Chương
“Tần tiên sinh, cậu quả thực rất giỏi!”.
Công Tôn Thiên Hạ khen Tần Cao Văn xuất phát từ đáy lòng.
Tần Cao Văn ung dung trả lời: “Chỉ là chuyện nhỏ, có gì to tát đâu”.
Anh không hề coi trọng cuộc thi đánh cờ giữa Chu Thiên Phi và anh.
Quan trọng nhất trong đánh cờ chính là dưỡng tâm.
Khoảnh khắc nhìn thấy Chu Thiên Phi, Tần Cao Văn đã biết bản thân nhất định có thể thắng.
Tâm thái của ông ta không đủ trầm ổn, hiện rõ vẻ vội vã hấp tấp, đây là thứ kỵ nhất của người đánh cờ.
Cho nên ông ta đã thua ngay từ ban đầu.
Trước đây Công Tôn Thiên Hạ cũng không phải chưa từng nghi ngờ, cho rằng bản thân đứng về phía Tần Cao Văn có lẽ là một lựa chọn sai lầm, nhưng vừa rồi thực lực mà đối phương thể hiện ra khiến những lo lắng ban đầu của ông ta hoàn toàn tan biến.
Tần Cao Văn là một người rất giỏi.
Có thể nói là đa tài.
Biểu hiện về các phương diện đều không thể chê điểm gì.
“Tần tiên sinh, nếu ông già tôi trước đây có mạo phạm gì cậu, mong cậu đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân mà thông cảm cho tôi”.
Tần Cao Văn gật đầu, chứ không nói gì.
Bây giờ đa số mọi người đều đứng về phía đối lập với Tần Cao Văn, Công Tôn Thiên Hạ có thể tách rời đám đông để lựa chọn ủng hộ anh, ông ta đã làm một chuyện không hề dễ dàng rồi.
Tần Cao Văn nói: “Không sao, tôi không quan tâm đâu”.
Công Tôn Thiên Hạ nghe thấy xong mới thở phào.
Tần Cao Văn ngồi trở lại vào ghế bên cạnh.
Một lúc sau, có một cô gái với thân hình thướt tha, cái hông đánh qua đánh lại đi đến trước mặt Tần Cao Văn, nở một nụ cười ngọt ngào.
Tên cô gái này là Liễu Yên Nhiên, vừa rồi bị thu hút bởi những thể hiện của Tần Cao Văn.
“Tần tiên sinh, xin hỏi anh có thể cho tôi số điện thoại của anh được không?”.
Đối phương quả thực vô cùng xinh đẹp, nhưng vẫn kém xa so với Vương Thuyền Quyên.
Trong lòng Tần Cao Văn chỉ có một mình Vương Thuyền Quyên, những người khác có trang điểm ăn mặc lộng lẫy thế nào cũng đều chỉ là vẻ bề ngoài, đến nhìn anh cũng không muốn nhìn.
Tần Cao Văn nói: “Không được”.
Mặt Liễu Yên Nhiên hơi biến sắc, rõ ràng có hơi khó coi.
Cái tên này sao ăn nói khó nghe thế nhỉ?
Cô ta xinh đẹp như vậy, gia cảnh giàu có, hơn nữa các mặt khác cũng không chê được điểm gì, có thể nói là hoàn hảo, bình thường số người theo đuổi cô ta không đếm xuể.
Nhưng Liễu Yên Nhiên không thèm để ý.
Hôm nay chủ động đến tìm anh nói chuyện, là nể mặt Tần Cao Văn, ai ngờ đối phương lại không biết điều, số điện thoại cũng không muốn cho.
Sau đó Liễu Yên Nhiên lại nói: “Vậy cho tôi phương thức liên lạc khác được không?”.
Cô ta ở trước mặt Tần Cao Văn đã thể hiện đủ thành ý rồi, chỉ cần đối phương biết điều một chút, chắc là biết rõ nên làm thế nào.