Chương
“Mẹ kiếp, sắp chết đến nơi rồi còn già mồm với bố mày, mày là cái thá gì, bố mày nói cho mà biết, lát nữa tao sẽ cho các anh em của tao lần lượt chơi, để cho bọn họ sả được dục vọng trong lòng một phen”.
Những người khác nghe xong đều tràn đầy mong chờ, hai con mắt sáng lên.
Người xinh đẹp tuyệt sắc như Vương Thuyền Quyên, cả đời bọn họ cũng chẳng có mấy cơ hội được động vào, nếu được chơi cho đã một lần thì coi như là vinh hạnh cả đời bọn họ.
“Anh… anh dám?”.
Khuôn mặt hài hòa thanh tú của Vương Thuyền Quyên lập tức trở nên tái nhợt, cơ thể run run.
Cho dù cô có chết cũng không muốn rơi vào kết cục thê thảm như vậy.
Tên mặt sẹo cởi áo ném xuống đất, lộ ra thân hình vạm vỡ.
“Có gì mà tao không dám, bây giờ chồng mày đã chết rồi, mày tưởng tao lại sợ mày chắc?”.
Vương Thuyền Quyên nhắm chặt mắt, hai hàng nước mặt lạnh toát chảy ra.
Bụp!
Đúng lúc này, một âm thanh lớn vọng đến.
Lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, tên mặt sẹo đứng thẳng người lên, vội vàng quay ra, một bóng người màu đen xuất hiện ở cửa hang động.
Rẹt!
Tia sét sáng rực lại một lần nữa khiến màn đêm xung quanh sáng lên, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Vương Thuyền Quyên nhìn rõ được mặt của đối phương.
Là Tần Cao Văn.
Tần Cao Văn đến cứu cô rồi.
“Thực sự không ngờ mày lại có thể lên tới đỉnh núi Thiên Nhai thành công, đúng là khiến tao cảm thấy có hơi ngạc nhiên đấy”.
Sát khí trên người Tần Cao Văn bộc phát, khiến nhiệt độ không khí trở nên thấp hơn rất nhiều.
Thế mà lại có người dám đối xử với Vương Thuyền Quyên tàn nhẫn như vậy, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Nắm chặt nắm đấm, Tần Cao Văn đi về phía hắn, ánh mắt sắc lạnh.
“Mau quỳ xuống cho tao!”.
Những người xung quanh đều cười phá lên.
Tần Cao Văn e rằng vẫn chưa biết rõ tình thế trước mắt.
Bây giờ quyền chủ động nằm trong tay bọn họ, Tần Cao Văn anh là cái thá gì, có tư cách gì mà ngông cuồng ở đây.
Tên mặt sẹo quát lớn: “Nếu hôm nay mày đã đến đây rồi, vậy thì tao phải chơi vợ mày một trận cho đã trước mặt mày mới được, bố mày nhất định phải cho mày biết kết cục đối đầu với bọn tao là gì”.
“Muốn chết à!”.
Vút!
Cơ thể Tần Cao Văn bay lên, nhanh như tên bắn, đâm thẳng về phía tên mặt sẹo!
Bụp!
Nắm đấm của anh đập thẳng vào ngực tên mặt sẹo, cơ thể hắn lập tức bay ra sau, đập vào vách tường.