Chương
Một lúc sau, Trương Thiên Khoát đẩy cửa, từ ngoài vước vào, nhìn thấy bộ dạng của anh ta, Trương Vân Sơn khẽ tái mặt.
“Chuyện gì vậy?”
“Con trai…”
Trương Thiên Khoát nhìn bố với vẻ áy náy: “Bố, con xin lỗi, lần này con gây ra chuyện lớn rồi”.
Trước đây dù là con trai có phạm lỗi tày đình như thế nào thì ông ta cũng không để tâm, nhưng chuyện lần này nghiêm trọng quá, Trương Vân Sơn bỗng có dự cảm chẳng lành.
“Đừng vội, có gì từ từ nói”.
Trương Thiên Khoát nói lại một lượt từ đầu tới cuối cho bố nghe, nhất là việc gia tộc Thượng Quan cắt đứt hợp tác với bọn họ thì càng nói với vẻ nghiêm trọng hơn.
Anh ta có thể cảm nhận rõ rệt sắc mặt của bố mình càng lúc càng đanh lại.
Sức ảnh hưởng của chuyện này quả là to lớn.
Trương Vân Sơn ngồi trên ghế và nói: “Tên nhóc Tần Cao Văn có sức ảnh hưởng khủng khiếp như vậy à?”
“Đúng vậy ạ, hắn đáng sợ hơn chúng ta tưởng tượng nhiều”.
Trương Vân Sơn chắp tay sau lưng, đi tới bên cửa sổ, dừng lại một lúc rồi nói: “Có thể điều tra rõ thân phận của nó không?”
“Điều này con cũng không biết!”
Trương Thiên Khoát lắc đầu.
Trương Thiên Khoát và Vương Thuyền Quyên vỗn đã đính hôn, nhưng nào ngờ vào ngày kết hôn thì lại xảy ra chuyện mất mặt như thế khiến nhà họ Trương đúng là rớt hết cả liêm sỉ.
Nên Trương Vân Sơn còn uất hận Tần Cao Văn hơn cả Trương Thiên Khoát.
Ông ta thật chỉ muốn chém nát Tần Cao Văn.
Thời gian qua, để trừ khử Tần Cao Văn, ông ta đã nghĩ ra không biết bao nhiêu cách.
Cũng không biết là đã cử bao nhiêu người đi xử lý.
Nhưng đến cuối cùng, toàn bộ kết quả công cốc, chẳng thu hoạch được gì.
Khi mà ông ta sắp từ bỏ thì Tần Cao Văn lại chủ động tìm tới.
Thế nhưng Trương Vân Sơn chẳng vui lên được chút nào.
Bởi vì ông ta dần phát hiện ra người mà ông ta đang truy tìm không phải là một con chó vô hại mà là một con sói đói sở hữu sức mạnh đáng sợ, chỉ cần bất cẩn là ông ta sẽ bị xé nát ngay.
“Bố, tiếp theo chúng ta phải làm gì, không thể nào cứ để cho thằng đó cứ tỏ vẻ cáo mượn oai hùm được”.
Một lúc sau Trương Vân Sơn quay người nói: “Có mỗi tí chuyện mà cũng luống cuống như vậy thì còn ra thể thống gì. Con yên tâm, đương nhiên bố có cách tìm lại công bằng cho con”.
Tần Cao Văn nhất định phải chết.
Lúc ban đầu, khi biết tin Tần Cao Văn trở về, Trương Vân Sơn không hề bận tâm, nhưng sau khi nghe con trai thuật lại mọi việc xong xuôi thì ông ta phải thừa nhận cần phải nhìn lại đối thủ của mình.
Không nói người khác, chỉ riêng việc Tần Cao Văn nhận được sự ủng hộ của gia tộc Thượng Quan cũng khiến bọn họ không thể lơ là được.
Sự đáng sợ của gia tộc Thượng Quan vượt xa nhà họ Trương và nhà họ Vương cộng lại.
“Bố, bố có kế hoạch cụ thể nào không ạ?”
Trương Thiên Khoát nhìn bố và hỏi đầy kỳ vọng.