Chương
Sắc mặt anh ta hơi thay đổi, vẻ mặt có hơi khó coi, Kim Vũ Phi ngại ngùng rút tay về.
Mã Linh Nhi nói với vẻ ghê gớm: “Tần Cao Văn, tôi biết anh rất giàu có, nhưng anh định sẽ giúp Vương Thuyền Quyên cả đời sao?”.
“Lẽ nào anh muốn người của công ty toàn bộ đều phục anh chứ không phải là phục Vương Thuyền Quyên?”.
“Anh làm như vậy còn có ý nghĩa gì không?”.
Sau khi yêu Kim Vũ Phi, Mã Linh Nhi lại khôi phục thái độ ngạo mạn trước đây, hoàn toàn không còn vẻ sợ anh như ban đầu nữa.
Tần Cao Văn chậm rãi nói: “Tôi chưa từng nghĩ sẽ giúp vợ tôi”.
Câu này nói ra khiến tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Mã Linh Nhi cười khẩy một tiếng rồi nói: “Xem ra là tôi đã đánh giá cao anh rồi, tôi còn tưởng số tiền này đối với anh chẳng là gì cơ, thì ra đến hai mươi triệu mà anh cũng không đem ra được”.
Vương Thuyền Quyên chỉ cảm thấy hơi là lạ, ngoài ra thì cô không cảm thấy gì cả.
Tần Cao Văn đưa ra quyết định này là điều vô cùng bình thường.
Cho dù là bố mẹ, giúp đỡ con cái cũng đều có mức độ, không thể cứ dung túng mãi được.
Việc tiếp theo cô sẽ nghĩ cách giải quyết vấn đề của bản thân.
“Với các mối quan hệ của vợ tôi hiện nay, các ngân hàng lớn muốn cho cô ấy vay e rằng cũng đều phải xếp hàng”.
Tần Cao Văn nắm tay Vương Thuyền Quyên nói với giọng kiên định.
Mã Linh Nhi cảm thấy có hơi nực cười.
“Đầu óc anh có vấn đề rồi à?”.
Mã Linh Nhi chỉ tay về phía Tần Cao Văn hét lên: “Tôi đây không tin đấy, bây giờ lại có ngân hàng nào mà dám cho Vương Thuyền Quyên vay tiền? Đơn hàng trước trong tay cô ta đã thất bại rồi, khiến Bành Khải tổn thất mấy trăm triệu tệ liền”.
Đừng nói là Mã Linh Nhi, đến ngay cả bản thân Vương Thuyền Quyên cũng cảm thấy câu nói của Tần Cao Văn là đang đùa cợt.
Sau khi xảy ra chuyện lần trước, các công ty và những người vốn dĩ tin tưởng vào Vương Thuyền Quyên, bây giờ thái độ đều đã thay đổi hết.
Tần Cao Văn coi thường nói: “Loại người có hiểu biết nông cạn như cô chắc chắn sẽ không hiểu được”.
“Nhân viên ngân hàng lựa chọn cho vợ tôi vay tiền, là xem trọng tiềm năng phát triển trong tương lai của công ty chúng tôi”.
Mã Linh Nhi ngồi trên sofa vắt chân chữ ngũ, mỉa mai nói: “Có giỏi thì giờ anh gọi điện thoại thử xem, hôm nay nếu Vương Thuyền Quyên mà vay được ngân hàng tiền thì tôi sẽ quỳ xuống xin lỗi cô ta”.
Thái độ mà cô ta thể hiện vô cùng kiên định.
Tần Cao Văn nghiêm túc nói: “Đây là do cô nói đấy nhé, đến lúc đó đừng có hối hận”.
Mã Linh Nhi trả lời chắc như đinh đóng cột: “Nếu hôm nay Vương Thuyền Quyên không vay được ngân hàng thì sao?”.
“Nếu cô ấy không thể vay ngân hàng… vậy thì tôi sẽ cho không cô triệu tệ”.
Bây giờ toàn bộ ngân hàng ở khu Minh Châu đều đã thể hiện rõ thái độ sau này sẽ không qua lại với Vương Thuyền Quyên nữa.