Chương
Bốp!
Tên béo còn chưa kịp phản ứng, tên chột đã tát cho hắn một cái rất mạnh, cơ thể tên béo quay một vòng đập vào bức tường bên cạnh.
Những người khác hoàn toàn sững sờ.
Hôm nay tên chột bị làm sao vậy? Sao lại vô duyên vô cớ đánh người?
Đúng là khác thường, nếu là trước kia, tên chột chắc chắn sẽ không vô cớ làm vậy.
Tên béo từ dưới đất đứng dậy, bị đánh gãy mất một chiếc răng.
“Con mẹ mày, thằng chột, có phải mày đập đầu vào đâu bị điên rồi không? Sao gặp ai cũng cắn giống như con chó thế?”.
“Đám bọn mày dám đắc tội với người huấn luyện, hôm nay tao sẽ thay anh ta xử bọn mày”.
Nghe tên chột nói vậy, bọn họ càng cảm thấy nghi hoặc và không tin nổi, ai nấy đều há hốc miệng.
Tên chột lại đứng trên góc độ của Tần Cao Văn nói chuyện?
Nên biết rằng, trước kia bọn họ đưa ra quyết định công khai khiêu khích Tần Cao Văn thì đã được sự ủng hộ của tên chột, hơn nữa hắn còn tỏ thái độ rất kiên định. Sao bây giờ đột nhiên lại quay ngược chửi bọn họ?
“Người anh em, tao nói này, mày…”.
Rắc!
Một tiếng động to rõ vang lên, tên béo còn chưa kịp nói hết câu đã bị tên chột bẻ gãy cánh tay.
Sau đó, càng lúc càng nhiều người từ bên ngoài xông vào.
Tên béo như nhìn thấy được hi vọng, cứ ngỡ bọn họ sẽ giúp mình. Hắn dùng tay còn lại ôm cánh tay phải, đau đớn nói: “Bọn mày mau giúp tao, nhất định phải chặn tên điên đó lại!”.
Không ai lên tiếng. Bọn họ chỉ lạnh lùng nhìn tên béo, ánh mắt lạnh băng khiến người ta không rét mà run, cơ thể tên béo khẽ run rẩy.
Chuyện này là sao?
“Các anh em, ra tay!”.
Nghe tiếng ra lệnh của tên chột, tất cả mọi người đồng loạt xông lên, trói mười mấy người bao gồm cả tên béo lại.
Tên béo bị đẩy ngã xuống đất, trán không ngừng toát mồ hôi lạnh: “Anh Ngô, tôi hi vọng anh có thể cho tôi một lời giải thích hợp lý”.
Người khởi xướng mọi chuyện chính là Ngô Tuấn Kiệt, tối hôm qua chính hắn đã bảo đảm trước mặt đám người tên béo rằng nhất định có thể bảo vệ bọn hắn an toàn. Thế nên tên béo mới không lo ngại gì mà đứng về phe chống đối Tần Cao Văn.
Nhưng bây giờ rõ ràng là Ngô Tuấn Kiệt lừa hắn.
Ngô Tuấn Kiệt ngồi xổm xuống, dùng chiếc quạt trong tay vỗ nhẹ lên gương mặt đầy dầu bóng loáng của tên béo.
“Thực xin lỗi người anh em, có câu người không vì mình trời tru đất diệt, bây giờ tôi không thể không ra tay với cậu”.
Tên béo ý thức được mình bị Ngô Tuấn Kiệt bán đứng, trong lòng vô cùng tức giận: “Tên khốn, mày sẽ không được chết tử tế!”.
Ngô Tuấn Kiệt mở quạt ra, mỉm cười: “Cậu vừa nói gì?”.
Tên béo thở hổn hển, nói: “Tao nói mày sẽ không được chết tử tế!”.
Sau đó, Ngô Tuấn Kiệt bật cười: “Cậu nói không sai, tôi sẽ không được chết tử tế”.