Chương
Vương Thuyền Quyên không ngừng cầu nguyện trong lòng, tuyệt đối đừng giống như cô tưởng tượng.
“Cô Vương, mong cô đưa thư khiêu chiến này cho anh Tần. Nói với anh ta rằng, một tuần sau, tôi sẽ ở tỉnh Thiên Hải đợi anh ta”.
“Cái, cái gì?”.
Vương Thuyền Quyên sững người.
Chồng mình gần đây đã dây dưa đắc tội với ai?
Tại sao lại có nhiều cao thủ muốn giết anh đến vậy?
Tào Vân, Liễu Băng Yến, còn cả Dương Bất Phàm nữa.
Bất luận là ai trong ba người này đều là cao thủ đỉnh cao, có thể trấn giữ một phương.
Kết quả cả ba người lại liên kết, cùng nhau khiêu chiến Tần Cao Văn, thời gian địa điểm còn giống hệt nhau.
Đây chẳng phải muốn lấy mạng Tần Cao Văn là gì?
“Cô Liễu có thể…”.
“Tôi đồng ý”.
Tần Cao Văn đi ra khỏi phòng, nhận lấy bì thư trên tay Liễu Băng Yến.
“Tôi biết anh Tần là người giỏi nhất quả đất này mà, vậy một tuần nữa chúng ta không gặp không về nhé?”.
Đợi Liễu Băng Yến rời đi, Vương Thuyền Quyên bắt đầu nảy sinh cảm giác bất lực, cũng chẳng buồn để tâm tới việc của công ty nữa.
Cô không thể ngờ được, sự việc lại diễn biến đến mức độ này.
“Chồng, giờ phải làm sao?”.
Vương Thuyền Quyên nghẹn ngào nói, trông có vẻ vô cùng lo lắng, Tần Cao Văn có thế nào cũng không phải là đối thủ của ba cao thủ bậc võ vương.
Tần Cao Văn ung dung đáp: “Chẳng qua chỉ là ba võ vương cỏn con thôi mà”.
“Có gì ghê gớm đâu chứ”.
Tần Cao Văn ung dung trấn tĩnh nói.
Khóe miệng Vương Thuyền Quyên khẽ run lên.
Thậm chí cô còn nghi ngờ, Tần Cao Văn có phải là người tu luyện thực sư không, chỉ cần có chút am hiểu về lĩnh vực này, thì sẽ biết cao thủ cấp võ vương đáng sợ đến thế nào.
Những người bình thường nếu gặp đều kính sợ mà cách xa, đừng nói là quyết đấu chính diện với họ, đến cả nói to một chút bọn họ cũng không dám.
Nhưng Tần Cao Văn thì hay rồi.
Lại còn dám xem thường bọn họ.
“Chồng, lần này anh nhất định phải nghe em, vừa nãy em đã đặt vé máy bay ra nước ngoài cho anh rồi, anh cứ đi trốn một năm rưỡi nữa hẵng về”.
Tần Cao Văn dở khóc dở cười.
Vương Thuyền Quyên rốt cuộc không tin tưởng vào thực lực của anh đến mức nào, mới phải làm như thế chứ.