Chương
…
“Con có ở trong đó không?”.
Tối đến, Vương Chấn Hoa đang định đi ngủ thì đột nhiên nghe thấy tiếng bố vang lên từ bên ngoài cửa.
Anh ta mở cửa phòng ra, hỏi: “Bố đến tìm con có chuyện gì sao?”.
Bố Vương Chấn Hoa nói: “Bố đến bàn với con chuyện đối phó Tần Cao Văn”.
Lại là chuyện liên quan đến Tần Cao Văn.
Vương Chấn Hoa có chút không vui, nói: “Muộn như vậy rồi, chẳng lẽ không thể để mai nói sao ạ?”.
Ban đầu Vương Chấn Hoa không coi trọng Tần Cao Văn, cho rằng anh chỉ là một nhân vật nhỏ bé, dùng đầu ngón tay là có thể dễ dàng nghiền nát. Nhưng theo thời gian trôi qua, Vương Chấn Hoa dần phát hiện ra bản lĩnh của Tần Cao Văn khá đáng sợ.
Dù có đối mặt với cao thủ như thế nào, anh luôn có thể ung dung, bình thản đối phó, hơn nữa còn đánh bại kẻ đó.
Bây giờ, nhà họ Vương bọn họ muốn giải quyết Tần Cao Văn e là không dễ như vậy.
Bố Vương Chấn Hoa nói: “Con nghĩ ba cao thủ kia có thể giải quyết được Tần Cao Văn không?”.
Vương Chấn Hoa đáp một cách chắc chắn: “Con biết hắn rất lợi hại, không có mấy ai có thể đánh bại hắn, nhưng…”.
Nói đến đây, Vương Chấn Hoa lại đổi giọng: “Hắn có mạnh thế nào cũng chỉ có một mình, ba cao thủ lại có đến ba người”.
“Dưới tình huống lấy ít địch nhiều, con không tin Tần Cao Văn có thể sống sót”.
Nếu không trải qua chuyện hôm nay, bố của Vương Chấn Hoa chắc chắn cũng có suy nghĩ giống như con trai. Nhưng bây giờ ông ta quả thật không có dũng khí khinh địch.
Tần Cao Văn chính là như vậy, một mình luôn có thể tạo ra kỳ tích trong lúc quan trọng.
Trước kia, người của Thanh Long Môn quyết định ra tay với Tần Cao Văn, cách nghĩ của bọn họ không phải cũng giống vậy sao? Kết quả cuối cùng thế nào không nói cũng hiểu.
Bây giờ ông ta không muốn mạo hiểm.
Bố Vương Chấn Hoa nói: “Lần này chúng ta phải nghĩ ra cách cẩn thận hơn để đối phó cậu ta, nhất định phải đạt được hiệu quả không có sai sót nào”.
Bây giờ ông ta càng lúc càng dè chừng Tần Cao Văn.
Bố của Vương Chấn Hoa dần hiểu ra, Tần Cao Văn không phải vô dụng giống như tưởng tượng của bọn họ, thực lực của cậu ta vô cùng mạnh mẽ, muốn tiêu diệt cậu ta chắc chắn phải nghĩ ra kế sách vẹn toàn.
“Bố, vậy bố định làm thế nào?”.
Vương Chấn Hoa không kiêu ngạo tự phụ như Trương Thiên Khoát. Ở trước mặt bố, anh ta luôn giữ thái độ khiêm tốn, có câu rất đúng, không nghe lời người lớn sẽ chịu thiệt trước mắt.
Bố Vương Chấn Hoa nói: “Bây giờ Tần Cao Văn có một người mới tên là Tiểu Điệp”.
“Tiểu Điệp sao?”.
“Nếu bố đoán không lầm, cô gái đó hẳn là rất thích Tần Cao Văn, nhưng trong lòng Tần Cao Văn chỉ có một mình Vương Thuyền Quyên. Chỉ cần con nắm chắc cơ hội này thì nhất định có thể khiến quan hệ giữa hai người họ rạn nứt”.
Đương nhiên Vương Chấn Hoa hiểu lời bố nói có ý gì.
“Ý bố là mua chuộc cô ta?”.
Ông già lắc đầu, phủ định suy nghĩ của con trai. Đó không phải là cách nghĩ của ông ta, mua chuộc cô gái đó thì hơi ngu xuẩn.
“Tiếp theo con hãy làm thế này”.