chắc chắn hơn nhiều so với những người cùng tuổi như mình.”
Đó là vì cô đã trải qua quá nhiều chuyện thăng trầm rồi, Bình An giấu cảm xúc trong lòng, “Cuộc sống của bạn ở Hongkong thế nào, lần này về gặp Anh Hồng chưa?”
“Ừ, mình còn muốn nói cám ơn bạn chuyện này nữa, nếu không nhờ bạn thì anh Hai chắc vẫn còn đang giận mình.” Hồng Mẫn Nhi cảm kích nhìn sang Bình An, “Ở Hongkong cũng nhờ Lương tiên sinh chăm sóc ít nhiều nên tất cả đều thích ứng rất tốt.”
“Anh Hồng thật lòng thương yêu bạn, sao lại giận bạn được.” Bình An cười nói, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn Hồng Mẫn Nhi, “Hình như bạn rất sùng kính Lương Phàm hả?”
“Đương nhiên rồi.” Mắt Hồng Mẫn Nhi lộ vẻ sùng bái, “Lúc mình còn học đại học đã bắt đầu hát thuộc như cháo các nhạc phẩm của Lương Phàm. Bạn không biết đó thôi, những ca sĩ kia nổi tiếng cũng là nhờ vào các ca khúc do anh ấy sáng tác. Người ta chỉ thấy phong cách biểu diễn và giọng hát của các ca sĩ, nhưng không ai quan tâm đến nhạc sĩ là người tài ba thế nào. Mình thực sự không ngờ rằng mình cũng có một ngày gặp được Lương Phàm, còn có thể hát ca khúc do anh ấy sáng tác nữa chứ. Bình An, bạn biết không, mình rất vui.”
“Anh ta lợi hại như vậy, chẳng phải sẽ có rất nhiều người yêu anh ta sao?” Bình An hỏi đùa.
Hồng Mẫn Nhi hạ mắt nhìn xuống, “Yêu một người đàn ông tài hoa là chuyện rất dễ dàng.”
Thâm tâm Bình An run lên, nhìn sang Hồng Mẫn Nhi, “Vậy bạn cần phải giúp chị Vận canh chừng Lương Phàm, nếu có hồ ly tinh nào xuất hiện gần anh ta thì lập tức nói cho chị Vận biết, nhất định phải bóp chết những kẻ thứ ba đáng ghét đó!”
“Mình biết rồi.” Hồng Mẫn Nhi gật đầu, sắc mặt có chút trắng bệch, đứng lên nói tạm biệt với Bình An.
“Đi đường cẩn thận.”
Sau đó vài ngày, Tư Tư đăng quảng cáo rầm rộ về việc sắp mở buổi họp báo giới thiệu sản phẩm mới, rất nhiều người đều biết đến sự kiện hôm đó Từ Mạn sẽ có mặt để tham gia buổi họp báo. Không thể phủ nhận, việc đăng quảng cáo này của Cao Tinh đã mang lại hiệu quả thật tốt, sản phẩm còn chưa lên kệ thì mọi người đã biết đến rồi.
Thua người không thua trận, nhìn thấy quảng cáo rầm rộ của Tư Tư chiếm số lượng lớn trên báo chí như vậy, không bao nhiêu người biết người phát ngôn của Duy An là ai, cũng không có bao nhiêu người có lòng chờ mong sản phẩm mới còn chưa trưng bày của Duy An.
Cao Tinh vô cùng đắc ý, lúc gặp Bình An ở khu thương mại còn cố tình mặt hất lên trời đến chào hỏi. Thật ra cô ta muốn Bình An phải hối hận vì lúc đầu không chọn cô ta. Cô, Cao Tinh, cũng không phải là người có thể tùy tiện chấp nhận làm Quản lý thương hiệu cao cấp cho bất cứ loại người nào.
Ngay trước buổi họp báo một ngày, tạp chí ELVE dành riêng cho phụ nữ nổi tiếng toàn cầu, ngay cả hàng hiệu có tiền cũng không mua được quyền quảng cáo trên trang bìa của tạp chí, đăng bài phỏng vấn về Duy An, không những giới thiệu về sản phẩm kem lót nhẹ BB sắp tung ra thị trường của Nhã Hòa, mà còn giới thiệu chi tiết về các sản phẩm của PSD, bài phỏng vấn này dài hẳn ba trang tạp chí.
Duy An trổ hết tài năng nên chỉ trong một đêm đã hấp dẫn mọi ánh mắt đổ dồn vào nhìn chăm chú, tất cả mọi người đều muốn biết đến tột cùng thì Phương Bình An có bản lĩnh gì mà có thể khiến ELVE cấp cho cô hẳn ba trang phỏng vấn miễn phí.