Chương
Công Tôn Bôn Đằng nói: “Tôi hi vọng hai người có thể cho Tần Cao Văn một bài học”.
Nghe vậy, sắc mặt bọn họ đều có chút khó coi.
Dù bây giờ thực lực của Tần Cao Văn chưa chắc đã là đối thủ của ba cao thủ, nhưng muốn đánh bại bọn họ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Chỉ hai người trói gà không chặt như họ đi đối phó với Tần Cao Văn, không phải là muốn chết sao?
“Cậu đừng lấy bọn tôi ra làm trò đùa”.
Công Tôn Bôn Đằng hiểu Chu Thiên Phi có ý gì.
“Tôi cũng không bảo hai người đi đánh nhau với Tần Cao Văn, dạy người khác một bài học có rất nhiều cách, sao cứ phải dùng cách ngu xuẩn nhất?”.
Mấy người họ nghe Công Tôn Bôn Đằng nói vậy đều cảm thấy vô cùng tò mò, anh ta nói vậy là ý gì?
“Vậy cậu nói thử nghe xem”, Chu Thiên Phi vội nói.
Công Tôn Bôn Đằng trả lời: “Tiếp theo chúng ta làm thế này…”.
Anh ta nói ra cách nghĩ của mình cho hai người họ.
Nghe xong, bọn họ lập tức hiểu ra.
Công Tôn Bôn Đằng nói tiếp: “Hai người thấy thế nào? Kế hoạch của tôi có được không?”.
Chu Thiên Phi rất thẳng thắn, ông ta vỗ ngực nói: “Được, tôi đồng ý với yêu cầu của cậu”.
“Tôi cũng đồng ý với yêu cầu của anh”.
…
Cuối cùng Tần Cao Văn cũng đến biệt thự của gia tộc Công Tôn.
Anh đến ngoài cổng biệt thự, đang định đi vào thì bị bảo vệ ngăn lại.
“Anh đến đây làm gì?”, bảo vệ chỉ tay vào Tần Cao Văn, quát hỏi.
Tần Cao Văn trả lời: “Tôi đến dự tiệc”.
Hôm nay, Tần Cao Văn đã mặc bộ quần áo tốt nhất của anh, do nhà thiết kế hàng đầu ở nước ngoài thiết kế, một bộ ít nhất cũng có giá mấy chục triệu tệ.
Rực rỡ nhất lại quay về dáng vẻ bình thường nhất.
Thứ vô cùng quý giá trong mắt người khác lại tương tự hàng chợ rẻ tiền.
Tần Cao Văn nói thẳng: “Tôi được ông Công Tôn mời đến”.
Bảo vệ không tin lời Tần Cao Văn nói: “Mau lấy thiệp mời của anh ra đây”.
Tần Cao Văn lần mò trên người một hồi, lên tiếng: “Thật ngại quá, tôi quên đem thiệp mời theo rồi”.
Hai người bảo vệ đều cười nhạt, cảm thấy vô cùng nực cười.
Quên đem theo thiệp mời? Đùa à? Rõ ràng anh ta không có thiệp mời, đến đây trêu đùa bọn họ.
“Nếu anh không đưa ra được thì hôm nay đừng hòng vào trong”.
Lúc hai người họ đang nói những lời tệ hại với Tần Cao Văn, một giọng nói khác đột nhiên vang lên: “Hai người các cậu đang làm gì vậy?”.
Hai người quay lại nhìn, người tới chính là Công Tôn Thiên Hạ.
“Ông chủ, anh ta chạy đến gia tộc chúng ta gây sự”.
Công Tôn Thiên Hạ mắng chửi: “Cậu ấy là khách mà tôi đặc biệt mời tới hôm nay, sao lại đến gây sự, mau tránh ra”.
Bọn họ biến sắc, hiện lên vẻ khó tin, ánh mắt hai người đồng thời dừng trên người Tần Cao Văn.