Chương
“Câu nói xin lỗi của anh tôi không nhận nổi đấy”.
Công Tôn Bôn Đằng đỏ mặt.
“Lần sau không có ngoại lệ đâu nhé”.
Tần Cao Văn đã cho anh ta một cơ hội rồi, nếu như anh ta biết trân trọng thì chuyện này cứ thế cho qua.
Còn nếu sau này mà dám tái phạm thì đừng trách sao anh không khách khí.
Công Tôn Bôn Đằng lập tức thở phào.
Công Tôn Bôn Đằng tỏ vẻ áy náy. Anh ta nói với Tần Cao Văn: “Anh Tần, trước đó đúng là do tôi không tốt. Nếu như mạo phạm tới anh thì tôi hi vọng anh không chấp kẻ tiểu nhân”.
Từ đầu tới cuối, Tần Cao Văn đều không hề có ý truy cứu Công Tôn Bôn Đằng.
Anh chưa tới mức nhỏ mọn như vậy.
Tần Cao Văn thản nhiên nói: “Anh yên tâm, tôi sẽ không trách anh”.
Rõ ràng trước đó đã nói vậy rồi mà Công Tôn Bôn Đằng còn lảm nhảm, thật khiến Tần Cao Văn cảm thấy phiền phức.
Công Tôn Thiên Hạ nói tiếp: “Cậu Tần, tôi vẫn còn một yêu cầu nho nhỏ, mong cậu có thể đồng ý”.
“Nói đi”.
Lúc này tất cả mọi người đều quay lưng với Tần Cao Văn, hầu như không có ai tin tưởng anh. Tất cả đều rút lui trong cuộc quyết đấu giữa anh và các cao thủ, chỉ có duy nhất gia tộc Công Tôn là vẫn theo sát nên Tần Cao Văn sẽ không để những người ủng hộ anh phải thất vọng.
Công Tôn Thiên Hạ lại lên tiếng: “Nghe nói, công ty cô Vương gần đây gặp phiền phức, không ai chịu hợp tác, không biết cậu Tần có thể nể mặt tôi chút, vì công ty của chúng tôi đang có một đơn hàng hơn ba tỉ tệ”.
“Tôi muốn để cô Vương làm, cậu cảm thấy thế nào?”
Với năng lực kinh tế của Tần Cao Văn có thể dễ dàng giải quyết được khó khăn của Vương Thuyền Quyên .
Nhưng Vương Thuyền Quyên đã nói rằng đừng giúp cô ấy quá nhiều, để cô ấy tự xử lý. Cô ấy không thể nào cứ đứng mãi sau Tần Cao Văn được.
Tần Cao Văn thản nhiên trả lời: “Chuyện này cứ nói thẳng với cô ấy là được”.
Công Tôn Thiên Hạ vui mừng ra mặt.
“Cảm ơn cậu Tần”.
Dù tất cả mọi người đều cảm thấy Tần Cao Văn sẽ không đánh lại được cao thủ nhưng Công Tôn Thiên Hạ vẫn kiên định với lựa chọn của mình.
Đây là một người rất giỏi giang.
Anh mới trở về khu vực Minh Châu có ba ngày mà đã gây ra sóng gió, khiến cả khu vực thành phố này đảo lộn một trăm tám mươi độ.
Đầu tiên anh dựa vào thực lực của mình tiêu diệt ba thế lực của thế giới ngầm, sau đó là hạ gục Thiên Lôi tông sư.
Anh thật sự là một thiên tài đỉnh cao, mới chỉ có hơn hai mươi tuổi mà những thành tựu anh đạt được đủ để khiến nhiều người cả đời này không theo kịp rồi.
Ông ta tin rằng Tần Cao Văn sẽ có một ngày thay đổi càn khôn nước Hoa Hạ.
“Tôi về trước nhé”.
Nói xong Tần Cao Văn quay người rời khỏi phòng.