Tần Cao Văn không nói gì
“Nhưng anh có biết rõ cả đời này người mà tôi khâm phục nhất là ai không?”
Tần Cao Văn lắc đầu nói: “Dù có là ai thì cũng không liên quan tới tôi, tôi không có hứng thú”.
“Nhưng tôi muốn nói, đây là tôi đang cảnh cáo anh đấy.
Tôi thừa nhận anh rất mạnh và đáng sợ nhưng anh có biết mình có cái tật gì không”.
Tần Cao văn không nói gì.
“Anh tự cao tự đại, luôn trong bộ dạng coi mình là độc nhất vô nhị, ở thành phố Minh Châu này nếu như anh tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì cũng có một ngày chọc giận ông Hai, đó là người mà tôi kính phục nhất”.
Nghe thấy hai từ ông Hai thì bầu không khí lập tức trở nên vô cùng quỷ dị.
Những kẻ xung quanh vểnh tai nghe ngóng bỗng trở nên im bặt.
Biểu cảm của bọn họ trông vô cùng khác thường.
Mã Thiên Long chắc chắn là một kẻ độc ác trong thế giới ngầm.
Dù cho Tần Cao Văn có dễ dàng hạ gục hắn thì anh cũng phải thừa nhận rằng thực lực của hắn trong mắt người bình thường là mạnh vô cùng.
Đến một người như vậy khi nhắc tới ông Hai mà cũng phải run sợ thì đủ để chứng minh vị trí của người kia không thể khinh thường được.
“Nếu như anh gây sự với ông Hai thì e rằng cả cái tỉnh Thiên Hải này cũng chẳng có ai bảo vệ nổi anh đâu”.
Tần Cao Văn khoanh tay trước ngực nói: “Ông Hai mà tìm tới thì cũng bị giết cả thôi!”
Sắc mặt đám đông càng trở nên khó coi hơn.
Đúng là đồ chán sống.
“Ông Hai năm nay đã tuổi rồi, ba năm trước mới xuất đạo.
Để báo thù cho con thì ông ta trong một đêm đã khiến hơn hai trăm người của bang Phủ Đầu bị giết sạch không chừa một ai.
Sau đó ông dẫn người con còn lại của mình bắt đầu phát triển lại thế giới ngầm Minh Châu từ đầu.
Lúc ban đầu chẳng có ai coi trọng ông lão đã sống nửa đời người ngày, dù cho ông ta đã từng tiêu diệt cả bang Phủ Đầu.
Nhưng những chuyện xảy ra sau đó không chỉ khiến cho thế giới ngầm Minh Châu phải chấn động mà đến ngay cả những người làm ăn chân chính cũng bị thu hút sự chú ý.
Ông già này thật sự quá điên rồi, và bản lĩnh thì cũng đầy mình.
Ba năm trước thế giới ngầm rồng cá lẫn lộn, bao gồm có hai, ba mươi môn phái, liên quan tới những tài phiệt giàu có hàng đầu của Minh Châu.
Nhưng sau khi ông Hai xuất hiện, với thế cờ làm mưa làm gió thì trong vòng hai tháng đã tiêu diệt mười đến hai mươi môn phái, số người còn lại đều bị thu phục.
Tốc độ xử lý nhanh hơn sét đánh của ông ta khiến ai cũng phải chấn động.
Ông Hai vốn cũng định ghép đội của Mã Thiên Long và Vương Bưu lại làm một và hoàn toàn thống nhất thế giới ngầm.
Nhưng sau đó ông ta đã từ bỏ ý định này.
Không phải vì ông ta không thể...
Mà là không muốn.
Lý do là vì ông ta cảm thấy địa bàn không dễ quản lý.
Thế nên Mã Thiên Long và Vương Bưu mới tồn tại.
Đối với khu đất mà Tần Cao Văn xây dựng khu vui chơi hiện tại, Mã Thiên Long đã thèm thuồng từ lâu nhưng khi Vương Bưu còn sống, hắn không động vào vì ông Hai đã từng nói hai người bọn hắn không được để xảy ra mâu thuẫn.
Nếu không, ông ta sẽ không ngại mà quản lý toàn bộ thế giới ngầm.
Ông hai bước chân vào thế giới màu xám này chỉ với hi vọng có được hòa bình.
Đây đúng là một anh hùng và cũng là một nhân vật truyền kỳ thực sự.
Nếu Tần Cao Văn đứng ở vị trí đối lập với ông ta thì chắc chắn sẽ phải chết.
“Để tốt cho anh thì anh vẫn nên nhường lại miếng đất đó đi, đợi sau khi tôi chết thì chắc chắn ông Hai cũng sẽ nhắm vào nó.
Ông ta không muốn trong thế giới ngầm bị người khác chiếm đoạt mất bất cứ thứ gì.
Tần Cao Văn chỉ cảm thấy nực cười.
“Một ông già thôi mà, là gì chứ?”
Mã Linh Nhi vốn cảm thấy xử lý Tần Cao Văn khó như lên trời nhưng giờ đột nhiên nghe thấy câu nói này thì cô ta bỗng tràn đầy hi vọng.
Vì anh đang công khai thể hiện sự bất mãn đối với ông Hai.
Anh chết chắc rồi.
Câu nói đó mà truyền đến tai ông Hai thì anh ta sẽ chẳng khác gì bị hàng vạn nhát đao chém vào người.
Vương Thuyền Quyên cũng bị dọa tới tái nhợt mặt.
Tần Cao Văn không nói lớn tiếng thì sẽ chết à?
Mã Thiên Long bật cười, sau đó lấy ra một con dao.
“Tần Cao Văn, anh chuẩn bị đón nhận cơn lửa giận của ông Hai đi!”
Nói xong, con dao trong tay Mã Thiên Long lướt một đường, đâm thẳng vào tim, máu xối ra thấm đẫm người hắn.
Cả cơ thể của hắn ngã rầm ra đất.
Và hắn tắt thở.
Mã Thiên Long là một kẻ cao ngạo, dù bình thường hắn không để lộ ra biểu cảm gì nhưng hắn là một người theo đuổi sự hoàn hảo.
Những cú sốc mà Tần Cao Văn mang tới hết lần này đến lần khác, thậm chí là còn trước cả đám đông đã khiến hắn không còn mặt mũi nào nữa.
Mã Thiên Lông không muốn sống nữa.
Thấy anh trai chết thảm, Mã Thiên Hao lao lên, ôm chặt lấy cơ thể lạnh ngắt của hắn và gào khóc.
Một thanh niên mười mấy tuổi mà lúc này không khác gì một đứa trẻ không chỗ dựa đang khóc tức tưởi.
Mã Thiên Hạo nhìn chăm chăm Tần Cao Văn và gầm lên: “Đợi đấy Tần Cao Văn, tao nhất định sẽ nói chuyện này cho sư phụ của tao - Thiên lôi tông sư, ông ấy sẽ giết chết mày”.
Cả hiện trường rầm rầm nổi sóng.
Với thân phận của Tần Cao Văn hiện tại nếu như cẩn trọng một chút thì sau này chắc chắn sẽ là anh hùng hào kiệt.
Nhưng IQ của anh thấp quá.
Hơn nữa vừa rồi anh còn nói ông Hai là một lão già vô dụng trước mặt đám đông nữa.
Chỉ riêng việc vừa rồi nhìn Mã Thiên Long tự sát không ngăn cản thôi thì sau này e rằng anh xong đời thật rồi.
Hiện tại Mã Thiên Long đã là bán bộ tông sư.
Thiên lôi tông sư là một nhân vật tông sư danh phó kỳ thực, với thực lực mạnh vô cùng.
Một khi Thiên lôi tông sư ra tay thì để xem Tần Cao Văn còn chạy nhảy được tới khi nào?
Tần Cao Văn mặc kệ Mã Thiên Hạo, chỉ quay người đi xuống võ đài, cười nói với Đóa Đóa: “Đóa Đóa đói chưa, chú siêu nhân dẫn cháu đi ăn nhé?”
Đóa Đóa gật đầu, cười: “Không thành vấn đề ạ, giờ cháu muốn ăn kem”.
“Ăn gì chú cũng đưa đi nhé”.
Tần Cao Văn lại xoa mũi Đóa Đóa.
Một lúc sau, tin tức đã được truyền khắp mạng xã hội của thành phố Minh Châu gây lên làn sóng phản ứng dữ dội.
Trong nháy mắt, trên khắp các diễn đàn mạng xã hội đều thảo luận về chuyện này.
Điều này khiến mọi người đều cảm thấy thất kinh.
Khi họ nhìn thấy cuối cùng người chiến thắng là anh.
Điều này thật quá đỗi bất ngờ và nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
“Nghe nói người tên là Tần Cao Văn này không chỉ đánh bại Mã Thiên Long mà đến cả Vương Bưu cũng bị anh ta tiêu diệt”.
“Cái gì? Vậy thì gã đó mạnh quá rồi”.
“Thành phố Minh Châu lại xuất hiện một nhân vật lợi hại rồi”.
“Nhưng tôi đoán là anh ta không sống nổi bao lâu đâu?”
Câu nói này khiến không ít người chú ý.
Có người nói: ‘Tại sao?”
“Sau khi đánh bại Mã Thiên Long vào ngày hôm đó thì anh ta có nói một câu là ông Hai chẳng qua chỉ là một lão già mà thôi”.
Lần này không có ai đáp lại nữa.
Không khí bình luận sôi nỗi khi nãy bỗng trở nên lạnh tanh.
Bởi vì ở thành phố Minh Châu, ông Hai là một người mà không một ai dám nghị luận trên diễn đàn.
Dù có muốn nói thì cũng chỉ dám lén lút nói vài câu chứ không ai có gan mà nói trước đám đông cả.
Ông Hai rốt cuộc mạnh như thế nào thì không ai biết.
Nhưng dù là thế giới ngầm hay thế giới ban ngày thì tất cả những truyền thuyết liên quan tới ông Hai cũng rất ít.
Không ai biết tên thật của ông ta là gì, cũng không biết ông ta trông như thế nào..