Chương
Đây là một người tương đối đáng sợ, đồng thời cũng là người không thể đắc tội.
Sau này ai dám làm trái ý anh, thì chỉ còn một con đường chết.
Vù vù vù!
Âm thanh rõ rệt truyền đến, đầu của mười mấy người đều bị chém xuống.
Không ít người đều nôn thốc nôn tháo, cảnh tượng máu me trước mặt khiến cho bọn họ bị sốc lớn.
“Bây giờ chính thức bắt đầu huấn luyện”.
Tiếp theo sẽ triển khai huấn luyện địa ngục, cho bọn họ nghi ngờ cuộc sống luôn, bọn họ chưa bao giờ nghĩ trên thế giới này lại có người tàn bạo và hung hãn như vậy.
Chống đẩy một nghìn cái, khiến bọn họ phải gào thét, sức chịu đựng của cơ bắp đã đạt đến cực hạn, nhưng đấy mới chỉ là mới bắt đầu thôi.
Sau đó Tần Cao Văn sẽ cho bọn họ chạy cây số.
“Trước khi trời tối, nếu các người còn chưa quay về, vậy thì lần sát hạch này coi như chưa đạt, từ ngày mai trở đi ba giờ sáng sẽ dậy tập luyện!”.
Mọi người nghe thấy câu này cảm thấy như muốn phát điên.
Trong hơn hai tiếng chạy cây số, độ khó vốn dĩ đã quá cao rồi, quan trọng hơn là trên người bọn họ còn đeo mấy chục cân đồ nữa.
Chuyện này căn bản không thể hoàn thành nổi.
“Bắt đầu!”.
Tần Cao Văn không quan tâm trong lòng bọn họ nghĩ gì, bóp luôn cò súng phát tín hiệu mệnh lệnh.
Cho dù trong lòng có không muốn như thế nào đi nữa, cũng không có ai dám công khai đứng ra làm trái với yêu cầu Tần Cao Văn đưa ra, bọn họ đều dốc hết sức chạy thục mạng.
Đến hơn tám giờ tối, tất cả mọi người mới lần lượt quay về.
Bọn họ ai nấy đều mặt mày xám xịt ngã xuống nền đất thở hổn hển, muốn đứng cũng không đứng lên được.
Tần Cao Văn nhìn bọn họ rồi thở dài, trong lòng đầy thất vọng.
Những người này thực sự quá yếu.
“Thế mà cũng không chịu được sao?”.
Giọng nói Tần Cao Văn đầy vẻ mỉa mai.
“Trước đây các người chẳng phải rất lợi hại sao? Ai nấy đều muốn dọa nạt tôi, sao bây giờ lại không chịu được nữa rồi, các người đúng là rác rưởi, là loại nhu nhược, đúng là vô dụng”.
Cho dù Tần Cao Văn nói rất quá đáng, cho dù đời tổ tông đều bị nhắc tới, nhưng mọi người vẫn nằm gục dưới đất như xác chết vậy.
Bọn họ thực sự không đứng dậy nổi.
Trước đây, bọn họ luôn cho rằng cường độ huấn luyện mà bọn họ phải chịu đã đủ khiến người ta phải nghi ngờ cuộc sống rồi, sau khi gặp Tần Cao Văn, suy nghĩ của bọn họ đã hoàn toàn bị thay đổi.
Trên thế giới này lại có người như ác ma vậy, đúng là khiến người ta phải kinh hồn bạt vía.
“Rất tiếc là các người không hề hoàn thành nhiệm vụ mà tôi giao, ba giờ sáng ngày mai ra tập luyện đúng giờ, tôi không hy vọng các người làm trái yêu cầu một lần nào nữa, nếu không mười mấy người hôm nay chính là tấm gương cho các người”.
Mọi người chỉ muốn khóc thét.