Chương
Mấy vị cao thủ đã sớm có mặt. Tất cả đều đổ dồn ánh mắt đầy kỳ vọng lên trên khán đài. Các cao thủ có mặt đều vô cùng uy nghiêm và có cốt cách.
Người uất hận Tần Cao Văn nhất có lẽ là Tào Vân.
Thanh Long Môn trong tay ông ta đã bị Tần Cao Văn rửa bằng máu chỉ trong vòng một đêm.
Tào Vân vốn định lập tức đi tìm Tần Cao Văn tính sổ khi vừa trở về nhưng sau đó ông ta cân nhắc tới đại cục nên đã nhẫn nhịn, dù sao thì anh cũng chẳng sống được bao lâu, giờ mấy cao thủ cùng ra tay xử lý anh thì sẽ càng dễ dàng hơn.
Thời gian bọn họ hẹn là buổi trưa, nhưng giờ đã thêm hơn một tiếng trôi qua mà vẫn không ai thấy bóng dáng Tần Cao Văn ở đâu.
Ban đầu bọn họ còn cảm thấy bình tĩnh, thế nhưng khi một tiếng trôi qua thì sự kiên nhẫn của họ đã bị mài sạch. Bọn họ càng lúc càng cảm thấy bực bội.
Lẽ nào thằng này bỏ chạy rồi sao?
“Sao Tần Cao Văn vẫn chưa tới vậy?”
“Có phải là bị dọa sợ rồi không?”
“Tôi cảm thấy rất có khả năng”.
…
Hầu như tất cả mọi người đều chế nhạo Tần Cao Văn.
Những màn thể hiện trước đây của Tần Cao Văn có thể nhiều người biết đến nhưng bọn họ cảm thấy cũng chẳng là gì.
Dù có lợi hại hơn nữa thì cũng có tác dụng gì chứ. Cũng chỉ là ở Minh Châu mà thôi.
Tất cả đám đông đều cho rằng tất cả những lời tương truyền liên quan tới Tần Cao Văn sẽ biến mất nhanh như gió thoảng mây bay.
Bởi vì anh chết chắc rồi.
Thêm nửa tiếng đồng hồ nữa, tất cả đều cảm thấy không thể kiên nhẫn thêm được nữa.
“Tôi thấy chắc chắn là Tần Cao Văn không dám tới”.
“Tôi cũng thấy vậy”.
“Giờ bắt người thân của Tần Cao Văn giết hết thì để xem xem cậu ta còn làm con rùa rụt cổ được không”.
…
Công Tôn Thiên Hạ ngồi dưới cũng sốt ruột lắm.
Tại sao tới giờ Tần Cao Văn vẫn chưa tới chứ. Lẽ nào anh đã bỏ trốn thật rồi sao?
“Chủ tịch Công Tôn!”
Một giọng nam bên cạnh vọng tới. Công Tôn Thiên Hạ quay người nhìn. Đó là một người đàn ông mập mặt mặt bóng mỡ đeo kính râm.
Người mập này nói : “Nghe nói Tần Cao Văn và ông khá thân thiết. Chủ tịch Công Tôn, sẽ có một ngày ông phải hối hận thôi”.
Công Tôn Thiên Hạ không buồn bận tâm tới những gì người này vừa nói.
Ông ta chỉ thản nhiên đáp lại: “Sao dám chắc là cậu Tần sẽ thua chứ?”
Người mập giống như nghe thấy một chuyện nực cười vậy. Lúc này hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Tần Cao Văn sẽ dễ dàng bị ba cao thủ kia giết chết.