Chương
Đây cũng chính là vấn đề mà Vương Thuyền Quyên cảm thấy bức bối bấy lâu nay.
Người khác mở công ty, cho dù nam hay nữ đều từng bước từng bước dựa vào sự cố gắng của bản thân để đi lên.
Nhưng Vương Thuyền Quyên ngay từ ban đầu đã luôn có Tần Cao Văn một tay giúp đỡ.
Cho dù là vấn đề tài chính hay nguồn khách hàng, thậm chí ngay cả nơi sản xuất hàng hóa, cũng đều có liên quan mật thiết đến Tần Cao Văn.
Vương Thuyền Quyên luôn muốn tự lập làm, dựa vào sự cố gắng của bản thân để khiến công ty phát triển mạnh lên.
Nhưng…
Có lúc cô phát hiện khi rời khỏi Tần Cao Văn, bản thân cô thực sự không làm được gì cả.
Mã Linh Nhi lại nói: “Vương Thuyền Quyên… cậu nghĩ mà xem, chỉ cần cậu quỳ xuống trước mặt tôi dập đầu vài cái là có ngay vài chục triệu tệ, lẽ nào không xứng đáng sao?”.
“Nếu tôi mà là cậu tôi sẽ quỳ xuống ngay”.
Vương Thuyền Quyên vẫn không nói gì, nhưng trong lòng đã có chút dao động.
Cô cũng rất muốn có khí phách, giáng thẳng cho Mã Linh Nhi một cái tát ngang mặt, rồi đuổi cút cô ta đi.
Nhưng cho dù Vương Thuyền Quyên không suy nghĩ cho bản thân, thì cũng phải đứng dưới góc độ của công ty mà suy nghĩ.
“Nếu anh là em thì trong ba giây sẽ đuổi cô ta ra khỏi đây luôn”.
Một giọng nói của người đàn ông thuần phác đột nhiên vang lên từ trong phòng tiếp khách.
Mọi người đều đổ dồn sự chú ý về phía anh ấy, một người đàn ông cao to, khuôn mặt tuấn tú đang bước đến.
Người này chính là Tần Cao Văn.
Vừa nhìn thấy Tần Cao Văn đến, Vương Thuyền Quyên lập tức đi tới, ôm chầm lấy anh, những tủi thân mà mấy hôm nay cô phải chịu cuối cùng cũng được trút ra.
Nước mắt chảy như mưa.
Tần Cao Văn dùng tay vỗ nhẹ vào vai Vương Thuyền Quyên, nói với giọng thương xót: “Đừng lo lắng, có chồng ở đây rồi, không ai dám làm tổn thương em đâu”.
“Cuối cùng thì anh cũng về rồi”.
Khi Vương Thuyền Quyên đứng trước mặt Tần Cao Văn, cô đã không còn sự kiên cường dũng cảm trước đó nữa.
Cô trông vô cùng yếu đuối, như một đứa trẻ con vậy.
Tần Cao Văn nói: “Việc còn lại cứ giao cho anh”.
Đối với đại danh của Tần Cao Văn, Kim Vũ Phi trước đó cũng đã nghe đến.
Cho dù là ở tỉnh Thiên Hải, cũng có những lời đồn liên quan đến anh.
Chỉ dùng một tay đã có thể đánh bại tông sư, cao thủ như vậy Kim Vũ Phi xưa nay rất ít gặp.
Mà thanh niên trẻ như Tần Cao Văn thì lại càng chưa gặp bao giờ.
“Anh là Tần tiên sinh?”.
Kim Vũ Phi đã đưa tay phải ra, có ý muốn bắt tay với Tần Cao Văn.
“Anh còn chưa có tư cách bắt tay với tôi”.